Lễ hội du lịch Du Sơn vào ngày đầu tiên của tháng 5 Hoàng Kim Chu ( kì nghỉ mùa hè) đã được mở màn, chính quyền huyện Du Sơn đã tổ chức màn khai mạc rất long trọng với yêu cầu hình thức khác cao, mời đến tham dự có đám người Thôi Hướng Đông, Ngô Hải Phong, Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập, Chu Dụ.
Mặc dù là kì nghỉ lễ, Thẩm Hoài làm bí thư huyện ủy thật sự không có khái niệm kì nghỉ này.
Tuy rằng đồng ý sẽ tới Du Sơn tham gia bữa tiệc chiêu đãi vào buổi trưa, xử lý xong công việc trong tay Thẩm Hoài cùng Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành, Đỗ Kiến chạy tới Du Sơn cũng đã quá 12 giờ.
Thôi Hướng Đông không thích hoạt động gì, nhưng cũng vì sự thay đổi của Du Sơn trong thời gian rất ngắn 4 năm có thể phát triển mạnh mẽ như vậy, mà từ đáy lòng cảm thấy rất cao hứng.
Thẩm Hoài đến nơi, Thôi Hướng Đông ở trong bữa tiệc chiêu đãi đang được đám người Tiếu Hạo Dân khuyên uống ít rượi thôi, uống đến mặt đỏ bừng, nhìn thấy nhóm Thẩm Hoài đến sảnh phòng ăn, đợi anh cùng Ngô Hải Phong, Quách Thành Trạch chào hỏi với mọi người xong, mới cười hỏi:
- Cậu là bí thư huyện ủy Hà Phổ, mang theo cán bộ Hà Phổ chạy tới Du Sơn để xem náo nhiệt gì?
- Các hoạt động sắp xếp vào buổi chiều đều liên quan đến huyện Hà Phổ của chúng cháu. Dù sao cháu cũng không đơn thuần là lén đến tìm ông để uống hai chén rượu đâu.
ThẩmHoài cười nói. Lần này đến đây tham gia lễ du lịch, đồng thời chào hỏi luôn con gái út Duy Văn Anh của Thôi Hướng Đông, con rể Chu Nguyên cùng với cháu gái Chu Nam.
Thôi Văn Anh công tác ở liên hiệp công thương, có quan hệ rất thân thiết với Lưu Tuyết Mai mẹ của Thành Di. Hôm qua Thành Di đến Đông Hoa, buổi sáng không đợi Thẩm Hoài, đến trước hội họp với Thôi Hướng Đông, Duy Văn Anh.
- Trước đó không hề nghe có hoạt động gì liên quan đến Hà Phổ nhỉ?
Thôi Hướng Đông bị Thẩm Hoài gợi lên hứng thú, hỏi.
Thầm Hoài thấy Thôi Hướng Đông bị thu hút, không vội nói cho ông biết, nghiêng đầu hỏi Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập:
- Thị trưởng Quách buổi chiều không vội quay về thành phố chứ?
Quách Thành Trạch cười híp mắt nói:
- Cái đó phải xem sắp xếp hoạt động chiều nay của anh có thu hút không đã.
Thẩm Hoài nói:
- Hành lang khu du lịch Bách Lý Du Khê đầu năm mới khởi công xây dựng, ít nhất cũng cần 2, 3 năm mới có thể xây dựng thành công diện mạo, tuy nhiên hiện tại cảnh xuân tươi đẹp, hai bên bờ sông hoa cải dầu nở, cho dù đến Hà Phổ, phong cảnh cũng không tồi. Thật khéo tôi không tìm được lý do mời Thôi lão cùng chủ tịch Ngô, còn có thị trưởng Quách đến Hà Phổ làm khách, tôi liền bảo thư kí Lương giúp chuẩn bị một chiếc du thuyền, xế chiều ai rảnh thì lên thuyền dọc theo dòng nước chảy, thưởng thức trà, ngắm phong cảnh hai bên bờ, đến bờ chợ cá Hà Phổ thì ăn bữa cơm tối …
- Chủ ý này rất hay, bữa cơm tối thì thật không có thời gian ở lại Hà Phổ tiếp Thôi lão, bí thư Hải Phong, nhưng ngồi du thuyền từ Du Sơn đến Hà Phổ. Sau khi tôi đến Đông Hoa vẫn luôn có nguyện vọng, hôm nay dù thế nào cũng phải ngồi một chút.
Quách Thành Trạch cười nói, lại hỏi Trần Vĩ Lập:
- Phó thị trưởng Trần, chiều nay anh cũng đi cùng chúng tôi chứ?
Dòng sông Du Khê bị con đập lớn chặn ngang chia thành hai đoạn, trên thượng du hình thành nước đọng dài gần 20 km, hình thành nên hồ Du Sơn sông sâu nước rộng, hạ du coi như là hồ Du Khê trên nghĩa thật, quanh co ướn lượn hơn 120 dặm, Bách Lý Du Khê, đó là chỉ phong cảnh dọc theo sông ở đoạn này.
Phong cảnh của dòng sông Du Khê chủ yếu tập trung ở trong Du Sơn, hai bên bờ núi non trùng điệp lẫn sự mảnh mai thanh thoát, nước non xinh đẹp, mà ra huyện Du Sơn rồi, đến cảnh nội huyện Hà Phổ, hai bên bờ sông địa hình bắt đầu bằng phẳng, đồng ruộng thôn xá xen kẽ, thật sự không có cảnh đẹp gì để nhìn, lúc đến cửa sông mới có một chỗ khu đất bảo hộ ẩm thấp.
Địa hình thấp sớm nhất của Du Khê quy mô chỉ vỏn vẹn 2 km, có mấy loại chim quý sinh sống. Hà Phổ đề ra kế hoạch mới, đem quy mô khu đất thấp Du Khê mở rộng ra gấp10 lần, muốn xây dựng khu du lịch trọng yếu nhất huyện Hà Phổ nằm gần sát thành phố mới Lâm Cảng cùng vùng phía bắc trấn Thành Quan huyện Hà Phổ, sau đó lại ven bờ xây dựng nông thôn, thành trấn mới, quản lý công trình thủy lợi, cùng với huyện Du Sơn cùng nhau hợp tác phát triển du lịch sông Du Khê, hình thành quy hoạch hành lang cảnh quan du lịch trăm dặm.
Dự án xây dựng lớn do Hà Phổ đề xuất cũng phải xin tỉnh thị phê duyệt. Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập với tình hình cơ bản vẫn hiểu rõ, nhưng bởi vì Thẩm Hoài gần như đem Hà Phổ biến thành vương quốc của mình, ngay cả Thích Tĩnh Dao, Chu Kỳ Bảo cũng không thể khống chế được Thẩm Hoài, không cần nói đám người Trần Bảo Tề, Ngu Chấn Thành, đám người Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập cũng không có cao hứng chạy theo sau Hà Phổ.
Hành lang khu du lịch Bách Lý Du Khê nghe thì giống như một dự án du lịch, thực tế thì bao gồm rất nhiều, đã có một cơ hội như vậy, Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập sẽ không tiếc thời gian đi sâu mà trực tiếp tìm hiểu quan sát một chút.
Thẩm Hoài vào chỗ ngồi, cùng Thôi Hướng Đông uống hơn hai ly rượu, mọi người liền di chuyển vào du thuyền.
Mọi người ngồi trên thuyền, du khách càng có thể quan sát trực tiếp được cảnh tượng náo nhiệt như được dệt nên ở hai bên bờ, từ đó có thể cảm nhận được tốc độ phát triển ngành du lịch trong hai năm nay của Du Sơn nhanh chóng đến mức nào, cũng càng có thể cảm nhận được trong 2, 3 năm tới mức sống, khả năng tiêu dùng của người dân trong thành phố Đông Hoa tăng lên rất nhanh chóng.
Tạ Chỉ cùng đi đến du thuyền bên sông này, Thành Di mời cô cùng nhau đến Hà Phổ, cô ta do dự một chút, cũng lên thuyền.
Sau buổi bí mật hẹn gặp mấy ngày trước, đêm đó Hồng Kỳ, anh trai cô cùng Tô Văn Khải đều rời khỏi Đông Hoa, dường như sợ ở lâu hơn một chút, sẽ khiến Thẩm Hoài bên kia phát hiện được dấu vết gì. Mà sau đó mấy ngày Tạ Chỉ cũng luôn không biết Trần Vĩ Lập ở trong thành phố có hành động gì.
Mà Ngụy Nam Huy đến Hà Phổ tham quan khảo sát, cũng sắp xếp sau kì nghỉ lễ tháng 5
Tạ Chỉ không rõ lắm, phía Trần Vĩ Lập thật sự không có động tĩnh gì, mấy ngày này anh trai cô cũng rất thản nhiên, bọn họ có thể bình thản được, đè cơn tức xuống được,thì chứng tỏ bên kia Trần Vĩ Lập hẳn vẫn có ít nhiều hành động.
Có đôi khi Tạ Chỉ không muốn để ý đến mấy chuyện nay, muốn cách xa một chút, muốn cố gắng làm tốt mọi việc mình đang quản lý là được, nhưng nhìn thấy Trần Vĩ Lập cùng Thẩm Hoài có cơ hội gặp mặt nhau, thì lại nhịn không được lên thuyền, muốn biết tiến triển của tình hình.
Nếu lúc này Trần Vĩ Lập không muốn tiếp xúc quá gần với Thẩm Hoài, buổi chiều hoàn toàn có thể từ chối nói có việc trở về thành phố, nhưng nhìn Trần Vĩ Lập tươi cười hớn hở cùng với đám người Quách Thành Trạch, Thôi Hướng Đông lên du thuyền, Tạ Chỉ lập tức cảm giác được sẽ có chuyện gì xảy ra trên du thuyền.
Từ Du Sơn xuôi dòng xuống, chạy đến chợ cá của khu phía bắc gần thành phố mới Lâm Cảng, như thế nào cũng phải mất 2,3 tiếng. Hai, ba tiếng này, Thẩm Hoài tiếp đãi Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập ở cùng nhau, không thể chỉ tán gẫu cảnh sắc, không nói đến chuyện công tác địa phương được.
Nhìn thấy đám người Thẩm Hoài đứng trước boong thuyền cười cười nói nói, mà Quách Thành Trạch đứng cùng Trần Vĩ Lập bên cạnh khá thân cận, trong lòng Tạ Chỉ đoán Trần Vĩ Lập có thể đã trao đổi qua với đám người Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh, Chu Kỳ Bảo rồi.
Thái độ của Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh không khó phỏng đoán, bọn họ có lẽ không muốn cùng Thẩm Hoài xảy ra xung đột lớn, nhưng dự án có quy mô 2, 3 tỷ ở Đông Hoa, lấy cái cớ đường đường chính chính như vậy, bọn họ cũng sẽ không thể vứt đi không cần.
Đúng là không hiểu rõ Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn bên kia, bây giờ đối việc việc này cũng không có một thái độ khẳng định nào. Chế biến sắt thép Phú Sĩ dường như có chút đứng ngoài, Tỉnh Thép cùng đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn từ đầu đến cuối chính là một mối quan hệ mật thiết đấy, mà Tỉnh thép, Chế biến sắt thép Phú Sĩ vào cuộc, sẽ ra tranh thủ tầm quan trọng của tập đoàn Phong Lập, không hề thiếu lợi thế.
Tạ Chỉ do dự trong chốc lát, đi về phía trước boong thuyền, đúng lúc nghe được Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập cùng Thẩm Hoài đang nói tới dự án Tấm thép phủ.
- Phát triển khu kinh tế vịnh Hoài Hải phải hình thành được ưu thế sản xuất công nghiệp, muốn thúc đẩy phát triển ưu thế sản xuất, đây là điều mà Bí thư Từ vẫn luôn nhấn mạnh.
Quách Thành Trạch nói,
- Công nghiệp sắt thép của thành phố tôi có thể nói là ngành công nghiệp trụ cột nhất, nhưng vẫn chưa dốc hết sức khai thác tiềm năng. Mấy ngày trước tôi cùng Phó thị trưởng Trần dùng cơm ở nhà hàng, bàn bạc đến vấn đề này, phó thị trưởng Trần cho rằng chúng ta nên lập ra kế hoạch phát triển ngành công nghiệp ưu thế hàng trăm tỷ một cách tỉ mỉ, đem phương án cùng mục tiêu xác định rõ ràng. Tôi cảm thấy ý tưởng này của Phó thị trưởng Trần không tệ, trao đổi cùng Bí thư Trần, Bí thư Trần cũng cho là hạng mục “ Công nghiệp ưu tiên trăm tỷ “ này đề ra rõ ràng là lá cờ tiên phong cần thiết. Công việc tương quan đang làm ngày trước thì giao cho Phó thị trưởng Trần phụ trách, còn muốn Hà Phổ bên kia cùng hợp tác làm việc nhiều với Phó thị trưởng Trần …
- Tôi cùng Thị trưởng Trần là bạn bè cũ. Huyện trưởng Chu cùng Thị trưởng Trần có thể vẫn luôn là đồng nghiệp cùng nhau lâu năm ở Ban tổ chức tỉnh ủy, Thị trưởng Quách, anh nói Hà Phổ sẽ hợp tác làm việc với Phó thị trưởng Trần không?
Ánh mắt Thẩm Hoài tựa như bị ánh mặt trời chiếu vào, hơi nheo lại nhìn Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập, cười ha hả chỉ làm như nghe không hiểu ý tại ngôn ngoại của Quách Thành Trạch, làm như nói chuyện công việc bình thường, vẫn không quên khen Trần Vĩ Lập hai câu,
- Ý tưởng của Thị trưởng Trần rất hay, chúng tôi ở huyện cũng hy vọng có thể có một phương hướng rõ ràng để làm theo, sức lực hướng về sử dụng một chỗ, không chần chờ, tràn đầy nhiệt tình.
Tạ Chỉ nghe được mấy lời này, mới biết Trần Vĩ Lập cũng chưa nghĩ kỹ đã lộ liễu nhảy ra đối nghịch với Thẩm Hoài, cũng may y nghĩ tới lề sách “ Công nghiệp ưu thế trăm tỷ” này, đưa Thẩm Hoài vào tròng.
Công nghiệp sản xuất sắt thép của Đông Hoa tốc độ tăng trưởng trong vài năm qua nghe đúng là kinh người đấy, đợi sau khi hạng mục sắt thép Tân Tân của Dung Tín, Tỉnh Thép và Chế biến sắt thép Phú Sĩ hợp tác xây dựng thành công, sản lượng luyện thép năm của ngành công nghiệp sắt thép Đông Hoa đột phá 10 triệu tấn, sắp trở thành khu vực sản xuất thép lớn thứ 3 trong cả nước thôi.
Tuy rằng Tân Phổ, Mai Khê từ khi bắt đầu đã chú trọng phát triển công nghiệp tập trung theo nhóm, chú trọng sản nghiệp thượng hạ du. Nhưng bước khởi đầu dù muộn,toàn bộ trọng tâm của ngành công nghiệp sản xuất sắt thép vẫn còn đặt ở trên đầu Mai Thép, Tỉnh thép và các xí nghiệp riêng lẻ tương đương, có thể nói là lập được bộ khung vững chắc, mà thiếu da thịt.
Giá trị tổng sản lượng năm của ngành công nghiệp sản xuất sắt thép Đông Hoa đến sang năm có thể sẽ dần dần vượt quá 50 tỷ, với dự án “công ngiệp sản xuất ưu thế trăm tỷ “ này vẫn có khoảng cách không nhỏ, nhưng cũng không phải là dự án không thể hoàn thành.
Dự án tấm thép phủ của Phong Lập đầu tư hơn 2 tỷ, sau khi xây dựng xong trực tiếp tạo ra giá trị sản lượng sẽ có 5-6 tỷ.
Trong vòng 5 năm từ nay là có thể tranh thủ thông qua được 5,6 bản dự án sắt thép có quy mô tương đương cùng với Phong Lập, xây dựng tại Đông Hoa. Hơn nữa Mai Thép, Tỉnh thép cùng Chế biến sắt thép Phú Sĩ từng bước một tạo ra sản phẩm phong phú ở Đông Hoa, hoàn thiện, sản xuất có thể từng bước mở rộng, hạng mục này cũng lập tức đột phá qua mục tiêu rồi.
Đối với tổng giá trị sản lượng công nghiệp 4-5 năm trước ở thành phố cấp 3 không quá 3-4 tỷ, đề xuất trong vòng 5 năm phát triển một ngành công nghiệp ưu thế với quy mô giá trị sản xuất hơn trăm tỷ, là một hạng mục cổ vũ lòng người đến mức nào chứ?
Đó là đối với toàn bộ vùng kinh tế vịnh Hoài Hải, mục tiêu như vậy cũng cho là vĩ đại.
Ngoài nghành sản xuất sắt thép ra, Tạ Chỉ cũng nhìn không thấy trong vùng kinh tế vịnh Hoài hải, có ngành công nghiệp sản xuất độc lập nào có khả năng trong vòng 5 năm đột phá giá trị sản xuất lên tới hàng trăm tỷ.
Trần Vĩ Lập rõ ràng muốn đem dự án tấm thép phủ của Phong Lập cùng ý niệm “Phát triển công nghiệp sản xuất ưu thế trăm tỷ Đông Hoa” tóm lại một chỗ, đem dự án Tấm thép phủ làm bước đầu tiên hướng về “Công nghiệp ưu thế trăm tỷ “, để ép Thẩm Hoài không được có một chút thờ ơ nào.
Trước kia Thẩm Hoài tuy rằng không thể nhường một cách lộ liễu, không thể để chuyện anh ta cùng Bí thư huyện Thanh Sa Ngụy Nam Huy lén lút cấu kết lộ ra ngoài,nhưng dự án Tấm thép phủ Phong Lập dù sao cũng chỉ có thể là hạng mục thu hút đầu tư của huyện Hà Phổ hoặc nói là dự án hợp tác của Mai Thép, trong thành phố Đông Hoa cũng không tiện can thiệp nhiều.
Mà lúc này đã có lá cờ phát triển công nghiệp sản xuất ưu thế trăm tỷ giơ cao đi tiên phong, không chỉ trong thành phố Đông Hoa, dù là Triệu Thu Hoa, Từ Bái ở tỉnh, bất cứ lúc nào đều có thể nhúng tay thăm dò tình hình tiến triển của dự án, đương nhiên là lại càng không dễ để cho Thẩm Hoài giở trò gì ở sau lưng.
Tạ Chỉ tuy rằng không muốn quan tâm đến những chuyện này, nhưng lúc này biết rõ toàn bộ những chuyện này, cũng ngầm cảm thấy sự cao minh của kế sách này, không biết đến cuối cùng là người nào bày ra, nhưng nhìn sắc mặt thong dong của Thẩm Hoài, miệng vẫn cười, trong lòng nghĩ hẳn trong bụng của anh hơn phân nửa đang mắng mẹ Trần Vĩ Lập.
- Tôi cũng nghe Kỳ Bảo nói lần này Hà Phổ tiến cử dự án tấm thép phủ của tập đoàn Phong Lập sau khi đã nắm chắc trong tay, mới có ý tưởng này. Công việc cụ thể vẫn là khu huyện đang làm.
Trần Vĩ Lập thấy Thẩm Hoài đang khi nghe đến ý niệm công nghiệp sản xuất trăm tỷ này, sắc mặt thong dong, trong lòng cũng có chút chần chừ, ngay sau đó cũng tiến thêm một bước đem liên hệ dự án tấm thép phủ ra liên hệ với “công nghiệp trăm tỷ” để nói.
- Không có hướng soi đường của thành phố, khu huyện chỉ biết mò mẫm.
Thẩm Hoài cười ha hả tiếp tục giả bộ ngớ ngẩn để đánh lừa.
- Huyện Hà Phổ có nắm chắc đến mấy cũng không nên khinh địch chứ.
Quách Thành Trạch giúp Trần Vĩ Lập thêm chút trọng lượng, nói,
- Tôi nghe nói Bình Giang bên kia cũng rất coi trọng dự án này. Về sau biết các người tham gia, cũng cố gắng làm những công việc của tập đoàn Phong Lập đang làm. Tôi còn nghe nói Ngụy Nam Huy của huyện Thanh Sa hai ngày nay muốn đến Hà Phổ tham quan khảo sát, tôi thấy anh ta là giả bộ thân thiện nhằm thực hiện mưu đồ xấu,không mang tâm tốt, các anh không nên khinh thường…
- Huyện Thanh Sa nói muốn tăng cường hợp tác giao lưu giữa hai huyện, cũng không có cách nào từ chối. Chúng ta thấy gà có lợi thế, không để cho họ trộm đi là được.
Thẩm Hoài cười, dường như không nghe ra cảnh cáo trong lời nói của Quách Thành Trạch.