Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 166

Giờ này khắc này Gia Luật Hằng căn bản là sẽ không nghĩ đến, trước mắt thành ngoại trừ trăm tên lính giơ cây đuốc, bên trong một người đều không có.

Mà một nơi khác,dưới bóng đêm rộng lớn, thác nước chảy xuống như bay, núi cao nguy nga.

Mấy binh lính sắp hàng có thứ tự đang từ khe sâu đi đến, tuy rằng đêm tối vẫn nghe được tiếng bước chân nặng nề có lực, còn có tiếng áo giáp ma sát cùng một chỗ, lưỡi mác thiết giáp, chiến mã hí to.

“Lý tướng quân, ngươi và Long tướng quân thống lĩnh năm vạn đại quân ở chiếm thành phía tây,cắm điểm phương bắc.Lúc không có nghe thấy tiếng trống phía trước trước thì nhắm mắt ngủ một giấc, nhưng sau khi nghe tiếng trống vang lên sau đó phải lập tức đứng dậy, sau đó căn cứ vung kỳ (lá cờ) trên thành lâu thì tiến công.Cờ hướng trái,các ngươi đi về phía trái,cờ hướng phải,các ngươi đi về bên phải.” Lâu Lan ngồi trên lưng ngựa trầm giọng phân phó, thân khoác lụa hồng bào, đầu đội ngân khôi, khí thế oai hung nhưng giọng nói có phần thoải mái.

“Vâng! Thuộc hạ nghe lệnh!” Lý tướng quân và Long tướng quân cùng đáp, nói xong dẫn mấy đại quân kỵ mã từ khe sâu đi đến phía tây chiếm thành,và phía bắc mà đi.

Tra Tiểu Tân đợi bọn họ đi rồi nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú phía sau, cái miệng nhỏ nhắn nói: “Chàng tại sao còn cho bọn hắn ngủ nha? Chúng ta còn chưa ngủ.”

Lâu Lan cúi đầu nhìn khuôn mặt dịu dàng gần nhau gang tấc , mắt phượng hẹp dài hiện lên một nụ cười gần như tà ác, dùng cằm ở bên tai nàng nhẹ nhàng ma sát, nói giọng khàn khàn: “Hiện tại ngủ?” Nói xong,tay ôm chặt thắt lưng nàng đi vào bên trong , giống như không có cảm xúc làm nàng run sợ.

“Chán ghét! Ta không phải có ý này !” Tra Tiểu Tân bị hắn chọc đến đỏ mặt tai hồng,tay vội đè lại tay hắn đang đi xuống phía dưới chân, tim đập gia tốc.

“Vậy sao? Chẳng lẽ là ý này…” Hắn cười khẽ, giọng nói càng ngày càng thấp càng ngày càng khàn,đôi môi đỏ mọng hàm chứa vô tận triền miên, hàm răng tinh tế cắn, hơi thở cực nóng dũng mãnh tiến vào trong lỗ tai nàng, dòng khí làm cả người nàng đều nóng bừng.

Thân thể của Tra Tiểu Tân vốn bướng bỉnh vùng vẫy một chút mềm hoá ở trong lòng hắn, hô hấp cũng trở nên dồn dập,tay tuy rằng cẩn thận đẩy hắn nhưng mà giọng nói của nàng biến nhuyễn: “Đừng như vậy, lỡ như một lát viện binh đến …”

“A,được, không như vậy, chúng ta như vậy.” Hắn đừng có thâm ý cười, hai tay dùng sức một cái liền đem nàng giơ lên ngồi xuống đối mặt bản thân, ngực hai người kề sát, mà mười ngón tay nhỏ nhắn của hắn cũng nhân cơ hội len vào mái tóc đen nhánh của nàng,sợi dây tơ lụa bên trên rơi xuống, tóc nàng đều rối tung lơ đãng vạn phần kiều mị, nhất là một đôi mắt không biết lúng túng trong suốt nhìn hắn, làm người ta thương tiếc.

“Chàng ,chàng làm dây cột tóc của ta rớt.” Nàng giương miệng hồi lâu mới ảo não nói câu này, nhíu mày nhìn sợi dây rơi trên mặt đất.

Lâu lan nheo lại con ngươi nguy hiểm nhìn nàng chằm chằm, khóe môi gợi lên, ngón tay yêu thương chạm vào cằm mượt mà của nàng, cười như không cười: “Ta nên hôn nàng chổ nào trước đây?” giọng nói nỉ non ái muội lộ ra làm mê hoặc lòng người.

Tra Tiểu Tân giận dữ trừng hắn liếc hắn một cái, cả người đều ngượng ngùng,tính chuyển động tay nhưng tay hắn đã giữ chặt eo nàng làm nàng không cách nào nhu1ch nhích chỉ có thể đối mặt khuôn mặt kia, cắn môi giận dữ trách móc: “Chàng không đứng đắn…”

“Ha ha.” Hắn từ chối cho ý kiến, chỗ sâu trong yết hầu dật ra một nụ cười gợi cảm cực hạn c, hai tay giữ chặt mặt nàng liền hôn, cánh môi hồng nộn mềm mại một đường theo hôn đến khóe mắt, tiếp theo là mũi, lưỡi ướt đẫm thoảng vươn đến quyển chuyển mút lấy, thỉnh thoảng dùng răng cắn da thịt nhẵn nhụi mẫn cảm của nàng, toàn bộ hôn xuống dưới triềnmiên dị thường, giống ở chậm rãi hưởng thụ một món ăn ngon.

Tra Tiểu Tân chỉ cảm thấy hô hấp càng ngày càng dồn dập, khi mở miệng liền hóa thành một tiếng rên rỉ quyến rũ, hai tay không kiềm chế nổi ôm chặt cổ hắn, khi hắn hôn đến môi nàng,môi hai người mở ra hôn cánh môi đối phương, đầu lưỡi dây dưa, miệng phát ra tiếng như có như không.

“Tiểu Tân…” Đang hôn sâu, hắn nửa đôi mắt phượng hẹp dài chăm chú nhìn nàng, gợi cảm cực kỳ.

Nàng sững sờ nhìn hắn, miệng không ngừng bị hắn kịch liệt hôn, muốn nói nói nhưng chỉ hóa thành tiếng rên rỉ.

Nhìn hai tròng mắt nàng ướt át sáng ngời, tim Lâu Lan giống như là có một dòng nước ấm vây quanh cả người đều ấm áp , ôm chặt thắt lưng nàng dùng sức ,hai tay chậm rãi dao động đến lưng nàng, mở ra, sau đó vây trụ nàng. Có thể nói mười ngón đặt lên lưng nàng, hoặc là xoa phần eo mềm mại, sau đó bất động thanh sắc nhìn đến y phục nàng.

“A… A… Không được…” Môi của Tra Tiểu Tân hô hấp dồn dập bị hắn mút lấy không tha , mắt ướt át mê mê ly, cánh môi bị hắn đến sưng lên biến thành màu đỏ dưới ánh trăng, mê động long người, hơn nữa mặt trên còn dính chất lỏng trong suốt, theo khóe môi giọt thành một giọt thật dài chảy xuống.

Lâu Lan trìu mến liếm chất lỏng bên môi nàng, ánh mắt tà mị, vừa liếm vừa nói nói: “Cái gì không được?”

“Cư nhiên còn không biết xấu hổ hỏi ta…A… Tay chàng để chổ nào rồi a!” Môi bị hắn đột nhiên mút lấy làm cho nói chuyện cũng đứt quãng, Tra Tiểu Tân mất nhiều thời gian dài mới nói xong một câu, cúi đầu khi mặt càng đỏ hơn.

Bàn tay bạch ngọc kia tiến cái yếm của nàng chậm rãi nắn lấy, hắn khẽ cắn cằm nàng cười xấu xa: “Trưởng thành.”

“Trưởng thành liên quan gì đến chàng a! Mau buông ra!” Tra Tiểu Tân quả thực thấy hắn yêu nghiệt thế không có biện pháp ! Hắn luôn có thể sử dụng ánh vô tội nhìn nàng.

Ý còn chưa hết tay từ trong cái yếm của nàng rút ra sau đó phóng tới bên môi nhẹ nhàng hôm, trên mặt dường như còn có hương sữa độc đáo và hương hoa mai của nàng.Lâu Lan nhìn gương mặt trướng đỏ ngượng ngùng trước mắt nói không nên lời, ngón tay hàm chứa ý sâu nói: “Rất ngọt.”

Trời, hắn cư nhiên trước mặt nàng hôn nơi tay vừa sờ qua,rất sắc rất yêu mị nha! ! !

Tra Tiểu Tân cảm giác được cái mũi có nhiệt lưu trào ra, sau đó một mặt đứng đắn nhắc nhở: “Chàng chảy máu mũi .”

Yên tĩnh trong chốc lát, phát ra một tiếng rít gào.

“Ta biết!”

Lâu Lan nhìn nữ tử trước mắt tức giận trợn to con mắt sáng ngập nước trừng hắn,tâm mềm mại hóa thành xuân thủy, nhẹ nhàng cười,ôm chặt nàng không nói chuyện, ngón tay khẽ vuốt phía sau lưng nàng giống như dỗ tiểu hài tử. Chỉ là, mắt phượng hẹp dài lại có vài phần cảm xúc khó có thể nắm lấy, tình trạng ngọt ngào như thế, còn có thể kéo dài trong bao lâu? !

Hắn và nàng,cuối cùng là không đúng .

Trời gần sáng Gia Luật Hằng thống lĩnh ba mươi vạn đại quân xông vào chiếm thành, binh phân chia làm mấy đường, có cây gỗ lớn tông vào cửa thành, nơi tường thành thì dung thang leo lên, ngắn ngủn ba canh giờ liền xông vào chiếm thành dễ dàng, chỉ là bọn họ phát hiện trong thành một người cũng không có, lúc đó trong lòng thầm kêu không tốt, chỉ nghe cửa thành mở ra bỗng nhiên “Oành” một tiếng vang thật lớn đóng lại, bọn họ bị hàng ngàn binh lính cưỡi ngựa vây quanh.Lúc này mới biết mình bị trúng kế.
Bình Luận (0)
Comment