Phế Vật Tiểu Thư Muốn Nghịch Thiên

Chương 28

Cô giận ba người nam nhân kia mà nhốt mình trong phòng luyện đan suốt đêm, cho đến sáng cô cho Tử đi gọi Hoàng Phủ Hiên, dù gì hôm nay cũng là ngày cô châm cứu cho hắn

Hoàng Phủ Hiên được lệnh gọi lập tức vui mừng đi thay quần áo đến gặp cô, còn không quên đắc ý nhìn hai người còn lại

Tiêu Ảnh chỉ khi ở gần cô mới ngoan như cún, còn không có cô ở đây hắn cũng rất độc miệng mà châm chọc Hoàng Phủ Hiên

"thân mang bệnh hiểm, nhờ vậy được lợi"

Lời ít ý nhiều làm cho Hoàng Phủ Hiên cứng ngắc, Hàn Hy Thần thì hả hê cười

Hoàng Phủ Hiên cười lạnh đứng lên đi thẳng ra Tuyết Lệ dược quán, nhanh chân lên tầng năm nơi cô đang nghĩ, nhẹ nhàng mở cửa rụt rè đi vào, dáng vẻ này là dáng vẻ lần đầu hắn đến đây, đâu giống mấy ngày nay bày ra

Cô ngồi quay lưng ra cửa, tuy cảm nhận được Hoàng Phủ Hiên đến vẫn không phản ứng, mà chỉ lạnh lùng nói

"như lần trước đi"

Hoàng Phủ Hiên không ngốc đương nhiên biết "như lần trước" của cô nói là gì

Lập tức cởi hết y phục trên người leo lên ghế quý phi của cô nằm xuống và chờ cô đến châm cứu cho mình, cô biết Hoàng Phủ Hiên đã chuẩn bị xong cũng lập tức đi đến ngồi xuống từ từ châm cứu cho hắn

Hoàng Phủ Hiên biết cơ hội đã đến lập tức bắt chuyện với cô, giọng điệu rất thành khẩn

"Tuyết nhi, à không thần y, ta biết sai rồi, sau này ta sẽ không gạt người nữa, không tự ý nói người là hoàng hậu của ta nữa, còn nữa ta sẽ rất nghe lời sẽ thật trung thành tận tâm với người, sẽ không để người thất vọng đâu"

Cô tuy nghe nhưng vẫn không để ý đến hắn, chỉ chăm chú làm việc của mình, vài giờ sau cô rút toàn bộ ngân châm ra đứng dậy đi vào phòng trong của cô, lạnh lùng gọi Tử đến

"Tử, ta mệt rồi, tiễn khách đi"

"dạ, chủ nhân"

Tử nhận lệnh, đi đến chỗ Hoàng Phủ Hiên đưa một chân ra cửa

"mời Tà đế về cho, chủ nhân ta cần nghĩ ngơi"

Hoàng Phủ Hiên biết ở lại cũng vô dụng, cô căn bản không để ý đến hắn, đành buồn buồn đi ra ngoài, quay về chính sảnh

Hàn Hy Thần và Tiêu Ảnh thấy Hoàng Phủ Hiên ủ rủ đi về biết ngay việc lớn bất thành rất là hả hê cười cười nhìn hắn

Hàn Hy Thần đứng dậy đi ra cửa để lại một câu với họ rồi rất là ung dung đi đến Tuyết Lệ dược quán, cả dược quán điều được Thiên Thủy căn dặn, có ba nam nhân rất cường đại sẽ thường xuyên đến đây tìm chủ tử cho nên không cần ngăn cản, họ cũng không có ý xấu

Hàn Hy Thần đi lên tầng mở cửa phòng cô đi vào, đầu tiên là nhìn quanh một vòng không thấy cô cười nhẹ đi đến ghế ngồi xuống tự tay châm trà bưng lên uống, uống được một ngụm thì thả chén trà xuống mà nhẹ nói

"ta đã sớm biết phó linh chủ của ta có trong phòng nhưng lại không muốn ra mặt gặp ta thôi, sẵn đây ta cũng không phải đến chơi, ta đến là để thông báo với nàng một việc chắc chắn nàng sẽ rất thích"

Ngưng một lát thấy cô vẫn không hồi đáp đành nói tiếp

"ba tháng sau Thanh Linh môn sẽ tổ chức một đại hội y sư dành cho y sư cả đại lục không có thế lực hoặc muốn gia nhập Thanh Linh môn tham gia, đó cũng là một cơ hội tốt để trau dồi kinh nghiệm, phần thưởng cũng cực kỳ hấp dẫn thế không biết phó linh chủ có hứng thú tham gia náo nhiệt không"

Lần này cô xuất hiện, cô đi đến đối diện Hàn Hy Thần ngồi xuống, giọng lạnh tanh mà hỏi

"đăng ký tham gia tại nơi nào"

Hàn Hy Thần cười nhẹ dịu dàng với cô

"ta thừa biết nàng sẽ hứng thú với việc này mà, Linh nhi, đừng giận ta nữa, ta đã giúp nàng đăng ký rồi, ba tháng sau chỉ cần cùng ta đến nơi tham gia là được"

Cô lắc đầu

"không cần, chỉ cần nói cho ta địa điểm, ta sẽ tự mình đến đó, sẵn tiện ta muốn rèn luyện thêm"

Hàn Hy Thần biết cô đã quyết thì không ai thay đổi được chỉ dịu dàng cười báo cho cô

"địa điểm tổ chức là thành Đế Kinh, ba tháng sau ta chờ nàng"

"được"

Cô cười nhẹ với Hàn Hy Thần, chỉ dựa vào nụ cười này thôi thì Hàn Hy Thần biết cô đã tha thứ cho mình, nên vui vẻ mà ra ngoài

Cô nhìn bóng lưng Hàn Hy Thần mà cười cười

Thật ra cô không hề giận bọn họ, bọn họ muốn công khai thân phận cao quý kia của cô chỉ để thông báo với người trong thiên hạ cô có người chống lưng cường đại mà thôi

Còn việc cô lạnh nhạt với họ là để trừng phạt họ chuyện dám dấu thân phận với cô, cô không thích người bên cạnh mình không thành thật, trừng phạt cho họ chừa tội.
Bình Luận (0)
Comment