Phong Cách Chơi Game Của Tôi Không Giống Người Thường

Chương 47

Quý Nhiên nói không phải nói đùa, chơi Kỷ nguyên thứ ba một thời gian, hiện tại trên đạo cụ tốt nhất, chính là cấp C, có thể gϊếŧ người tử vong trong nháy mắt, đến mãn tính, đồ dùng một lần.

Những cấp bậc thấp khác cũng ít đến đáng thương, cũng không phải thông quan sau liền tất nhiên được rương, nếu là cho điểm quá thấp nói, 《 Đệ Tam Kỷ Nguyên 》 chỉ biết bủn xỉn cấp một chút tích phân, tràn ngập thái độ khinh bỉ người chơi ngu ngốk.

“ Đương nhiên có thể, nhưng chỉ có 1 khoang trò chơi.”

“Vậy thì hãy mua cái khác đi.”

Quý An đã làm theo lời của Quý Nhiên thanh toán bằng trả góp. Trong thời gian đó, Quý An muốn bán hai đạo cụ đi nhưng bị Quý Nhiên không đồng tình, thuộc tính của đạo cụ tốt rất khó có, tốt hơn là tiết góp một số vốn trong giai đoạn đầu.

Chuyển phát nhanh trong thời đại này diễn ra nhanh chóng, chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ, công nhân đã tới cửa, nhanh chóng lắp đặt thiết bị trò chơi.

Vì "Kỷ nguyên thứ ba" cần phải duy trì trong 24 giờ, tức là trước tối mai, không thể vào trò chơi, Quý An chỉ đơn giản là cầm sách giáo khoa sinh học thời trung học cơ sở về thời đại tinh tế và đọc cuốn lịch sử đáng lẽ phải biết. hầu hết đã được học trong bệnh viện.

Ngôn ngữ không có nhiều thay đổi, và toán học đã thêm vào rất nhiều định luật phức tạp, lý do chọn sinh vật chủ yếu là vì sẽ có rất nhiều chú thích chi tiết về các hành tinh khác, vì vậy sẽ không tạo ra một trò đùa tương tự như tàu điện ngầm.

( Muội tử lực lưỡng gạ Quý An ó)

Một ngày trôi qua chớp nhoáng, không biết có phải là ảo giác của cậu ấy không, sau khi đọc sách Quý An học kiến

thức nhanh hơn rất nhiều.

Có lẽ liên quan đến sức mạnh tinh thần gì đó.

"Thời đại thứ ba" quả nhiên thần kỳ.

Tối hôm đó Quý Nhiên đi dạy thêm về, ăn tối xong liền hào hứng rủ Quý An chơi game cùng nhau. Đương nhiên Quý An sẽ không từ chối, sau khi vào game Quý An đã add Quý Nhiên làm bạn trước khi mở sóng trực tiếp, sau trận chiến BOSS trong ván đấu vừa rồi Quý An cũng là một nhân vật nổi tiếng trên mạng..

ai? Bạn có thể chơi BOSS như Quý An không?

No no no.

Đặc biệt, có một số quần chúng nhân dân người chơi ngày nào cũng bị boss ngược đãi, hành hạ đến phờ phạc, tinh thần sa sút, nay thấy boss bị phản gϊếŧ thì chua xót và… xót xa? Ho ho! Stockholm thật tệ.

(*Hội chứng Stockholm hay quan hệ bắt cóc là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý, trong đó con tin lâu ngày hình thành mối quan hệ tình cảm với kẻ bắt cóc trong thời gian bị giam cầm.

- Ý ở đây là những thành phần đáng thương bị boss cho ăn hành riết giờ nhìn lại thấy boss bị hành lại xin ra thương xót.(

[Chào mừng chủ phòng trở lại cấp cho một chiếc phi thuyền để làm mới bản thân. ]

[Nghe danh mà đến. Tại hạ xin bái kiến cao nhân, hắn hắc hắc. ]

[CP dễ thương của tôi bị hỏng rồi ô ô ô ô, bảo bảo đang khóc. 】

Lần trước Quý An vội vàng ra khỏi phòng, bây giờ nhìn vào mới nhận ra mình đã nhận được rất nhiều quà, trong đó có một lá thư mời ký tên từ Panda Live, nếu đồng ý, câuh có thể thêm địa chỉ liên hệ vào thư mời để thảo luận với họ.

Vì đã tham gia trò chơi nên Quý An định ra ngoài mới suy nghĩ chuyện này.

Cậu với Quý Nhiên tổ đội, sau khi mang theo trang bị đầy đủ, liền không thể chờ đợi để bắt đầu trò chơi.

[Đang tải dữ liệu ban đầu, phó bản "Biệt thự hoang dã", thuộc loại nhiều người chơi đã được mở, bạn có muốn vào trò chơi ngay bây giờ không? ]

"Có."

[Được rồi, chúc các bạn chơi game vui vẻ ~]

Bóng tối quen thuộc phủ xuống, Quý An mở mắt ra lần nữa, đã ở trong một khu rừng cây lá, câuh đang mặc một bộ đồ leo núi sặc sỡ với chiếc chiếc ba lô màu đen. Ba lô, trời đang mưa nhẹ khiến người ta có chút khó chịu.

“Anh à.”

“ Quý Nhiên.” Quý An thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

Ngoài họ ra, còn có ba người khác, hai nam và một nữ. Vài người nhìn nhau, cô gái tóc ngắn duy nhất lên tiếng trước: “Có vẻ như đây là đội hợp tác, chúng ta hãy xem nhiệm vụ trước đã.”

“ Ân.”

Ji An nhìn xuống bảng hệ thống.

【Bạn là sinh viên khoa Khảo cổ học.

Hiện tại đang là kỳ nghỉ hè, cậu và các bạn cùng phòng nghe nói đã khai quật được một nghĩa địa không rõ thời đại nào ở đây, tò mò tìm đến đây để điều tra, không ngờ tất cả đều bị mắc kẹt tại đây khi núi sập do mưa lớn.

Bạn đang có tâm trạng rất tồi tệ, chạy lung tung bừa bãi, và vô tình tìm thấy một biệt thự nằm khuất trong núi.

Nhiệm vụ: Tìm chủ nhân của ngôi mộ.

Có rất nhiều quỷ ảnh, ma quỷ xuất hiện tràn lan

Mọi người là ai? Ai là ma? Ai là người? Bạn có biết không? 】

"Một phó bản ma quái khó chịu khác." Quý Nhiên thở dài, "" Thời đại thứ ba "đặc biệt thích chủ đề này."

Quý An cũng cảm thấy không thoải mái. Là một trò chơi ba chiều phấn đấu cho hiện thực, người ta nói rằng có Ghost, thực sự là có ma, nghĩ về bộ phim kinh dị mà cậu thỉnh thoảng liếc nhìn trước khi đông lạnh, da đầu cậu không khỏi tê rần.

“Vì đây là phó bản hợp tác nên trước tiên hãy giới thiệu bản thân.” Cô gái bĩu môi bất lực, “Tên tôi là Thường Như, và bối cảnh trong trò chơi là bạn gái của anh ta.” Ngón tay của người phụ nữ chỉ vào một người đàn ông cao lớn.

Người đàn ông cong môi và mỉm cười lịch sự với họ: "Xin chào, tôi tên là Tống Trường Khê."

Sau khi nói, Quý An nhận ra rằng người đàn ông đó rất đẹp trai, với mái tóc màu hạt dẻ mềm mại dài đến vai và đôi đồng tử sáng màu hổ phách, đẹp đẽ và rõ ràng, có một nốt ruồi nhỏ cỡ hạt vừng ở phía dưới bên phải của môi, điều này càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ.

Rõ ràng là một người đàn ông to lớn khoảng 1,8 mét, nhưng anh ta trông giống như một chú cún nhỏ hiền lành và vô hại.

“Xin chào, tôi tên Quý An.”

“Tôi là Quý Nhiên.”

Tống Trường Khê: “Tất cả đều họ Quý? Hai người là anh em à?”

“ Ân!.” Ji Ran cười vui vẻ, “Đây là anh trai của tôi.”

“Tôi tên Vu Nhất Chu. "

Khác với Tống Trường Khê ôn nhu hiền hoà, Vu Nhất Chu trông rất ngoan và đẹp trai, giống như những đứa trẻ của người khác thời đi học sẽ ghen tị và ghét bỏ vô số người là con nhà người ta, với khí chất sách vở khiến bao kẻ học trả đều run rẩy cảm thán trước phòng độ tri thức này.

Sau khi năm người bọn họ quen nhau, một tia chớp khổng lồ màu trắng xanh từ phía chân trời chiếu xuống, ầm ầm vang lên, cơn mưa phùn nhẹ nhàng nhẹ nhàng đột nhiên biến thành một trận mưa như trút nước, lập tức biến bọn họ thành chuột lột.

Một làn sương trắng bao phủ xung quanh, chỉ để lại một con đường rộng hai mét.

Tống Trường Khê dẫn đầu ở phía trước: “Lời nhắc của hệ thống đến rồi, chúng ta mau đến biệt thự đi.”

" Được."

Quý An ngước mắt lên liếc nhìn, mạnh miệng thì thầm: "Các vai phụ trong phim kinh dị đều chết vì tò mò hoặc thiếu đầu óc. Thật kỳ lạ khi nghĩ rằng một biệt thự bỗng nhiên mọc lên giữa vùng núi cằn cỗi này."

"Nếu là trong thực tế, ai sẽ vào?" Cô gái lầm bầm phun tài và bấm chuông cửa.

Rõ ràng là mùa hè, nhưng dưới cơn mưa xối xả và gió lạnh, bàn tay và bàn chân của những người vẫn còn đang lạnh cóng. Bên ngoài có vài người đợi rất lâu sau khi người hầu đến muộn, đó là một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, mặc một bộ đồ lụa đen đứng đắn, tóc búi cao, chân đi giày cao gót cùng màu, tay cầm một chiếc ô màu đen. Như một người quản gia. Đôi mắt của người phụ nữ rất lạnh, lạnh như băng.

. “Xin chào.” Tống Trường Khê, người dường như có có lực tương tác quan hệ mạnh mẽ nhất, mỉm cười và nói với người phụ nữ về tình trạng khó khăn hiện tại của họ một cách đơn giản.

“… Vậy hôm nay chúng tôi có thể qua đêm ở đây, được không?”

Người phụ nữ nâng mí mắt:“Xin lỗi, chủ nhân không thích người ngoài.” Nói xong liền xoay người rời đi.

Quý An cùng đồng bọn sững sờ, để vào biệt thự, theo suy đoán của bọn họ hẳn là rất đơn giản, hệ thống sẽ không bao giờ để bọn hắn chết trước khi "tìm chết" thực sự? Nhưng không bao giờ nghĩ, nó có thể! Nó có thể.

Các bạn nhỏ trong phòng phát sóng trực tiếp lúc này đều đang cười điên cuồng.

["Kỷ nguyên thứ ba": Tôi là tôi, pháo hoa khác nhau, bạn có thể đánh tôi nếu bạn có khả năng! ]

[Cái chủ phòng này khổ quá, trò chơi kết thúc trước khi bắt đầu mà sao tôi muốn cười quá hahahahahaha. 】

["Thời đại thứ ba" luôn luôn là một vết bùn trong trò chơi. Ngoài nó ra, ai dám để người chơi đối mặt với một xác sống siêu thực? 】

……

…… Một

người phụ nữ rời đi ngay khi cô ấy nói điều đó, và không bao giờ trì hoãn.

Quý An tự hỏi biện pháp đối phó, trong lúc hoảng hốt chợt nghĩ đến đạo cụ của vòng trước, cậu cầm lấy tấm card và sợi cá mập dùng nó không nói một lời, cộng hưởng với nhau,...…

Mặc dù không full, nhưng mị lực của mình châc không thấp.

“Cái đó… chị ơi, chị cho bọn em vào nhé?” Quý An ngăn người phụ nữ lại và vòng tay qua ngực, mưa rơi dọc theo mái tóc đen ướt của cậu rơi xuống khuôn mặt tái nhợt, khiến cậu có chút yếu ớt tuyệt đẹp, và nó tinh tế hơn, làm cho dáng vẻ cậu có phần mảnh mai.

Cậu nghiêng đầu: “Này, được không?”

Hệ thống: [Kỹ năng quyến rủ đã sử dụng thành công, người chơi đã cảm hóa thành công lòng trắc ẩn của NPC. Như một con thỏ nhỏ, thật dễ thương. 】

Người phụ nữ gọi điện thoại, mưa to đến mức vài người trong số họ không thể nghe thấy người bên kia đang nói gì, nhưng sau khi cúp điện thoại, hơi thở của cô ấy nhẹ đi hai điểm, và cô ấy mở cửa để năm người vào: “Thiếu gia đồng ý cho các ngươi ở lại đây.”

Quý An: “Cám ơn rất nhiều.”

“Sau khi nhận phòng, xin đừng tùy tiện đi lại. Thiếu gia cùng chủ nhân thích yên tĩnh. "Người phụ nữ đi tới trước mặt cảnh cáo," Đặc biệt là phòng làm việc ở tầng năm, ngoại trừ chủ nhân và thiếu gia., Không ai được phép vào. "

" Được, chúng tôi đã biết. "

Quý An ngoan ngoãn đáp lại, nhưng cậu đang suy nghĩ về lời nói của người phụ nữ, cô ấy nói rằng cô ấy không thể vào được, vậy thì trong đó phải có chuyện quan trọng, nơi đó hẳn là... phải đến thăm dò.

Quản gia đưa năm người tới phòng khách, bên trong trang hoàng lộng lẫy trầm thấp, khắp nơi đều trang trí tinh xảo. Không biết có phải vì trời mưa mà trong biệt thự không bật đèn, tối om om.

“ Thiếu gia.” Quản gia cúi đầu cung kính đối với người đàn ông trên sô pha, “Tôi đưa khách qua đêm mang vào rồi an.”

Người đàn ông mà cô gọi là thiếu gia khoảng hai mươi lăm tuổi, tóc đen và mắt đen, dáng người châu Á điển hình, lông mày mềm mại, khí chất tao nhã, nhưng thân hình có lẽ không được tốt lắm, khuôn mặt tuấn tú hơi tái nhợt.

Hắn cười với mấy người họ: “Phòng khách đều ở lầu hai, mọi người đi tắm rửa trước đi, ta kêu người hầu chuẩn bị quần áo.”

Vài người nghe xong vội vàng cảm tạ.

Cảm giác ướŧ áŧ rất khó chịu, một ít người cũng không có tâm tình muốn thăm dò sớm như vậy, chỉ đơn giản nghe theo lời dặn của người đàn ông mà đi theo người hầu lên lầu hai.

Quý An tay chân đau nhức, lục trong ba lô thì phát hiện có một bộ quần áo thay ra, chắc là do ba lô không thấm nước và quần áo vẫn còn khô.

Cậu lấy quần áo, định đi vào nhà vệ sinh thì cách đó không xa bỗng nghe thấy một tiếng hét kinh hoàng.

“A!!!!”

Giọng nói này? Của cô gái kia.

Quý An nhíu mày, ném bộ quần áo trong tay xuống giường, bước nhanh ra khỏi cửa, đến phòng cô gái, vừa mở cửa đã nhìn thấy cô gái đang ngồi dưới đất kinh hãi nhìn chằm chằm lên trần nhà.

Một giọt máu nhỏ xuống tay Quý An.
Bình Luận (0)
Comment