Phó Ngàn Tư Của Kỷ Hàn Trình

Chương 5

Qua một đoạn thời gian, Phó Ngàn Tư nhận được điện thoại, nói váy cưới đã hoàn công, dò hỏi ý muốn cô đến lấy hay là bên đó cho trợ lý giao sang.

Gần đây, bởi vì đang rất nhàn cho nên cô ấy đã quyết định đích thân đến đó, nhân tiện ở lại Paris vài ngày.

- -

Cách mặt đất 1 vạn 2 ngàn mét, Phó Ngàn Tư chân trần quấn trong chiếc chăn nhỏ làm tổ trên chiếc ghế da mơ màng sắp ngủ.

Ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ, phía dưới là những đám mây sáng trắng. Nhấc tay kéo tấm che lên rồi bật một bài hát nhẹ nhàng trên APP chuyên dụng.

"Đổi tính rồi? Ôi chẳng hợp với tính cậu chút nào cả " Lương Khấu nép vào phía bên kia: " Có thể thay bằng nhạc sôi động hơn không? "

"Được thôi" Dù sao cô cũng đang buồn chán, xem như là thêm không khí trước bữa ăn "Tên là gì?"

Lương Khấu báo một cái tên, qua một lát, tiếng nhạc rock vang lên khắp cabin.

Cơn buồn ngủ gần như tiêu tán ngay tức khắc.

Chiếc máy bay phản lực tư nhân này có khả năng vận hành vô cùng ổn định và đầy đủ tính năng hạng tốt nhất,cho nên cảm giác khi họ đi máy bay giống như đang đi trên mặt đất, không hề mệt mỏi chút nào.

Vì vậy, khi tiếp viên hàng không bưng bộ đồ ăn đến nhìn thấy hai mỹ nhân xinh đẹp đang nép mình bên ghế da búng tay và hát theo vô cùng nhịp nhàng, không khí nồng nhiệt hăng say tựa như họ đang mở một party.

Đặc biệt là phu nhân của chủ tịch, nếu cô ấy nhớ không lầm, lần trước khi đi cùng Kỷ tổng, dáng vẻ rõ ràng rất ưu nhã, ngồi ở ghế dựa không nói một lời, giống như một bình hoa yên tĩnh và vô cùng xinh đẹp.

Mà hiện tại......

Tiếp viên hàng không yên lặng xấu hổ.

Chẳng lẽ đây là "Người trước điềm đạm, người sau nhảy Disco"?

Disco là thể loại nhạc dance được phát triển mạnh mẽ trong những năm 1970. Dòng nhạc này là sự pha trộn giữa các thể loại nhạc khác nhau như Funk, Soul, Pop, Salsa và các thể loại nhạc trừu tượng.... Các điệu nhảy Disco thường được trình diễn dưới hình thức nhảy đôi, nhảy solo và phổ biến hơn là nhảy theo hàng.

- -

"Bảo bối, cậu nói xem đám tiếp viên này là do Tứ ca đích thân tuyển chọn hay là do người bên dưới sắp xếp?" Sau khi ăn xong buổi tối, Lương Khấu đột nhiên tiến lại gần.

Phó Ngàn Tư đang chọn một bộ phim để xem trên điện thoại di động của cô ấy, nghe vậy thản nhiên đáp: "Tớ không biết, làm sao vậy?"

"Cậu không thấy tất cả đều rất xinh đẹp sao?Nếu là do Tứ ca tự mình chọn, cái kia không phải là vấn đề lớn sao?!" Lương Khấu nghiêm túc.

"Hôn nhân thương mại mà thôi, tớ cũng đâu ăn no rảnh rỗi mà đi quản mấy chuyện này." Phó Ngàn Tư nói "Nhưng mà cậu, từ khi nào thì một ngụm kêu Tứ ca,một ngụm kêu Tứ ca,kêu đến mức trở nên thân thiết như vậy?"

Lúc trước còn lấy tư thế "Đoạt chị dâu tôi liền không đội trời chung với anh".

Kết quả từ khi gặp Kỷ Hàn Trình ở quán bar ngày đó liền bắt đầu lòi đuôi.

"Tổng tài bá đạo soái như vậy, làm sao tớ nỡ huống chi Tứ ca có thật sự cướp cậu trên tay anh tớ đâu?" Lương Khấu càng nói càng hăng "Vốn dĩ cậu với anh tớ chắng có gì."

Những gì cần nói đều bị cô ấy nói hết, Phó Ngàn Tư nói không nên lời: "Đã sớm nói với cậu chúng tớ không có gì, hiện tại mới tin, Lương Khấu,cậu không cảm thấy cậu rất mâu thuẫn sao?"

Lương Khấu nhún nhún vai: "Có sao??"

Năm Lương Khấu cùng Phó Ngàn Tư học đại học năm nhất, Lương Tử An đã năm ba. Vào thời điểm đó, anh đã vào công ty thực tập nhưng thỉnh thoảng anh ấy lại đến gặp Phó Ngàn Tư.

Một người đàn ông tuấn tú lịch sự, ga lăng và rất biết cách chủ động, là con gái sẽ có người thờ ơ không động tâm sao?

"Ai bảo anh tớ chỉ si tâm mình cậu, lúc biết cậu sắp kết hôn,cả đêm còn uống say như chết" Nói xong, Lương Khấu cảm thấy không thích hợp, vội vàng thanh minh "Tớ tuyệt đối không có ý giúp anh tớ cạy góc tường nhà chủ tịch! Tớ chính là cảm thấy ý trời đúng là biết trêu người."

"Còn có chuyện càng trêu người hơn nữa, cậu có muốn nghe không?" Phó Ngàn Tư nói.

Lương Khấu: "Hả???"

"Anh cậu cùng Kỷ Hàn Trình là bạn học."

"......"

Dù sao cũng có chút nhàn rỗi, Phó Ngàn Tư liền cùng Lương Khấu nói một chút chuyện về thời cao trung của họ. Chủ yếu là chuyện cô ấy với Kỷ Hàn Trình và ít khi nhắc tới Lương Tử An.

Giữa câu chuyện, Lương Khấu vô tình biết được chút chuyện xưa giữa Phó Ngàn Tư cùng Lương Tử An.

Khi đó,mối quan hệ giữa họ tốt hơn bây giờ.

Phó Ngàn Tư một lòng muốn trêu chọc Kỷ Hàn Trình, Lương Tử An cũng không có phản ứng gì quá lớn mãi cho đến tận đại học, Phó Ngàn Tư mới biết được Lương Tử An cho tới nay đều yêu thầm cô ấy.

Tất nhiên là giữa họ không có gì xảy ra.

"Gần đây hai người có gặp nhau không?" Lương Khấu hỏi.

"Gặp anh ấy làm gì. Tớ lại không phải bởi vì mình có hôn ước mà cự tuyệt anh ấy, đơn giản là chưa từng thích anh ấy mà thôi."

Lương Khấu bất lực thở dài: "Là bởi vì người cậu thích vẫn luôn là Tứ ca cho nên... Biết rồi,biết rồi.Hỏi cậu mấy trăm lần đều trả lời như vậy, Phó Ngàn Tư cậu cũng thật là buồn chán?"

??? Đây là năng lực lý giải gì cơ chứ?

Phó Ngàn Tư quăng quyển tạp chí vào lòng cô ấy và nói nhanh một tràng: "Tớ mới không thích anh ta được rồi chứ? Đó là chuyện của chín năm trước,lúc đi nhà trẻ tớ còn thích tiểu Thành lớp bên cạnh cơ nhưng bây giờ thì sao, quá khứ rồi đi?"

Lương Khấu: "......"

Thật sự nói cái gì cũng đều bị mắng.

- -

Lúc vừa đến Paris, Triệu Thần Minh rất đúng giờ có mặt đón họ.

Ngoài dự đoán, người này làm việc rất chuyên nghiệp và đáng tin cậy, nói năng chừng mực,nên làm thì làm, Phó Ngàn Tư lúc trước còn đối với cậu ta có chút ý kiến nay cũng dần giảm bớt.

Ngược lại còn có thêm chút hảo cảm: Vẫn là cẩu Kỷ nói chuyện không có điểm mấu chốt, chỉ biết làm trò trước mặt người ngoài làm cô tức giận.

Có thể thấy, đàn ông càng nhìn văn nhã thì càng bại hoại.

Thật sự là đáng giận.

- ---

Hành trình đến Paris lần này đều được Triệu Thần Minh phụ trách sắp xếp, thậm chí anh ta còn kiêm chức tài xế Bentley đưa họ đến Studio rồi yên lặng ở bên ngoài chờ.

Sau đó anh ta còn tận tụy trung thành đến mức đem từng chuyện lớn đến chuyện nhỏ của Phó Ngàn Tư mấy ngày lưu lại Paris cho Kỷ Hàn Trình nghe qua điện thoại.

Đúng thật là.

- -

Theo kế hoạch,váy cưới Phó Ngàn Tư diện trong hôn lễ, tổng cộng có 7 chiếc,tất cả đều đến từ các thương hiệu lớn định chế riêng ở Paris hoặc Luân Đôn.

Bởi vì dáng người cô rất đẹp cho nên cô ấy đã chọn cho mình một chiếc váy cưới trễ vai có viền ren cao cấp khoe khéo vòng một đầy đặn, bờ vai mảnh khảnh hay chiếc cổ xinh đẹp cùng xương quai xanh quyến rũ.

Toàn bộ chiếc váy cưới đều được đính kim cương, ngọc trai và thêu hoa phức tạp, để có thể hoàn thành nó, hơn chục thợ may đã phải mất thời gian gần hai tháng.

Lúc này mặc trên người, đuôi váy nạm kim cương giống như ngân hà lướt qua mặt đất, chỉ cần ngoái đầu nhìn lại, khí chất càng thanh thuần xinh đẹp, trong sáng vô cùng.

Lương Khấu run run chụp được một tấm ảnh, hiếm khi có chút rối rắm: Cô ấy nên gửi trực tiếp cho Lương Tử An hay là trực tiếp khoe trên vòng tròn bạn bè hôm nay khuê mật của cô ấy mặc thử chiếc váy cưới trông xinh đẹp như một nàng tiên nữ hay là một gì đó bùm bùm bất ngờ,cái thứ nhất quá ác độc,cái thứ hai vạn nhất cô ấy đăng lên trang cá nhân vô tình để anh trai thấy được thì làm sao bây giờ?

Thật đúng là rối ren mà.

- -

Ngày cưới là vào tháng sau, lần này thử váy cưới, nghĩa là đã hoàn thiện những cái cơ bản.

Phó Ngàn Tư lần thứ hai soi gương ngắm nghía một hồi, đột nhiên ánh mắt cô rơi vào hình thêu ở đâu đó trên váy, cô khẽ cau mày: "Đây là cái gì?"

Trợ lý thiết kế cười vô cùng dịu dàng: "School skirt. Đây là Kỷ tiên sinh muốn chúng tôi thêu lên. Nói cái này là kỷ niệm vô cùng lãng mạn giữa hai người."

School skirt......

Váy đồng phục??? Kỉ niệm lãng mạn???

Cẩu Kỷ cái tên cẩu đàn ông này rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì?!

- -

Phó Ngàn Tư ngay lập tức gọi điện thoại cho Kỷ Hàn Trình, đầu dây bên kia không trả lời.

Cũng không gọi tiếp mà ngược lại còn lôi kéo Lương Khấu đi đến mấy cửa hàng xa xỉ, ngay cả ánh mắt cũng không nhìn mua trực tiếp năm sáu chiếc túi cùng ba đôi giày.

Với cái danh mỹ miều là: Vì hôn lễ mà chuẩn bị.

Thực ra là mượn cách tiêu tiền để xả oán giận trong lòng.

Bất quá, chút tiền ấy hoàn toàn không uy hiếp đến vị họ Kỷ kia.

Buổi tối,sau khi trở về phòng liền thoải mái ngâm mình trong suối nước nóng,cô liếc nhìn ID đang hiển thị trên màn hình điện thoại: Cẩu Kỷ.

Cũng may trải qua hơn phân nửa ngày, tâm trạng của Phó Ngàn Tư đã bình tĩnh hơn bằng không có thể cô ấy sẽ nói những câu kì quặc và rất thiếu suy nghĩ.

"Có chuyện gì vậy? "Giọng Kỷ Hàn Trình hơi trầm, nghe vào có chút mơ hồ.

"Hôm nay em đã đến studio thử váy cưới, cảm thấy những chiếc váy này thiết kế rất tốt, rất xinh đẹp" Phó Ngàn Tư nói.

"Đẹp thì tốt rồi" Kỷ Hàn Trình nói xong,cả hai bắt đầu rơi vào trạng thái im lặng.

Thấy cuộc trò chuyện gần như sắp kết thúc, Phó Ngàn Tư làm bộ vô tình nói: "Ồ đúng rồi, em nhìn thấy trên váy có một hàng chữ tiếng Anh, có vẻ như đó không phải là ý của em."

"Ừm, là anh" Kỷ Hàn Trình nhẹ nhàng nói: "Không phải nhà thiết kế yêu cầu chúng ta nghĩ ra một kỷ niệm nào đó để thêu lên váy cưới sao?"

Phó Ngàn Tư càng ngày càng khó hiểu về con người Kỷ Hàn Trình: "Cho nên...... Anh cảm thấy váy đồng phục đối với chúng ta mà nói, rất có ý nghĩa kỷ niệm?"

Kỷ Hàn Trình đạm bạc cười: "Không phải đó là lần đầu tiên chúng ta nắm tay sao?"

Vậy cũng gọi là nắm tay sao??

Phó Ngàn Tư gần như bị làm cho tức giận mà bật cười trừ,thậm chí thiếu chút nữa thì cô đã giúp anh nhớ lại cảnh tượng ngày đó.

Nhưng khi nghĩ lại, hôm trước mình còn tự tin thừa nhận "Cái gì cũng đều không nhớ rõ" cô ấy lại mỉm cười: "Chúng ta từng nắm tay sao, Tứ ca vậy mà nhớ rõ, thật đúng là rất tâm."

Kỷ Hàn Trình lại không tranh cãi với cô ấy, chỉ thản nhiên mỉm cười: "Phó Ngàn Tư, em thật sự đã quên hết mọi chuyện rồi sao?"

Người đàn ông này chính là như vậy, nhìn anh tuấn nhã nhặn nhưng thật ra tính tình rất xấu, không bao giờ chịu nhường cô ấy.

Không thể giả ngu mà tiếp tục trốn tránh, tốt nhất là họ giải quyết tất cả ngay bây giờ, anh ta thường nhắc đến quá khứ một cách cố ý hoặc vô ý, như thể anh ta luôn ưu việt còn cô ấy thì không tốt chút nào.

Hạ xuống quyết tâm, Phó Ngàn Tư ho và nói: "Khụ khụ,Tứ ca, cao trung lúc ấy là em tuổi còn nhỏ, đối với anh làm những chuyện đó...... Em thực sự rất xin lỗi. Nếu sau này có tái hiện lại, anh yên tâm, em nhất định sẽ không như vậy."

Kỷ Hàn Trình không nói chuyện, như thể anh đang yên lặng chờ cô nói xong.

"Em đã nghe lời các vị trưởng bối trong nhà an bài cùng anh kết hôn, chỉ mong về sau chúng ta luôn tôn trọng nhau, dù tôn trọng nhau như khách cũng được,em đều không có ý kiến " Phó Ngàn Tư nghĩ kỹ, cảm thấy giọng điệu tiểu bạch thỏ lúc này của cô ấy đã dùng đúng chỗ cho nên có chút tự mãn.

Cô kìm nén,giả bộ nhu nhược nói: "Hơn nữa, rất nhiều thói hư tật xấu trước kia hiện tại cũng đã sửa tốt, cùng người khi đó đảm bảo hoàn toàn không giống nhau. Nhưng anh, từ khi về nước lại luôn nhắc đến quá khứ và điều đó khiến em cảm thấy vô cùng khó chịu"

Kỷ Hàn Trình lúc này mới mở miệng, giọng điệu có vẻ còn hơi trầm xuống: "Tôi không nghĩ mình sẽ làm mất lòng em".

Gặp lại ngày đó, cô giả vờ như không biết anh, sau đó, cô xuất hiện như một quý cô và ngầm bày tỏ chính mình rất không hài lòng cho nên.... anh mới cảm thấy cô hiện tại rất thú vị.

Bởi vì không kìm lòng được cho nên mới không ngừng trêu chọc, muốn xem xem bộ dáng lặng lẽ nghiến răng nghiến lợi lại không chịu phát tác kia có thể chịu đựng được bao lâu.

"Nếu em cảm thấy không thoải mái, sau này anh sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện đó."

Chỉ bằng đều này đã thu phục được cô ấy? So easy?

Phó Ngàn Tư gần như không tin vào tai mình, và phải xác nhận lại với anh thêm một lần nữa: "Về sau không bao giờ nhắc đến?"

"Không nhắc" Kỷ Hàn Trình dừng lại một cách nhẹ nhàng, sau đó anh nói: "Cho nên, Phó tiểu thư xinh đẹp dịu dàng đừng có ý kiến ​​lớn như vậy với tôi nữa,có được không?"

Không biết có phải là ảo giác hay không, khi anh nói bốn chữ "Xinh đẹp dịu dàng ", âm cuối tựa hồ còn có nhàn nhạt ý cười.

Phó Ngàn Tư ho nhẹ một tiếng: "Việc nào ra việc đó mà thôi, em cũng không dám đối với Tứ ca có ý kiến......"

Đương nhiên, lời này cũng chỉ gạt được chính cô ấy mà thôi.

Nhưng bất quá, thái độ Kỷ Hàn Trình có thể tốt như vậy thật sự có chút ngoài dự đoán.

Thậm chí Phó Ngàn Tư giờ phút này còn cảm thấy, cẩu Kỷ này kỳ thật cũng không tệ lắm,giọng nói nhẹ nhàng và khá trầm ấm, ừm, rất thích hợp để nghe trước khi đi ngủ.

Tâm tình có vẻ trở nên tốt hơn, nói chuyện cũng đặc biệt không bắt bẻ: "Vậy không quấy rầy Tứ ca nữa, ngủ ngon."

"Ừm, ngủ ngon." Kỷ Hàn Trình nói xong,ánh mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Vào buổi tối mùa xuân ở Bắc Thành, thời tiết không hẳn là tốt nhưng ngoài ý muốn lại có được một chút ấm áp.

Từ văn phòng tổng tài nhìn xuống, lọt vào tầm mắt có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh trong khu trung tâm thương mại.

Bên ngoài là những tòa nhà cao tầng, ánh đèn cũng dần dần lên cao.

Anh đặt điện thoại xuống bàn, không biết nghĩ tới cái gì, cười khẽ một tiếng.

Phó Ngàn Tư giống như đã hiểu lầm, cho rằng anh dùng "School skirt" giễu cợt cô ấy.

Thật ra chuyện không phải như vậy.

Đó hẳn là lần đầu tiên anh muốn hôn cô ấy thì hơn.

Tác giả có lời muốn nói: Chương tiếp theo cho mời váy đồng phục của chúng ta lên đài nói chuyện ( đẩy mắt kính)
Bình Luận (0)
Comment