Tết âm lịch qua đi, do Dung Tín xây dựng, Dung Tín bất động sản cùng với Cổ phần Đại học thành phố dưới cờ của tập đoàn quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải đã chủ đạo đầu tư xây dựng một loạt các dự án vành đai đường cao tốc phía đông thành phố, Bác Lãm Viên Nam Vịnh Hồ, khu trường học mới gồm đại học Hoài Công đại học thành phố Nam Vịnh Hồ, Hoài Hải Lý Công, đại học sư phạm Hoài Hải, khu công nghiệp phần mềm Nam Vịnh Hồ, khu nhà ở thanh niên đại học thành phố…Mà do chính phủ Từ Thành chủ đạo, do tập đoàn đầu tư xây dựng đô thị thành phố Từ Thành phụ trách đầu tư chỉ mới hoàn thiện các hạng mục giao thông, cung cấp điện thông tín, cấp thoát nước, cơ sở hạ tầng ở khu mới Nam Vịnh Hồ, năm ngoái mới lục tục đưa vào xây dựng.
Nhưng vậy đã mở màn xây dựng khu mới Nam Vịnh Hồ.
Khu công nghiệp quốc tế, khu công nghiệp thiết bị điện ban đầu chịu sự quản lý của khu Tần Giang đều đã được thống nhất quy về khu công nghiệp ven sông Nam Vịnh Hồ, tỉnh cùng thành phố Từ Thành cũng tích cực thúc đẩy khu công nghiệp ven sông vùng Nam Vịnh Hồ, khu đại học khoa học kỹ thuật thành phố cùng nhau xin quốc gia cấp khu mới.
Quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp Hoài Hải chủ đạo hạng mục công nghiệp nặng trọng đại như xây dựng cơ sở chế tạo công nghiệp nặng điện khí Hoài Hải, dây chuyền lắp ráp năm vạn xe con của tập đoàn Đông Sư qua tết âm lịch cũng bắt đầu khởi động.
Hơn nửa năm, tập đoàn tỉnh thép cũng khởi động cải tổ toàn diện công tác, tập đoàn Dung Tín cũng không che giấu muốn đạt được quyền khống chế cổ phần của tỉnh thép,muốn tiến hành chỉnh hợp tài sản sắt thép dưới cờ tỉnh thép cùng Dung Tín, thành lập một tập đoàn sắt thép đại hình có năng lực cạnh tranh với Mai thép ở trong nước.
Tập đoàn Dung Tín cho rằng với tư cách là doanh nghiệp trung ương nòng cốt, muốn thu mua toàn bộ tập đoàn tỉnh thép cũng sẽ không động chạm đến vấn đề mẫn cảm.
Hồ hệ trên vấn đề tranh đoạt quyền chủ đạo xây dựng Nam Vịnh Hồ đã đưa ra nhượng bộ, không cần nói đám người Thôi Vệ Bình, Trần Bảo Tề, Đới Lạc Sinh trên hội nghị thường uỷ tỉnh nắm giữ quyền quyết sách, Bí thư tỉnh uỷ Chung Lập Dân đối với vấn đề cải tổ toàn diện tập đoàn tỉnh thép cũng có thái độ ủng hộ, Từ Bái cũng không có hành động gây sức ép nào.
Tỉnh thép muốn tiến hành cải tổ như nào, vấn đề vẫn là ném cho Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh và tỉnh thép, tập đoàn Dung Tín cùng đàm phán thương lượng.
Thẩm Hoài không hề phụ trách phòng quản lý tài sản, phòng quản lý doanh nghiệp tại Văn Phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, mà dành hết tinh lực cho tập đoàn quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải, lại từ vấn đề mẫn cảm cải tổ toàn diện tập đoàn tỉnh thép, dính đến cạnh tranh với Mai thép, anh vốn nên tránh đi,nhưng trên thực tế tránh cũng không được.
Tập đoàn Dung Tín chủ yếu muốn nhận mua tài sản luyện thép của tập đoàn tỉnh thép, mà bao gồm cả quặng sắt Tây Lĩnh trong đó thì hy vọng do tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp Hoài Hải tiếp nhận.
Thị trường sắt thép và sản lượng luyện thép trong nước tăng nhiều, dĩ nhiên cũng kích thích nhu cầu đối với quặng sắt.
Quặng sắt Tây Lĩnh với tinh quặng sản xuất hàng năm là 160 vạn tấn, trữ lượng mấy ngàn vạn tấn, từ góc độ này không thể bảo là tài nguyên chất lượng không tốt được.
Nhưng vấn đề lớn nhất của quặng sắt Tây Lĩnh vẫn là thiết bị lạc hậu, nhân viên hỗn tạp, điều này có can hệ rất lớn đến lịch sử phát triển của tỉnh thép, xem như là gánh nặng của lịch sử.
Tuy rằng trải qua nhiều quá trình tinh giản, quặng sắt Tây Lĩnh sản xuất hàng năm từ 160 vạn tấn từ năm 2000 trở về sau tổng số nhân viên vẫn cao tới hai vạn người. Nếu không phải bởi quặng sắt Tây Linh liên luỵ, lợi nhuận hàng năm của tập đoàn tỉnh thép còn tăng lên hai ba trăm triệu nữa.
Trữ lượng của quặng sắt Tây Lĩnh hữu hạn, sản lượng hữu hạn, sau khi sắt thép Tân Tân xây dựng xong, hàng năm tỉnh thép sẽ nhập từ nước ngoài vào khoảng bốn triệu tấn quặng sắt thạch chất lượng tốt, tương lai tiến thêm một bước mở rộng sản xuất, cũng sẽ cải tạo xây dựng công trình giai đoạn hai luyện thép quy mô lớn tại cảng Tân tân.Bởi vậy, quặng sắt Tây Lĩnh đối với Dung Tín mà nói đã không còn giá trị gì mấy.
Cũng chính bởi vì quặng sắt Tây Lĩnh liên luỵ, khiến cho năng lực lợi nhuận mấy năm nay của tập đoàn tỉnh thép suy thoái, còn xa mới bằng máy hút vàng như Mai thép,sự nổi bật cũng không theo kịp Hoài Môi, đầu tư tài chính Hoài Hải và tập đoàn quản lý giám sát tài sản doanh nghiệp nhà nước tỉnh, bởi vậy tỉnh thép ở trong mắt tỉnh cũng trở nên ít có giá trị, dưới sự vận động tác động của Hồ hệ, tỉnh bắt đầu có khuynh hướng ủng hộ tập đoàn tỉnh thép cải tổ toàn diện.
Toàn bộ tháng năm, Thẩm Hoài lôi kéo Tôn Phù Kính, đi Tây Lĩnh hai ba chuyến.
Từ Thành hai năm qua phát triển khá nhanh, khiến người khác rất khó tưởng tượng dưới sự quản lý của Từ Thành còn có một huyện nghèo như Tây Lĩnh.
Tây Lĩnh nằm ở phía đông bắc của Từ Thành, phía tây nam của núi Tây Lĩnh, nhiều núi bao quanh, cũng bởi có quặng sắt mà phát triển, cũng từ đó bắt đầu hình thành vài nhà máy thép nhỏ, ngoài ra thì không có doanh nghiệp công nghiệp nào khá hơn cả, tuy mấy năm đề xuất muốn phát triển du lịch, nhưng bởi vì quặng sát và khoảng sản khai thác những năm 60-70 liên tục giảm sút, thảm thực vật giảm bớt, thân núi bị lộ, hoàn cảnh rất kém cỏi, thị trấn nằm dưới khu mỏ khai thác, bởi vậy trên đầu luôn sống trong tầng bụi bao phủ.
Bởi vì được thành phố trợ cấp tài chính nên đời sống thị trấn Tây Lĩnh vẫn ổn định.
Từ Thành muốn phát triển thì cần phải cải tổ hoàn cảnh thiết yếu của Tây Lĩnh, trả các khoản nợ, gánh vác những khoản nợ lớn của quặng sắt Tây Lĩnh.
Dung Tín coi quặng sắt Tây Lĩnh không còn giá trị, không cần nhét vào hệ thống sản nghiệp của sắt thép Dung Tín, đến Tây Lĩnh một chuyến, cũng không khó lý giải.
- Có thể Dung Tín coi quặng sắt Tây Lĩnh không còn giá trị muốn vứt bỏ, cũng có thể là lấy lui làm tiến. Nhưng mặc kệ họ có tâm tư gì, chúng ta sẽ không chắp tay dâng quyền chủ động lên. Hoài Môi cũng tới tiếp nhận, phải như nào đây?
Thẩm Hoài kéo Tôn Phù Kính đứng trên mỏ, nhìn thị trấn dưới chân núi, hút thuốc nói về tương lai của quặng sắt Tây Lĩnh.
Trước đây Hoài Môi cũng tồn tại vấn dề thừa nhân viên nghiêm trọng, tinh giản công nhân viên chức là một việc cực kỳ khó khăn, thân là doanh nghiệp nhà nước tất phải có trách nhiệm gánh vách xã hội, trong thời gian mấy năm qua Hoài Môi một mặt khai thác sản lượng than lớn gấp đôi, cùng lúc xây dựng mới càng nhiều nhà xưởng tuyển quặng, nhằm phân chia công nhân viên chức tại các xưởng, mới khiến cho số người cùng số lượng khai thác than đề cao ở mức độ quốc tế chia đều bình quân. Trong quá trình này, thường xuyên tìm tòi đổi mới thiết bị, tăng cường năng lực lợi nhuận.
Mà chiếu theo quy hoạch phát triển của thành phố Từ Thành cùng yêu cầu hoàn cảnh, tương lai Tây Lĩnh không chỉ không thể mở rộng sản lượng, còn phải đào thải một số lãnh đạo có ảnh hưởng lớn đến chất lượng quặng. Quặng sắt Tây Lĩnh phải đổi mới thiết bị, cơ bản cũng cần phải tinh giản gần 80-90% công nhân viên chức, mới có thể thoát thai hoán cốt.
Nói Dung Tín lấy lui làm tiến, Tôn Phù Kính tin tưởng là có khả năng này đấy.
Thiết bị khai thác của quặng sắt Tây Lĩnh cũ kỹ lạc hậu không phải vấn đề lớn gì, có thể tăng cường đầu tư tìm tòi thiết bị, theo tương lai giá cả quặng sắt tăng lên, lợi nhuận vẫn có, khiến cho người ta đau đầu vẫn là nhân viên thừa.
Nhiều công nhân viên chức như vậy, muốn thanh lọc ngay là không thể, phải cho họ có việc để làm, không thể nuôi không, không thể đổi mới thiết bị công nghệ cao tự động hoá trình độ cao, hiệu quả sản xuất quặng sắt Tây Lĩnh vĩnh viễn sẽ bị rơi thấp sau các đồng nghiệp, sao có thể có được lợi nhuận.
Dung Tín chủ đạo phương án cải tổ, nhìn như muốn tiếp nhận tài sản luyện thép của tỉnh thép, mà đem gánh nặng quặng sắt Tây Lĩnh này ném cho tỉnh, nếu tỉnh không tin tưởng xử lý được vấn đề của quặng sắt Tây Lĩnh, muốn đóng gói tài sản luyện thép của quặng sắt Tây Lĩnh và tỉnh thép, vậy ắt cũng chỉ có chấp nhận phương án thanh lọc khắc nghiệt của Dung Tín đối với quặng sắt Tây Lĩnh. Tỉnh với thành phố đều vì phương án thanh lọc khắc nghiệt đối với huyện Tây Lĩnh mà bối rối không dám gánh trách nhiệm.
Tây Lĩnh không có nhà xưởng gì, muốn ngay lập tức giải tán gần hai vạn công nhân viên chức khai thác khu vực mỏ, một thị trấn nho nhỏ hẳn sẽ rất hỗn loạn bất bình.
Nếu không giải thể, cho dù tương lai giá quặng sắt có triển vọng tăng cao trên diện rộng, quặng sắt Tây Lĩnh vẫn mang gánh nặng vô cùng lớn, cõng trên lưng quá nhiều công nhân viên chức, thiết bị công nghệ lạc hậu không thể đổi mới, nhìn không ra có triển vọng phát triển gì.
Điều này trong tiến trình cải tổ của tỉnh thép, nhìn giống như là một nút chết khó có thể giải quyết.
Tôn Phù Kính không biết Thẩm Hoài muốn nắm quyền chủ động trong tay tập đoàn Dung Tín như nào, vấn đề mà tập đoàn Dung Tín coi là vô giá trị, đến trong tay Thẩm Hoài sẽ không còn là vấn đề gì lớn nữa.
- Tập đoàn Trường Thanh xem trọng thị trường quặng sắt có triển vọng phát triển trong tương lai, đã thu mua mấy công ty quặng sắt ở nước ngoài rồi. Chúng ta có thể cải tổ lại Tây Lĩnh, đem số công nhân viên chức thừa đưa ra nước ngoài.
Thẩm Hoài thấy trong ánh mắt Tôn Phù Kính điều chờ mong, tiếp tục nói:
- Hoài Môi sớm hay muộn cũng phải mở rộng về phía tây, chậm đi không bằng sớm đi.
Dung Tín chủ đạo kế hoạch cải tổ toàn bộ tỉnh thép, Thẩm Hoài cũng không ý cản trở, cho dù không có Dung Tín, Mai thép ở trong nước gặp phải những tập đoàn sắt thép lớn có sức cạnh tranh không bao nhiêu.
Dung Tín muốn cổ phần khống chế tỉnh thép, trước mắt tầm nhìn vẫn đặt ở trên quy mô khuếch trương luyện thép, cho nên cũng nhìn thấy quặng sắt Tây Lĩnh không còn giá trị. Thẩm Hoài thì lại ngửi được mùi ngon từ trên quặng sắt Tây Lĩnh.
Từ năm 97 trở về đây, tập đoàn Trường Thanh thu mua công ty quặng sắt của Thái Lan, thời gian này lại phóng tầm mắt tới châu Úc, châu Phi có tài nguyên quặng sắt phong phú hơn.
Tuy rằng tài nguyên quặng sắt châu Úc phong phú hơn, Thẩm Hoài lại càng chủ trương tập đoàn Trường Thanh phóng tới châu Phi, đặc biệt địa khu Đông Phi. Châu Úc hạn chế cực kỳ nghiêm khắc đối với lao động đưa vào, châu Phi mới là thiên đường lao động dành cho các doanh nghiệp Trung Quốc. Mà tài nguyên lao động của Trung Quốc tố chất cao, giá rẻ, trước mắt mà nói mới là mỏ vàng chân chính.
Mai thép đưa ra thị trường London, dựa vào nguồn tài chính ba tỷ cùng với khoản cho vay ngân hàng dùng cho công trình xây dựng giai đoạn hai của sắt thép Tân Phổ cũng đủ, mà hàng năm gần hai tỷ lợi nhuận được tích luỹ cũng không vội chia hoa hồng. Hiện tại có năng lực tương đương với tập đoàn Trường Thanh, tiến quân ra thị trường sắt thép ra bên ngoài.
Thành phố Hoài Tây tuy lúc này có vượt qua trữ lượng than đá 30 tỷ tấn, nhưng khai thác có khó có dễ, phí tổn cao có thấp có. Căn cứ vào quy hoạch của tỉnh cùng Hoài Tây, tương lai tổng sản lượng khai thác than đá của Hoài Tây hàng năm sẽ đạt tới 1 tỷ hai ngàn vạn tấn, sẽ hạn chế tiến thêm một bước tăng trưởng.
Tự động khai thác tài nguyên sẽ tránh cho tài nguyên của địa khu cạn kiệt quá sớm.
Trải qua mấy năm phát triển, số lượng khai thác than đá của Hoài Tây đã đột phá sáu mươi triệu tấn, than đá Hoài đã chiếm gần một nửa. Cho dù tương lai than đá Hoài trong công nghiệp đào móc than đá Hoài Tây tỷ lệ chiếm không giảm, thực tế tiềm lực phát triển cũng là có hạn.
Than đá Hoài muốn phát triển lớn hơn nữa, sớm hay muộn phải xuất ra khỏi Hoài Tây.
Tài nguyên khoáng sản khác tài tài nguyên than khác khai thác xuất đến các tinh khác, đến các nước khác, là con đường thích hợp nhất để than đá Hoài phát huy được ưu thế tự thân.
Nhưng lần này cải tổ tỉnh thép, quặng sắt Tây Lĩnh lại là gân gà, Thẩm Hoài vẫn hy vọng Hoài Môi, Mai thép, tập đoàn Trường Thanh cùng nhau tiếp nhận, mới có thể phát huy được ưu thế lớn hơn nữa. Hoài Môi tương lai muốn phát triển trở thành tập đoàn khoáng sản tổng hợp siêu hình thì không chỉ có cực hạn ở than đá.
Bởi vậy, mặc kệ Dung Tín bên kia coi quặng sắt Tây Lĩnh là gân gà cũng tốt, hay là tính kế lấy lui làm tiến, Thẩm Hoài đều không đi theo chân bọn họ phỏng đoán để làm gì, anh giao thẳng cho ba tập đoàn Hoài Môi, Mai thép Trường Thanh tiếp nhận quặng sắt Tây Lĩnh, cho dù quặng sắt Tây Lĩnh vẫn tồn tại đủ loại vấn đề, cũng có thể tiến hành hóa giải trong quá trình phát triển.