Bình thường thời gian Tôn Á Lâm ở trong nước cũng không nhiều, cuối năm ngoái còn từ Paris về Từ Thành, còn ở lại Từ Thành đến qua tết âm lịch.
Sau khi Khấu Huyên hết thời gian nghỉ đông đã đi Yến Kinh gặp Tiểu Lê, Trần Đan rồi.
Thẩm Hoài luôn nghĩ đến việc của Tư bản Phúc Dụ, Tôn Á Lâm đến Từ Thành ở qua tết âm lịch, nhân dịp Dư Vi còn mấy ngày tại Từ Thành, anh kéo Tống Hồng Quân,Tôn Khải Nghĩa đến, hy vọng Tống Hồng Quân, Tôn Khải Nghĩa Tôn Á Lâm có thể ở sau lưng thúc đẩy, giúp Tư bản Phúc Dụ thu thập tài chính ở Hong Kong.
Giai đoạn hai của thị trường Hoa Khê được xây dựng rất nhanh, sau khi được cho phép tiêu thụ, qua tết Nguyên Đán sẽ chính thức tiêu thụ ở nước ngoài.
Công tác tiêu thụ của Phòng sản phẩm và cửa hàng đã có chút tiếng tăm ở trong nước, mà hai năm qua tốc độ tăng trưởng kinh tế của Từ Thành tuy rất nhanh, nhưng dung lượng thị trường chung quy vẫn không thể sánh với các thị trường tuyến một tuyến hai khác.
Bao gồm thành phố hiện đại Bằng Duyệt, Dung Tín tân thế giới trong đó, trong vòng gần một năm cửa hàng, văn phòng làm việc, nơi ở và diện tích tại Từ Thành tăng vọt,cho nên thị trường giai đoạn hai của thị trường Hoa Khê tuy rằng có triển vọng rất lạc quan, nhưng muốn tiêu thụ hết trong thị trường Từ Thành, chu kỳ sẽ không ngắn.
Bất động sản Đông Giang rất nhanh sẽ trưởng thành, lại sợ chu kỳ tiêu thụ trên thị trường kéo quá dài.
Qua lần đàm phán giai đoạn đầu, tư bản Phúc Dụ vốn tính toán cuối tháng tám giai đoạn hai mới tiến hành kinh doanh xe, nhà ở vào thị trường Hoa Khê.
Tuy nhiên, toàn bộ tài chính thu vào cao lên đến năm trăm triệu, Tư bản Phúc Dụ chỉ vẻn vẹn có chưa đến một trăm triệu tiền vốn đăng ký, còn cần Hồng Công đầu tư vào trên bốn trăm triệu nữa.
Kế hoạch hợp tác này có thể thành công, Bất động sản Đông Giang rất nhanh sẽ thu lại được khoản tài chính năm trăm triệu đô la Hồng Công, mà Tư bản Phúc Dụ vừa mới thành lập cũng có thể nhanh chóng mở rộng quy mô lớn, làm cơ sở để tiếp tục phát triển.
Tư bản Phúc Dụ có thể đánh mở cục diện, tương lai tại thành phố hiện đại Bằng Duyệt hoặc là dự án khác, cũng có thể triển khai hợp tác một chút. Càng quan trọng hơn là Tư bản Phúc Dụ phát triển quy mô lớn, sẽ có nhiều kiềm chế hơn đối với nội bộ Cố gia.
Những thứ này đều là việc hai bên cùng có lợi, Tôn Khải Nghĩa, Tống Hồng Quân dĩ nhiên cũng bằng lòng làm chút thúc đẩy giới thiệu cho Tư bản Phúc Dụ trong hội Hoa Thương ở Hongkong hoặc là Đông Nam Á.
Tống Hồng Quân, Tôn Khải Nghĩa ngay đêm trở về Hongkong, tuy rằng Thành Di cũng thức đêm đi máy bay đến Từ Thành, nhưng vẫn còn ba bốn tiếng nữa. Thẩm Hoài vốn không định tiễn Tống Hồng Quân, Tôn Khải Nghĩa ra sân bay.
Tôn Á Lâm không nói không rằng lôi kéo Thẩm Hoài lên cây cầu lớn Chử Giang sẽ chính thức thông xe sau tết âm lịch.
- Không thích hợp!
Tôn Á Lâm đợi xe chạy lên cầu lớn mới nói to như thế.
- Sao lại không thích hợp?
Thẩm Hoài đập vào tay lái, dừng xe bên đường, tỏ vẻ không hiểu hỏi lại.
- Nhìn hết thảy đều khá hợp lý đấy, có lợi cho bất động sản Đông Giang thu hồi tiền vốn, cũng làm cho nội bộ Cố gia thu xếp ổn thoả, nhưng dường như cũng chưa tới phiên anh đích thân chạy đến giúp Dư Vi phất cờ hò reo chứ?
Tôn Á Lâm gõ trán, nghĩ đến điểm đáng ngờ:
- Trước kia anh có cùng cô ta thân thiết như vậy không?
- Cô vu oan tôi.
Thẩm Hoài nói:
- Tấm biển Bất động sản Đông Giang là tôi dựng lên, Chu Vĩ Dân cũng là tôi mời đến quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh đấy, tôi có thể ngồi yên mặc kệ không?
Thẩm Hoài đưa ra mục tiêu sáu triệu mét vuông xây dựng nhà ở, văn phòng làm việc cùng buôn bán bất động sản cho Bất động sản Đông Giang khai thác phát triển trong năm năm, khiến rất nhiều người đều cảm thấy bước đi này quá lớn. Nhưng trên thực tế trong năm năm qua, chỉ có thành mới Lâm Cảng xây dựng nơi ở, văn phòng làm việc cùng buôn bán bất động sản là đạt gần sáu triệu mét vuông.
Mà trong thời gian năm năm tới, bao gồm cả thành phố hiện đại Bằng Duyệt Tân Phổ trong đó, thành phố mới Lâm Cảng còn muốn khởi công xây dựng càng có khả năng vượt qua sáu triệu mét vuông nơi ở, văn phòng làm việc cùng buôn bán bất động sản, khiến nhân khẩu tại thành phố mới Lâm Cảng vượt qua ba trăm ngàn, thậm chí rất cao.
Chử Giang xây dựng dưới cờ Mai thép hệ tương lai còn muốn tập trung nghiệp vụ khai thác, phát triển tòa nhà, văn phòng làm việc cùng buôn bán bất động sản, công trình xây dựng xí nghiệp, đem tập trung đến hai toà Bằng Duyệt hiện đại đầu tư thành lập Bằng Duyệt bất động sản.
Mà Bất động sản Bằng Duyệt trong thời gian năm năm tới dù cho không làm gì khác mà chỉ xây dựng hai toà thành phố hiện đại Bằng Duyệt ở khu mới Chử Nam, tây khu khai thác phát triển thành phố mới Lâm Cảng, tổng thi công diện tích cũng gần sáu triệu mét vuông.
Bất động sản Đông Giang muốn trở thành tập đoàn bất động sản khai thác, phát triển trung tâm trong hệ thống giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh, trở thành công ty kinh doanh bất động sản đứng đầu trong nước, mục tiêu khai thác, phát triển sáu triệu mét vuông trong năm năm cũng không hề cao chút nào.
Chỉ có điều Bất động sản Đông Giang thiếu tiền vốn, cần rót vào một lượng tài nguyên rất lớn mới có thể phát triển nhanh được. Hiện tại Bất động sản Đông Giang không chỉ cần tiền vốn đất đai để đưa xí nghiệp quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh vào hoạt động, cung cấp tài chính để xí nghiệp quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh gia tăng sản nghiệp, tham gia dự án cải tạo thành cũ của Từ Thành, còn muốn gánh vách nghiệp vụ khai thác, phát triển nơi ở, buôn bán cùng văn phòng làm việc trong phạm vi khu Đại học khoa học kỹ thuật, tài chính thiếu hụt sợ là chu kỳ tiêu thụ bất động sản sẽ kéo quá dài.
Thẩm Hoài hoàn toàn không biết việc anh tích cực thúc đẩy Tư bản Phúc Dụ tham gia vào thị trường Hoa Khê trong tương lai đã khiến địa phương ngờ vực.
- Tôi ở trước mặt Từ Bái, Lý Cốc khoe khoang khoác lác, Bất động sản Đông Giang trong thời gian năm năm không đạt mục tiêu hoàn thành sáu triệu mét vuông khai thác,phát triển, tự tôi sẽ đập vỡ tấm biển mình dựng lên.
Thẩm Hoài nói. Điều này chứng tỏ anh cũng hy vọng chuyển mục tiêu nghi ngờ của Tôn Á Lâm sang chuyện khác, nói:
- Trong hệ thống quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh, có khá nhiều xí nghiệp công nghiệp trong ba năm năm muốn mượn việc di dời khu xưởng ra bên ngoài để thăng cấp sản nghiệp, quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước không thể đi kiểm kê tài nguyên đất của các xí nghiệp khai thác phát triển bất động này, vậy cần bao nhiều tài chính mới làm cho sản nghiệp được nâng cấp? Gần trăm nhà xưởng muốn di dời ra bên ngoài, cho dù sản lượng không mở rộng, công nghệ không nâng cấp, cơ bản cũng cần khoản tiền trên tỷ. Nếu chiếu theo những hình thức phát triển của các thành thị khác, do chính phủ tỉnh trợ giúp tài chính, để nhà xưởng được di dời,đất đai kinh doanh sau khi được hình thành sẽ do chính phủ tỉnh thu về đấu giá nhằm bù lại lỗ hổng tài chính, khả năng trong thời gian mười năm cũng không thể dời hết các xí nghiệp công nghiệp dưới cờ Văn phòng quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh đến khu công nghiệp được. Hiện tại chúng ta thực hiện tuần hoàn bên trong, trông cậy trong vòng năm năm sẽ hoàn thành quá trình này. Trong thời gian năm năm Bất động sản Đông Giang trừ lợi nhuận được giữ lại, dùng để phát triển bản thân ra, còn cần thêm quỹ chuyển giao công nghiệp lên đến 10 tỷ nộp vào Văn phòng giám sát quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh. Đây cũng không phải là nhiệm vụ đơn giản đâu...
Chỉ có điều Thẩm Hoài vừa nói xong lại không dám nhìn Tôn Á Lâm. Cô nhìn vào mắt Thẩm Hoài, muốn từ trong mắt anh móc ra thứ gì đó, nói:
- Nói thẳng nhé, tôi cảm thấy tầm nhìn này của anh có vấn đề. Ánh mắt Dư Vi hôm nay nhìn anh chứng minh trong lòng cô ấy có quỷ. Đương nhiên, càng có khả năng trong lòng hai người đều có quỷ…
- Vì sao không nói tự cô nghĩ nhiều cơ chứ?
Thẩm Hoài nói.
- Có một khoảng thời gian Dư Vi muốn kéo anh lên giường đấy.
Tôn Á Lâm nói thẳng tuột:
- Đừng nói với tôi là anh đã bị cô ta đạt được rồi đấy nhé?
Bị Tôn Á Lâm nhìn chăm chú, Thẩm Hoài không kìm được bật cười, nói:
- Nói hươu nói vượn.
Đưa tay đẩy gương mặt của cô xa ra, tháo dây an toàn, xuống xe trước.
- Anh phải nói thật đã xảy chuyện gì?
Tôn Á Lâm đoán đã có có những chuyện xảy ra mà cô không biết, trong lòng hứng thú, giữ chặt tay Thẩm Hoài, bắt anh phải nói.
- Trời ơi.
Thẩm Hoài gỡ tay Tôn Á Lâm ra, nói:
- Phải chú ý hình tượng chứ. Giờ cô là thành viên hội đồng quản trị của Hồng Cơ rồi…
Sang năm cầu lớn Chử Giang chính thức thông xe, nhưng vẫn còn cần một nghi thức nữa nhưng hiện tại đã có rất nhiều xe thông hành rồi, cũng có rất nhiều công nhân công xưởng Trường Thanh Giang Bắc Hồng Cơ cũng đi qua cầu lớn, đến khu tập thể tại trấn nhỏ Tân Giang bờ nam.
Tôn Á Lâm thấp hơn Thẩm Hoài một chút, đi giày cao gót lại nhỉnh hơn một, thân hình cao gầy đứng dưới ánh đèn đường ở cầu lớn làm người khác chú ý, Thẩm Hoài không có can đảm công khai dây dưa với cô.
Tôn Á Lâm hậm hực lườm Thẩm Hoài, buông tay ra, dựa vào lan can thành cầu, nhìn cảnh đêm hai bên bờ Chử Giang.
Giữa trục đường lớn cùng cây cầu lớn bắc qua sông sau khi trải qua gần hai năm thi công, giờ coi như đã chính thức làm xong, cũng mở ra cách cục phát triển mới của thành phố Từ Thành.
Ngoại trừ năm sau sẽ khởi công xây dựng vành đai đường cao tốc phía đông thành phố, lại xây dựng một cây cầu lớn qua sông phía đông khoảng 12km ra, tại giữa khu đại học khoa học kỹ thuật và khu công nghiệp ven sông phía đông khu mới Chử Giang còn muốn xây dựng một cây cầu lớn nữa. Đến lúc đó, khu mới Nam Vịnh Hồ và khu mới Chử Nam đều cùng phát triển, cách cục phát triển xây dựng thành phố Từ Thành cũng mới xem như chính thức hình thành.
Phát triển đến tiếp sau chính là tiến cử càng nhiều dự án khoa học, văn học, thương nghiệp, công nghiệp hơn nữa, bổ sung vào các khu vực còn thiếu. Ngoại trừ do điện khí Hoài Hải chủ đạo xây dựng sản nghiệp thiết bị điện lực Nam Vịnh Hồ ra, tương lai xí nghiệp quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh cũng đem nhà máy trong phạm vi khu công nghiệp dọc phía đông Chử Nam di dời cùng gia tăng sản nghiệp đã đàm phán thành công, năm 2001 dự án sẽ xây dựng, góp vốn dời nhập, vốn độc lập còn có mười tám cái.
Xe Tạ Thành Giang qua cầu, Tôn Á Lâm vóc dáng cao gầy đứng trên cầu lớn hết sức dễ thấy, nhìn từ xa thấy là cô, anh ta liền lái xe chậm lại, đến gần quả nhiên là Tôn Á Lâm và Thẩm Hoài đang đứng ở lối đi bộ, bèn dừng xe đi xuống chào hỏi.
- Sao hai người lại có hứng thú buổi tối đứng ở đây ngắm cảnh thế?