Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay

Chương 124

Cố Tử Dật trợn tròn mắt.

"Nhưng tại sao hoàng đế lại phải làm thế? Ông ta đã tiêu diệt nhà họ Khương rồi, tại sao còn không buông tha nhà họ Cố? Rốt cuộc ông ta căm ghét nhà đệ đến mức nào?"

Đường Khê cũng cảm thấy khó hiểu. Nếu nói diệt nhà họ Khương là vì lo sợ công cao lấn chủ, thì giờ đây nhà họ Cố đã mất đi sự bảo trợ của nhà họ Khương, thực sự không còn đe dọa gì đến ngai vàng nữa.

Chẳng lẽ... là vì Cố Hành Chu?

Đường Khê liếc nhìn khuôn mặt tròn trĩnh của Cố Tử Dật, rồi trong đầu lại hiện lên khuôn mặt lạnh lùng, điển trai của Cố Hành Chu.

Chẳng lẽ...

Không thể nào. Chắc cô suy nghĩ quá xa rồi.

Hai anh em vốn không cùng một mẹ sinh ra, không giống nhau cũng là chuyện bình thường.

Đường Khê nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ kỳ quái trong đầu.

"Năm xưa giữa Khương Hòa và hoàng đế đã xảy ra chuyện gì nhỉ?"

Đường Khê lẩm bẩm.

Cố Tử Dật với đôi mắt to tròn long lanh nhìn Đường Khê.

"Đệ nghe cha nói hoàng đế và dì Khương là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau từ nhỏ. Thái hậu rất yêu quý dì Khương, từng có ý định gả dì ấy cho hoàng đế. Nhưng lúc đó, hoàng đế chỉ là một vương gia nhàn rỗi, không có thực quyền. Thêm vào đó, ông Khương lại không thích hoàng đế nên nhất quyết không đồng ý. Quan trọng nhất là dì Khương chỉ xem hoàng đế như ca ca thôi."

Đường Khê âm thầm kinh ngạc. Đây đúng là một câu chuyện đầy kịch tính.

Cố Tử Dật kể tiếp.

"Dì Khương thích cha đệ. Cha đệ xuất thân từ gia tộc họ Cố danh giá, lại là con trai trưởng. Năm đầu tiên thi khoa cử, ông đỗ trạng nguyên, vào cung đã là quan tam phẩm, chưa đầy một năm đã thăng lên Tả tướng, trở thành tể tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử. Hai người gặp nhau tại buổi săn bắn của hoàng gia và trúng tiếng sét ái tình. Tỷ, đệ nói cho tỷ một bí mật nhé!"

Cố Tử Dật che miệng, cười tủm tỉm, khiến Đường Khê không khỏi tò mò.

"Bí mật gì cơ?"

"Chuyện này là dì Khương chủ động theo đuổi cha đệ đấy. Dì ấy đeo bám cha đệ dai như đỉa, ngày nào cũng chờ trên con đường cha đệ đi làm. Dì ấy theo đuổi suốt hơn nửa năm."

Đường Khê kinh ngạc, khóe miệng không ngừng cong lên, cảm giác như đang xem một câu chuyện vô cùng thú vị.

"Thật sao? Hơn nửa năm mà vẫn chưa cưa đổ được cha em à?"

Cố Tử Dật làm ra vẻ huyền bí.

"Đệ nghi cha đệ đã muốn đầu hàng từ lâu rồi, nhưng ông ấy cố làm bộ kiêu ngạo, chỉ để tận hưởng cảm giác được dì Khương theo đuổi."

Đường Khê nghe mà thấy thích thú. Đúng là tình yêu của người khác lúc nào cũng hấp dẫn hơn.

"Rồi sao nữa?"

"Rồi dì Khương thấy cha đệ mãi không động lòng, một ngày nọ đột nhiên không chờ nữa. Cha đệ hoảng hốt, sai người điều tra mới biết dì Khương định gả cho con trai út nhà họ Thường. Nhưng người đó lại là một kẻ ăn chơi trác táng, suốt ngày chỉ biết đấu gà, chơi chó, đúng kiểu công tử bột nổi tiếng khắp kinh thành."

Trong đầu Đường Khê đã tưởng tượng ra cả một cảnh phim.

"Vậy cha em làm gì?"

"Cha đệ cuống lên, tối hôm đó sai người đánh cho con út nhà họ Thường một trận nhừ tử. Sau đó, ông đến thẳng nhà họ Khương, trói dì Khương lại và bày tỏ tình cảm. Ngày hôm sau, ông mang sính lễ đến cầu hôn luôn."

Đường Khê cười phá lên.

"Cha em đúng là kiểu người hành động dứt khoát!"

"Đúng vậy. Bề ngoài nhìn có vẻ dì Khương yêu cha đệ nhiều hơn, nhưng cả Nam Triều đều biết dì Khương là sinh mạng của cha đệ. Ai dám động vào dì ấy, cha đệ sẽ liều mạng với người đó."

Đường Khê cảm thán. Một nữ tướng uy phong và một quyền thần thâm trầm, đúng là một câu chuyện bi hùng.

Nếu mang lên phim, chắc chắn sẽ rất ăn khách.

"Vậy nên khi dì Khương qua đời, cha đệ cũng muốn đi theo dì ấy. Nhưng mẫu thân đệ khuyên ông, nếu ông đi thì nhị ca và đại tỷ phải làm sao. Cha đệ vì thế mới miễn cưỡng sống tiếp. Nhưng mấy năm sau đó, mẫu thân của đệ kể rằng cha đệ luôn sống trong u sầu, chẳng thiết tha gì nữa."
Bình Luận (0)
Comment