Phi Thăng Chi Hậu

Chương 44

Ha ha ha... Phong Vân Vô Kị phát ra một trận cười tà ác, thân thể hơi nghiêng về phía trước, hơi nước như triều dâng bốc ra từ cơ thể, hình thành trước thân một lớp bọt biển.

Vào lúc hai khối cầu ánh sáng bằng lôi điện to bằng cái bát đánh trúng Phong Vân Vô Kị , hai bàn tay trắng tinh nhanh như chớp duỗi ra,giữ chặt lấy hai khối cầu ánh sáng vốn được nén đến cực điểm, ngay không gian cũng bị phá nát .

Xèo! Nơi bàn tay tiếp xúc với lôi cầu, từng mảng da cháy xém, máu tươi tung toé, nhưng Phong Vân Vô Kị như không có cảm giác, cười điên cuồng, quanh người cương khí xoay tròn, gió lớn từng cơn, trong tiếng cười lớn, hai khối lôi cầu uẩn hàm năng lượng khổng lồ không ngờ bị y như vậy tiêu dung hấp thụ.

Hai tên ma tộc nhìn nhau, lần lượt rống lên một tiếng, thân người đột ngột lớn gấp đôi, cơ bắp nổi lên trên xương cốt, hai cái sừng trong ma khí ngập trời, từ từ nhú lên trên trán.

Rắc ! Rắc!

Trên thân hai tên ma tộc, mũ giáp bằng sắt thép nặng nề vốn mặc trên người từng mảnh vỡ vụn, lộ ra cơ thể xích loã bên dưới, còn có từng mảng vảy đen hình bán nguyệt mọc ra trên cơ thể, giữa các lớp vảy, các sợi lông đen dài mọc ra dày đặc.

Grừ!

Hai tên ma tộc há mồm phát ra một tiếng gầm, khí thế tăng vọt, từng ngọn lửa đen bên ngoài cơ thể bốc cháy rừng rực, trong cánh tay to bản của hai gã đã nắm chặt một thanh trường kích bằng đồng xanh dài hơn một trượng, hét to một tiếng lần tượt lao hướng đến Phong Vân Vô Kị, nơi đi qua, đất đá cứng rắn vỡ vụn từng mảnh, không đến một khắc đã đến nơi.

Phong Vân Vô Kị đã có chút nhập ma cười tà một tiếng, hoá thành một vệt sáng mờ mờ, xuyên qua khoảng không cực nhỏ bé giữa hai tên ma tộc, luồn đến sau lưng hai tên ma tộc, hai cánh tay vô thanh vô tức ấn vào nơi gáy hai tên ma tộc, công pháp hấp nạp ma khí đã được phát ra.

Bùng Bùng!!

Hai tiếng như trúng vào mặt trống từ dưới tay truyền ra, thân thể khổng lồ của hai tên ma tộc chỉ hơn chấn động, ngay vảy trên người cũng không rơi nửa chiếc. Lúc này, phản ứng lại, hai cây trường kích bằng đồng xanh mang theo những cơn gió mạnh,quét ngang qua.

Thời gian như đột nhiên dừng hẳn lại, khi hai cây trường kích bằng tốc độ vượt qua thời gian xuyên qua tầng tầng chướng ngại, sắp đâm trúng Phong Vân Vô Kị thì, Phong Vân Vô Kị vốn vì xuất chưởng mà thân hình bất động, đột nhiên giống như bị cuốn vào một trận gió lớn, quay vòng vòng, như chiếc lá lướt về phía sau, sau vài lần đổi hướng, lại như một chiếc lá cây mỏng manh, dính vào hai cây trường kích to bằng cổ tay, bắn về phía sau, chớp mắt hoá thành một hư ảnh biến mất không tung tích.

Dưới sự tra xét bằng thần thức,ma thức của mọi người, không gian chu vi vài ngàn dặm, như trong suốt, tất cả các động tĩnh, đều bị nhìn thấu. Trong không trung, lớp lớp ma khí che kín cơ thể, Phong Vân Vô Kị đành bỏ lại hai tên ma tộc trung cấp thân thể rắn chắc, lộn người hạ xuống, lao đến từng đám ma tộc cấp thấp ma khí hùng dũng .

Nhị hoàng tử hơi động não, sau đó sắc mặt thay đổi,quát lớn lên : "Nhanh ngăn cản hắn! Hắn muốn hấp thu ma khí, gia tăng nội lực!"

Tiếng cười lớn thoả mãn của Phong Vân Vô Kị truyền lại : "Ha ha ha ... Muộn rồi! ..."

Như con sói đói, Phong Vân Vô Kị lao vào đám ma khí do cơ thể ma tộc phát ra , còn chưa tiếp cận, liền đã giơ cao hạ xuống, đánh ra một chưởng.

"Không được đánh lại!" Một pháp sư áo đen khuôn mặt âm u lạnh lẽo đã hiểu ra, giơ tay ngăn cản.

Nhưng, sao có thể ngăn đây? Phong Vân Vô Kị một chưởng đánh ra, lập tức, hàng trăm ma tộc bên dưới, dẫn theo ma tộc canh phòng thuỷ lao dưới đất xung quanh đều gầm lên điên dại, đánh ra toàn lực, từng đạo ma khí hùng hậu phá không bay ra, hội tụ lại một chỗ, đánh tới Phong Vân Vô Kị .

Cả thuỷ lao dưới đất dưới sự hấp nhiếp(*) của đám ma tộc, một luồng ma khí từ sâu trong lòng đất dâng lên, nơi nơi đều là ma khí hùng dũng dày hơn một xích, từng đạo tràn vào cơ thể đám ma tộc, sau khi bị luyện hoá thành các loại ma khí tinh thuần, đánh tới Phong Vân Vô Kị .

"Hấp,Tinh, Đại,Pháp!" Phong Vân Vô Kị áo choàng phần phật, âm thanh băng lạnh mà đắc ý nặng nề đập vào trái tim yếu ớt của đám ma tộc, mái tóc dài bắt đầu tung bay, sau đó ma khí như thuỷ triều nuốt chửng lấy y, trước lúc ma công ma quyết đánh trúng y, đám ma tộc đều nhìn thấy một đôi mắt, một đôi mắt băng lạnh và tàn nhẫn.

Hấp Tinh Đại Pháp, bốn chữ vừa phát ra, một loại ma khí kì lạ phóng ra từ cơ thể Phong Vân Vô Kị , ở bên ngoài cơ thể y hình thành một xoáy lốc, bao trùm y bên trong.

Từng dòng khí lưu ở bên ngoài thân người y nhanh chóng vận chuyển, sau đó, ma khí bàng bạc dưới một luồng sức mạnh tinh xảo dẫn dắt, như cá voi hút nước nhập vào xoáy lốc bên ngoài cơ thể Phong Vân Vô Kị . Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG

A! Cảm giác sung sướng thoải mái từng cơn dâng lên, phương pháp không cần khổ tu mà lấy được chân khí ma nguyên thâm hậu này, thật quá sảng khoái, cảm thụ được từng đạo ma khí vốn đánh vào mình, dưới tác dụng đặc thù của công quyết Hấp Tinh Đại Pháp, từng đạo nhanh chóng nhập vào cơ thể, hoá thành tu vi bản thân, Phong Vân Vô Kị không chịu nổi ngưỡng đầu phát ra một tiếng kêu sắc nhọn trong trẻo!?

Từng vòng tròn sóng âm gây ra bởi năng lượng vô hình khoách tán ra phía ngoài bao trùm cả thuỷ lao dưới đất,dòng nước đen ngòm trên mặt đất dưới tác động của năng lượng , dâng lên cao vài trượng. Còn có nhiều ma tộc không chịu nổi sự tấn công của sóng âm, từng tên bịt tai kêu khóc.

Trong lòng Phong Vân Vô Kị thật quá hưng phấn, áp ức bấy lâu nay, vào giây phút này triệt để được phát tiết, không còn nhìn thấy từng tên ma tộc bình thường đè đầu cưỡi cổ, dưới sự chi phối của một mình mình, bay đi lượn lại, kẻ sống kẻ chết, cảm giác do mình khống chế càng thêm sảng khoái.

Hai tay mở lớn, Phong Vân Vô Kị nhắm mắt lại, lại đột ngột mở lớn, đáy mắt có ánh hàn quang loé lên, sau đó trong thuỷ lao dưới đất đột nhiên cuốn lên một cơn gió lớn, cát bay đá lở,tiếng gió gào thét.

Đám ma tộc cấp thấp ở dưới Phong Vân Vô Kị đột nhiên cảm thấy trước người có một sức hút khổng lồ phát ra, sau đó không tự chủ bay lên, tinh hoa sinh mạng rung động một trận, mấy giây sau, năng lượng tinh hoa sinh mạng, quan hệ đến sinh tử, từ cơ thể phát ra, sau đó không còn biết gì nữa.

Phong Vân Vô Kị không ngừng cười lớn, cười lớn độc ác mà tàn nhẫn, giữa hay tay, sinh mạng tinh hoa của mấy trăm tên ma tộc bị y hút hết, thân thể nhanh chóng khô lại. Gió khẽ thổi, lớp da dày bọc trên mớ xương từng phần tan ra .....

Vào lúc Phong Vân Vô Kị trong lòng khẽ động, vài trăm tên ma tộc đã hoá thành một đống xương trắng, tình trạng thật quá thê thảm, ngay cả thần thức của những kẻ mạnh trong loài người khi quét qua,cũng đã triệt để ngây người! Một cảm giác không thể nói rõ tràn lên trong tim, hi vọng Phong Vân Vô Kị đem bọn chúng giết sạch đi, lại muốn ngăn cản Phong Vân Vô Kị , nhất thời thuỷ lao dưới đất, nhiều người trên mặt lộ ra biểu tình khó xử, nhất thời đều ngây dại ....
Bình Luận (0)
Comment