Phi Thăng Chi Hậu

Chương 501

Phong Vân Vô Kỵ trên người mặc Sát Lục chiến giáp lạnh giá đứng giữa hư không. Trải qua sự tôi luyện của sát khí, nhìn bề ngoài bộ chiến giáp này đã không có khác biệt gì so với Sát Lục chiến giáp thật sự. Theo đạo lý, một bộ Sát Lục chiến giáp giả vốn không thể nào lừa gạt được Hắc Ám Quân Chủ, nhưng là Phong Vân Vô Kỵ hiểu rất rõ, thứ thật sự thu hút Hắc Ám Quân Chủ chính là khí tức và thân phận của chủ nhân Sát Lục chứ không phải bộ chiến giáp này.

Tầng thứ ba của Sát Lục ma quyết là Sát Lục Chi Chủ. Cho đến khi tiến vào cảnh giới này Phong Vân Vô Kỵ mới cảm nhận được sức hấp dẫn và uy lực thật sự của Sát Lục ma quyết. Gió đêm ào ạt. Trong trời đất tối tăm, Phong Vân Vô Kỵ cảm giác được một thế giới khác, đó là một thế giới giết chóc. Không cần Phá Vọng ngân mâu, cũng không cần Thiên Ma thần thông, sát lục quy tắc trong trời đất vẫn hiện lên rõ ràng trong biển ý thức. Bên trong thế giới giết chóc hoàn toàn tối tăm, chỉ có những đoàn sát lục quy tắc như mây đen đan xen vào nhau, đầu cuối của kén tơ quy tắc biến mất ở cuối trời cao, nối liền cùng với sát lục quy tắc trong cả vũ trụ.

Một đầu khác sát lục quy tắc dày đặc trong trời đất nối liền với chủ nhân Sát Lục, cung cấp lương thực quý giá nhất là sát lục khí tức. Phong Vân Vô Kỵ cảm giác được rõ ràng, từng chùm kén tơ quy tắc này hội tụ lại trên phù văn hình chữ đặc biệt nằm giữa trán kia, sau đó lại liên kết với linh hồn của mình. Lực lượng giết chóc trong trời đất lại dùng một phương thức đặc biệt xuyên qua phù văn hình chữ, chuyển hóa thành một loại lực lượng mới chảy vào trong biển ý thức của Phong Vân Vô Kỵ. Loại lực lượng này không phải là thần lực, nhưng cao hơn nhiều so với ma nguyên và chân nguyên.

Phong Vân Vô Kỵ như chợt hiểu ra. Cứ mỗi khắc trôi qua thì mình lại cường đại thêm một phần, cho đến một giới hạn thì phù văn hình chữ sẽ có thể chuyển hóa thành Sát Lục thần cách. Đây chính là mục tiêu cuối cùng mà tất cả chủ nhân Sát Lục theo đuổi.

"Muốn thi triển pháp tắc thì phải cần thần lực, mà muốn hội tụ thần lực thì phải cần thần cách." - Trong đầu Phong Vân Vô Kỵ nhanh chóng hiện lên những điều này, đây là những lời do nghịch thần giả cổ xưa tại vùng đất bỏ hoang nói cho hắn biết.

Nếu như tiến triển một cách thông thường, Sát Lục ma quyết không thể nào đạt đến tầng thứ ba nhanh như vậy, nhưng có Hấp Tinh đại pháp thì lại hoàn toàn khác biệt. Hấp Tinh đại pháp tầng thứ chín, tốc độ hấp thu năng lượng trong trời đất của nó vô cùng kinh người. Làm một phép so sánh: số năng lượng mà một tên cao thủ Thần cấp phải cần mười vạn năm khổ tu mới thu nạp được, đối với Hấp Tinh đại pháp tầng thứ chín thì chỉ là chuyện trong nháy mắt. Lúc Phong Vân Vô Kỵ gặp phải công kích của vương triều Ni Cổ Lạp Tư, chính loại năng lực kinh khủng này đã giúp hắn có thể hút lấy hàng tỉ ngôi sao từ nơi xa vô tận, từ trên trời đánh xuống quân đoàn chinh phạt của vương triều Ni Cổ Lạp Tư.

Tác dụng của Hấp Tinh đại pháp không chỉ có như vậy. Về mặt tấn công, nếu như khống chế được đối phương, Hấp Tinh đại pháp có thể trong nháy mắt hút hết công lực của bất cứ kẻ nào công lực không bằng Phong Vân Vô Kỵ, cũng có thể hút lấy hàng tỉ ngôi sao trong trời đất nhằm đối kháng với quân đoàn có số lượng khổng lồ. Về mặt phòng thủ, Hấp Tinh đại pháp có thể thay đổi quỹ đạo của công kích do đối phương phát ra, khiến nó không thể đánh trúng mình, cho dù là công kích do Hắc Ám Chủ Thần phát ra cũng như vậy. Công phòng đi đôi, Phong Vân Vô Kỵ gần như đứng vào thế bất bại, đây cũng là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

- Tuân theo ý chỉ của Chủ Thần trong quốc độ bóng tối, dùng mũi thương của thần để xét xử kẻ nắm giữ giết chóc…

Trong cặp mắt ở phía đông, một giọng nói uy nghiêm từ giữa tầng mây truyền xuống.

- Tuân theo ý chỉ của Chủ Thần trong quốc độ bóng tối, dùng ánh mắt hủy diệt để phán xét kẻ nắm giữ giết chóc…

Tại chân trời phía tây, một giọng nói uy nghiêm khác từ giữa tầng mây truyền xuống.

- Tuân theo ý chỉ của Chủ Thần trong quốc độ bóng tối, dùng ánh sáng hủy diệt để trừng phạt kẻ nắm giữ giết chóc…

Tại chân trời ph1ia nam cũng vang lên một giọng nói.

Sau ba giọng nói uy nghiêm và lạnh lùng lại là sự yên tĩnh, một hồi lâu sau mới nghe được giọng nói của một gã Hắc Ám Quân Chủ khác như tổng kết:

- Tuân theo ý chỉ của Chủ Thần trong quốc độ bóng tối, dùng ánh mắt tối tăm để ban cho kẻ nắm giữ giết chóc thẩm lí và phán quyết cuối cùng…

Lời vừa dứt, bốn cặp mắt trên bầu trời bỗng chớp một cái, tám cột sáng có mức độ sáng khác nhau từ bầu trời chiếu xuống. Tám cột sáng kia sau phân làm tám hướng, ánh sáng bỗng nhiên bừng lên kéo dài về trái phải như mặt phẳng. Ánh sáng do tám cột sáng phát ra nối liền với nhau, hòa làm một thể tạo thành một chiếc lồng bao phủ trời đất, nhốt Phong Vân Vô Kỵ vào bên trong.

Lồng sáng nhấp nháy một lần, sau đó nhanh như chớp sụp đổ vào phía trong, không gian bị ánh sáng hắc ám bao phủ nhanh chóng tan vỡ.

"Ầm ầm ầm!"

Tiếng nổ lớn không dứt bên tai, khói bụi nồng nặc bốc lên trời. Khói bụi vừa bốc lên không lâu lại đột nhiên phân ra làm hai, Phong Vân Vô Kỵ người mặc Sát Lục chiến giáp bước ra, thân thể không hề bị thương chút nào.

- A!

Chung truyenggg.comg lên những tiếng kinh hô. Bốn cặp mắt trên bầu trời dường như cũng hơi khựng lại.

- Hắc Ám Quân Chủ thì sao, có thể làm gì được ta?

Phong Vân Vô Kỵ vươn thẳng tay trước người như đao, đốt ngón tay gập lại như đang cầm một thứ gì đó. Dưới mặt đất tối tăm hiện lên những vệt đen to lớn dạng sợi, hình dạng giống như đao tung hoành trăm ngàn trượng

- Ha!

Phong Vân Vô Kỵ hét lớn một tiếng, mái tóc dài đen nhánh tung bay, đón gió tản ra, một luồng sát lục khí tức mãnh liệt từ trong cơ thể hắn tỏa ra, lan rộng về bốn phía. Trong ánh mắt kinh hãi của chúng ma, Phong Vân Vô Kỵ bỗng vươn tay trái ra hợp cùng với tay phải. Những vệt đen như đao ở trước người tầng tầng chồng lên nhau, hợp thành một đường. Phong Vân Vô Kỵ chợt quát một tiếng, thanh đao vô hình kia liền bắn ra, hóa thành một vệt cầu vồng đen bay vào trong một cặp mắt vàng ánh gữa tầng mây.

Trong một không gian độc lập cũng không lớn lắm cách đó ngàn vạn dặm, một tòa hắc ám kim tự tháp to lớn lơ lửng trên trời cao, phía trước hắc ám kim tự tháp là một tên Hắc Ám Quân Chủ trên mặt mang giáp mặt màu bạc, người mặc áo bào đen đang ngồi xếp bằng bất động.

"Xoẹt!"

Một tiếng gió nhanh bỗng nhiên lướt qua, tay áo trái rộng thùng thình của Hắc Ám Quân Chủ phất phơ. Nơi gió lớn đi qua, tay áo trái liền rách một đường, dưới tay áo lộ ra một khối da thịt bị đứt, một lúc sau mới có máu rỉ ra. Hắc Ám Quân Chủ giật mình, hai tay áo phất một cái lập tức đứng lên.

Gần như đồng thời, tại trung tâm của Trung Ương ma sơn, một nụ cười tàn khốc bỗng hiện lên nơi khóe miệng Phong Vân Vô Kỵ. Hắn xoay người một cái, nửa người dưới kỳ dị hóa thành một chùm khói đen. Chúng ma chỉ cảm thấy phiến không gian kia giống bị một bàn tay lớn xoay chuyển, đột nhiên trở nên mơ hồ, sau một khắc thân thể Phong Vân Vô Kỵ đã hóa thành từng chùm khói đen biến mất trong hư không.

"Y rốt cuộc đã đi đâu?" - Một ý niệm nhanh chóng lướt qua trong đầu mọi người. Trên bầu trời, Áo Lan Cổ Đại Nhĩ hai tay ôm trước ngực, trong mắt có vẻ nghi hoặc.

Phía trước hắc ám kim tự tháp to lớn, một tiếng rít bỗng đến gần với tốc độ kinh người, càng lúc càng nhanh. Bên trong không gian tối tăm, Hắc Ám Quân Chủ thân thể cao lớn trên mặt thoáng hiện lên vẻ tức giận và hoảng hốt. Tay áo phồng lên, bên dưới nhô ra một cây quyền trượng đen nhánh có khắc vô số phù văn phức tạp. Hắc Ám Quân Chủ cầm lấy cây quyền trượng dài hơn hai trượng này, đôi môi bên dưới mặt nạ màu bạc mấp máy, thần chú vay mượn lực lượng của Chủ Thần trầm bổng vang lên trong không gian nối liền với Ma Giới này.

"Ầm!"

Hư không trước người Hắc Ám Quân Chủ đột nhiên nổ tung, kình khí bắn ra bốn phía. Một nắm tay mạnh mẽ xuyên qua hư không, từ đều bên kia vươn ra đánh thẳng vào đầu Hắc Ám Quân Chủ.

Tiếng ngâm xướng cao vút đột nhiên im bặt, áo bào đen trên người Hắc Ám Quân Chủ tung bay, dưới chân khẽ động, người đã như lá rơi dán vào mặt ngoài hắc ám kim tự tháp trượt về phía đỉnh nhọn phía trên.

- Chạy đi đâu!

Phong Vân Vô Kỵ giận dữ quát một tiếng, thân thể vặn vẹo hóa thành một chùm bóng đen dày đặc, từ bên trong vết dứt không gian do nắm đấm kia gây nên lao vào trong phiến không gian thuộc về Hắc Ám Quân Chủ này, năm ngón tay lấp loáng như kim loại mở lớn phát ra một lực hút khổng lồ. Đứng trước uy lực cường đại của Hấp Tinh đại pháp, thân thể Hắc Ám Quân Chủ không lùi mà lại tiến tới, nhanh như tia chớp bay về phía Phong Vân Vô Kỵ.

"Bùng!"

Khí tức hắc ám dày đặc từ trong cơ thể Hắc Ám Quân Chủ tỏa ra, từ trong cơ thể xuất hiện một vòng lĩnh vực màu đen. Phong Vân Vô Kỵ hừ lạnh một tiếng, thân thể không lùi mà tiến tới. Trước khi Hắc Ám Quân Chủ mở ra lĩnh vực của mình, Hỗn Độn lĩnh vực đã bao phủ toàn bộ không gian vào bên trong.

- Két!

Hắc Ám Quân Chủ vùng vẫy kịch liệt, bỗng nhiên ném quyền trượng trong tay đi. Quyền trượng bóng tối mang theo khí tức hắc ám dày đặc cắm vào trong lỗ hổng trên đỉnh hắc ám kim tự tháp, đồng thời một tiếng cầu cứu kinh hoảng từ trong miệng hắn phát ra, hóa thành từng mũi tên xuyên qua hư không truyền ra bên ngoài phiến hư không độc lập này.

- A!

Hắc Ám Quân Chủ rít lên một tiếng, hắc ám kim tự tháp to lớn sau người bỗng sáng lên.

"Ầm!"

Ngay lúc hắc ám kim tự tháp sáng lên, một luồng đích sát khí cường đại như thực chất đánh mạnh vào đầu Hắc Ám Quân Chủ. Cú đánh này khiến cho Hắc Ám Quân Chủ đầu váng mắt hoa, từng vệt máu chảy ra từ bên dưới giáp mặt, dáng vẻ vô cùng kinh khủng. Hắc Ám Quân Chủ còn chưa kịp phản ứng, một quả đấm thép đã mang theo khí thế vạn cân đánh vào trong bụng hắn, kéo theo cả chiếc áo bào đen không biết làm bằng thứ gì.

- Hà hà, bản tọa cũng không phải là lũ kế nhiệm rác rưởi kia, dám tìm tới ta có thể nói là ngươi tới số rồi.

Thân thể Phong Vân Vô Kỵ dán chặt vào người Hắc Ám Quân Chủ, khóe miệng kề sát vào lỗ tai của hắn ác độc nói, dứt lời nắm tay vươn vào trong bụng Hắc Ám Quân Chủ liền dùng sức, Hấp Tinh đại pháp lập tức phát ra.

- Két!

Hắc Ám Quân Chủ trước khi chết phát ra một tiếng hét thảm như xé nát ruột gan, cặp mắt đen nhánh bên dưới giáp mặt màu bạc lồi lên, tiếp đó cả người bị lực hút của Hấp Tinh đại pháp kéo vào phía trong, thân thể giống như một chiếc lọ bị nén hướng co rút lại. Trong tiếng răng rắc giòn giã, thân thể hắn đã hóa thành một quả cầu thịt khô quắt, năng lượng trong cơ thể trong nháy mắt bị lực hút kinh khủng kia hút sạch vào trong cơ thể Phong Vân Vô Kỵ.

Nếu cho Hắc Ám Quân Chủ đủ thời gian, một tên Hắc Ám Quân Chủ có thể giết chết mười chủ nhân Sát Lục, nhưng nếu cho chủ nhân Sát Lục đủ khoảng cách, một chủ nhân Sát Lục có thể giết chết mười ba tên Hắc Ám Quân Chủ.

- Ha ha ha….

Giết chết một tên Hắc Ám Quân Chủ một cách gọn gàng, cảm nhận lực lượng của Hắc Ám Quân Chủ cuộn trào trong cơ thể, Phong Vân Vô Kỵ không khỏi hưng phấn, hào khí từ đáy lòng dâng lên, liền cất cao giọng cười cuồng dại. Sau khi mất đi sự khống chế của Hắc Ám Quân Chủ, đích kim tự tháp trơ trọi trong không gian nhanh chóng trở nên ảm đạm.

- Két!

Giống như cảm ứng được cái chết của một tên Hắc Ám Quân Chủ, từ bốn phương bỗng vang lên những tiếng rít. Bên ngoài không gian, mười tên Hắc Ám Quân Chủ khí tức cường đại lập tức bay đến như bão táp, trong tiếng rít lộ ra sự nôn nóng.

Tiếng cười bỗng im bặt, Phong Vân Vô Kỵ trong lòng nhanh chóng cân nhắc một chút, trước tiên vẫn nên rời đi thì hơn. Trước khi mười tên Hắc Ám Quân Chủ giận dữ xuất hiện, thân thể của hắn bỗng gập một cái, trong mắt hiện lên những chùm mây đen kỳ dị, lập tức dùng Thiên Ma thần thông rời khỏi phiến không gian này.

Tại khu vực Ma Giới, mười cặp mắt màu vàng kim giận dữ xuất hiện trên bầu trời, lúc khép mở phát ra những cột sáng to lớn vàng ánh từ trong trời cao chiếu xuống, không ngừng quét qua mắt đất Ma Giới âm u, không bỏ sót chỗ nào.

Bóng tối bao trùm mặt đất. Phía trước vô số ngọn núi chìm vàotrong bóng tối, Phong Vân Vô Kỵ vừa nhìn lên trời vừa chạy trốn. Muốn đồng thời đối phó với mười tên Hắc Ám Quân Chủ, trừ khi hắn trở thành Sát Lục Chủ Thần thì may ra. Nếu như chính diện giao chiến, chỉ cần một tên Hắc Ám Quân Chủ thuận lợi ngâm xướng xong thần chú vay mượn thần lực, thần lực nhập vào người, người chết chắc chắn sẽ là hắn.

"Một tên Hắc Ám Quân Chủ ngã xuống thì sẽ có Hắc Ám Quân Chủ mới sinh ra. Một tên chủ nhân Sát Lục ngã xuống thì cũng có chủ nhân Sát Lục ra đời. Có điều đó không phải là ta!"

Gió lớn gào thét khắp Ma Giới, tiếng gầm giận dữ của đám Hắc Ám Quân Chủ như sấm sét cuốn qua bầu trời. Trong bóng râm nơi mặt đất, vô số yêu ma cúi thấp đầu, từng người run rẩy trong tiếng gầm của đám Hắc Ám Quân Chủ. Có một số yêu ma cường đại ở trong bóng râm nhô đầu ra, nghi hoặc nhìn những vòng xoáy vàng ánh giữa không trung. Không ai hiểu vì sao các Hắc Ám Quân Chủ lại tức giận như vậy.

"Ầm!"

Tiếng sấm to lớn chấn động toàn bộ Ma Giới. Trong tiếng sấm rền vang, trên bầu trời Ma Giới bỗng xuất hiện từng vòng xoáy, bên trong hiên lên những kim tự tháp khổng lồ nối liền Hắc Ám Quân Chủ và Hắc Ám Chủ Thần. Mỗi kim tự tháp đều trở thành trung tâm của cơn bão trong chu vi vạn dặm, khí lưu rối loạn, cuồng phong mênh mông, cảnh tượng như ngày tận thế.

Bên trong mười ba vương triều, giọng nói của Hắc Ám Quân Chủ từ bầu trời truyền xuống, tiếng gầm giận dữ truyền đạt mệnh lệnh của bọn họ:

- Tìm kiếm chủ nhân Sát Lục, giết chết hắn!

"Ầm ầm!"

Ma Giới đại địa những cánh cổng truyền tống to lớn. Cho dù mạnh như Ma Đế Hoàng cũng không dám tùy tiện chống lại yêu cầu của các Hắc Ám Quân Chủ, đặc biệt là yêu cầu đuổi giết kẻ địch xưa của bọn họ là chủ nhân Sát Lục.

Ma Giới đại địa vốn yên tĩnh đột nhiên náo động, đại quân cuồn cuộn không dứt bỗng từ dưới đất hiện lên, như thủy triều cuốn qua cả Ma Giới. Chủ nhân Sát Lục, cái tên này gần như đã bị các vị đại đế của vương triều quên lãng, nhưng sau thời gian dài đằng đẵng nó lại một lần nữa vang vọng khắp Ma Giới. Những bức tranh đã vàng ố nắm dưới đáy kho trong vương triều lại được moi lên, phát cho tất cả đại tướng của vương triều. Hình ảnh chủ nhân Sát Lục với bộ chiến giáp không rời người trong bức tranh in vào trong mắt. Ma Giới đại địa giống như im lặng trước cơn bão. Đứng trước mệnh lệnh do Hắc Ám Quân Chủ truyền đạt, Ma Đế Hoàng không thể không ra lệnh cho đại tế sư tạm thời hoãn phát động chiến tranh vương triều, chuyển sang truy tìm chủ nhân Sát Lục hư vô mờ mịt kia.

Ẩn thân trong khe hở giữa hai ngọn núi, Phong Vân Vô Kỵ thu liễm khí tức của mình lại gần như tại không còn. Phương thức này lại có thể tránh khỏi cảm ứng của những cường giả khác, nhưng các Hắc Ám Quân Chủ dường như có một phương thức để truy tìm chủ nhân Sát Lục. Trong cảm giác của Phong Vân Vô Kỵ, sát lục quy tắc trong trời đất bỗng nổi lên những dao động như gió nhẹ lướt qua mặt nước.

Bên ngoài dãy núi là đại quân ma tộc đông đảo như thủy triều tràn qua, ngay cả những yêu ma bình thường cấp thấp cũng giơ bó đuốc truy tìm dưới bầu trời u ám. Quyền uy của các Hắc Ám Quân Chủ khiến Phong Vân Vô Kỵ cực kỳ kinh hãi.

Mặc dù rất muốn xông ra đánh giết một phen, nhưng sau khi quay lại chém giết mấy lần, Phong Vân Vô Kỵ vô tình phát hiện ra những cây cờ lớn của vương triều khác, lúc này mới hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ vừa trốn vừa giết cho sảng khoái. Giết người khác tất nhiên là sảng khoái, nhưng nếu như bị cường giả đỉnh cấp của các vương triều, cộng thêm đại đế của vương triều và Hắc Ám Quân Chủ vây công, bị người ta giết chết, vậy thì không còn sảng khoái nữa.

"Nhẫn nại, nhẫn nại!" - Phong Vân Vô Kỵ thở ra một hơi, cố gắng áp chế dục vọng giết chóc trong lòng. Trong biển ý thức, tâm pháp dùng để tránh khỏi cảm giác của Hắc Ám Quân Chủ do Sát Lục đại đế ngày xưa để lại như dòng suối chảy qua trong lòng. Phong Vân Vô Kỵ liền khoanh chân ngồi xuống, im lặng vận chuyển khẩu quyết này.

Cũng không biết trải qua bao lâu, trong thế giới giết chóc, từng sợi kén tơ giết chóc đột nhiên ngừng dao động. Phong Vân Vô Kỵ mở mắt ra, vừa vặn nhìn thấy mười cặp mắt hoàng kim trên bầu trời bỗng khựng lại, trong lòng liền vui mừng. Công pháp này quả nhiên có hiệu nghiệm. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenggg.com

"Ầm!"

Phong Vân Vô Kỵ đánh một quyền vào hư không, mở ra một không gian nhỏ hẹp thuộc về mình, sau đó cởi Sát Lục chiến giáp trên người xuống nhét vào bên trong.

Một ý niệm bỗng hiện lên trong đầu, sắc mặt Phong Vân Vô Kỵ khẽ biến đổi, cuối cùng nhớ đến đám thuộc hạ tại Trung Ương ma sơn. Tâm thần hơi ngưng tụ, sau một khắc tâm thần của hắn đã bay ra, đi thẳng tới vương triều Trung Ương, cuối cùng cũng cảm giác được khí tức của Thái Huyền.

Tại trung tâm Ma Giới, Thái Huyền thống lĩnh năm đại quân đoàn của vương triều Trung Ương đóng quân ở cách Trung Ương ma sơn một ngàn dặm. Khi ma thức của Phong Vân Vô Kỵ bay đến, Thái Huyền bỗng có dự cảm liền mở mắt ra.

"Các Hắc Ám Quân Chủ và những đại quân của vương triều kia có tìm đến chỗ này hay không?" - Phong Vân Vô Kỵ lập tức hỏi.

Thái Huyền khẽ trầm ngâm một chút, cũng dùng thần thức đáp lại: "Không có. Lúc ngươi đột phá Sát Lục ma quyết tầng thứ ba, chúng ta cũng không ở đó. Có lẽ là Hắc Ám Quân Chủ còn không biết ngươi là đại đế của vương triều Trung Ương. Dù sao cường giả giống như chủ nhân Sát Lục có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào, nếu như xuất hiện ở đâu thì liên quan đến thế lực ở đó, vậy các chủ nhân Sát Lục trước kia cứ hiện thân ở các vương triều, e rằng đã có không ít vương triều bị diệt rồi."

"Không có thì tốt… Công pháp lúc trước của ngươi có hiệu lực rồi, bây giờ ta cũng không ngại các Hắc Ám Quân Chủ tra xét nữa."

"Vô Kỵ! Những Hắc Ám Quân Chủ này có vẻ rất tức giận, ta cảm giác được đây không phải vì ngươi mới vừa thành tựu chủ nhân Sát Lục, ngươi có phải…" - Thái Huyền do dự nói.

Không đợi Thái Huyền nói xong, Phong Vân Vô Kỵ liền lạnh nhạt nói ra nghi vấn của y: "Không có gì, ta chỉ là giết một Hắc Ám Quân Chủ thôi."

Giọng nói kia hời hợt giống như chỉ vừa giết chết một con kiến.

Thái Huyền giật mình, lập tức trầm mặc.

"Ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm. Vương triều dù sao không chỉ có một người, nhiều yêu ma như vậy rất khó bịt miệng hết được. Cổ Liệt Nhĩ và quân đoàn thứ bảy của hắn ta tách ra, để hắn dẫn theo quân đoàn thứ bảy rời đi. Về phần quân đoàn Thâm Uyên, ta cũng bảo bọn họ đóng quân ở phía tây cách xa nơi này. Còn lại quân đoàn Sát Lục và quân đoàn Hủy Diệt của Thái Cổ chúng ta thì không có vấn đề gì, hai quân đoàn này không sao cả." - Thái Huyền suy nghĩ một chút rồi bổ sung.

"Thế lực của Ma Giới rất phức tạp. Với tính tình kiêu ngạo của đám Hắc Ám Quân Chủ kia, không thể nào lại đem tình huống cặn kẽ nói cho những vương triều đại đế kia biết. Chỉ cần ta không lộ ra Sát Lục ma quyết, ai có thể nói ta là chủ nhân Sát Lục, hừ!" - Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói.
Bình Luận (0)
Comment