Phi Thiên

Chương 307.2

- Bây giờ các nàng đã là nữ nhân của ta.

- Vậy thì đã sao? Ngươi yên tâm đi, nếu ngươi chết, chắc chắn ta sẽ tìm giúp các nàng bạn lữ song tu tốt hơn ngươi, để an ủi linh hồn ngươi.

Miêu Nghị không thèm để ý, khoát tay nói:

- Ta không phải có ý này, ta quan tâm tới an toàn của hai nàng còn hơn lão. Hai người bọn họ là cô nhi, từ nhỏ bị đưa vào Từ Nguyện phủ, sau lại bị chọn lựa ra đặc biệt dạy dỗ, cuối cùng mới đưa đến bên cạnh ta... Ý của ta là các nàng không có chỗ dựa nào, cho nên muốn để cho hai người bọn họ bái lão làm nghĩa phụ.

Ặc... Trong nháy mắt Yêu Nhược Tiên kích động, bất quá rất nhanh lại thốt nhiên giận dữ, liên tục cười lạnh nói:

- Vì muốn ta luyện chế pháp bảo giúp ngươi, tiểu tử ngươi chuyện gì cũng dám làm, quả thật là không bằng súc sinh, nói cho cùng ngươi cũng chỉ muốn lợi dụng hai người bọn họ, uổng cho bọn chúng một lòng một dạ với ngươi.

- Cho dù là tiền bối luyện chế pháp bảo giúp ta, ta cũng không dám bảo đảm ta có thể còn sống trở về.

Ánh mắt Miêu Nghị kiên định nhìn lão, dáng vẻ không hề lay chuyển nói:

- Để cho hai người bọn họ nhận tiền bối làm nghĩa phụ là muốn nói với tiền bối, nếu như ta không thể còn sống trở về, xin tiền bối mang các nàng đi, lấy thân phận một phụ thân bảo vệ tốt cho các nàng. Trong những năm qua ta đã giết không ít người, bản thân cũng không biết mình kết bao nhiêu cừu gia, các nàng tiếp tục ở lại chỗ này chỉ có một con đường chết.

Yêu Nhược Tiên ngẩn ra, đây là muốn giao hai nha đầu cho mình, lão đã hiểu vì sao tiểu tử này lại bảo Thiên nhi rời đi trước. Vẻ giận dữ trên mặt lão tan đi, hừ lạnh một tiếng nói:

- Không cần ngươi nói, tự ta sẽ chăm sóc tốt cho chúng.

- Còn một người nữa.

Miêu Nghị nói:

- Diêm Tu… nếu ta không thể trở về, nếu lão ta bằng lòng ở lại với thân phận quan phương, vậy thì mặc lão. Nếu lão ấy bằng lòng đi với Thiên nhi và Tuyết nhi, ta sẽ an bài người giải trừ tiên tịch cho lão ấy, phiền lão mang lão ấy đi theo, ở bên cạnh lão giúp làm việc vặt cũng tốt.

- Ta không nghe những chuyện nhảm nhí này…

Yêu Nhược Tiên ra vẻ không kiên nhẫn khoát tay:

- Ta sẽ không mắc bẫy của ngươi, lão phu không thể nào luyện chế pháp bảo miễn phí giúp ngươi.

Lão tiện tay gọi ra một con tiểu Đường Lang, lúc này tiểu Đường Lang đã phát triển từ lớn bằng ngón tay khi trước trở thành lớn bằng con cua, các chân của nó sắc bén ghê rợn. Có lẽ là do ăn nhiều kim tinh, lớp vỏ của nó bắt đầu ửng màu vàng, phần đuôi nổi lên một vòng vàng sáng chói.

- Vì nuôi những ‘tiểu tử’ này, yêu đan trên người lão phu đã bị bọn chúng ăn hết sạch rồi, mới lớn được như vậy. Thứ mà chúng thải ra sau khi ăn tinh tệ là tài liệu luyện bảo tuyệt cao, tương lai sẽ có tác dụng rất lớn. Nhưng cơ thể bọn chúng quá nhỏ, tốc độ ăn tinh tệ thải ra quá chậm, tiếp tục như vậy không biết ta phải chờ tới năm nào tháng nào, cần thật nhiều yêu đan giúp chúng mau mau lớn lên mới được. Lần này ngươi đi Tinh Tú Hải nhất định phải kiếm thật nhiều yêu đan trở về, coi như là trả tiền công ta luyện bảo giúp ngươi...

Nghe xong lời này, Miêu Nghị cười, đây là lão đã đáp ứng giúp hắn luyện bảo...

-----------

Sau khi xuống núi trở về, Tuyết nhi đưa lên ngọc điệp Nam Tuyên phủ truyền tới.

Miêu Nghị xem qua xong, bảo Tuyết nhi cho đòi Diêm Tu tới, đưa ngọc điệp cho Diêm Tu xem.

Diêm Tu xem qua gật đầu nói:

- Đây là chuẩn bị cho Tinh Tú Hải Kham Loạn hội.

Sắp tới Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, mỗi phủ phải phái ra hai người tham gia, tương đương với một điện phải phái ra hai mươi người, một cung là hai trăm người, một lộ Quân Sứ chính là hai ngàn người, mười hai lộ tổng cộng là hơn hai vạn người, cộng thêm thế lực môn phái to nhỏ cũng phải phái người tham gia, toàn bộ Tiên Quốc sẽ phái ra chừng ba vạn người.

Tình huống của năm nước còn lại cũng là như vậy, đến lúc đó Tinh Tú Hải sẽ trở nên cục diện mười lăm vạn yêu ma quỷ quái mạnh ai nấy triển lộ thần thông hỗn chiến, có thể tưởng tượng được sẽ chém giết thảm thiết tới mức nào.

Tạm không nói những chuyện này, chỉ nói chở ba vạn tu sĩ Tiên Quốc này tới Tinh Tú Hải sẽ cần rất nhiều hải thuyền viễn hành. Dù sao tu sĩ tham gia cũng là cảnh giới Hồng Liên trở xuống, không cách nào ngự không phi hành, cho nên sẽ phải chế tạo thật nhiều hải thuyền viễn hành.

Đóng một số lượng thuyền nhiều như vậy không phải là có thể làm được ở một chỗ chỉ trong vòng vài năm, vì bảo đảm hoàn thành đúng kỳ hạn, nhất định phải tách ra đến các nơi duyên hải chế tạo.

Bởi vì cảnh nội Trấn Hải sơn có cảng khẩu thiên nhiên cực tốt, nên cũng được chỉ định là một trong các địa điểm đóng thuyền, được phân nhiệm vụ kiến tạo mười chiếc hải thuyền viễn hành cỡ lớn. Phía trên lệnh cho Trấn Hải sơn nhất định phải làm xong trước khi Tinh Tú Hải Kham Loạn hội cử hành nửa năm, bởi vì hải thuyền vượt biển cũng phải mất mấy tháng.

Không hoàn thành nhiệm vụ tất sẽ bị nghiêm trị, đến lúc đó phía trên sẽ phái người tới kiểm tra.

Bản vẽ chế tạo hải thuyền và tiền bạc sẽ được phía trên phái người đưa tới rất nhanh, Nam Tuyên phủ yêu cầu Trấn Hải sơn lập tức tổ chức nhân thủ bắt đầu chuẩn bị, không được sai lầm.

- Mỗi chiếc hải thuyền phải chứa nhân mã một cung phái ra, cũng chính là phải chứa hai trăm người và hai trăm thớt long câu. Thân thuyền này khổng lồ có thể tưởng tượng được, yêu cầu đối kháng sóng gió lại tương đối cao, muốn làm xong mười chiếc thuyền lớn kịp thời gian, dựa hết vào Đông Lai động sợ là không tìm ra nhiều thợ giỏi như vậy.

Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn Diêm Tu:

- Ý của ta là điều tập từ mỗi thành một trăm tên thợ giỏi tiếp viện Đông Lai động, lão thấy thế nào?

Diêm Tu gật đầu nói:

- Có thể được, có một ngàn tên thợ giỏi xuất lực, hẳn là đủ rồi. Nếu vẫn còn chưa đủ, bên Đông Lai động giải quyết bổ sung hẳn không thành vấn đề.

- Chuyện này không thể xảy ra vấn đề, nếu không phía trên truy cứu sẽ rất phiền phức, giao cho lão giám sát, lão phải lui tới Đông Lai động nhiều một chút. Còn ở Trấn Hải sơn…

Miêu Nghị quay đầu lại nhìn về phía hai nàng:

- Có chuyện gì lão cứ dẫn các nàng đi theo học hỏi, lúc lão không có ở Trấn Hải sơn hãy giao một ít chuyện cho bọn họ xử lý, cũng đã tới lúc các nàng nên tiếp xúc với một số sự việc.

Hắn không nói ra ý đồ chân thật, sợ một khi mình không cách nào từ Tinh Tú Hải sống trở về, hai nàng đã được nuông chiều từ nhỏ thành quen, năng lực sinh tồn ở giới tu hành thật sự cực kỳ đáng ngại.

Thiên nhi, Tuyết nhi hơi có vẻ lúng túng, tự biết không giúp được Miêu Nghị nhiều, không thể chia sẻ gánh nặng với hắn.

Diêm Tu nhin hai người, gật đầu đáp ứng.

Miêu Nghị lệnh Diêm Tu chạy tới Đông Lai động gặp mặt nói chuyện với Đông Lai động chủ, đồng thời hắn cũng truyền tin tức cho các lộ động chủ, yêu cầu các lộ động chủ phối hợp, lúc này Nam Tuyên phủ cũng đã có tin tức hồi đáp.
Bình Luận (0)
Comment