Phi Thiên

Chương 2814

Cuối cùng thì thế cục đã ổn định trở lại, Dương Khánh cũng thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc đi đế Tây Viên.

Tuy rằng sóng gió từ đợt săn bắn ở U Tuyền đã trôi vào dĩ vàng, nhưng hắn nhờ những người Lục Đạo tại Quỷ Thị chú ý đến việc Miêu Nghị bày ra “Tụ Hiền Đường” chiêu nạp nhân tài khắp nơi, Miêu Nghị không nói cho hắn biết về quyết định này, hắn cũng không thể nói rằng Miêu Nghị có làm sai hay không, phỏng chừng Miêu Nghị đã có chuẩn bị gì đó từ trước cũng nên, vì vậy hắn chỉ có thể yên lặng theo dõi mà thôi.

Hiện tại, để có thể làm việc được với Miêu Nghị, hắn đã thay đổi rất nhiều, lúc cần bình tĩnh thì nhất định phải cố gắng bình tĩnh, hắn phát hiện. những việc xảy ra trên người Miêu Nghị đều không thể suy đoán theo lẽ thông thường được, cũng giống như sự việc săn bắt tại U Tuyền lần này, hắn dự đoán sẽ có vài việc phát sinh nhưng ngay cả một việc cũng không xảy ra, vận may của Miêu Nghị tốt đến mức thần kỳ, chỉ cần như vậy đã vượt qua cửa trót lọt rồi à?

Đợi hơn nửa năm, hắn không thấy “Tụ Hiền Đường” có bất kỳ khởi sắc nào, hắn đã xác định Miêu Nghị chẳng có chuẩn bị gì phía sau, đoán chừng tạm thời Miêu Nghị nảy sinh lòng tham nên mới làm ra việc này. Thế nhưng hắn vẫn không gấp gáp, hắn đang chờ, đồng thời cũng suy nghĩ sách lược đối ứng.

Cho đến khi hắn nghe nói Vân Tri Thu trở về Tổng Trấn Phủ Quỷ Thị, biết rõ người phụ nữ có thể bình ổn cho Miêu Nghị đã trở về rồi, vì thế Dương Khánh mới lấy linh tinh ra liên hệ với Dương Triệu Thanh hỏi về việc “Tụ Hiền Đường“.

Sau khi hai bên liên hệ, hắc đã hỏi trực tiếp: Tình hình chiêu nạp của Tụ Hiền Đường thế nào rồi?

Dương Triệu Thanh có hơi bất đắc dĩ: Trước mắt chẳng có một mống, không lâu trước đó ta vừa mới bị đại nhân khiển trách, hiện tại đại nhân đã ném việc này cho Từ Đường Nhiên xử lý rồi, gia hạn thời gian mười năm, nếu không thấy hiệu quả sẽ hỏi tội hắn.

Dương Khánh: Đại nhân thật có mắt nhìn người, việc này nên giao cho Từ Đường Nhiên đi làm tên kia đã sinh hoạt nhiều năm ở tầng dưới chót Đại Thế Giới rồi, đương nhiên sẽ không phải ngồi không, đi với bụt mặc cà sa đi với ma mặc áo giấy, đương nhiên sẽ có nhiều đường ngang ngõ tắt xử lý sự việc chỉ cần đại nhân tăng mạnh áp lực cho hắn, chắc chắn hắn sẽ cách làm, hơn nữa ánh mắt nhìn người của hắn sẽ không thành vấn đề, hiện tại, khó khăn duy nhất chính là hắn sẽ đưa đám người tốt xấu lẫn lộn đến thôi.

Sau khi nghe xong, Dương Triệu Thanh vui vẻ, cảm thấy dường như đúng là có chuyện như vậy, vì thế hắn cũng lo lắng theo, hỏi: Vậy phải làm thế nào đây? Nếu đưa thám tử của tất cả các nhà đến đây thì phiền phức lắm.

Dương Khánh: Nghe nói phu nhân đưa toàn bộ những người lâu năm tại Phong Vân Khách Sạn đến rồi à? Dương Triệu Thanh: Đúng vậy.

Dương Khánh: Nếu như không nằm ngoài dự đoán của ta thì lúc phu nhân mang những người này đến đều nhét vào trong Tụ Hiền Đường phải không?

Rốt cuộc thì Dương Triệu Thanh cũng bội phục cái tên này thật, y hệt như một tên thầy bói vậy, có nhiều việc mà hắn chỉ cần đoán một lần là trúng, mặc dù hai người đều họ Dương, nhưng thực sự khác nhau quá xa rồi. Hắn trả lời: Đúng vậy, việc đầu tiên khi phu nhân trở về là đưa bọn họ vào trong Tụ Hiền Đường.

Dương Khánh: Vậy cũng không cần quá lo lắng, hiện tại phu nhân không phải làm việc gì cả, bởi vì đang khoác lên thân phận nghĩa nữ Khấu Thiên Vương nên không tiện kinh doanh ngoài cửa hàng được, nếu như phu nhân đã đưa tùy tùng tâm phúc vào trong Tụ Hiền Đường, vậy thì phu nhân sẽ không ngồi yên bỏ xó chẳng để ý đến đâu, phỏng chừng nàng sẽ chủ động bắt tay quản việc Tụ Hiền Đường, san sẻ giúp đại nhân. Chúng ta không thể tránh khỏi việc đưa những thám tử vào đây, nhưng nếu đã có phu nhân giám sát chặt chẽ thì sẽ không có việc lớn gì xảy ra đâu, hơn nữa ta không cần phải nói nhiều đến bản lĩnh dùng người của phu nhân, chúng ta đều hiểu rồi, có thể quản lý Tự HIền Đường phù hợp hơn đại nhân nhiều.

Hai người trò chuyện qua lại một lúc rồi cũng ngừng.

Sự thật đã chứng minh những lời Dương Khánh nói là hoàn toàn chính xác. Vài ngày sau, Dương Triệu Thanh đã phát hiện lực chú ý của Vân Tri Thu đã dừng lại trên Tụ HIền Đường, nàng thỉnh thoảng gọi Từ Đường Nhiên đến hỏi, ví dụ như Từ Đường Nhiên có tính toán gì cho Tụ Hiền Đường không, những câu hỏi thường xuyên ập đến khiến Từ Đường Nhiên chảy mồ hôi ròng ròng sau gáy, áp lực thực lớn đó.

Trên thực tế, đối với Từ Đường Nhiên thì, đối mặt với Vân Tri Thu mang lại áp lực còn lớn hơn so với khi đối mặt với Miêu Nghị, điều đầu tiên chính là lực ảnh hưởng của Vân Tri Thu đối với Miêu Nghị cực lớn, về cơ bản thì nàng chính là người có thể thay Miêu Nghị làm chủ, vì thế có thể quyết định tương lai sau này của hắn thế nào, nguyên nhân thứ hai là hắn đã thăm do tính khí của Miêu Nghị nên ứng phó vô cùng quen tay, nhưng vị phu nhân Tổng Trấn này thì chẳng hề mảy may phản ứng đến những lời nịnh nọt của hắn, gương mặt cười như không cười, khiến cho Từ Đường Nhiên cực kỳ chột dạ, vì thế thường xuyên giật dây lão bà Tuyết Linh Lung đến trao đổi tình cảm với Vân Tri Thu.

Lúc này nhìn thấy tận mắt Từ Đường Nhiên rời khỏi phòng lớn đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán. Dương Triệu Thanh không nhịn được mà âm thầm buồn cười.

Vân Tri Thu cũng rời khỏi phòng lớn, đôi mắt sáng trong khẽ chuyển, tập trung lên người Dương Triệu Thanh, giọng điệu trêu chọc nói:

- Ô, Lâm Bình Bình trở về liền khiến cho Triệu Thanh của chúng ta vui mừng thật đó, không làm việc gì thì cũng đứng một mình nở nụ cười trộm.

Nàng vừa nói vừa chỉ. Thiên Nhi, Tuyết Nhi đứng ở hai bên trái phải đều hé miệng lén cười, tất cả đều là người từng trải đương nhiên hiểu lời phu nhân nói là có ý gì. Vẻ mặt Dương Triệu Thanh lập tức lúng túng chào:

- Phu nhân!

Vân Tri Thu mỉm cười nói:

- Đại nhân đang bé quan tu luyện, nếu thuận tiện, có việc gì đừng ngại nói cho ta nghe một chút nào.

Dương Triệu Thanh suy nghỉ một lúc, sau đó hắn kể lại lời nói của Dương Khánh, thực ra hắn không có ý định giấu giếm việc này, đây cũng chẳng phải là việc quan trọng gì hắn vốn định đợi Miêu Nghị xuất hiện sẽ kể việc này lại, nhưng nếu Vân Tri Thu đã hỏi tới, hắn cũng liền thuận miệng nói thôi.

Sau một thoáng trầm mặc, Vân Tri Thu thở dài nhè nhẹ, giống như đang có chút xúc động, nhưng dường như nàng nghĩ đến việc gì đó, đôi mắt sáng lên lấp lóe, hỏi tiếp:

- Việc lớn như Tụ Hiền Đường mà không nói cho Dương Khánh biết sao?

Dương Triệu Thanh hơi sửng sốt, chỉ đáp:

- Không biết, nhưng nghe Dương Khánh nói thì dường như là không có.
Bình Luận (0)
Comment