Phong Du Lạc One Piece

Chương 86

- Mẹ Kiếp!!! Tao lại sợ mày quá!!!

Phẫn nộ gầm lên một tiếng, ngọn lửa màu lam trên người War bốc lên phừng phừng, hai tay hắn không ngừng đấm ra vô số quyền phong màu lam nhạt. Lực lượng ẩn chứa kinh khủng làm mặt nước tách ra hai bên đủ biết đón đỡ được chúng không phải là chuyện đùa.

Phong không tránh không đỡ mà đáp trả bằng hàng loạt quyền phong thuần túy sức mạnh cơ thể.

Góc độ được hắn căn chuẩn tới mức không một cái nào va chạm với chiêu thức của War, hai cơn mưa quyền phong nghiền nát núi đá lướt qua nhau như chưa từng quen, mục tiêu của chúng là nhục thân của hai người sử xuất chiêu thức.

Ầm!!!...Ầm!!!...Ầm!!!

Âm thanh va chạm cuồng loạn liên tiếp vang lên, trận chiến bỗng dưng trở thành cuộc đối đầu giữa sức chịu đựng, chỉ cần có một bên không chịu nổi liền ăn phải loạn quyền oanh tạc, không chết cũng trọng thương khó lành.

Đầu, ngực, bụng, tay, chân mọi vị trí trên cơ thể đều trúng thương, đây là Phong và War đã cường hóa Haki vũ trang rồi đấy, thậm chí Phong còn ỷ vào Haki mình mạnh mẽ biến toàn thân thành màu đen quái dị.

Vừa đấm vừa chịu thương, không một ai trong hai người có dấu hiệu lùi bước.

Cứ tiếp diễn như thế hơn mười phút, khắp người Phong và War đã tràn đầy dấu vết bầm tím, xương nứt, gãy cũng đã có, máu tươi từ mũi, miệng, lỗ tai chảy ra ướt đẫm hết quần áo.

Nhìn chung War có vẻ thê thảm hơn một chút, hắn không có được Haki Vũ Trang mạnh như Phong, bên mặt phải do một lần sơ suất không kịp cường hóa bị quyền phong oanh kích sưng phù lên, xương gò má vỡ vụn không còn hình dáng.

Bất quá đau đớn không là gì với War, có loại thống khổ nào hắn chưa chịu qua chứ, thị lực War chỉ còn mình mắt trái và bên trong là một mảnh thanh tĩnh không hề có chút lo lắng nào, một suy nghĩ xẹt qua trong đầu hắn làm tinh quang trong mắt lóe lên.

Đấm thêm vài phát War đột nhiên dừng lại, hắn cắn răng hứng chịu toàn bộ công kích lên người, Phong ở bên kia tuy bất ngờ nhưng vẫn không ngừng tay, hắn biết War khẳng định chuẩn bị tung ra tuyệt chiêu mạnh mẽ nào đó, có điều...vậy thì sao chứ?? Đến bao nhiêu Phong tiếp bấy nhiêu.

- Mày muốn chơi thật rồi sao?? Đến đây!!!

Đáp lại tiếng quát của Phong, War nhếch mép phun ra một nước bọt kèm theo máu, hai cánh tay đầy cơ bắp nay đã bầm tím sưng vù thu về hông.

Thời gian dần trôi, mưa quyền vẫn trút xuống đầu War như nước lũ, bất quá Phong cũng phát hiện lượng khí màu lam bao bọc quanh người gã đang dần rút về hai cánh tay nơi hông.

Cảnh báo nguy hiểm bỗng tăng lên một cách đột ngột, nhận ra điểm bất thường Phong đẩy nhanh tốc độ ra quyền muốn hạ gục War ngay trước khi gã kịp tạo nên điều kỳ diệu nào đó.

Nhưng, trước bao nhiêu đòn công kích trí mạng, War vẫn cư nhiên đứng vững như bức tường vĩnh cửu không bao giờ sập.

- Khốn nạn, sao thằng nhãi này trâu thế!!

Phong không nhịn được mắng to một câu, trong lòng hắn thầm than nếu Tứ Đoạn - Không Kích chân chính hiện thân thì War đã gục từ nãy giờ, ba cái lực lượng nhờ vào tốc độ lẫn sức mạnh này không đánh bại được War cũng là điều dễ hiểu.

Trong lúc Phong cảm thán đóng băng Khí thật ác thì War rốt cục cũng hoàn thành quá trình ngưng tụ, hắn khẽ ngẩng đầu tươi cười khát máu.

- Hãy thưởng thức!!

Bất chợt thân hình War đột nhiên lướt trên mặt nước lao tới Phong bằng tốc độ nhanh hơn cả tên bắn.

Sắc mặt Phong lần đầu tiên kịch biến, né...làm sao né đây??? Bất đắc dĩ Phong đành phải thu tay, bởi vì hắn biết quyền phong của mình không hề có tác dụng với War nữa rồi.

- Chỉ cần mày có thể đánh thắng được tao thì không cần mày ra tay, tao sẽ tự sát ngay lập tức.

Lạnh lùng phun ra một câu, Phong hạ thấp trọng tâm đứng trung bình tấn, ánh mắt ngưng tụ không rời khỏi War một khắc nào.

Ngay khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn ba mét, War cùng Phong đồng thời vung nắm đấm về phía trước.

War gầm lên một tiếng vang vọng trời xanh, hai mắt hắn phát ra ánh sáng màu lam chiếu rọi khắp vùng biển, trông chẳng khác gì một ma thần giáng lâm.

- Thần Quyền - Vô Địch Tam Liên Kích!!!

Phong cắn răng cứng đối cứng với War, nhưng uy lực một đòn này của War quả thực đã mạnh hơn trước đó gấp nhiều lần.

Chiếc thuyền con dưới chân Phong một giây cũng không chịu được, vỡ tan thành vô số mảnh nhỏ. Mặt biển phạm vi trăm mét xung quanh như bị một viên thiên thạch rơi xuống, chấn động lan tỏa ra từng đợt sóng nước cao mấy chục mét.

Sấm sét trên trời cao đánh đùng đùng như để trợ uy cho War, chưa được mười giây xương cốt tay phải của Phong bắt đầu nứt vỡ, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, War hét lớn đẩy lực lượng lên tới cực hạn quyền xuất đánh bật cánh tay Phong ra một bên.

- Vĩnh biệt!!!

War thu tay trái về sau đó ngay lập tức dùng tốc độ xé rách cả không khí nâng tay phải oanh một quyền vào ngực Phong, mắt nhìn chỉ thấy một quyền nhưng trúng đòn lại là ba vị trí.

Phong điên cuồng phun máu tươi, hai mắt trắng dã bắn xuyên qua sóng nước, một đường bay thẳng về phía chiến hạm hải quân đằng xa.

Giữa không trung tiếng xương cốt gãy nát răng rắc!! không ngừng vang vọng.

Rầm!!!

Đục xuyên một lỗ giữa thân chiến hạm rồi mới chịu ngừng lại, Phong nằm im bất động bên trong. Trên ngực hắn in ba dấu quyền sâu mấy phân cực kỳ rõ ràng, bay từ khoảng cách mấy trăm mét gần một dặm thì lực đạo trong chiêu thức của War làm sao mà nhỏ được.

Bên chiến trường, War thu nắm đấm thở hổn hển, không dám chậm trễ hắn đạp bước trên mặt nước tới chỗ tấm ván gần đó, lúc này luồng khí màu lam dưới bàn chân War mới chậm rãi rút về.

- Kết thúc rồi!! Mày là đối thủ tốt nhất mà tao từng gặp, tao sẽ nhớ kỹ tên mày, Phong!!

Bất quá, liệu Phong có thực sự gục ngã, thất bại chăng??

Trên chiến hạm hiện tại loạn thành một đoàn.

- Thua rồi sao??

- Đô đốc đại nhân!! Ngài ấy làm sao có thể thua được chứ???

- Chết tiệt!! Các anh đừng có đứng đó mà nói nhảm, mau xuống dưới cứu chữa cho ngài Đô đốc!!

Nhìn Đám binh sĩ hốt hoảng không biết làm sao, Tashigi tức giận xanh mặt mắng to rồi vội vàng nhảy xuống khoang thuyền xem xét tình hình của Phong.

Nhưng, ý tốt chưa được thực hiện thì một bàn tay nhiễm đầy máu tươi phá nát sàn thuyền, tiếp sau đó là thân ảnh một người đàn ông cao to đỏ lòm từ đầu xuống chân bước lên.

Vẻ mặt Phong bình tĩnh đến đáng sợ quay đầu nhìn Tashigi, chỉ một cái nhìn đơn giản liền khiến nàng hoảng sợ xém chút ngồi bệt ra đất, may mắn tâm trí vững vàng giúp Tashigi giữ lại được thể diện, tuy nhiên chỉ đến thế là cùng, nàng đứng im tại chỗ không dám nhúc nhích, kể cả đám tinh anh hải quân xung quanh cũng tương tự.

Bọn họ sợ Phong là điều đương nhiên, không ai nhìn bộ dạng hắn lúc này mà không sợ cả, căn bản Phong giống như vừa mới tắm trong hồ máu đi ra, toàn thân rách nát không tả nổi. Cặp mắt thì đỏ lòm ghê rợn, đây không phải hắn bật "Cuồng Hóa" mà vì tơ máu đan xen chi chít.

Phong mặt không cảm xúc vứt cái áo choàng Đô đốc qua chỗ Tashigi để cho nàng cầm, áo sơ mi đơn giản xoạt!! một cái liền biến thành từng mảnh vụn rơi lả tả.

- Thằng khốn!! Tao điên lên rồi đây.

- Các người mau rời khỏi con tàu này!!

Bóp bóp hai nắm đấm Phong trầm giọng ra lệnh, mọi người trên thuyền như được đặc xá vội vàng rời khỏi vị trí đồng loạt tiến lên chiếc chiến hạm khổng lồ. Duy có mỗi Tashigi là vẫn đứng lại, nỗi sợ hồi nãy không biết bằng cách nào không cánh mà bay, còn lại trong lòng là sự lo lắng dành cho Phong.

- Đô đốc, ngài bị thương nhiều quá...hay là để tôi băng bó một lát rồi hẵng đánh tiếp nhé.

- Không cần đâu! Cô mau rời đi, tôi dạy dỗ thằng nhãi kia một trận rồi băng bó sau.

Thấy Tashigi quan tâm, Phong cũng không khó chịu với nàng, giọng nói nhẹ nhàng ấm áp hơn hẳn, bất quá vẫn lạnh lùng như cũ, mệnh lệnh của hắn người thông minh tốt nhất đừng nên có ý kiến.

Lần này Tashigi không từ chối nữa, nàng nhẹ gật đầu sau đó rời khỏi chiến hạm.

Phong tự thân cầm lái điều khiển chiến hạm bơi về phía chiến trường.

- War!!! Tao chưa thua đâu, lên đây, chúng ta đấu tiếp!!!

Ở xa xa, War giật mình kinh hãi.

- Mày vẫn còn sống??? Lãnh trọn đòn vừa rồi mà mày vẫn còn sức chiến tiếp??? Mày có còn là người không vậy???

Khó trách War thất thố, hắn chưa hề biết qua Phong trâu bò như thế nào, so về độ chống chịu thì Phong tuyệt đối không thua Râu Trắng, bởi vậy hắn mới luôn tự hào về năng lực này của mình.

- Con mẹ nó!!! Đánh thì đánh, thằng nào thua sẽ là đồ con rùa!!!

War điên máu gầm lên, hai chân nhanh chóng được bao phủ bởi khí lam, mặc dù làm như thế sẽ rất tốn sức nhưng bây giờ War bất chấp hết thảy, tính tình hắn vốn điên cuồng, máu điên đã nổi thì chuyện gì cũng dám làm.
Bình Luận (0)
Comment