Tuy rằng Mai thép hệ cũng tập hợp được một lượng lớn người có tài, nhưng nếu không có tồn tại nhân vật linh hồn Thẩm Hoài này, rời khỏi Thẩm Hoài nhạy cảm giống như là một trực giác của dã thú, năng lực nổi trội cùng cái nhìn toàn cuộc trong việc phát triển kinh tế khu vực, cùng với khí phách chém cây mận chặt cây gai, khai núi lấp biển, Mai thép hệ mặc dù về sau có thể sẽ phát triển không tệ, nhưng thủy chung sẽ không cao hơn bao nhiêu so với các tập đoàn tương đương Hoài Năng, Tỉnh Thép, Dung Tín.
Nếu Thẩm Hoài dời khỏi Hà Phổ, nhậm chức trong tỉnh, anh cùng với mối quan hệ của Mai Thép sẽ trực tiếp bị chia rẽ, ít nhất cũng sẽ không thể tiếp tục mượn cớ can thiệp trực tiếp vào hoạt động của mai thép hệ đầu tư phát triển mở rộng vịnh Hoài Hải, sức ảnh hưởng và quyền lực trực tiếp cũng sẽ bị hạn chế.
Đây chính là tính toán của một vài người cấp bách muốn Thẩm Hoài rời khỏi Đông Hoa.
Lúc này Trần Vĩ Lập đưa ra ý muốn phát triển nghành công ngiệp ưu thế trăm tỷ, đương nhiên là có một số người muốn nhân cơ hội này đem trói buộc Thẩm Hoài lại mà thôi.
Đối với vấn đề quyền lãnh đạo nội bộ trực tiếp trong Mai thép hệ của Thẩm Hoài về sau, mấy ngày nay Ngô Hải Phong cùng những người có liên quan cũng đã bàn luận rất nhiều.
Giữa Thẩm Hoài và Mai thép hệ, quan hệ trực tiếp nhất không thể nào bị người khác chia cắt được chính là quỹ ngân sách Thẩm Quế Tú đã được thành lập trên danh nghĩa mẹ anh. Quỹ ngân sách Thẩm Quế Tú mặc dù là mang tính chất công ích, nhưng vợ chồng Thẩm Sơn là người quyên tặng chủ yếu trong hội ngân sách, Thẩm Hoài lại là người thừa kế duy nhất của vợ chồng Thẩm Sơn, quyền khống chế của hội quỹ không thể nào dễ dàng để người nào lấy đi.
Quỹ Ngân sách Thẩm Quế Tú có hướng tiếp tục quyên góp công ích sau này, chủ yếu chính là ủng hộ việc phát triển Đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang.
Phát triển đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang, lại liên quan đến tiềm năng và không gian phát triển của tụ quần khu công nghiệp Mai Thép hệ sau này.
Ngoại trừ cấp ngân sách đầu tư cho huyện Hà Phổ ra, Mai thép hệ từ trước đến nay vẫn luôn là nguồn đầu tư vốn xây dựng quan trọng nhất cho đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang, về sau cũng tiếp tục cùng hội ngân sách Thẩm Quế Tú cung cấp tài chính mở trường.
Đám người Ngô Hải Phong, Chu Viêm Bân, Tống Hồng Quân, Tôn Á Lâm bàn bạc, ngoại trừ rót vốn đầu tư trực tiếp ra, mỗi nhà lại lấy ra một ít cổ phần doanh nghiệp,cùng hội ngân sách Thẩm Quế Tú lại tổ chức và thành lập một quỹ đầu tư sản nghiệp mang tính chất công ích thuần túy dùng để nghiên cứu quản lý ở đại học khoa học và kỹ thuật Chử Giang.
Làm như vậy, một mặt đảm bảo nguồn tài chính dồi dào cho sự phát triển về sau của đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang, một mặt tận dụng quỹ đầu tư công nghiệp này ủng hộ các dự án nghiên cứu khác cao cấp hơn, tiến hành phát triển sản xuất công nghiệp hóa, nhằm cung cấp không gian cùng sức tưởng tượng lớn hơn nữa cho tụ quần công nghiệp Mai thép hệ.
Thẩm Hoài kiêm chức vụ ở hội ngân sách đầu tư sản nghiệp mang tính công ích này, trên vấn đề nguyên tắc sẽ không ảnh hưởng đến sự phát triển trên con đường làm quan trong nước của anh, đồng thời có thể lợi dụng quan hệ quyền cổ phần đan xe này, đảm bảo mối quan hệ của anh và Mai thép hệ không bị người khác cố ý cưỡng ép chia cắt,có thể tiếp tục hành động trực tiếp tham gia đầu tư vào Mai Thép.
Giải quyết xong vấn đề mấu chốt này, sẽ không có ai có thể tiếp tục kiềm chế được pát huy hiệu quả lãnh đạo trực tiếp của Thẩm Hoài trong sự phát triển về sau của Mai thép hệ, Thẩm Hoài ở lại hay không ở lại Hà Phổ, ở lại hay không ở lại Đông Hoa, cũng sẽ không quan trọng.
Thẩm Hoài tiến thoái đều tiện, rất nhiều chuyện đều dễ dàng giải quyết được.
Thôi Hướng Đông không thích phô trương cái gì, mấy năm nay đều ở trong nhà, cuộc sống đơn giản.
Thẩm Hoài cũng biết tính tình ông cụ Thôi, vừa rồi đang có Ngô Hải Phong ở đây, anh cũng không nói chiêu đãi tiệc tối gì cả mà ở gần chợ cá đã tìm một nhà ăn sạch sẽ, ăn hải sản tươi đặc biệt ở Hà Phổ, cuối cùng vẫn là chính anh bỏ tiền túi ra thanh toán, vui vẻ mời ông cụ Thôi ăn một bữa.
Đến tám giờ, Thẩm Hoài để Lương Chấn Bảo, Tiếu Hạo Dân trở về Du Sơn, nhận trách nhiệm đưa cả nhà Thôi Hướng Đông cùng Thôi Văn Anh về đến viện điều dưỡng đội thuyền Hoài Hải ở ven bờ Bắc hồ Du Sơn.
Ngô Hải Phong bây giờ cũng khó có được một chuyến trở về Đông Hoa, lần này trở về Đông Hoa lại chẳng được nhàn rỗi.
Sau khi tiễn bước Thôi Hướng Đông, Thẩm Hoài liền cùng Ngô Hải Phong đến khách sạn Bắc Sơn Bằng Duyệt, tại đó lại cùng Chử Nghi Lương, Uông Khang Thăng, Chu Viêm Bân, Dương Ngọc Quyền, Đào Kế Hưng gặp mặt.
Đến Bằng Duyệt Bắc Sơn, sau khi biết Trần Vĩ Lập, Quách Thành Trạch ở trên du thuyền đề cập đến ý tưởng phát triển công nghiệp sản xuất trăm tỷ, muốn dùng cái này để trói buộc Thẩm Hoài, Chử Nghi Lương, Chu Viêm Bân thì chính thức cùng Thẩm Hoài đề cập đến chuyện thành lập quỹ đầu tư sản nghiệp ở trường đại học danh tiếng khoa học kỹ thuật Chử Giang .
Các nhà đều góp một chút quyền cổ phần doanh nghiệp, thu được khoản vốn vài trăm triệu, quy mô không cần thiết phải đặc biệt lớn, do Thẩm Hoài kiêm đảm nhiệm quản lý trưởng của quỹ đầu tư doanh nghiệp, như vậy có thể chắc chắc đảm bảo sức ảnh hưởng trực tiếp của Thẩm Hoài với Mai thép hệ sau này đều sẽ không bị yếu đi.
Đại học khoa học Chử Giang bốn tháng nữa, sẽ bắt đầu sử dụng khu dạy mới, quy mô trường cũng sẽ mở rộng chứa hơn ba nghìn người. Trên cơ sở khi học viện và trường đại học còn nghèo nàn lúc mới thành lập, nội tình phong phú, tập trung nhiều hơn nữa tài chính vào kiến thiết, nghiên cứu cũng không ngại tốn kém.
Thẩm Hoài cũng hy vọng người trong Mai thép hệ có thể lấy được càng nhiều quyền lợi, dùng để ủng hộ phát triển đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang, thành lập quỹ đầu tư doanh nghiệp trường học, cũng có thể thu hút dự án nghiên cứu học hỏi sản xuất với trình độ cao cùng với người tài gia nhập trường đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang, là một chuyện tốt.
Chỉ có điều, nếu anh trực tiếp nắm quyền quản lý quỹ đầu tư doanh nghiệp, dưới tình thế trước mắt, ý tứ đối đầu gay gắt quá quyết liệt.
Thẩm Hoài mặc dù không hài lòng với sự chia rẽ trong nội bộ Tống hệ, với một vài người cũng có kế hoạch đả kích lại, nhưng cũng không có ý định đi khiêu khích những người thần kinh mẫn cảm.
Cho dù biết sau khi Trẫn Vĩ Lập đề xuất ý tưởng phát triển công nghiệp trăm tỷ Trần Bảo Tề cũng ra ý khen ngợi, từ đó có thể nhìn ra đám người Tống Hồng Kỳ có liên kết với Kế Kinh hệ, Triệu hệ áp chế Mai Thép, nhưng cũng càng như vậy, anh càng muốn tìm mọi cách phân hoá bọn họ, mà không thích hợp một lần khiêu khích ba nhóm kẻ thù.
Thẩm Hoài nói với đám người Ngô Hải Phong, Chu Viêm Bân, Uông Khang Thăng:
- Lấy danh nghĩa của mẹ tôi lập hội ngân sách, ông ngoại, bà ngoại tôi cũng không có nhiều năng lực để quản lý. Hoạt động chủ yếu của hội quỹ phát sinh trong nước, họ lại càng không với tới. Thành Di những lúc rảnh rỗi còn có thể giúp đỡ một chút, nhưng cũng chỉ giới hạn như thế. Mà dưới lá cờ đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang lại liên kết thành lập hội quỹ doanh nghiệp gì đó, trách nhiệm vẫn là phải do bác Chu, lão Uông đảm nhận..
Lấy danh nghĩa của mẹ anh, sau khi thành lập hội ngân sách, Thẩm Hoài không thể từ bỏ chức vụ, ông ngoại anh thì vẫn luôn hy vọng Thành Di có thể tiếp nhận công việc quản lý hội ngân sách.
Cho dù ông ngoại anh không thể trực tiếp đem tài sản truyền cho Thẩm Hoài kế nhiệm, Thành Di sau khi tiếp nhận công việc quản lý hội quỹ, mỗi năm còn lĩnh được tiền lương một hai triệu đô la Mỹ thậm chí còn cao hơn từ hội ngân sách.
Hai vị lão nhân gia cũng có nỗi khổ tâm, không hy vọng sau khi Thẩm Hoài và Thành Di kết hôn sẽ gặp khó khăn về tiền bạc.
Pháp luật chỉ quy định mỗi năm hội quỹ quyên tặng ít nhất 5% số tiền dùng vào việc công ích, tiền lương cho cấp quản lý có cao cũng không hỏi đến. Dù sao lương cao bao nhiêu vào tay ai cũng sẽ phải nộp thuế cá nhân hơn một nửa. Ngân sách của một vài gia tộc chính là thông qua phương thức này, mục đích đạt được tài sản thừa kế.
Tôn Á Lâm hiện tại từ ngân sách Tôn gia của gia tộc mỗi năm cũng có thể lĩnh “tiền lương gần 200 ngàn đô la Mỹ.
Thành Di cũng không có vì tiền mà buồn bực, cũng không có dục vọng vật chất quá cao, lương thu nhập ở trong nước cũng được coi như là cao rồi, với Thẩm Hoài cũng không có ý hưởng thụ phần “tiền lương cao “ở hội ngân sách này, cho nên lúc này Thành Di cũng chỉ là giúp quản lý một chút trong nước, công tác liên lạc, cũng không có ý định bỏ công việc ở ngân hàng nhân dân tỉnh.
Mọi người đều bỏ ra một chút quyền lợi, dưới danh nghĩa đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang thành lập quỹ đầu tư doanh ngiệp, Thẩm Hoài ủng hộ. Tuy nhiên, anh không ra mặt, mà để Thành Di lộ diện cũng không khác gì nhau. Anh cũng hy vọng đám người Uông Khang Thăng, Chu Viêm Bân có thể đứng lên đảm nhiệm trọng trách.
Chu Viêm Bân là cha của Chu Tri Bạch, là bố chồng của Tống Đồng, Thẩm Hoài trở thành người trong nhà, dĩ nhiên cũng gọi là “ bác”. Chử Nghi Lương chủ yếu chịu trách nhiệm về đầu tư quản lý Chử Giang. Chu Viêm Bân, Uông Khang Thăng đương nhiên cũng đã rút lui, tuy nhiên tinh lực đều rất dồi dào, bao gồm Ngô Hải Phong ở Mặt trận tổ quốc tỉnh lui về tuyến hai, đồng thời cũng kiêm nhận chức vụ quản lý quỹ xây dựng chính phủ vịnh Hoài Hải, Thẩm Hoài cũng không để Chu Viêm Bân, Uông Khang Thăng cứ thế về an dưỡng tuổi già được.
Ngô Hải Phong, Chu Viêm Bân càng hy vọng Thẩm Hoài có thể đồng ý kế hoạch thành lập quỹ doanh nghiệp trường học, chỉ cần quỹ doanh nghiệp trường học có quan hệ trực tiếp với quỹ Thẩm Quế Tú, về sau có rất nhiều chuyện làm tiếp cũng không muộn.