Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1072 - Chương 1016: Miếng Thịt Béo Hung Hiểm

Chưa xác định
Chương 1016: Miếng thịt béo hung hiểm

Hành trình Hong Kong ngày mai sẽ khởi hành, hôm nay tiệc rượu xem như là tổng kết giai đoạn đầu tiên " mời tiến đến", tỉnh trưởng Từ Bái, thị ủy Từ Thành Thôi Vệ Bình cùng với chủ nhiệm ủy ban ngoại thương của tỉnh và các đại biểu nhà đầu tư, người phụ trách đơn vị Hong Kong tham gia lần lượt lên đài phát biểu.

Lần này hoạt động thu hút đầu tư "Hoài Hải chu Hong kong", toàn tỉnh các thành phố cấp 3 tương ứng đều phái lãnh đạo chủ chốt dẫn đội tổ chức thành đoàn thể tham gia, văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước có Tưởng Ích Bân làm đại biểu, toàn bộ tiệc rượu Thẩm Hoài đều tuân theo thân phận cán bộ " phó cấp" của anh, không hướng vào đám người trung tâm tiếp cận mà cùng với Triệu Thiên Minh, Chu Kỳ Bảo, Chu Dụ, Đỗ Kiến, Vương Vệ Thành tụ tập một chỗ nói chuyện phiếm. Các cán bộ Hoài Tây, Lam Sơn, Hoài Sơn, Nghi Thành cũng tích cực lại đây chào hỏi, mà các gương mặt cán bộ thành phố các thành phố cấp 3 khác tương đối xa lạ, cũng không lấy cớ tiếp cận.

Dư Vi mặc dù đêm này là điểm sáng cho mọi người ngắm nhìn, nhưng buổi tối cô cũng lấy cớ tiếp cận Thẩm Hoài.

Quy mô đầu tư của ngành đóng tàu Bảo Hòa ở Đông Hoa quá lớn, cơ sở đóng tàu lớn nhất được xây dựng ở khu công nghiệp tây pha áp Đông Hoa, cũng là một trong những doanh nghiệp trụ cột của Đông Hoa, Dư Vi ở trong tiệc rượu giao lưu với cán bộ địa phương ở Đông Hoa, tụ cùng một chỗ, mọi người cũng không cảm thấy có gì kì quái.

Mặc dù đơn vị đảm nhận hoạt động thu hút đầu tư vì ngày mai nhân viên phải khởi hành đi Hong Kong nên ở nhà khách tỉnh đều sắp xếp nơi ở, nhưng các đội lãnh đạo các nơi ở Từ Thành mỗi người đều có địa bàn riêng. Mọi người ban đêm đại đa số đều có hoạt động riêng, hoặc các bộ phận doanh nghiệp cùng tới Từ Thành, hoặc cần thăm hỏi lãnh đạo, liên lạc cấp trên cũ có cảm tình, gần như qua tám giờ nhìn thấy tỉnh trưởng Từ Bái rời khỏi phòng yến hội đi nghỉ ngơi, theo gót chân Từ Bái mọi người cũng liên tục ngồi xe rời khỏi hội sảnh yến hội của tỉnh.

Trần Binh là lâm thời đến Từ Thành mở cuộc họp, đợi tham dự tiệc rượu xong, cùng Thẩm Hoài, Hùng Văn Bân từng người gặp mặt, trên đường dẫn theo Đỗ Kiến ngồi xe rời đi. Triệu Thiên Minh, Vương Vệ Thành cùng đi Hong Kong cũng thong thả tối nay tán gẫu, thấy Chu Dụ cùng mọi người bắt chuyện một tiếng, bảo là muốn đi thăm hỏi bác Ngô Hải Phong của cô, sau đó đi ra khỏi yến hội, Thẩm Hoài liền gọi điện thoại để tài xế đem áo khoác của anh đưa tới, cũng chuẩn bị tìm cơ hội thoát thân rời đi.

- Bí thư Thẩm, thời gian còn sớm như vậy mà anh đã muốn chạy đi đâu vậy?

Dư Vi thấy Thẩm Hoài đứng ở cửa mặc áo khoác, xem bộ dáng là phải rời khỏi đây, đi tới hỏi.

- Lãnh đạo bên kia tôi không có phần, tôi ngoại trừ trở về ngủ ngon chẳng lẽ còn ở đây làm gì? Thẩm Hoài cười hỏi ngược lại.

Dư Vi nửa tin nửa ngờ, đi từ đại sảnh ra ngoài thì thấy có thể toàn xe địa phương đỗ ở đó, nếu Thẩm Hoài không đi một mình, bảo lái xe đánh xe tới cửa đón anh cùng thư ký Từ Kiến là được, sao phải cần tài xế đặc biệt đem áo khoác của anh mang tới? Lại nhìn Từ Kiến, cũng không phải bộ dạng cùng đi với Thẩm Hoài.

- Dung Tín liên kết cùng Bảo Hòa, đem khối thịt béo bở của khu Nam Vịnh Hồ cướp đi trong miệng của Mai thép, Bí thư Thẩm thật sự không có chút ý kiến gì ư?

Dư Vi cũng không biết Thẩm Hoài một mình đi ra ngoài là muốn gặp ai, hôm nay cô kéo đề tài liên quan đến khu Nam Vịnh Hồ lại không thấy Thẩm Hoài có ý kiến hoạc biểu lộ thái độ ra, không kìm được hỏi lại một tiếng.

- Khu Nam Vịnh Hồ bước đầu quy hoạch hai trăm kilomet vuông, phải bỏ ra tám mươi kilomet vuông làm quy hoạch công nghiệp, thành phố mới diện tích có 120km vuông, ít nhất phải đầu tư 20-30 tỷ mới có thể khai thác phát triển thành thục. Thẩm Hoài cười nói: - Dung Tín và Bảo Hòa nếu có thể đem khối thịt béo này nuốt vào, tôi ngăn trở bọn họ để làm gì?

- Nội thành khu Nam Vịnh Hồ có thể xây dựng diện tích vượt qua mười tám vạn mẫu, một nhà không thể nào nuốt vào được, nhưng khu vực trung tâm cũng hơn một vạn mẫu, là mảnh đất tinh hoa có giá trị thương mại lớn nhất, Dung Tín và Bảo Hòa hợp lại, chút khẩu vị ấy vẫn có. Dư Vi nói tiếp: - Mai thép thật sự sẽ đem miếng thịt tinh ngon nhất chắp tay nhường cho người khác nuốt ư?

Bất động sản Bảo Hòa trị giá trên bốn mươi tỷ đô la Hong Kong, chỉ cần là dự án có triển vọng, sau lưng lại có Cố gia chống đỡ, cho dù không sử dụng quan hệ Hồ gia ở nội địa, độc lập điều động trên mười tỉ tài chính cũng không phải là việc khó. Dư Vi liên tục thăm dò nhưng thật ra đó là chuyện vô cùng có khả năng xảy ra.

Tuy nhiên Thẩm Hoài buông tay cười nói: - Dư tổng thực sự nghĩ rằng Mai thép có thể đem tất cả bánh ngọt đều kéo vào trong bụng của mình sao? Mai thép có lòng tham như vậy hay không thì tôi không biết, tôi dù sao cũng không có lòng tham như vậy?

Thẩm Hoài vừa cười vừa nói tiếp: - Dư tổng buổi tối không có ý mời tôi uống trà vậy tôi phải đi trước rồi.

Ông chồng già còn đang bệnh tật kéo dài trên giường, Dư Vi không muốn gây sự chú ý tới nhiều người, gây ra bất kì scandal nào, cũng không vội phán đoán lúc này trong lòng Thẩm Hoài rốt cuộc đang nghĩ thế nào.

Thẩm Hoài thường mở hội nghị ở nhà khách tỉnh nên rất quen thuộc địa hình ở đây, mặc áo gió đi ra cửa sau của nhà khách tỉnh, hướng vào ngõ Thạch Cổ mà đi, nhìn thấy Chu Dụ đem xe đứng ở dưới đèn đường, mở cửa xe ngồi vào trong.

- Nhìn Dư Vi như là hoảng loạn muốn lao vào trong lồng ngực của anh, anh làm sao lại đem người ta ném sang một bên không để ý tới vậy? Chu Dụ mang theo ý cười châm biếm nói.

Thẩm Hoài điều chỉnh ghế thấp ngả người thoải mái ngồi tại chỗ, nói: - Một người phụ nữ giống như cô ta vậy, khi muốn tự bảo vệ mình, việc gì cũng đều có thể làm được.

- Đây không phải chính là ý của anh sao? Chu Dụ nhìn chăm chú Thẩm Hoài, lại cười hỏi: - Cô ta trước kia không tự bảo vệ mình, sao mà lúc này lại cố tình đứng lên bảo vệ mình?

- Ngành đóng tàu Bảo Hòa không phải một tay Dư Vi tạo nên, mặt khác lòng trung thành của các cổ động đối với cô ta thật sự rất có hạn. trong nội tâm cô ta vẫn luôn rất rõ ràng mấy vấn đề này. Mà trong thời gian ngắn cô ta muốn mở rộng ngành đóng tàu Bảo Hòa thực sự rất khó, chỉ có thể khi phát triển nghiệp vụ ngành đóng tàu Bảo Hòa thì đồng thời tận khả năng cùng Cố gia giữ một khoảng cách. Thẩm Hoài nói: - Cô ta làm như vậy chủ yếu vẫn là giảm bớt Cố Gia có khả năng gây ảnh hưởng với các cổ đông khác của Bảo Hòa. Đại đa số cổ đông chưa quyết định, chỉ cần lợi ích không bị uy hiếp, cũng không muốn bị ai điều khiển, càng muốn giữ vững độc lập, điều này đối với Dư Vi là có lợi nhất. Cố Trạch Hùng bị anh cùng cô ta liên kiết đuổi về Hong Kong, liên hệ của Hồ Gia và Cố gia cũng bởi vậy giảm bớt đi rất nhiều, ngành đóng tàu Bảo Hòa hoàn thành căn cứ lớn nhất ở vịnh Hoài Hải, điều này có thể nói là Dư Vi sau khi đến Cố gia phải đối mặt với hoàn cảnh rộng rãi nhất. Không nói đến lần này Cố Trạch Hùng có thể ngóc đầu trở lại, Cố gia thật muốn liên thủ với Dung Tín làm động tác lớn ở khu Nam Vịnh Hồ, hiện tại Dư Vi tự nhiên đã cắt đứt đại bộ phần quấn quanh tại Hoài Hải, cô ở ngành đóng tàu Bảo Hòa có thể lấy được cái gọi là "tính độc lập" lại thành ảo ảnh trong nước. cô ấy lúc này ít nhiều có chút bối rối, thật sự là không kỳ lạ

- Vậy sao anh không mượn cớ an ủi người ta một chút? Chu Dụ không kìm nổi lại cười khanh khách hỏi Thẩm Hoài.

- Bình dấm chua muốn đánh trở mình à? Thẩm Hoài nghiêng mặt qua đến nhìn khuôn mặt dịu dàng của Chu Dụ, giơ tay sờ trên khuôn mặt nõn nà của cô nói: - Cô ta không mê người như em.

- Anh lại miệng lưỡi lừa con gái. Chu Dụ cười nói. Cô sợ hãi nhìn ra ngoài cửa sổ xem có người nào không, đem tay của Thẩm Hoài lấy xuống, nắm trong lòng bàn tay nói:

- Anh cũng hiểu được Dung Tín sẽ cùng Cố gia liên kết khai thác, phát triển dự án ở khu Nam Vịnh Hồ đúng không?

- Ông cụ Cố gia nói là còn nửa cái mạng, nhưng mấy năm nay không ngờ cũng kéo dài ở bênh viện. Thẩm Hoài cười nói: - Nhưng người Cố gia bắt đầu không biết, mấy năm khi người còn chưa chết, vì phần di sản mà đề phòng lẫn nhau đến nỗi ngành đóng tàu Bảo Hòa mấy năm này đầu tư tại nội địa nếu so với các thương nhân khác ở Hong Kong động tác chậm hơn nhiều lắm. Náo loạn vài năm, ông cụ Cố gia không chết, Cố gia náo thế nào, bên trong cũng bắt đầu thích ứng, còn phải đem phương hướng đặt tới quỹ đạo. Cố gia tâm cũng lớn, đến nội địa không muốn chọn một góc, không có tinh thần hợp tác, mà lúc này loại thành phố cấp 1 Yến Kinh đã bị người khác đoạt tiên cơ, bọn họ coi trọng Từ Thành cũng rất bình thường.

- Anh định làm gì? Chu Dụ hỏi. Cô lại sợ có người quen đi qua liền khởi động xe chạy dọc theo đường cái tiến về phía trước.

- Anh không có lòng tham như vậy. Cố gia muốn tham gia vào, tương lai từ ba đến năm năm cùng Dung Tín cùng nhau rót tài chính vào xây dựng đô thị Từ Thành khả năng khoảng mười tỉ, anh ngăn cản bọn họ để làm gì? Thẩm Hoài nói tiếp: - Hơn nữa, tiếp theo Cố gia muốn vào, Thôi Vệ Bình cũng không nhất định phải áp chế Lý Cốc. Lý Cốc tạm thời còn không bị bọn họ để vào tầm mắt. Nói trắng ra là Thôi Vệ Bình, Trần Bảo Tề, Phạm văn Trí, Hồ Lâm cùng với những người sau lưng bọn họ không hi vọng Từ Bái dễ dàng tiếp nhận vị trí bí thư tỉnh ủy của Chung Lập Dân

- Bọn họ hiện tại sẽ vì bộ máy trung ương mười hai năm sau phòng ngừa chu đáo rồi hả? Chu Dụ hàng năm tại địa phương, đối với cao tầng vốn không có mẫn cảm như vậy, nghe Thẩm Hoài nói như vậy, mới biết gợn sóng đằng sau so với trong tưởng tượng còn hung ác hơn.

- Nhiệm kì mới vào năm sau, bí thư Điền có thể đi vào bộ chính trị, nhưng đến năm thứ bảy, bí thư Điền tuổi quá hạn phải lui về tuyến hai rồi. Bộ chính trị đối với nhiều người mà nói thì đã là cực kì hiển hách, nhưng còn không đáng được hai phái người trở mặt đấu. Thẩm Hoài nhìn ánh đèn kéo dài bên ngoài cửa sổ xe, nói: - Mà nói đến Từ Bái, ông ta năm sau có thể thuận lợi thay thế Chung bí thư đảm nhận chức vụ bí thư tỉnh ủy, đến năm thứ bảy tiến vào bộ chính trị, mười hai năm sau ông ta mới có sáu mươi tư

- Ah.. Chu Dụ nghe Thẩm Hoài đang bẻ ngón tay tính tuổi, cũng biết sự việc ở phía sau thực tế tranh giành cái gì. Đối với cao tầng trung ương mà nói, sáu mươi tư tuổi chính là đang lúc tuổi tráng niên, cũng biết vì sao Thẩm Hoài không đếm xỉa đến rồi.

- Nói đến đổi lại Triệu Thu Hoa đi xuống, Hồ hệ ở bộ máy ủy viên thường vụ còn đạt được nhiều hơn một vị trí, cho dù Từ Bái có thể thuận lợi tiếp nhận chức vụ bí thư tỉnh ủy, ở tỉnh cũng có khả năng làm một bí thư yếu thế, nhưng Kế kinh hệ chính là trao đổi, nói rõ vẫn là muốn vì Từ Bái tranh một ít thời gian đi ra. Thẩm Hoài cảm khái nói tiếp: - Mọi người đều không ngu ngốc, trong lòng đều hiểu.

- Anh không muốn vào đầm nước đục này nhưng tỉnh trưởng Từ chưa chắc sẽ buông tha đâu.

Chu Dụ nói tiếp: - Lát nữa nếu ông ta gọi điện thoại đến thì anh sẽ trả lời như thế nào?

- Anh ngủ, nằm trong chăn rồi, trời lạnh như vậy, anh đại khái không dễ dàng kéo anh ra khỏi chăn được đâu Thẩm Hoài buông tay nói, lại thúc giục Chu Dụ nói: - Chúng ta nhanh chóng tìm ổ chăn đi ngủ đi, bằng không nếu điện thoại của họ Từ gọi tới, anh thật sự không biết trả lời thế nào cho tốt

Chu Dụ thấy Thẩm Hoài không biết xấu hổ, mặt khẽ ửng đỏ lên.

Bình Luận (0)
Comment