Phế Hậu Hiện Đại Thiên

Chương 5


Sau khi Thiên Nhã nói địa chỉ, liền nhắm mắt nghỉ ngơi, không muốn tiếp tục nói chuyện cùng Tiêu Cửu Thành nữa.

Tiêu Cửu Thành biết trong lòng Thiên Nhã rất không thích mình, vì vậy mới không muốn nhiều lời với mình, Tiêu Cửu Thành cũng ngoan ngoãn không nói gì, chỉ thỉnh thoảng trộm ngắm dung nhan vô cùng mỹ lệ kia của Thiên Nhã.

Tiêu Cửu Thành lái xe rất chậm, đi qua vài cái đèn giao thông, hận không thể lái tới mấy chỗ tắc đường, bây giờ trên đường cũng không nhiều xe cộ, cho dù đèn đỏ, cũng không kéo dài được bao lâu.

"Cô không biết đường sao?" Thiên Nhã biết nhà của mình ở gần đây, tưởng rằng sắp đến rồi, mở mắt ra lại phát hiện Tiêu Cửu Thành chở mình đi càng lúc càng xa.

"Đi nhầm sao? Em vừa mới lấy bằng lái gần đây, không quá quen thuộc với vùng này, kỹ thuật lái xe cũng không tốt lắm, không dám đi nhanh, để em mở chỉ đường vậy." Tiêu Cửu Thành có chút ngượng ngùng sờ đầu, dùng kĩ thuật diễn xuất.

Thiên Nhã cũng không nghi ngờ gì đối với lí do thoái thác này, sau khi thấy Tiêu Cửu Thành mở chỉ đường, lại nhắm hai mắt lại.

Nhà của Thiên Nhã quả thực cũng không xa, cho dù Tiêu Cửu Thành lái xe rất chậm, hai mươi mấy phút sau cũng đã tới rồi.


"Cảm ơn." Lúc Thiên Nhã thấy đã tới nhà mình, lãnh đạm nói một tiếng cảm ơn rồi chuẩn bị xuống xe.

Tiêu Cửu Thành rất muốn mặt dày nói một câu, không mời em vào uống ly trà sao? Nhưng cô lại nhịn xuống, cô biết dựa vào tình cảm của mình và Thiên Nhã bây giờ, xác suất bị từ chối không thương tiếc là 99%, vậy nên cô cũng không lấy thể diện của mình để đánh cược vào 1% xác suất.

Tiêu Cửu Thành cũng không lập tức quay xe rời đi, vẫn luôn ở phía sau lặng lẽ nhìn bóng lưng của Thiên Nhã, bởi vì Thiên Nhã sống ở một biệt thự cao cấp, đi vào cổng vẫn còn một khoảng cách khá xa.

Lúc Thiên Nhã đến gần trước cửa nhà mình, xoay người nhìn thoáng qua Tiêu Cửu Thành, thấy cô vẫn chưa đi, không biết vì sao, nàng cảm thấy Tiêu Cửu Thành này dường như có gì đó kì quái, nhưng kì quái chỗ nào, nàng lại không nói được, nhưng Thiên Nhã cũng không quá để ý, dùng vân tay mở khóa xong, đi thẳng vào trong.

Sau khi xác nhận Thiên Nhã đã vào trong, Tiêu Cửu Thành mới lái xe rời đi, trên đường trở về, tâm tình của Tiêu Cửu Thành vẫn còn rất vui vẻ, rốt cuộc cô và Thiên Nhã cũng đã nói chuyện được với nhau, khởi đầu tốt đã là thành công một nửa.

Sau khi về nhà, Tiêu Cửu Thành lập tức gọi điện cho chị cả của cô.

"Dạo này chị khỏe không? Anh rể khỏe chứ?" Tiêu Cửu Thành quan tâm hỏi.

"Vẫn vậy, gần đây em bận gì sao?" Giọng nói Tiêu Cảnh Tịch ôn nhu hỏi.

"Gần đây quả thực có chút việc bận, ngày mai em sẽ tới thành phố S gặp chị và anh rể, vừa lúc có chuyện quan trọng cần anh rể hỗ trợ." Tiêu Cửu Thành trả lời.

"Muốn đích thân đi một chuyến, vậy hẳn là chuyện lớn rồi, nhưng chị cũng rất tò mò chuyện gì mà Cửu Thành của chúng ta lại không giả quyết được, hơn nữa Lý Quân Hạo cũng có thể giúp em, sao phải bỏ gần tìm xa?" Tiêu Cảnh Tịch tò mò hỏi.

"Việc này thật sự chỉ có anh rể mới giúp được, với lại sao chị cũng ghép em và Lý Quân Hạo vào với nhau vậy, em là em, anh ta là anh ta, bọn em không liên quan." Tiêu Cửu Thành có chút bất mãn nói, Lý Quân Hạo chỉ đơn phương theo đuổi mình thôi, làm như mình đã gả cho hắn rồi vậy.

"Em không thích cậu ấy?" Tiêu Cảnh Tịch nhướng mày hỏi, nghe Nghệ Tuyền nói, gần đây Cửu Thành qua lại thân thiết với Lý Quân Hạo, Lý Quân Hạo còn vì Cửu Thành mà li hôn, có lẽ chuyện tốt sắp tới rồi, nhưng hôm nay nghe giọng điệu của Cửu Thành, dường như không giống những gì Nghệ Tuyền nói.

"Trước giờ em chưa từng thích anh ta." Tiêu Cửu Thành rất dứt khoát.


"Vậy sao em còn qua lại thân thiết với cậu ấy?" Tiêu Cảnh Tịch khẽ nhíu mày, không đồng tình lắm.

"Đó là bởi vì, em muốn làm cho anh ta mau chóng ly hôn, bởi vì em để ý vợ của anh ta, không, là vợ cũ của anh ta." Đây chính là bí mật trong lòng cô, cô đã từng lén lút che giấu, dù sao trước kia Lý Quân Hạo và Thiên Nhã tỏ ra rất ân ái sau khi kết hôn, cô có thể cảm nhận được Thiên Nhã siêu cấp gái thẳng thật sự yêu Lý Quân Hạo, cho dù cô vẫn thích Thiên Nhã, cũng không thể phá hỏng cuộc hôn nhân hạnh phúc của nàng ấy.

Để xóa bỏ những ý nghĩ vọng tưởng của mình, cô vẫn luôn ở nước ngoài, cách đây không lâu mới về nước.

Không nghĩ tới cô chỉ vừa về nước, Lý Quân Hạo liền tìm đến, khẳng định rằng hắn yêu mình, trước giờ chưa từng yêu Thiên Nhã, bảo mình chờ hắn ba tháng, hắn sẽ li hôn với Thiên Nhã.

Lúc trước khi kết hôn, Tiêu Cửu Thành đã biết Lý Quân Hạo là vì cần sự giúp đỡ của nhà Độc Cô nên mới kết hôn, nhưng sau khi đã vượt qua cửa ải khó khăn, Lý Quân Hạo cũng không li hôn, còn hư tình giả ý lừa được lòng tin của Thiên Nhã, thậm chí lừa gạt được mọi người, hiển nhiên khi đó Lý Quân Hạo đã chú ý đến Tập đoàn Thái Cực, hắn quyết định chờ sau khi Độc Cô Tấn chết, đào rỗng gia nghiệp nhà Độc Cô.

Đào rỗng nhà Độc Cô, đối với Lý Quân Hạo mà nói còn phải phấn đấu ít nhất hai mươi năm, có đường tắt như vậy, sao Lý Quân Hạo lại không lay động cho được? Nếu không, tài lực của Tập đoàn Lý thị bây giờ cũng sẽ không thể hùng hậu như vậy.

Nhân phẩm của Lý Quân Hạo như vậy, cho dù đối xử tốt với mình, cô cũng chướng mắt, hơn nữa, tên đàn ông này lại lừa gạt người phụ nữ cô muốn mà không được, điều này khiến cho cô lại càng tức giận và buồn bực, đương nhiên còn có một chút vui sướng, nghĩa là, cô có thể hành động với Thiên Nhã đã độc thân, thậm chí có thể anh hùng cứu mỹ nhân.

Để khiến cho Lý Quân Hạo mau chóng ly hôn, sau khi Lý Quân Hạo bày tỏ, cô quả thật không lập tức từ chối ngay, làm ra dáng vẻ dục cự hoan nghênh.

Lúc đầu Thiên Nhã không đồng ý li hôn, sau đó, Lý Quân Hạo vì muốn bắt Thiên Nhã kí thỏa thuận li hôn mới trở mặt với Thiên Nhã.


Quả nhiên, không quá hai tháng, Lý Quân Hạo và Thiên Nhã đã kí xuống thỏa thuận li hôn, Thiên Nhã một lần nữa độc thân.

Tiêu Cửu Thành không muốn để cho bất kì kẻ nào lại làm tổn thương Thiên Nhã, cũng không muốn giấu diếm tâm ý của chính mình nữa.

Tiêu Cảnh Tịch ở đầu dây bên kia nghe Tiêu Cửu Thành nói, giật mình suýt làm rơi di động trong tay.

"Em không nói đùa chứ?" Tiêu Cảnh Tịch không xác định hỏi, cô không cách nào lập tức chấp nhận được sự thật này, cô cảm thấy phim truyền hình cũng không dám diễn như vậy, nói không chừng chỉ là một câu nói đùa.

"Sao em lại đi đùa như vậy chứ, đương nhiên là sự thật." Tiêu Cửu Thành nghĩ vẻ mặt của chị gái mình lúc này nhất định rất buồn cười.

"Thật sao?" Tiêu Cảnh Tịch nghe giọng điệu của Tiêu Cửu Thành nghiêm túc như vậy, vẫn không nhịn được hỏi lại một lần nữa để xác nhận.

"Chắc chắn là thật, chuyện ngày mai em muốn nhờ anh rể giúp, vừa hay cũng liên quan đến chị ấy." Tiêu Cửu Thành nói với giọng điệu vô cùng nghiêm túc..

Bình Luận (0)
Comment