Trongtigts unckzquá khứ,xoozf bỏijbdd fokhdqua nhữngzavru pufsitình trwqwtiết chixszfv chmvvtiết hzkohnhất xuấtgjvpy hiệnafykp ởordli btkoephần đầu,xmjdo myqzctính utpapcách củastutv Conniegansu enxdjthay đổi,lhvku qjuqnvới qntumsức mạnhglnlf phiesllx khoakbgjj gqdwnhọc vzxrgcủa uqxhiác cabvethì biến thành Connie rất đơn giản.
Quý An nuốt, đen như lông quạ, lông mi như ngọn lửa nhẹ nhàng rung động, môi màu hồng nhạt hiện giờ trắng bệch làm cho thêm vài điểm yếu ớt.
"Connie thật ở đâu?"
Ác ma nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia bất ngờ: " Đến lúc này, ngươi còn nghĩ tới người khác?"
Nàng ấy là vợ ta."
Tường thuật rất đơn giản, nhưng đã làm được rồi, ác ma trái tim đã bị ghen ghét ăn thịt rồi, hoàn toàn điên cuồng, che trời bằng cánh chim màu đen từ từ mở ra, dưới biểu hiện hoảng sợ của thanh niên bao quanh ở bên trong lòng.
" Hô."
Con quỷ rên lên một tiếng, cảm giác thật thoải mái khi ôm chặt được người trong lòng, trái tim thiếu chút nữa được lấp đầy, đôi cánh chim dường như tràn ngập hương vị của tuổi trẻ, một điềm báo đẹp đẽ. hoa hồng nở rực rỡ.
" Ngươi muốn gì mau thả ta qhgwkra? "
"Đừng nhúcurxhy nhích."emxpc wkotbVươn zkcjihai tayvmtfq ybnnfôm hrmpa bcyhv Quýlnmtl Anwxmbp aommtvào axfbctrong qsgkqngực, uydrbcằm đặtbudai njcltở ymnittrên bờ vai mịn màng của cậu, hơi thở thơm tho ngọt ngào càng thêm nồng đậm, " Ta có thể cho ngươi thêm một cơ hội."
"?"
Đọc Full Tại truyenggg.com
"Từ giờ trở đi, mãi mãi yêu ta, đáp ứng cùng ta bên nhau vĩnh viễn." Cố ý đè nén giọng nói gần như dỗ dành, "Nhưng ta sẽ cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn, quyền lợi, của cải, địa vị, thậm chí là cuộc sống vĩnh hằng."
Khát vọng vĩnh hằng là vô hạn, nhưng sợ chết là bản năng mỗi người tồn tại, sinh mệnh có hồi kết, không ai lại không khát vọng trường sinh.
Vì vậy, ngay cả trong lục địa thịnh vượng của tôn giáo và tín ngưỡng, sẽ có người sùng bái ma quỷ, và những gì họ muốn đạt được không thuộc về mình.
Không ai có thể cưỡng lại loại cám dỗ này.
Nhưng……
"Ta từ chối." Thanh niên hơi hơi rung nói, nhưng phi thường kiên định, "Đừng như vậy, buông ta ra."
Carville nghiến răng phun ra ba chữ: " Ngươi xác định?"
"…Được."
"Thật tuyệt vời, hy vọng sau này ngươi sẽ không hối hận."
Ghen tị cùng không cam lòng cắn xé trái tim ác ma, rõ ràng là người trong tay, nhưng lúc này, khoảng cách giữa bọn họ, dường như càng ngày càng xa. Carville hai cánh hấp thu, ôm lấy càng thêm khẩn trương, từ xa nhìn lại, nó giống như một cái kén khổng lồ màu đen.
"Ngủ đi, thân ái."
"Khi thức dậy, sẽ hoàn toàn mới."
"Ta sẽ trở thành người yêu của ngươi, vĩnh viễn canh giữ ở bên cạnh ngươi, giống như ác long bảo vệ bảo bối của hắn."
Ác makjozt mpkimkhông ngừngfoszh iddqrthì thào,fzuvw qzaxigiống nhưvnqxw đangolnpm nóizfaqu nafrhmột câumwprr thầnzcwgb chúgdlqp cổbryks xưa,ipilf alfudđột nhiênrnvci buồnuvvde ugqlvngủ xuyên thấu vào não Quý An, thân thể trở nên mềm mại, hô hấp dần dần trở nên dài hơn, hàng mi dài khẽ run lên., dường như muốn mở ra, nhưng trong thế giới ngầm, cậu chỉ có thể bất lực rơi vào bóng tối ngày càng sâu.
"Cướp đoạt, sở hữu, tham lam, vô pháp vĩnh viễn lấp đầy khát vọng."
" Đấy là ác ma!"
Ác ma ôm lấy cậu, đi lên cầu thang trải thảm đỏ, người hầu rối rắm nhìn các chủ nhân rời đi, rèm dày ngoài cửa sổ đẹp đẽ, sáng sủa tối tăm, lâu đài trở thành nhà tù.
Cây thánh giá màu máu đỏ tươi dựng ngược, sàn nhà được khắc họa tinh xảo bằng ma pháp trận, ác quỷ gửi tình cảm chân thành của mình vào trung tâm ma trận, dùng máu tươi hòa vào nước, để dẫn đường, tạo hóa cho hắn một phần tình yêu lãng mạn.
" Ngươi ghét ánh nắng mặt trời và thích bóng tối."
" Ngươi ghét ra ngoài, ngươi thích ở bên ta."
"Chúng ta quen nhau khi còn bé, thiếu niên yêu nhau, ta yêu ngươi, cũng giống như ngươi yêu ta."
"Chúng ta là trời đất, tạo ra một cặp hài nhi, nhưng không có người, chúng ta phá hủy họ."
"Ngô." Thanh niên ở trung tâm trận pháp nhẹ nhàng thở gấp mày nhăn lại, tựa như kháng cự ký ức sai lầm. Máu của con quỷ sôi lên ở giữa ma trận, và ánh sáng đỏ rực liên tục xuyên vào tâm trí cậu.
Một phút;
Hai phút;
Ba phút……
Hồng quang nở rộ, vây quanh người trẻ tuổi đi vào, vẻ mặt của hắn dần dần thả lỏng, môi mỏng hơi nhếch lên, tựa hồ mơ thấy cái gì tốt đẹp.
Ác ma đứng dậy bế cậu lên, đặt cậu xuống chiếc giường êm ái, nhẹ nhàng đặt lên trán cậu một nụ hôn.
"Dậy sớm đi, bảo bối."
Sau đó, đối mặt với chính mình hoàn toàn mới.
***
Đọc Full Tại truyenggg.com
Vào lúc hoàng hôn, chỉ còn lại một nửa ngọn lửa đỏ của mặt trời, ép chân trời đỏ hết lớp này đến lớp khác, đẹp như một bức tranh sơn dầu. Basil, Công tước của Lâu đài, đang ở tầng hai của phòng ngủ chính, nửa đêm đang ngủ, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, cậu phát ra một tiếng r.ên rỉ rất nhỏ.
"Ngô ~ chói mắt." Cậu nghiêng đầu, nhìn về phía cửa sổ đang mở, ánh hoàng hôn trong nhà tản ra một quầng sáng vàng ấm áp, rõ ràng là ánh sáng bình thường, nhưng lại khiến thiếu niên có chút khó chịu.
"Ánh sáng thật rắc rối."
Luôn canh giữ bên người yêu y khẽ cười: "Thân ái, kêu ta kéo rèm cho ngươi?"
"Ân." Quý An từ trên giường đứng dậy, đi giày, dĩ nhiên tiến lên hôn một cái lên má y "Bây giờ là mấy giờ? Làm saomdxaa độthtjjl cvfinnhiên ngủwbqsg say?"
Carville kéogccag alxuktốt rèm,pxdne sqjvwlại kfgznthắp sángwjknv ngọnbjzop dyvveđèn trênwuxif qemdgtường sau,chxmg hôncpvxt ardwnđáp lạifnxlp "Hiện tại đã là buổi chiều 5 giờ, buổi trưa nói những điều tốt đẹp cùng nhau đọc sách, kết quả không đến nửa giờ, ngươi ghé vào lòng ta ngủ mất rồi. " (Xạo chóo)
Khi giọng nói của người đàn ông ấy rơi xuống, những ký ức dần hiện ra trong tâm trí người thanh niên vào buổi trưa.
Nga! Thì ra là zậy.
"Xin lỗi, ta không đúng." Ji An sờ sờ mũi, tỏ vẻ xin lỗi, "Để đền bù, tối nay ta sẽ tự mình vào bếp, ngươi muốn ăn gì?" Trước đây tuy thân hình không được tốt nhưng tính tình dễ thương, rộng rãi, theo thực đơn học được nhiều hơn mấy bữa cơm nhà tự nấu.
Đợi tí! Khi nào thì cơ thể của mình không hoàn hảo?
Thực đơn là gì?
Người thanh niên đứng tại chỗ, có vẻ hơi bối rối.
"Không cần, trong nhà có đầu bếp, ta không muốn ngươi quá mệt mỏi." Ma quỷ dường như lơ đễnh nắm lấy tay cậu, kéo cậu xuống lầu, cắt ngang dòng suy nghĩ của chàng trai trẻ.
“Woah… Tốt.”
Nói …… Đã từng có người như vậy kéo cánh tay của cậu sao? Thật xa lạ nha!
Bữa tối chính là rượu vang đỏ, thịt bò bít tết, dao kéo bạc làm nhẵn như mới. Người hầu đã từ lâu lặng lẽ lui ra ngoài không một tiếng động, cùng vợ chồng quan hệ rất tốt, ngươi một ngụm đem ta một ngụm uy đối phương.
"Basil, ngươi thích cái gì?"
"A..." Quý An nuốt miếng bít tết vào miệng, dùng đèn thủy tinh ngẩng đầu lên, ánh mắt mang theo hắc quang, "Basil gọi tôi sao? Tên tôi không phải Quý An sao?"
Cuộc đụng độ của dao và nĩa dừng lại, và con quỷ lặng lẽ quan sát mọi biểu hiện nhỏ nhất của chàng trai trẻ.
Tên cũng sẽ là giả?
“Không… tôi thực sự nghĩ đó là Basil… Nhưng Quý An cũng là tên của tôi… Đầu tôi rất đau, tôi không thể nghĩ được.” Suy nghĩ của thanh niên và ảnh hưởng của ma thuật va chạm, hai loại ký ức khác nhau khiến cậu bối rối.
"Tất cả tên của ngươi, chỉ một cái trùng họ, một cái cùng họ mẹ." Giọng của người đàn ông vang vọng bàn ăn vắng vẻ, như thể hắn đang nói một sự thật nào đó.
Người thanh niên do dự một lúc: “…… Có lẽ là như vậy.”
Carville không muốn một con rối mà không cần suy nghĩ, y muốn sống, để tự hỏi về khả năng của mình, và sau đó thanh niên sẽ yêu sâu sắc y.
Nhìn sơ qua Ji An sẽ cảm thấy khó hiểu vì ký ức mâu thuẫn, nhưng có Carville ở bên cạnh, ký ức giả của cậu lại một lần nữa tăng mạnh, theo thời gian, có lẽ anh sẽ quên mất con người thật của mình.
Trúng mê thuật, làm Quý An không còn lạnh lùng như trước, trở nên dính người.
Ác ma xoa xoa bé bánh nếp bên cạnh, nói rằng chỉ có hai người bọn họ mới có thể âm thầm nghe thấy lời nói, cho dù lâu đài không có sinh linh thứ ba; sẽ nhiệt tình nắm tay câuh, ngại ngùng trao cho nhau một nụ hôn.
Điều này rất tốt đẹp.
Ác ma ôm lấy bé cừu non của mình và thở dài sung sướng.
***
Đọc Full Tại truyenggg.com
Bên kia --
Ma quỷ xuất hiện ở đây biên giới trấn nhỏ, đem toàn bộ đại khủng hoảng mang đến làm cho nhiều người truyền miệng, tới lui luận bàn quỷ dị, có anh hùng không sợ chết.. Giết kẻ thù, giành lấy danh dự.
Khi đế đô Thánh tử Raphael, hắn được mọi người chào đón nồng nhiệt, mọi người đều đi tìm ác ma, tầng dưới cùng của tửu quán vô cùng náo nhiệt.
Cindy ở giữa đám đông, và một lần một trăm người hỏi người bạn tốt của mình: "Công tước của ngươi có rời khỏi giáo đường không?"
"Chiều nay đi rồi." Cao nhân nhấp một ngụm rượu trầm, bên tai là mọi người đang bàn luận cách giết ác quỷ giọng nói, hắn chế nhạo nói: "Sống chết cũng không biết."
Hắn cả đời dám thề, đó nhất định là ác ma trung cấp.
Đến nỗi ác ma cao cấp …… Kết giới hai bên quá dày, quỷ càng mạnh thì càng bị cự tuyệt, hầu như không có ác quỷ cao cấp nào có thể trốn vào đại lục.
Dưới thực lực cường hãn, cho dù dùng chiến thuật biển người cũng không gây cho hắn tổn thất lớn, đêm đó nếu không phải công tước làm sao bị thương quỷ tâm, làm cho bên kia rời đi, đám người kia. người với nỏ và thần quan đều mạnh, e rằng tất cả sẽ trở thành quỷ ăn.
"Tốt rồi, Công tước Basil xóa bỏ nghi ngờ của mình." Cindy lớn thở phào nhẹ nhõm.
Cô bây giờ đối với Quý An không có ý kiến
gì, chỉ có kẻ điên mới có thể cướp người khỏi miệng quỷ, cho dù là thịt ngon, cũng khó tránh khỏi cảm giác tiếc cho cậu nếu cậu không ăn, thật sự không thành vấn đề dùng cuộc sống để ăn thịt.
“Cindy, cô nghĩ ác ma sẽ ở đâu?
"Làm sao ta biết?" Nàng nhún vai nói một cách vô tư: "Nếu ta là gã, có lẽ ta sẽ đến bên Công tước Basil."
Cao nam nhân lắc đầu khinh thường: "Đi thôi, nơi đó đã là trọng điểm địa phương bảo vệ, ma xui quỷ khiến, không hổ là chui đầu vào lưới."
Là mục tiêu của ác ma, không nghi ngờ gì nữa, Quý An là tiêu điểm chính của giáo hội, nhưng bọn họ không nghĩ rằng đối phương từ lâu đã lợi dụng thân phận của vợ chồng công tước để ẩn náu trong lâu đài.
Connie phía trước là ở Davison gia tộc, nhị tiểu thư đưa báo đi nhà thờ xác minh thân phận.
Vì vậy, dưới ánh đèn đen, tất cả mọi người không thể tìm thấy ác ma ở đâu.
***
Trong lâu đài, bóng đêm dần dần dày đặc, Quý An rửa mặt thay áo lụa làm áo ngủ. Cậu nửa nằm trên giường, cổ áo hơi mở ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo.
"Thân ái..." Ác ma không khỏi cúi đầu, hơi thở nóng rực phun ở trên cổ, hai người dựa sát vào nhau, tựa hồ có thể cảm giác được đối phương hô hấp.
Quá gần.
Thiếu niên tim đập nhanh nhảy, trong đầu còn chưa kịp phản ứng, thân thủ liền đẩy nam nhân ra: "Không cần."
"Ân?"
Ác ma nhìn lên, đôi mắt đỏ hoe đầy d.ục vọng.
Tác giả có điều muốn nói:
Quý An: Ta quá khó khăn (╯ ‵ □ ′) ╯︵┻━┻
Vốn dĩ hẳn là qiu cấm play, nhưng là biên tập nói không được viết, cuối cùng liền biến thành thôi miên play.
Ai! Viết không dễ chút nào, tác giả thở dài.