Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 593 - Chương 590: Mục Đích Về Yến Kinh Ii.

Chưa xác định
Chương 590: Mục đích về Yến Kinh II.

Rất nhanh Thẩm Hoài sẽ chủ trì công tác toàn diện ở Ủy ban nhân dân huyện Hà Phổ.

Tạ Chỉ thầm nghĩ liên quan đến công trình nâng cấp đường sắt Từ Đông cùng với việc khai thác tài nguyên than đá trên phương diện rộng, có lẽ không nên do Thẩm Hoài đứng ra chủ trì nữa. Vậy nên là cô út Tống Văn Tuệ sẽ đứng ra, dù sao Tập đoàn Hoài Năng cũng sẽ trở thành hai chủ thể đầu tư cực lớn trong hai hạng mục này.

Tạ Chỉ thầm nghĩ hai hạng mục này dính tới lợi ích nhiều mặt, dính tới những cấp cao, bắt đầu làm từ bộ phận điện lực, lúc này cô út Tống Văn Tuệ đảm nhiệm vị trí Phó tổng giám đốc Điện lực Từ Đông, quả thật là lựa chọn phù hợp. Cô út Tống Văn Tuệ cũng sẽ trở thành một ngôi sao chính trị mới rất có kỳ vọng trong tương lai ở Tống hệ.

Nhưng lại nghĩ đến sự ủng hộ của cô út Tống Văn Tuệ đối với Thẩm Hoài, Tạ Chỉ không biết, điều này so với việc Thẩm Hoài trực tiếp đứng ra, sẽ có khác biệt nhiều như thế nào?

Lúc này Tạ Chỉ mới hiểu, tại sao lúc đầu Thẩm Hoài lại kiên trì bảo cô út Tống Văn Tuệ bỏ qua vị trí nhân vật số một ở Điện lực Từ Đông, mà đích thân kiêm nhiệm vị trí Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Hoài Năng. Có lẽ hắn đã sớm nhìn ra được tiềm lực đằng sau mô thức liên doanh điện – than đá của Tập đoàn Hoài Năng trong hoàn cảnh đặt lợi ích hàng đầu sau khi thay đổi chế độ ở điện lực.

Điện lực Từ Đông dù nói là địa bàn của Tống hệ, nhưng mấy chục năm phát triển, các phe phái trong nội bộ cũng rất rắc rối và phức tạp. cô út Tống Văn Tuệ chủ trì điện lực Từ Đông cũng không phải không có khả năng, nhưng chưa chắc đã khiến mọi người phục tùng.

Những người quản lý của Điện lực Từ Đông lớn thì có Hội đồng nhân dân, cô út Tống Văn Tuệ có thể giữ một vị trí nhỏ trong lãnh đạo cấp cao thì được, nhưng muốn chủ trì toàn cục trong Điện lực Từ Đông, thì yêu cầu này quá cao. Không phải nói bối cảnh thâm hậu, xuất thân từ Tống gia là được rồi.

Cho nên, Tống Văn Tuệ bỏ cuộc đua vị trí cấp cao ở điện lực Từ Đông, một mặt có thể giảm bớt mâu thuẫn ở Điện lực Từ Đông, mặt khác, những lãnh đạo cấp cao khác ở Từ Đông cũng sẽ tự nguyện đóng góp một ít tài nguyên vào Hoài Năng hơn, xem như để bồi thường. Đây cũng là lý do chủ yếu vì sao Hoài Năng mới thành lập được hai năm, lại có thể phát triển với tốc độ nhanh chóng như vậy.

Tập đoàn Hoài Năng phát triển lớn mạnh từ không đến có, đối với Tống Văn Tuệ mà nói, những người được bồi dưỡng ra đều thuộc dòng chính, công lao này không phải người khác muốn là có thể tranh giành được.

Bây giờ, nếu Tống hệ quyết định tăng cường đầu tư thêm cho Tập đoàn Hoài Năng, lấy Tập đoàn Hoài Năng làm chính, tham gia vào việc nâng cấp đường sắt Từ Đông,tham gia vào việc khai thác mở rộng nguồn tài nguyên than đá ở Hoài Tây. Điện lực Từ Đông đương nhiên không còn người nào có thể đứng ra cùng tranh chấp với Tống Tuệ Văn, nhiều nhất chỉ có thể nhượng lại một vài chức vụ cấp cao để cân bằng quan hệ lợi ích trong nội bộ Tống hệ.

Tạ Chỉ suy nghĩ về việc này, cô nhìn về phía Hồng Kỳ, không biết Hồng Kỳ có ý thức được vấn đề này không.

Lại nhìn về phía ông cụ ngồi ở bên cạnh, từ đầu đến cuối đều không nói gì, cũng không hề hỏi gì, chỉ nghe mấy người Thẩm Hoài nói, Tạ Chỉ cũng không biết trong lòng ông cụ đang nghĩ như thế nào.

Tống Kiều Sinh ở bên này trầm ngâm một lúc, mới hỏi Thẩm Hoài:

- Cho dù việc thúc đẩy đường sắt được đồng ý, phía cục Đường sắt Từ Đông cũng không thể ra tay giúp đỡ được. Theo như tính toán của cậu, đầu tư cho toàn bộ hạng mục ít nhất cũng phải cần đến tám tỷ, thậm chí có thể lên đến hơn chục tỷ, cũng không phải số tiền mà tỉnh Hoài Hải có thể gánh vác được. Nếu Tập đoàn Hoài Năng ra mặt, ít nhất cũng phải có ba tỷ tiền vốn khởi động, mới có thể có tư cách kéo các bên như bộ Đường sắt, cục Đường sắt Từ Đông vào bàn đàm phán…

Sau khi thu nhập tài chính Trung ương cũng thực thi chia thuế toàn diện, năm ngoái mới đột phá được năm trăm tỷ.

Liệu cơm gắp mắm, năm trăm tỷ ở Trung ương nhìn qua có vẻ rất lớn, nhưng Quốc phòng, Giáo dục, Khoa học kỹ thuật, Y tế, Vệ sinh, chuyển chi cho địa phương..v..v… mà phân phát đi, số tiền còn lại có thể đầu tư vào xây dựng chỉ còn là một con số vô cùng hữu hạn.

Ngay cả doanh nghiệp nhà nước trực thuộc Trung ương nếu muốn mở rộng, cũng phải dựa vào sức mình là chính.

Trong công trình tuyến đường than đá từ Đông sang Nam của Kỷ gia, đã dự tính trong nhiều năm, gần đây mới đưa Kỷ Thành Hi đến huyện Ký Hà, bắt đầu khởi động đường sắt Phổ Nam và cảng Ký Hà. Tiền vốn còn chưa có đủ, chỉ có thể vừa xây vừa gom góp tiền.

Vốn đầu tư tám đến mười tỷ cho đường sắt, lại thêm vốn đầu tư xây dựng cảng Tân Phổ và khai thác than đá Hoài Tây, thực ra không xây dựng thì quy mô cũng đã nhỏ hơn công trình vận chuyển than đá từ Đông sang Nam rồi.

Mà sức ảnh hưởng ở trong hệ thống chính trị, Tống hệ cũng không thể nào so sánh được với Kỷ hệ.

Trong tình huống như vậy, Tống hệ không phải là vấn đề muốn làm hay không, mà là phải làm như thế nào mới là vấn đề lớn nhất.

- Tương lai sau khi đường sắt Từ Đông được nâng cấp, chỉ riêng công trình Nhà máy thép Tân Phổ hàng năm cũng đã cần tới một triệu năm trăm tấn thép đen, về vấn đề phí vận chuyển đã có thể tiết kiệm gần một trăm triệu. Điều này cũng sẽ trở thành động lực để các cổ đông góp vốn bên ngoài của Nhà máy thép Tân Phổ tham gia đầu tư hạng mục xây dựng đường sắt Từ Đông.

Thẩm Hoài nói,

- Đương nhiên, nguồn đầu tư bên ngoài vẫn chưa thể có tư cách trực tiếp tham gia vào việc xây dựng mạng lưới đường sắt trong nước, nhưng cung cấp vốn trái phiếu đầu tư cho doanh nghiệp xây dựng, thì không có vấn đề gì.

- Phía đầu tư bên ngoài có thể cung cấp bao nhiêu nguồn vốn bằng trái phiếu?

Thành Văn Quang hỏi.

- Cụ thể thì còn chưa bàn bạc.

Thẩm Hoài nói,

- Nếu như quyết tâm làm hạng mục này của chúng ta đủ lớn, vốn đầu tư một trăm triệu đô la Mỹ, thậm chí là nhiều hơn nữa cũng không thành vấn đề. Con dự tính để các doanh nghiệp Nhà nước địa phương ở Đông Hoa gánh vác món nợ này, chia sẻ bớt áp lực tài chính cho Tập đoàn Hoài Năng…

Hai năm qua Tạ Chỉ đều ở Đông Hoa, đối với doanh nghiệp Nhà nước địa phương ở Đông Hoa mà Thẩm Hoài nói, thầm nghĩ chắc là một trong ba tập đoàn lớn là Tập đoàn khai thác Mai Khê, Tập đoàn đầu tư Đông Hoa và Tập đoàn khai thác Tân Phổ.

Ba doanh nghiệp này đều thuộc hệ Mai Cương, cùng bỏ vốn bằng nhau trong việc tham gia vào nguồn vốn địa phương. Thẩm Hoài trực tiếp kiêm nhiệm Tổng giám đốc Tập đoàn khai thác, phát triển Tân Phổ, Quách Toàn và Trần Bình – hai người nắm giữ Tập đoàn khai thác, phát triển Mai Khê và Đông Hoa, cũng chắc chắn là nhân vật quan trọng trong Mai Cương hệ.

Nguồn vốn đầu tư của ba doanh nghiệp này đều là doanh nghiệp có chế độ công hữu, với tình hình trước mắt mà nói, việc tham gia vào công trình nâng cấp đường sắt Từ Đông, cũng sẽ không có chướng ngại gì về mặt chính sách.

Tuy nhiên phải gánh khoản tiền công trái (trái phiếu) một trăm triệu đô la Mỹ, trước khi công trình điện khí hóa và cải tạo đường sắt Từ Đông thu được lợi nhuận, mỗi năm phải bỏ tra sáu bảy triệu đô la Mỹ chi trả nợ, cũng không phải là điều mà những doanh nghiệp Nhà nước bình thường có thể gánh vác được.

Tạ Chỉ đoán rất có thể Thẩm Hoài sẽ để Tập đoàn khai thác, phát triển Mai Khê đảm nhận khoản nợ này, tham gia vào công trình nâng cấp xây dựng đường sắt Từ Đông.Dù sao Mai Khê phát triển cũng đã có quy mô, Tập đoàn khai thác phát triển Mai Khê có quyền hạn trong việc khai thác một mảnh đất lớn ở khu mới Mai Khê, mỗi năm có thể kiếm được một khoản tiền xây dựng lớn từ việc chuyển nhượng đất, áp lực tài chính sẽ tương đối nhỏ.

Thẩm Hoài tiếp tục nói:

- Nếu thuận lợi, tuyến đường sắt Từ Đông, đầu năm sau có thể khởi công xây dựng. Trong giai đoạn hiện nay, về chính sách không cho phép doanh nghiệp tư nhân trực tiếp tham gia vào việc xây dựng các tuyến đường chính, nhưng các tuyến đường sắt phụ lại không bị chịu hạn chế. Con dự tính sẽ chuẩn bị nguồn vốn khoảng ba bốn trăm triệu cho công ty xây dựng tuyến đường sắt kéo dài phía Đông, sau đó sẽ do công ty tuyến đường sắt chính Từ Đông lấy hình thức đổi cổ phiếu để thua mua tuyến đường sắt kéo dài phía Đông. Như vậy có thể cung cấp thêm một phần trong nguồn vốn xây dựng…

- …Phía tỉnh có thể bỏ ra bốn mươi lăm triệu để đầu tư cho công trình đường cao tốc Từ Đông, công trình đường sắt Từ Đông, dù sao phía tỉnh cũng phải bỏ ra được một trăm triệu. Hơn nữa phía tỉnh cũng không thể hoàn toàn bỏ qua lợi ích từ công trình đường sắt Từ Đông. Đương nhiên, công việc ở tỉnh cũng như bộ Đường sắt, còn phải cần đến bác Hai và bác Thành ra mặt mới được…

Tống Kiều Sinh suy nghĩ, mặc dù toàn bộ công trình phải huy động số tiền vốn trên mười tỷ, nhưng nếu ở địa phương Đông Hoa cũng như Ủy ban nhân dân tỉnh có thể gánh vác được khoảng hai đến hai tỷ rưỡi, Tập đoàn Hoài Năng có thể gánh được một tỷ rưỡi đến hai tỷ, thì phần đầu tư đoạn sau có thể nhờ vào vay mượn ngân hàng, mà hoàn thành việc xây dựng công trình.

Đương nhiên, đối với Tập đoàn Hoài Năng mà nói, trọng tâm lợi ích không phải nằm ở đường sắt Từ Đông, mà là nằm ở nhà máy khai thác điện và than nằm ở hai đầu đường sắt.

Lúc này một mặt phải thuyết phục tỉnh Hoài Hải đồng ý cho Tập đoàn Hoài Năng được thâm nhập vào khu khai thác than đá Hoài Tây với quy mô lớn, một mặt phải gom nguồn vốn lớn hơn nữa để dùng cho việc thu mua quặng sắt và nâng cao quy mô quặng sắt.

Tống Kiều Sinh suy nghĩ một lúc lâu, rồi nói:

- Cho dù là công trình xây dựng đường sắt Từ Đông, hay là dùng danh nghĩa của Tập đoàn Hoài Năng để thành lập công ty than đá, gia nhập vào việc khai thác mỏ than Hoài Tây, thì đều cần có một số lượng nhân tài lớn. Việc xây dựng toàn bộ đội ngũ, cũng coi là một công trình phức tạp, mọi người có phương án cụ thể nào không?

Thẩm Hoài im lặng, không nhìn vào đâu hết, sớm biết rằng vấn đề cuối cùng cũng sẽ quay lại vấn đề này.

Mặc dù có độ khó nhất định, nhưng Tập đoàn Hoài Năng có thể lợi dụng thời gian hai đến ba năm, phát triển thành một nhà máy nhiệt điện với dung lượng lên đến bảy tám triệu KW, thậm chí đến chục triệu KW. Bao gồm cả việc vận chuyển ở đường sắt và cảng khẩu, việc xây dựng cơ sở hạ tầng cơ sở và khai thác bất động sản, phát triển thành doanh nghiệp năng lượng với nguồn vốn trên hai mươi tỷ, thật sự có thể đứng trong giai cấp tư bản mà chống đỡ thật tốt cho Tống hệ trong việc phát triển chính trị.

Nhưng cuối cùng nên do ai nắm giữ Tập đoàn Hoài Năng?

Cô út Tống Văn Tuệ không chỉ bây giờ, hoặc là tương lai sau này, không nghi ngờ gì nữa chính là một lựa chọn lý tưởng cho vị trí quản lý Hoài Năng. Nhưng Thẩm Hoài cũng biết mấy năm nay Cô út thiên vị cho hắn hơn, điều này khiến cho trong lòng người khác cũng có chút nghi hoặc…

Thẩm Hoài cũng biết rõ, không nhượng bộ một số quyền nhân sự ở Hoài Năng đi, mà chỉ muốn đạt được sự ủng hộ của cấp cao Tống hệ trong toàn bộ sự việc, là điều không thể được. Đồng thời Tập đoàn Hoài Năng muốn trở thành trung tâm lợi ích của Tống hệ, Thẩm Hoài muốn mượn tay Cô út, nắm vững Tập đoàn Hoài Năng trong tay,cũng là điều không thể được.

Thẩm Hoài ngẩng đầu, nhìn Cô út Tống Văn Tuệ, nói:

- Cụ thể cũng là do Hoài Năng đi trước đấu tranh, còn việc xây dựng đội ngũ cụ thể, còn cần Cô út góp ý…

Tống Văn Tuệ nói:

- Điều này cũng cần anh Hai, Bí thư Thành Quang, mọi người tiến cử nhân tài đến…

Tống Kiều Sinh không nói gì, ông cụ im lặng một lúc lâu, lúc này mới nói:

- Kiều Sinh, việc này con cũng cần tìm Thành Quốc, Tương Hoài thảo luận một chút…

Thẩm Hoài cười cười. Ý tứ của ông cụ rất rõ ràng, việc này nếu muốn làm, thì đều cần có sự ủng hộ của Đới Thành Quốc, Hạ Tương Hoài, đồng thời cũng cần đồng ý cho bọn họ có một sức ảnh hường nhất định với Tập đoàn Hoài Năng.

Một khi đã nhận được sự ủng hộ, lần này bác Hai Tống Kiều Sinh của hắn khi thị sát công trình Điện lực Từ Đông phải thay đổi một chút, mục đích chủ yếu là phải thúc đẩy hạng mục này ở tỉnh Hoài Hải, cục đường sắt Hoa Đông.

Bình Luận (0)
Comment