Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay

Chương 98

Đường Khê nhìn người đàn ông trước mặt, nhận ra đối phương còn là quản lý cấp cao, càng thấy hứng thú.

“Chào anh, tôi là Đường Khê.”

Lưu Sam bước theo cô, lịch sự giới thiệu về tình hình của cửa hàng.

“Tôi nghe nhân viên báo lại rằng cô muốn mua năm chai ‘Nắm tay nhau trọn đời’. Tôi tới đây là để giải thích với cô. Cửa hàng chúng tôi hiện chỉ có hai chai, không biết cô có thể...”

“Được thôi.” Đường Khê gật đầu không chút do dự. Mục đích chính của cô vốn không phải để mua phiên bản giới hạn.

“Nhưng này, quản lý Lưu, tôi có vài lời muốn nói về cách quản lý ở đây đấy.”

Nghe đến đây, Lưu Sam nghiêm mặt, đẩy nhẹ gọng kính, thái độ hoàn toàn nghiêm túc.

“Cô nói đi.”

Đường Khê liếc mắt nhìn nhóm người trong góc, cố ý nói một cách nhẹ nhàng.

“Tôi nghe nói nhân viên ở đây hay ganh đua, đố kỵ lẫn nhau. Thích bắt nạt thực tập sinh, lời nói thì đầy mỉa mai. Bản thân không có năng lực đạt doanh số lại đem gia thế ra để ép người khác. Quản lý Lưu, kiểu quản lý như thế này là không được đâu.”

Khuôn mặt Lưu Sam lập tức trở nên nghiêm trọng.

“Có chuyện như vậy thật sao?”

Đường Khê chỉ về phía Nguyên Thanh, người đang cặm cụi kiểm tra hàng hóa ở góc xa.

“Anh nhìn cô bé kia đi, lần đầu tôi đến đây, chính cô ấy đã nhiệt tình đón tiếp tôi. Trong khi những người khác chỉ vì thấy tôi không mặc đồ hiệu liền phớt lờ. Anh nhìn lại nhóm người đó xem...”

Nói đến đây, cô dừng lại, không nói thêm nữa.

Chuyện tiếp theo, cô nghĩ Lưu Sam thừa hiểu phải xử lý thế nào.

Anh ta nghiêm mặt, đảo mắt một vòng quanh cửa hàng rồi quay lại nói với cô, giọng đầy nghiêm túc:

“Cô Đường, tôi sẽ điều tra rõ ràng và cho cô một lời giải thích.”

Đường Khê lắc đầu:

“Không cần giải thích gì cả. Nhưng tôi nghĩ cửa hàng này nên tuyển nhiều người làm việc có năng lực hơn là những kẻ dựa vào gia thế để vào đây. Anh thấy sao?”

Lưu Sam toát mồ hôi lạnh, gật đầu lia lịa:

“Đúng, đúng vậy.”

- --

Bên kia, Nguyên Thanh đã kiểm tra và chuẩn bị xong toàn bộ hàng hóa. Mỗi món đồ mà Đường Khê cần đều không thiếu thứ nào.

Duy chỉ có nước hoa ‘Nắm tay nhau trọn đời’, cửa hàng thật sự chỉ còn hai chai và đã được đóng gói cẩn thận.

Nguyên Thanh nhanh nhẹn chạy đến trước mặt Đường Khê:

“Cô Đường, mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi.”

Lưu Sam nhìn Nguyên Thanh và dặn dò:

“Hãy chăm sóc cô Đường thật tốt. Cô ấy là khách hàng VIP của cửa hàng chúng ta.”

“Vâng, thưa quản lý Lưu.” Nguyên Thanh ngoan ngoãn đáp lời.

- --

Khi ra đến cửa, cơn mưa nhỏ đã tạnh, mặt trời ló dạng, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu xuống mặt đất.

Nguyên Thanh nhìn Đường Khê bất ngờ nói:

“Cảm ơn cô, cô Đường.”

Đường Khê mỉm cười:

“Không cần cảm ơn. Những thứ này tôi vốn dĩ định mua, tiện thể giúp cô thôi. Nhưng ở chốn công sở, về sau cô phải tự cố gắng, không ai có thể giúp cô mãi được.”

Nguyên Thanh gật đầu, ánh mắt đầy sự biết ơn:

“Vâng, nhưng tôi vẫn muốn cảm ơn cô.”

Nhìn khuôn mặt non nớt của Nguyên Thanh, Đường Khê không khỏi mềm lòng:

“Có việc gì thì gọi cho tôi, chẳng phải cô đã có số của tôi rồi sao?”

Nguyên Thanh nở một nụ cười thật tươi:

“Vâng.”

Sau đó, Đường Khê bắt taxi đến kho hàng. Chu Chính Bình đã đến trước, đang bận rộn chuyển hàng xuống.

Không lâu sau, một chiếc xe lớn từ phía Nguyên Thanh cũng đến.

Hai bên đồng thời bắt tay vào vận chuyển. Chỉ trong một buổi chiều, mọi việc đã hoàn thành.

Đường Khê chạy đến cửa hàng tiện lợi, mua vài chai nước ngọt và đem chia cho mọi người.

Sau khi Chu Chính Bình chuyển hàng xong, còn chưa kịp nghỉ ngơi đã vội đi ngay:

“Hôm nay tôi còn nhiều hàng lắm, phải đi giao chỗ khác nữa, không nghỉ được đâu!”

Đường Khê vẫy tay theo:

“Chú Chu, nhớ gửi hóa đơn cho tôi nhé, tôi sẽ chuyển khoản ngay!”

“Được rồi——”

Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh rời đi.

- --

Bên Nguyên Thanh cũng đã gần xong. Cô ấy làm việc rất tỉ mỉ, kiểm tra kỹ lưỡng cả bên trong lẫn bên ngoài. Quà tặng kèm được xếp riêng thành từng chồng, rất ngay ngắn.
Bình Luận (0)
Comment