Phong Bụi Phiêu Lưu Ký

Chương 31

Một thung lũng hoang vắng, nằm sâu bên trong lòng núi, xung quanh được bao bọc bởi một rừng cây âm u.

Dưới gốc một cây xoài lớn chi chít lá, một thiếu niên dáng người thư sinh đang say giấc ngủ và rồi...

Bịch!!!

" ui da!!!" Phong mơ hồ tĩnh giấc khi một quả xoài vô tình rơi trúng đầu gã.

Mở mắt ra Phong không tin vào mắt mình một rừng cây bạt ngàn xa tít.

Chát!!!

" ui da!!!" Phong tát một cú thật mạnh vào mặt mình để xác nhận có phải ảo giác hay không, nhưng không tất cả là sự thật.

Ring...Ring...Ring...

Tiếng chuông được phát ra từ một tấm thẻ hình vuông trông không khác gì một chiếc điện thoại siêu mỏng, trên tấm thẻ có hai cái nút một đỏ một xanh.

Không biết làm thế nào Phong ấn đại vào cái nút màu xanh thì...

" Alo! Alo! Chim sẽ gọi đại bàng..." từ trong chiếc thẻ phát ra.

" Đù sao giống điện thoại quá vậy nè " Phong nghĩ thầm rồi đưa tấm thẻ lên trả lời:

" đại bàng nghe! Trả lời chim sẽ " Phong đáp lại giọng nói bên kia.

Rè...rè...tút...tút...tút...

Ngay khi Phong nói thì đầu dây bên kia bị nhiễu và rồi mất kết nối.

" đây là thung lũng Thiên Địa Chấm Com! Từ nay về sau ngươi sẽ mãi mãi ở trong này! Nếu muốn thoát khỏi thung lũng này ngươi phải đọc truyện 12 nữ thần trên Thiên Địa Chấm Com! Hoặc phá giải Sinh Tử Kì "

Sau khi mất kết nối từ tấm thẻ một thông điệp được gửi đền từ đầu dây bên kia.

Ánh bình minh rọi xuyên qua giếng trời chiếu xuống một ngôi nhà hoang, trong ngôi nhà hoang một thiếu niên anh tuấn đang ngồi thiền vận lực, hơi thở nhẹ nhàng hòa nhập với tự nhiên làm cho vạn vật đều dung hòa với nhau.

" Xích Long xin hãy nhận ta làm đệ tử " bên trong hồi ức của rồng Tiểu Long quỳ cúi đầu xuống trước Xích Long, qua trận đánh với Ngạo Thiên và Phong thì hắn biết rằng trên đời này hắn không phải là kẻ duy nhất sở hữu sức mạnh cổ đại của loài rồng mà còn có hai kẻ khác cũng mạnh tương tự.

Sóng biển rì rào dập dờn trên chiếc thuyền nhỏ thỉnh thoảng một vài con nhạn bắt cá bay ngang qua. Trên chiếc thuyền nhỏ bé giữa biển khơi bao la bạt tận Ngạo Thiên cả cơ thể hắn rực sáng ma lực trong người hắn giao động dữ dội rồi trong khoảng khắc ấy...hắn đột phá trở thành ma đạo sĩ cấp D đỉnh phong.

Sóng biển rì rào ánh hoàng hôn rực rở chiếc thuyền nhỏ cập bến vào một hòn đảo nhỏ của biển Đông.

Hoàng hôn buông xuống những tia sáng cuối ngày xuyên qua kẻ lá chiếu rọi vào người Phong, bất giác đưa tay ra đón lấy ánh nắng cuối cùng.

Thiên Ý Lâu nằm bên cạnh dòng sông Hương thơ mộng...

Tại một khung cửa sổ Liêu Thiên Y dáng người xinh đẹp mặc một bộ đồ màu ngọc bích, tay cầm một chiếc ống tiêu tấu lên một khúc " đồng giao mùa hạ " tiếng tiêu vi vu như có sinh mệnh Hồ Điệp tung bay theo tiếng nhạc muôn vạn hoa như được tô thêm sắc màu nhìn nàng không khác gì nữ thần sinh mệnh.

" con gái! Có chuyện gì buồn sao? Nói mẹ nghe xem nào?" Lâu chủ Liêu Thiên Hồng tiến tới xoa vào đầu con gái

" con không biết!" Nàng đáp.

" thế sao con buồn? ".

" con đâu có buồn! Chỉ là..." nàng ấp ún nói.

" chỉ là? Chuyện gì? Kể mẹ nghe! Từ hồi trở về từ bí cảnh trông con lạ lắm " lâu chủ Thiên Hồng lo lắng hỏi.

" con không biết? Cứ mỗi khi nhìn thấy thứ này thì tâm trí con trở nên rối bời " nàng nói rồi lấy từ trong người mình ra một nữa miếng ngọc hình một con phượng hoàng.

" phượng hoàng tung hoàn bội? Là ai đã đưa cho con?" Thái độ của nàng thay đổi khi nhìn thấy miếng ngọc.

" con không nhớ! Cứ mỗi khi nhìn nó thì hình bóng một người nào đó rất quen thuộc nhưng con không nhớ kẻ đó là ai!" Nàng đau khổ úp mặt vào người mẹ mình mà khóc.

" âu cũng là do số phận! Có lẽ do ta đã nợ chàng quá nhiều" lâu chủ Thiên Hồng nghĩ thầm rồi nàng tiến tới an ủi con gái của mình.

3 năm sau...

Ánh bình minh chiếu sáng cả bầu trời khắp các ngỏ đường những con gà trống thi phiên nhau gáy vang vọng...

Tại một thị trấn nhỏ của huyện Đình Lập thuộc tỉnh Lạng Sơn.

Một thanh niên dáng người thư sinh, mắt đeo một cặp kính cận, trên tay cầm một quyển kinh thánh tiến vào một quán cà phê ôm đèn mờ...

Trong quán là một không gian mờ ảo, các bàn đều có rèm chia ra cho ai muốn riêng tư thì thả rèm, muốn công khai thì treo rèm. Phong đến ngồi một bàn trống, định kêu ly cà phê cùng một mỹ nữ chân dài đến hầu, nhưng thấy bàn bên kia có một gã đang quất một lượt 2 em nên thấy chột dạ, học theo gọi hẳn hai em.

Cảm giác đi uống cà phê ôm đối với Phong kiếp trước không lạ, nhưng kiếp này lại khác hẳn, bởi các nàng tiếp viên đều có nhan sắc tuyệt trần mà còn rất biết chiều khách. Ôm hai mỹ nữ hai bên, Phong khà khà vừa cười vừa bóp vếu em này, sờ đùi em kia, mũi không ngừng hít sâu từng làn hương da thơm ngát, dương v*t thì được hay em cùng xoa tay chăm sóc, đến cà phê cũng được hai nàng thay phiên dùng làn môi thơm mớm cho tận miệng.

Hai nàng lẳng lơ trêu đùa, thỉnh thoảng lại khẽ rên một tiếng mềm mượt, một em không ngờ chủ động cúi xuống hé môi ngậm lấy dương v*t của Phong mút ngon lành, tay Phong chui sâu vào váy em còn lại và phát hiện em này không mặc quần lót, âm vật đã ươn ướt tự lúc nào. Máu nóng trong người Phong nổi lên, liền đè em này ra xơi, bàn tay bên trong váy của Phong bắt đầu dụng võ Thái Dâm với sở trường của mười tám vị thái giám đó là bí kĩ " móc hang cua " được một vị cao nhân tên là gì đó quên mẹ rồi! sáng chế ra.

"Uhm..." Thanh âm ngọt ngào khẽ phát ra từ nàng, tay nàng ôm cổ Phong, miệng bắt đầu đưa lên hôn vào cổ hắn, khi nàng ngước mặt lên nhìn hắn thì bị hắn kề môi ôm hôn tới tấp.

"A... Sao to quá..." Ánh Ngân rên rỉ, cảm nhận dương v*t nóng hổi, cứng và đầy gân của Phong từ từ tách âm đ*o nàng tiến sâu vào trong.

Phong cắn răng, gồng mình ngăn cơn sướng khái dâng trào khi cảm nhận âm đ*o mềm mại ẩm ướt của Ánh Ngân bóp chặt lấy dương v*t mình. Sau một hồi chịu đựng cơn đau thốn, Ánh Ngân mới nuốt trọn được dương v*t to dài của Phong vào âm đ*o, khiến nàng phải ngừng lại ngồi thở một lúc.

Sau một lúc hưởng thụ sự ấm áp, mềm mịn và ẩm ướt nơi âm đ*o Ánh Ngân, Phong ôm eo nàng nâng lên, cho dương v*t từ từ trượt ra gần hết rồi đẩy nhẹ vào, lặp lại liên tục.

"A... Ai... Ai... Nhanh nữa đi chàng... Uhm... Um..." Từng đợt từng đợt nhẹ nhàng ôm lấy dương v*t của Phong, Ánh Ngân dâm đãng ánh mắt khép hờ trong mê say, sau một hồi mây mưa hai tay nàng bấu chặt vào vai Phong từ dưới u cốc ẩm ướt của nàng một dòng nước trắng đục đang từ từ tuôn ra như suối chảy, rúc dương v*t ra Phong lật người nàng lại trông tư thế quỳ chổng mông lên rồi từ phía sau Phong tiến vào, người nàng không ngừng bị những cú *** của Phong đẩy về phía trước, hai quả đào treo lơ lửng cứ đong đưa trông cực kỳ đã mắt.

"Ai! Ái! Ái! Ai! Thiếp sướng!" Sau gần mười phút chống chịu những đòn đẩy điên cuồng của Phong, Ánh Ngân cong eo ưỡn ngực rên như hét, cả người nàng run giật trong cơn cực đỉnh khoái lạc.

Thả Ánh Ngân ra, Phong tóm lấy Lệ Quyên đang ngồi gần đó, đem nàng ngồi trên đùi hắn, *** nàng trong tư thế ngồi đối diện nhau.

"Ai... Ư... Ứ... Ái..." Lệ Quyên vịn vai Phong, đôi bờ mông to tròn nhịp nhàng hẫy lên xuống hòa theo từng đợt đẩy dương v*t của Phong, ngực nàng đàn hồi cọ vào mặt hắn tỏa ra hương da gợi cảm thơm ngát, khiến Phong phải há miệng ngoạm lấy vú nàng bú cho đã thèm.

Ôm Lệ Quyên trong tay *** hơn mười phút nữa, Phong dần cảm thấy cơ thể bắt đầu mỏi dần dương v*t hắn bắt đầu to ra và co giật liên hồi rồi một dòng tinh trắng đục tưới thẳng vào tử cung Lệ Quyên, rút dương v*t ra rồi cắm vào âm đ*o của Ánh Ngân rồi hắn bắn vào trong âm đ*o nàng một đợt nữa.

Sau mười phút nghĩ ngơi Phong hồi sức rồi giả vờ đi vệ sinh rồi chui từ đường cửa sổ bỏ trốn ra bên ngoài.
Bình Luận (0)
Comment