Phế Vật Tiểu Thư Muốn Nghịch Thiên

Chương 33

Cô không ngừng đau đớn nằm đó ráng gắn gượng cắn răng chịu đau, không hề hé một lời

Một ngày qua đi, cuộc cải tạo cuối cùng cũng xong, cô từ từ không còn cảm thấy đau đớn nữa, gân cốt cũng đã được định hình, cô định đứng lên thì suýt ngã, may mà có Tiêu Ảnh lập tức chạy đến đỡ cô, lo lắng mà nhìn khắp thân thể cô, cho đến khi hắn phát hiện một chuyện

Cô cao hơn hôm qua rất nhiều, rõ ràng hôm qua cô chỉ đứng đến ngực hắn sau hôm nay lại đến vai hắn rồi, còn nữa, thân hình của cô chỗ lòi chỗ lõm phát triển thật tốt, làn da thì rất trắng còn rất mịn nữa, hình như gương mặt cũng thay đổi rồi, cô không còn nét đẹp ngây thơ hồn nhiên của tuổi mười ba nữa mà là một nét đẹp quyến rũ của người trưởng thành

Hắn đánh giá một lát thì hoảng hốt đỏ mặt quay mặt đi hướng khác, bởi vì cô không có quần áo, bộ y phục của cô đã bị rách vì đợt cải tạo rồi, nên bây giờ cô là loã thể đó

Cô thì làm sau cho hắn quay mặt đi, bởi vì thân thể của cô hiện tại rất nóng, rất khó chịu, cô bám được thân thể hắn mà không ngừng cọ, tiếng nói nhẹ nhàng quyến rũ

"Ảnh..ta khó chịu, giúp ta, Ảnh, giúp ta"

Tiêu Ảnh đứng hình, nhìn cô

"giúp...giúp gì, ta.."

Hắn còn chưa nói hết môi cô đã kề sát môi hắn, không ngừng gặm cắn, đưa chiếc lưỡi đinh hương của mình vào môi hắn không ngừng khuấy đảo, tay cô cũng không hề an phận mà lần mò tới vạt áo hắn - cởi

Tiêu Ảnh thật kinh ngạc vì hành động của cô, hắn là nam nhân chân chính, cô mà cứ quyến rũ hắn như thế thì..hắn không dám nghĩ tiếp, đưa tay lên đẩy nhẹ cô ra

"Tuyết nhi, đừng như thế, ta sẽ không chịu nổi, ta chỉ chạm vào nàng khi ta đã cưới hỏi nàng đoàng hoàng thôi"

Cô không ngừng rên rỉ thở gấp

"giúp ta, ta nóng, Ảnh, giúp ta, aaaa"

Cô khó chịu không ngừng cọ chân của mình, chỗ kia rất khó chịu, như có hàng vạn con kiến gặm cắn vậy

Tiêu Ảnh hắn là nam nhân, còn là nam nhân yêu cô sâu đậm thì làm sau chịu nổi cô như thế quyến rũ chứ

Đưa tay ôm cô vào lòng hôn nhẹ lên trán cô, nỉ non bằng âm thanh trầm khàn khàn

"Tuyết nhi, nàng quyết định kỹ chưa, đã trao cho ta rồi ta không cho nàng hối hận đấy"

Cô hiện tại cũng đã không còn lí trí gì rồi, chỉ biết nói những từ như

"ta nóng, giúp ta đi, ta khó chịu lắm"

Tiêu Ảnh hôn môi cô, từ từ dời xuống ngực cô, cô nhẹ rên rỉ, Tiêu Ảnh vừa hôn vừa vuốt ve thân thể cô, cảm thấy đã đến lúc thì cởi y phục mình ra lót xuống dưới đất

Đặt cô xuống nhẹ nhàng như trân bảo, môi tìm môi cô hôn xuống, tay khắc vào tay cô chặt chẽ không rời, nhẹ nhàng thì thầm với cô

"Tuyết nhi, ta yêu nàng"

Vừa nói vừa động thân, hắn đi vào rất nhẹ nhàng vì hắn sợ làm đau cô, cho đến khi chạm được tấm màng mỏng kia, có hơi do dự rồi cũng đâm thẳng vào, cô đau hơi nhíu nhíu mày, hắn khi vào xong không hề động mà chỉ giữ yên cho cô thích ứng với kích thước của hắn

Qua khoảng mười phút hắn vẫn không động, nhưng cô động, lật người đè hắn xuống đất, cô thì nằm lên người hắn, tự mình động vì cô rất khó chịu mà hắn cứ giữ im mãi

Hắn thật bất ngờ vì hành động của cô, với tư thế này hắn nhìn thấy chỗ đó của hai người kết hợp chặt chẽ, hắn còn thấy được của cô rất đẹp, hai chân còn có một dòng máu đỏ vừa khô, thật quyến rũ tà mị

Hắn chỉ để cô tự chuyển động một lát cho cô quen rồi chuyển khách thành chủ

Nhẹ nhàng đưa cô xuống đất mình thì lên trên

*Một đêm qua đi, sáng hôm sau

Cô mệt mỏi ngủ thiếp đi trong lòng của Tiêu Ảnh, còn hắn thì nhẹ nhàng chỉnh lại tư thế cho cô thoải mái ngủ, yêu thương thì thầm vào tai cô

"Tuyết nhi, nàng hiện giờ đã là của ta, ta sẽ không để nàng chạy đâu"

Tử ở bên ngoài nghe ngóng động tĩnh bên trong thấy đã không còn tiếng động nữa thì thở phào, âm thầm rơi lệ trong lòng

"chủ nhân và Tiêu đại nhân thật làm khổ người ta mà, dù gì ta cũng là thú chưa trưởng thành, hai ngài ấy định làm hại mầm non sau"

Khóc thì khóc thôi, chứ nó thật rất vui, vì Tiêu đại nhân chắc sẽ nghĩ việc này mà không trừng trị nó tội dắt chủ nhân đến đây đâu.
Bình Luận (0)
Comment