Phi Thiên

Chương 3806

Đại chiến còn chưa kết thúc, hắn còn chưa thua, không ngờ Ngưu Hữu Đức đã dám xưng đế, một khi tin tức truyền ra, sợ rằng người thiên hạ đã tưởng hắn thua rồi.

Vấn đề then chốt là, bốn quân đã thoát ly tầm khống chế của hắn, nhân mã trong địa bàn bốn quân thống trị sẽ không nói tốt giúp hắn. Đối với tu sĩ các nơi trong thiên hạ mà nói, bọn họ làm sao rõ ràng tình hình chiến sự cụ thể, ngay cả bốn quân đều không nghe hiệu mệnh tư Thanh chủ, tức là tình thế của Thanh chủ đã rất bất lợi.

Còn có một điểm vô cùng trọng yếu, một khi chiến sự sa vào trạng thái trường kỳ giằng co, bổ sung tại nguyên là một vấn đề, nếu môn phái lớn lớn nhỏ nhỏ trong thiên hạ đều cho là Thanh chủ hắn sắp xong rồi, còn có ai sẽ cung cấp tài nguyên nhằm tranh thủ ưu đãi tư Thiên Đình sau này, chỉ sợ đều sẽ lo lắng đắc tội Ngưu Hữu Đức, lo lắng nếu Ngưu Hữu Đức thắng sẽ tìm bọn họ tính số.

Ngưu Hữu Đức xưng đế, nếu chậm chạp không thể tiêu diệt, ảnh hưởng bất lợi với hắn sẽ càng lúc càng lớn, dao động quyền uy thống trị của hắn đối với thiên hạ!

Phật chủ không ngưng bấm bấm niệm châu trên tay, sắc mặt trầm trọng, ảnh hưởng với Thanh chủ cũng có tác động tương tự với hắn...

Giống như dự liệu của bên này, qua nhiên Miêu Nghị xưng đế không phải đóng cửa lại tự xưng đế, mà là bố cáo toàn thiên hạ, thông qua các phương diện truyền thông bố cáo thiên hạ.

Con đường tin tức của Miêu Nghị vô củng cường đại, không chỉ có mạng lưới tin tức trên trên dưới dưới Nam quân, Đông quân, Bắc quân, còn có Quần Anh hội do Hoàng Phủ gia tộc cầm đầu cũng công nhiên lên tiếng ủng hộ Ngưu Hữu Đức, lại thêm sự ủng hộ đắc lực của Hạ Hầu gia, tin tức vừa xuất hiện lập tức ngươi người trong thiên hạ đều biết, tạo cho người trong thiên hạ một loại giả tưởng, rằng hai người Thanh, Phật rơi vào thế yếu, đã sắp sửa đi đứt.

Mượn mạng lưới từ các đại thế lực, đồng thời vơi khuếch tán tin tức còn công bố mấy chục tội trạng của Thanh, Phật.

Lên an Thanh, Phật dục lợi huân tâm, tranh quyền đoạt lợi, hãm hại huynh đệ kết bái là Bạch chủ, cầm tu Yêu chủ.

Lên an Thanh chủ tội danh vu khống, hãm hại nguyên Thiên vương chưởng lệnh Đông quân Doanh Cửu Quang, chính thức bình phán cho Doanh Cửu Quang, xá tội cho nhân mã bộ hạ cũ Doanh hệ, hiệu triệu nhân mã bộ hạ cũ Doanh hệ đang trốn tránh đi ra hưởng ứng Thiên quân do Ngưu Hữu Đức cầm đầu, đồng thời thảo phạt hôn quân.

Lên án Thanh chủ mưu hại nguyên Thiên vương chưởng lệnh Nam quân Hạo Đức Phương, bức bách Ngưu Hưu Đức đương thời còn là U Minh tổng đốc xuất binh tấn công Hạo Đức Phương.

Lên án Thanh chủ cài cắm thám tử bên người Ngưu Hữu Đức, âm mưu hành thích đường đường Thiên vương chưởng lệnh Nam quân.

Lên án Thanh chủ âm thầm mai phục ngàn vạn cận vệ quân tại Thái cổ tử địa nhằm mưu sát Thiên vương chưởng lệnh Nam quân Ngưu Hữu Đức.

Lên án Thanh chủ khiêu khích Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch tự giết lẫn nhau, bởi thế ngầm điều động tám trăm triệu cận vệ quân lén la lén lút tiềm phục đến Ngưu Vương Tinh hạ sát thủ với Thiên vương chưởng lệnh Nam quân Ngưu Hữu Đức, may nhờ Ngưu Hữu Đức năng chinh thiện chiến, chỉ huy thỏa đáng, mới ra tay tiêu diệt được tám trăm triệu cận vệ quân đánh lén.

Lên án Thanh chủ không ngừng chiêu làm mỹ sắc, bức bách hạ thần tiến cống, nuôi dưỡng vô số sắc đẹp trong hậu cung để hưởng lạc.

Lên an Thanh chủ ngầm sai Giang Nhất Nhất ngụy trang dâm tặc, khinh nhờn vợ con quan viên Thiên Đình.

Tóm lại một lần tuyên bố mấy chục tội trạng lớn nhỏ cua hai người Thanh, Phật.

Trong đó tội danh trọng yếu nhất chính là lên án Thanh chủ sủng thiếp diệt thê, thân làm Thiên đế lại làm trái luật pháp thiên điều, sùng tín con gái kẻ tội thần là Chiến Như Ý, có thai với nó, cho tự ý ra ngoài lãnh cung, thiên hậu muốn chính kỷ cương, lại bị Thanh chủ cùng Chiến Như Ý hãm hại cầm tu, thiên hậu Hạ Hầu Thừa Vũ được Hạ Hầu gia cựu tranh qua một kiếp, thiên tử Thanh Nguyên Tôn thấy mẹ chịu nhục, hướng binh đòi một lời giải thích, lại bị Thanh chủ coi là phản tặc, bức bách các phương áp chế, sạt hại tàn nhẫn thiên tử Thanh Nguyên Tôn. Thiên hậu Hạ Hầu Thừa Vũ đau xót muốn chết, khẩn cầu bộ hạ cũ, hiện nhiệm Thiên vương chưởng lệnh Nam quân Ngưu Hữu Đức vì thiên hạ thảo phạt hôn quân.

Thiên vương chưởng lệnh Nam quân Ngưu Hữu Đức nhiều lần bị Thanh chủ hãm hại, lại hết lần này tới lần khác nhẫn nhịn, nhưng Thanh chủ đa khiến nhân thần công phẫn đến thế, không thể lui nhượng mãi được; đối mặt với khẩn cầu tha thiết của thiên hậu Hạ Hầu Thừa Vũ, Thiên vương chưởng lệnh Nam quân Ngưu Hữu Đức quyết tâm liên hợp các phương hưng binh thảo phạt, hiệu triệu thiên hạ cùng chung thảo phạt hôn quân!

Tin tức này vừa ra, thực sự là khiến thiên hạ chấn kinh, cộng thêm có không ít thế lực âm thầm thúc đẩy, không ít người lấy đủ loại phương thức giúp đứng ra làm chứng, chứng minh không ít tội trạng trong đó là thật, người thiên hạ mới biết hai người Thanh, Phật không ngờ hoang dâm vô đạo như thế. Nhất là chuyện sủng thiếp diệt thê, khiến cho toàn nữ nhân trong thiên hạ phẫn nộ, nhục mạ Thanh chủ không thôi, Chiến Như Ý cũng bị vạ lây, bị nữ nhân trong thiên hạ mắng chửi phỉ nhổ, trở thành đại danh tự cua tiện nhân...

Ba! Trong long liễn, Thanh chủ nên ngọc điệp sao chép tin tức tấu báo lên thành vụn phấn, sắc mặt đen như đáy nồi, lồng ngực phập phồng bất định chứng minh sự phẫn nộ trong lòng hắn.

Ngược lại Phật chủ vẫn có vẻ bình tĩnh, nhìn ngọc điệp đã bị ném thành vụn phấn một cái, vung tay áo quét đi, hờ hững nói:

- Những thư bên trong nửa thật nửa gia, trong lòng ngươi rõ hơn ai hết, chuyện Chiến Như Ý đích xác là người không đúng, lúc này Chiến Như Ý kia con đang ở ngay trong long liễn của ngươi, ngươi sùng hay không sùng nàng, lòng dạ ngươi tự biết rõ, nếu không phải bởi vì nàng, Ngưu Hữu Đức há có thể tìm tới cơ hội khiêu khích ly gián tốt như vậy?

Thanh chủ coi chừng hắn quát: - Muốn đổ thêm tội thì thiếu gì cách!

Phật chủ:

- Nếu đã biết là muốn đổ thêm tội, thì đương nên suy nghĩ nhiều nữa, bây giờ điều cần làm là nghĩ cách bình định phản quân thế nào, chỉ cần tiêu diệt được Ngưu Hữu Đức, đến lúc đó muốn đổ thêm tội nào tự nhiên cũng do người nói. Nhìn động tĩnh của nhân mã Ngưu Hữu Đức thì đang nhắm thẳng tới Quang Lệnh Công mà đi, đúng là bách không kịp đợi muôn quét dọn chướng ngại sau cùng, mà Quang Lệnh Công đã trốn vào tinh vực chưa biết, có lẽ chính là cơ hội cho chúng ta.
Bình Luận (0)
Comment