Phế Hậu Hiện Đại Thiên

Chương 19


Lúc này, Tiêu Cửu Thành lấy di động ra, gọi điện cho Lý Quân Hạo, hơn nữa còn cố ý mở loa ngoài.

"Cửu Thành, gần đây em bận gì, anh gọi điện cho em đều không được." Lý Quân Hạo rất lo lắng hỏi.

"Gần đây đúng là rất bận, anh tìm em có chuyện gì sao?" Giọng điệu Tiêu Cửu Thành không nóng không lạnh hỏi.

"Không có gì, nhưng rất lo lắng cho em, bây giờ em đang ở đâu?" Lý Quân Hạo biết mình rất có duyên với phụ nữ, trên cơ bản phụ nữ đều chủ động tới cửa, duy nhất một mình Tiêu Cửu Thành mà mình quan tâm nhất, lại không giống vậy, khiến hắn không thể nào nắm giữ, cũng đoán không ra.

Tầm mắt Lý Quân Hạo rất cao, phụ nữ giống nhau không lọt được vào mắt hắn, hắn cảm thấy chỉ có người phụ nữ ưu tú như Tiêu Cửu Thành mới có thể xứng đôi với mình.

"Em mới vừa về thành phố X, đang có hạng mục hợp tác với anh rể em, vừa lúc có liên quan đến anh, anh rể em muốn mua cổ phần Tập đoàn Thái Cực anh sở hữu." Tiêu Cửu Thành cũng không vô nghĩa nhiều lời với Lý Quân Hạo, vào thẳng chủ đề.

"Sao anh rể em lại có hứng thú với Tập đoàn Thái Cực, phải biết rằng bây giờ Tập đoàn Thái Cực rất hỗn loạn, không có giá trị lớn." Lý Quân Hạo hoài nghi hỏi.


"Tập đoàn Thái Cực quả thực là khối xương cứng ít thịt khó gặm, mục đích của em là biến thứ giá trị không cao, thậm chí không có giá trị này thành thứ có giá trị lớn nhất, đây sẽ trở thành thương vụ kinh điển nhất sau khi em rời khỏi GS, là hòn đá trải đường vững chắc nhất cho sự nghiệp sau này của em." Tiêu Cửu Thành dự liệu trước.

"Cũng chỉ Cửu Thành mới dám làm như thế, như vậy đi, em không cần hợp tác với anh rể của em, anh sẽ cung cấp số vốn em cần, tất cả cổ phần Tập đoàn Thái Cực anh đều tặng miễn phí cho em, anh tình nguyện giúp em trải đường." Lý Quân Hạo vô cùng hào phóng nói với Tiêu Cửu Thành.

Tiêu Cửu Thành có năng lực, có quyết đoán, thông minh, là người được chọn làm vợ lí tưởng nhất trong lòng hắn, hắn nhất định phải tìm mọi cách cưới được Tiêu Cửu Thành.

"Lòng tốt của anh em ghi nhớ, nhưng ân tình này quá lớn, em không thể nhận, anh chỉ cần bán cổ phần trong tay với giá hiện tại cho anh rể em là được, lần này em chỉ muốn tự mình chứng minh bản thân.

Cho dù thành hay bại, anh rể dù sao cũng là anh rể của em, người trong nhà, dễ nói chuyện." Tiêu Cửu Thành nới rất hợp tình hợp lý, không tìm ra chút sơ hở.

"Em làm việc, anh tin tưởng, nhưng em vẫn coi anh như người ngoài, quá mức khách khí." Giọng Lý Quân Hạo không khỏi tiếc nuối mất mát nói.

"Anh Quân Hạo vẫn luôn đối tốt với em, em biết, em vẫn luôn coi anh như anh trai ruột mà đối đãi." Tiêu Cửu Thành ở ngay trước mặt Thiên Nhã, phân rõ giới hạn cùng Lý Quân Hạo.

"Em không thiếu anh trai, anh cũng không muốn làm anh trai em, em là người thông minh như vậy, sao lại không hiểu tâm tư của anh chứ?" Lý Quân Hạo hiểu rõ Tiêu Cửu Thành đang giả bộ hồ đồ, lúc nóng lúc lạnh, luôn khiến hắn không biết nên làm sao bây giờ.

"Sự nghiệp của em vừa mới bắt đầu, tạm thời không nghĩ đến những chuyện này." Lúc Tiêu Cửu Thành từ chối Lý Quân Hạo lần nữa, thật ra cô vẫn luôn âm thầm quan sát Thiên Nhã, bất cứ cảm xúc gì trên mặt Thiên Nhã, cô đều cẩn thận bắt giữ.

"Em đã rất ưu tú rồi, không cần phải nỗ lực như vậy, hơn nữa sự nghiệp và tình cảm cũng không xung đột..." Lý Quân Hạo hiển nhiên chưa từ bỏ ý định.

"Khi nào anh rảnh? Anh rể em muốn đích thân trao đổi cổ phần Tập đoàn Thái Cực với anh." Tiêu Cửu Thành trực tiếp đổi chủ đề, thái độ của cô rất dứt khoát, anh một mực cùng tôi nói chuyện cảm tình, tôi chỉ muốn cùng anh nói chuyện sự nghiệp.

"Được rồi, vậy ngày kia đi." Tuy Lý Quân Hạo tổn thương, nhưng lại không dám ép buộc quá, sợ làm Tiêu Cửu Thành chán ghét.


"Được, quyết định vậy đi, đến lúc đó thư kí của anh rể em sẽ thông báo thời gian cụ thể với anh." Tiêu Cửu Thành nói xong, liền nhanh chóng cúp điện thoại.

Thiên Nhã biết Tiêu Cửu Thành cố ý bật loa ngoài, là để chứng minh cô ta và Lý Quân Hạo không có gì, nhưng Thiên Nhã lại có cảm giác nhục nhã xưa nay chưa từng có.

Lý Quân Hạo đã từng vì ích lợi mà ở cạnh mình, thậm chí hút máu của Tập đoàn Thái Cực đến cạn khô, lại tình nguyện đưa tiền giúp Tiêu Cửu Thành, thậm chí đưa tặng cổ phần của Tập đoàn Thái Cực, nàng cảm thấy chính mình trao không cho Lý Quân Hạo, lại vẫn luôn bị Lý Quân Hạo coi như rác rưởi, sau khi hết giá trị, bị hắn hoàn toàn vứt bỏ.

Cũng giống vậy, Lý Quân Hạo ân cần, Tiêu Cửu Thành lại cũng khinh thường, so sánh mà nói, có vẻ chính mình lại càng thêm rẻ mạt.

Đáng sợ nhất, Thiên Nhã phát hiện mình dường như thật sự không sánh bằng Tiêu Cửu Thành, bản thân sống trong nhung lụa đến 34 tuổi, cái gì cũng không biết, chẳng làm nên trò trống gì.

Sự ngông cuồng kia trên người Tiêu Cửu Thành, không phải sự ngông cuồng thiển cận, ít nhất Lý Quân Hạo và Lý Thao tin tưởng cô ta, khiến người khác cảm thấy cô ta thật sự có thực lực, là bởi vì mạnh mẽ mà có tự tin, cả người giống như phát ra ánh sáng.

Cảm giác tan vỡ hoàn toàn này, khiến trong lòng Thiên Nhã rất khó chịu, nàng nhìn Tiêu Cửu Thành, cũng cảm thấy khó chịu, mặc dù bây giờ người này đang giúp mình.

"Em biết bây giờ Thiên Nhã chắc chắn không dễ chịu, nhưng miếng thịt đã mục rữa, chỉ có cắt bỏ, mới sinh ra được thịt mới, tuy rằng quá trình sẽ rất đau, nhưng đau cũng không phải chuyện gì xấu." Tiêu Cửu Thành vẫn hiểu rõ Thiên Nhã, cô biết sau khi Thiên Nhã thấy Lý Quân Hạo ân cần với người phụ nữ khác, chắc chắn sẽ không thoải mái, chưa chắc sẽ để ý Lý Quân Hạo, nhưng nhất định sẽ chán ghét cảm giác mình bị hạ thấp.

Đương nhiên, nếu vẫn còn tình cảm với Lý Quân Hạo, giờ hoàn toàn cắt đứt sẽ rất tốt.


"Cô không cần tỏ vẻ hiểu rõ tôi, sẽ chỉ làm người ta cảm thấy đó là cách kẻ mạnh làm nhục kẻ yếu, dùng cảm giác ưu việt để thỏa mãn bản thân." Thiên Nhã cảm giác cảm xúc của mình đều bị Tiêu Cửu Thành chọc trúng, giống như chỗ đau đớn nhất bị xát muối vào vậy, khiến Thiên Nhã thẹn quá hóa giận quát Tiêu Cửu Thành.

"Chị cho rằng em là kẻ mạnh, chị là kẻ yếu?" Tiêu Cửu Thành nhướng mày hỏi, Thiên Nhã nhất định rất khó chịu với suy nghĩ như vậy.

Thiên Nhã căm tức nhìn Tiêu Cửu Thành, lời nói của Tiêu Cửu Thành càng khiến nàng lúng túng hơn, giống như đang đạp lên miệng vết thương của mình vậy.

"Nếu chị cảm thấy mình yếu, vậy thì trở nên mạnh mẽ, hành động quan trọng hơn chỉ hối hận.

Sự trả thù tốt nhất dành cho Lý Quân Hạo, chính là để cho mình sống còn tốt hơn hắn.

Chỉ cần chị muốn, em có thể giúp chị." Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã, ngữ khí nghiêm túc mà thành khẩn nói..

Bình Luận (0)
Comment