Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 212

Thân thể của Gia Luật Hằng chấn động, miệng mở ra nhưng không nói thành lời. Hắn hắn biết là hắn thiếu nàng .

Hắc y nữ tử đi một vòng qua hắn,con ngươi như phun lửa giận muốn bốc cháy lên, cười lạnh nói: “Đây là do thiếp làm chuyện xấu báo ứng sao? ! Đem hài tử của mình độc chết hại Tra Tiểu Tân bị Lâu Lan đuổi đi! Sau lại đâm bị thương Mộc Xuân Phong, vì không để Lâu Lan hoài nghi thiếp nửa đêm xông vào trong phòng Thu Dung đâm một đao,rồi nói lời bịa đặt làm cho nàng không dám ở trước mặt Lâu Lan nói lung tung! Cuối cùng lại cho nàng uống thuốc nạo thai, ha ha ha, sau đó câu dẫn hoàng thượng! Kích động Thu Dung đi kích thích bệnh tình của Tra Tiểu Tân hỏa còn thiêu rụi cả Lâu phủ!” Nói xong một hơi nàng thở hổn hển, chẳng qua là ánh mắt vẫn là lạnh như băng: “Tất cả chuyện độc ác thiếp đều làm cho chàng! Hôm nay đổi lấy một vị trí quý phi! Hậu cung ba ngàn mĩ nữ, ta chỉ là một người bình thường !! Gia Luật Hằng! Chàng làm thiếp quá tức giận? ! A! ! !”

“…” Gia Luật Hằng nghe xong nàng nói trong lòng cũng thật không vui, lại đè nén xuống , giọng nói khàn khàn: “Uyển nhi, hoàng hậu của ta chỉ có thể là nàng ấy, giống như trước, hậu cung cũng sẽ có một mình nàng làm phi tử…” Đây là thỏa hiệp cuối cùng của hắn.

“Ha ha, thiếp có phải nên hướng chàng dập đầu nói lời cảm tạ? !” Hắc y nữ tử cười khẩy nói, con ngươi sớm đã đầy lệ, giọng nói buồn bã: “Là chàng làm thiếp biến thành bộ dáng ác độc như ngày hôm nay! Là chàng làm thiếp một điểm thiện lương cơ bản nhất cũng biến mất! Trở nên ghen tị,long dạ trở nên độc ác, trở nên người không giống người! Quỷ không giống quỷ! Quý phi? ! Chàng cho là thiếp sẽ thích sao? ! Thiếp từ đầu cuối chỉ là muốn làm người duy nhất trong long chàng! ! !” Nàng khóc không thành tiếng.

“Uyển Nhi…” Gia Luật Hằng cảm thấy khó chịu, đúng vậy, là hắn có lỗi với nàng, là hắn không đúng, nhưng mà hắn hiện tại thực đã khắc sâu yêu Tra Tiểu Tân không cách nào tự kềm chế, so với nàng, nàng có thể chăm sóc bản thân, nhưng Tiểu Tân còn có một đứa nhỏ, hắn không thể buông ra, không thể.

Lúc bên trong cãi nhau, bên ngoài cũng đồng dạng gió nổi mây phun.

Tra Tiểu Tân lén nằm sấp ở trên bàn yên lặng nghe tất cả đối thoại, khuôn mặt từ đỏ chuyển sang trắng,từ trắng lại sang xanh, không ngừng biến đồi, cuối cùng đúng là không thể ức chế chảy nước mắt, thì ra là như thế! Thì ra Lục Uyển chính là gian tế kia! Thì ra Mộc Xuân Phong do nàng đâm bị thương ! Thì ra là kế hoạch tốt của nàng ! ! Phía sau nàng tuyệt không hận Gia Luật Hằng , nàng hiểu nam nhân vì đại sự phải không từ thủ đoạn, nhưng mà nàng không hiểu một nữ nhân lại có thể thâm độc đến như thế? ! Ngay cả đứa nhỏ của nàng cũng không buông tha? ! Tuy rằng nàng hận Thu Dung, nhưng mà vừa nghe đến đứa nhỏ của Thu Dung cũng bị nàng bức tử, nàng đột nhiên liền tha thứ tát cả chuyện Thu Dung đã đối với nàng.

Đứa nhỏ là sinh mệnh của người mẹ.

Đứa nhỏ không có, chẳng khác nào đem thịt mẫu thân cắt bỏ, nổi đau này, ai có thể hiểu? !

Ở bên trong tiếp tục tranh cãi ầm ĩ không ngừng Tra Tiểu Tân rốt cục nhịn không được đi vào, thị vệ muốn ngăn cản cũng ngăn không được! Chỉ nghe oành một tiếng vang,tất cả ầm ĩ bên trong đều chấm dứt,Lục Uyển và Gia Luật Hằng đồng loạt nhìn ra ngoài cửa,nữ tử áo trắng đang phẫn nộ đứng ở đằng kia nhìn hai người bọn họ, một đôi tay không nắm quá chặt chẽ , con ngươi lóe ra một ít tia lửa.

“Tiểu Tân…” Gia Luật Hằng nhíu mày, hắn thật không ngờ nàng lại ở bên ngoài nghe được tất cả mọi chuyện, trong lòng nhất thời rối loạn, nàng nghe thế tất cả nhất định chịu không nổi.

Trên mặt hắc y nữ tử đầu hận ý nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Gia Luật Hằng sau đó chuyển sang mỉm cười, nhíu mày sao, cố ý đi đến nàng trước mặt nói: “Thế nào? Phấn khích sao?”

“Lục Uyển.” Chẳng qua là hai vừa nói ra tròng lòng nàng tràn đầy mãnh liệt hận ý, mỗi một chữ đều như được nghiến răng nói ra,Tra Tiểu Tân nhìn chằm chằm nữ tử trước mắt.

Dáng vẻ của Lục Uyển lại như chẳng hề để ý, chỉ cười lạnh vòng quanh nàng vài vòng sau đó đi đến giữa nàng và Gia Luật Hằng mới dừng lại, khoanh hai tay nói: “Ở Ấp quốc ngốc này năm năm thật vui vẻ sao? Vui vẻ đến đã quên Lâu Lan sao?”

“Nàng câm miệng!” Gia Luật Hằng điên cuồng hét lên nói, một đôi con ngươi đen có tức giận. Hắn có thể chịu đựng nàng ở trước mặt hắn nói hưu nói vượn, lại không chịu nổi nàng ở trước mặt Tra Tiểu Tân châm ngòi.

Tra Tiểu Tân nghe được hai chữ Lâu Lan mặt chuyển sang trắng bệch, run giọng hỏi: “Hắn… Hắn có khỏe không? !” Nàng cho rằng nàng luôn tìm cách biết tin hắn, thật vất vả mới có nhưng mà nàng lại không dám nghe.

Gia Luật Hằng sợ Lục uyển nói ra, nên hét lớn: “Câm miệng! Nàng hiện tại cút ra ngoài cho ta!” Hắn và Tra Tiểu Tân trong năm năm thật vất vả mới có một chút dịu dàng, không thể hủy ở trong tay nàng!

“Ha ha ha, chàng có bản lĩnh thì trước mặt nàng ấy giết thiếp!” Hận ý trong mắt Lục Uyển ki càng ngày càng đậm,mỗi một câu nói làm sắc Gia Luật Hằng xanh mét là do nàng gây nên. Lục Uyển vừa lòng hất cằm lên, đối mặt với Tra Tiểu Tân mỉm cười nói: “Hắn không tốt lắm đâu. Nhìn thấy Thu Dung nhảy xuống giếng hắn cũng nhảy xuống theo, chỉ vì muốn từ trong miệng nàng biết tin tức của ngươi.”

“Ngươi nói cái gì? !” Hai chân của Tra Tiểu Tân mềm nhũn cả người ngã xuống đất, lại bị Gia luật Hằng đi tới ôm vào trong ngực, trong đầu không ngừng hồi phục lời nàng vừa nói , Thu Dung nhảy xuống giếng? ! Lâu Lan nhảy theo xuống… Trong lúc nhất thời cảm xúc vạn biến, hiện lên kinh ngạc, lo lắng, và bi thương, lắc đầu mặt nhìn sang Lục Uyển: “Không! Không thể! ! !” Thu Dung hao hết tâm tư chỉ vì được bên cạnh Lâu Lan, nàng tại sao dễ dàng tìm cái chết nha? !

“Ha ha, vì sao không thể? ! Tại ngươi không thấy được tình huống lúc ấy, Lâu Lan giống như điên tìm ngươi khắp nơi nhưng mà tìm không thấy, cho nên Thu Dung xuất hiện, hắn không ngừng hỏi Thu Dung ngươi ở nơi nào, Thu Dung kêu hắn cắt vỡ cổ tay, vì thế hắn…” Nói đến đây Lục Uyển cố ý dừng lại quan sát vẻ mặt của Tra Tiểu Tân, nhìn thấy nàng chịu đả kích thiếu chút ngất đi thì nụ cười trên mặt càng xán lạn, mới tiếp tục: “Ngươi không thấy được, lúc ấy, máu chảy ra rất nhiều…”

“Không!” Tra Tiểu Tân khóc hô, ở trong long của Gia Luật Hằng run rẩy không ngừng, Gia Luật Hằng lớn tiếng nói Lục Uyển nhưng mà Lục Uyển ngược lại càng nói ngày càng có lực.

“Sau đó Thu Dung biết cả đời này hắn sẽ không yêu bản thân, đau lòng nhảy xuống giếng, bởi vì nàng biết bản thân nhảy xuống giếng Lâu Lan nhất định sẽ nhảy xuống giếng theo, quả nhiên, hắn cũng nhảy xuống…”

“… Tiểu Lâu! Tiểu Lâu!” Tra Tiểu Tân khóc đến thần trí mê muội, đau lòng run rẩy, không! Hắn thật sự nhảy xuống sao? !

Lục Uyển vừa lòng nhìn phản ứng của nàng, hiện tại đối với nàng mà nói,Tra Tiểu Tân đau khổ nàng cũng không thể cảm nhận sung sướng, nhìn Gia Luật Hằng không chút cảm tình nhìn bản thân, tim mặc dù đau, nhưng sau khi đau lại dâng lên khoái cảm trả thù, cười ha ha: “Sau đó được Mộc Xuân Phong cứu lên thì đã sao? Thu Dung đã chết, người biết ngươi ở đâu thật không có, hiện tại Lâu Lan chẳng qua là một cái cái xác không hồn là người điên, ngươi không biết sau, năm năm qua hắn giống như người điên tìm ngươi khắp nơi!”

Nghe thế Tra Tiểu Tân “Nôn” một tiếng phun ra máu, liều mạng thở hổn hển, một gương mặt trắng bệch, gân xanh nổi lên rõ ràng,giống như người sắp chết.

Gia Luật Hằng cả kinh một thân lạnh lẽo, ôm chặt nàng lớn tiếng kêu thái y, vẻ mặt quyến cuồng.

Lục Uyển lạnh lùng nhìn màn hỗn loạn trước mắt, khóe môi gợi lên.

Gia Luật Hằng, là chàng bức thiếp .

Thiếp yêu chàng yêu đến tẩu hỏa nhập ma,nhưng chàng lại lập địa thành Phật.

Ma phật cho tới bây giờ đều không thể cùng tồn tại , như vậy, không phải chàng chết thì thiếp chết.
Bình Luận (0)
Comment