Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 611 - Chương 608: Thế Thái (2).

Chưa xác định
Chương 608: Thế thái (2).

Buổi chiều, Thẩm Hoài và Tôn Á Lâm, Tống Hồng Quân ngồi trong đình ở hoa viên sau khách sạn phơi nắng, nhận được điện thoại của cô út gọi hắn ra lầu trước.

- - Điệu này sẽ là tam đường hội thẩm đây!

Thẩm Hoài thu di động lại chép miệng nói.

- - Còn muốn liền có một nồi thịt ăn, đập vỡ rồi thì mọi người cũng chẳng được gì, người ta oan khuất một ngày một đêm, cậu cũng nên an ủi người ta một chút…

Tống Hồng Quân cười nói

Thẩm Hoài nhún nhún vai, hắn cũng biết chỉ cần ông cụ vẫn còn, đại cục cơ bản của nhà họ Tống còn có thể duy trì, bởi vậy hôm qua mới dám vỗ bàn cảnh cáo một số người không được quá đáng…

Bàn cũng đã vỗ rồi, thái độ của Điền, Từ cũng đã rõ ràng, dù trong lòng có oán hận hay không, lúc này mọi người vẫn là muốn ngồi xuống quanh bàn nói chuyện, khai thác tổng hợp cảng Tân Phổ, đường sắt Từ Đông, khai thác than Hoài cũng phải ngồi xuống, mọi người cũng phải cho nhau một lối thoát.

- - Dù sao chính là giả bộ đáng thương, giả bộ đáng thương thì ai mà không biết? Đi thôi …

Thẩm Hoài nói với Tống Hồng Quân, Tôn Á Lâm

- - Nhà họ Tống tam đường hội thẩm, đến lượt tôi giả bộ đáng thương à?

Tôn Á Lâm cười tươi như hoa, nheo mắt lại nhìn Thẩm Hoài nói.

Thẩm Hoài nghĩ thầm rằng Tôn Á Lâm qua đó cũng không thích hợp, bèn dắt tay Tống Hồng Quân cùng với hắn đi đến phòng nghỉ phía trước.

Bữa trưa vừa xong, bố trí hoạt động buổi chiều còn chưa bắt đầu, Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân đẩy cửa đi vào phòng nghỉ, cha Hồng Kỳ và cha hắn đang ngồi đánh cờ ở bàn trà nhỏ, dường như muốn mượn giờ phút này làm nhạt đi ý vị của tam đường hội thẩm.

Ngoài cô út, Tạ Hải Thành, Tạ Thành Giang, Tống Hồng Kỳ, Tống Hồng Nghĩa, Lưu Kiến Quốc, Tạ Chỉ, Tống Đồng vây quanh xem chơi cờ ra, Thư ký đi theo và nhân viên công tác khác cũng không ở trong phòng, điệu bộ này không phải muốn tam đường hội thẩm còn muốn làm cái gì?

Tống Đồng đứng ở một bên nháy mắt ra hiệu với bên bày, dường như chỉ hắn và Tống Hồng Quân trước khi qua bên này, ở đây đã nói xấu bọn họ không ít.

- - Thẩm Hoài tới rồi.

Tống Kiều Sinh ngẩng đầu liếc nhìn Thẩm Hoài một cái, buông quân cờ trong tay xuống, mắt nheo thành một đường, nhưng trên mặt vẫn tươi cười, cho dù biết là giả nhưng cũng không nhìn ra là giả, không thể không làm cho người ta cảm thán chiếc mặt nạ này Tống Kiều Sinh e là đã đeo không ít năm rồi.

Mà “cha” hắn căn bản vốn không có ý nhìn hắn, ngồi quay lưng về phía hắn, đến cả người cũng không động đậy, hẳn là đang tức giận, lúc này còn chưa nguôi giận.

Tạ Hải Thành, Tạ Thành Giang, Tạ Chỉ, Lưu Kiến Quốc đại khái là biết ván đã đóng thuyền, cũng biết bọn họ lúc này không có vốn để tranh đua, cho nên thần thái vẫn còn bình thường.

Nhà họ Tạ mấy năm nay kiếm được không ít gia sản, nhưng phong cách đầu tư là thấy lợi sinh ý tưởng, liên quan đến các nghiệp vụ như thương mại, vận tải đường thủy,xây dựng cơ bản, bất động sản, chứng khoán, chế tạo công nghiệp nhẹ, khách sạn, nhiệt điện, cảng, y dược và thiết bị y tế, thậm chí ở Quảng Nam còn có đầu tư trạm xăng dầu.

Những năm 80 vừa mới cải cách mở cửa, thị trường các nghiệp vụ trong nước đều hoang vu, chỉ cần liên quan đều có lợi nhuận cao. Cho nên nhà họ Tạ lúc đó chỉ e là bàn tay không đủ dài, giấy tờ được phê không đủ nhiều, điều này làm cho các cửa hàng lớn của nhà họ Tạ đồng thời có được lợi nhuận cao, nhanh chóng làm giàu.

Sau khi đến thập niên 90, kinh tế tư nhân ven biển Đông Nam quật khởi, không cần nói doanh nghiệp nhà nước nữa, mà ngay cả xí nghiệp tập thể xã trấn một dạo sôi động,cũng tuột dốc mạnh mẽ trong lĩnh vực thị trường công nghiệp nhẹ, tệ nạn quá lớn của cửa hàng nhà họ Tạ dần dần bộc lộ ra, thậm chí xuất hiện một số ngành nghề thua lỗ nghiêm trọng.

Tập đoàn Hải Phong 3, 4 năm nay cũng đang cố gắng điều chỉnh, một mặt là dựa vào phương diện chứng khoán, mặt khác cũng coi trọng đầu tư thực nghiệp.

Nhưng đầu tư ở Đông Hoa lại tật cũ tái phát, giật dây Tôn Khải Nghĩa kép Tập đoàn Trường Thanh nhập cuộc, tự cho là dính vào Đàm Khải Bình, lại tùy ý mở rộng cửa hàng, tổng cộng lại cũng hơn hai trăm triệu tiền vốn, lại chen chân vào nhiều lĩnh vực như xây dựng cơ bản, cơ điện, khách sạn, cảng, buôn bán bất động sản.

Từ khoản mục mà nói, đầu tư của nhà họ Tạ ở Đông Hoa không co lại, vẫn có tăng trưởng ở biên độ nhất định, nhưng xây dựng theo hình thức chuyển động ở Đông Hoa và trong khai thác, nhà họ Tống muốn đòn bẩy cũng là rất khó.

Tập đoàn Trường Thanh dù sao cũng là tư bản hùng hậu, cá nhân Tôn Khải Nghĩa bị suy sụp, co đầu rút cổ đến Hongkong không ló ra, nhưng đầu tư ở Đông Hoa mất 3-5 năm mới có hiệu quả, đối với nghiệp vụ của Tập đoàn Trường Thành ở Á Thái cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn.

Tài chính nhà họ Tạ không chịu nổi phân tán như vậy.

Chứng khoán Trường Phong do Tập đoàn Hải Phong và Trường Thanh góp vốn, là công ty chứng khoán góp vốn vào thị trường trong nước, thời gian đầu do Nội các Chính phủ đặc biệt phê duyệt khoản đầu tư 20 triệu đô la Mỹ, nhưng nếu tính cả tiền vốn của nhà họ Tạ để ở vòng ngoài thị trường chứng khoán hoặc phân tán ở tài khoản bí mật,Thẩm Hoài phỏng chừng bọn họ cũng không có bao nhiêu.

Về phần Lưu Kiến Quốc đưa hết tài sản chứng khoán Hợp Nguyên ra, khả năng cũng chỉ có khoảng ba-năm mươi triệu.

Không nói đến nhân tố đằng sau, đơn thuần lấy điều động năng lực tiền vốn mà nói, sản nghiệp Hồng Cơ mà Tống Hồng Quân nắm giữ quy mô quỹ tài sản đầu tư đến 1 tỷ đô la Hongkong.

Tuy rằng tỉ lệ của Tống Hồng Quân nắm giữ trong đó không đến ba phần, nhưng bởi vì nguồn vốn khác đều tương đối phân tán, hơn nữa tỉ lệ tương đương đều là bỏ vốn công trái, cho nên sẽ không ảnh hưởng quyền khống chế của Tống Hồng Quân với đầu tư Hồng Tin.

Quỹ đầu tư sản nghiệp Chúng Tín của Tôn Á Lâm nắm giữ, từ 2 triệu đô la Mỹ ban đầu, đến giai đoạn xây dựng nhà máy 2 Mai Cương, quy mô mới mở rộng đến 20 triệu đô la Mỹ.

Nhưng tài chính lúc đầu này, Tôn Á Lâm đều tập trung vào việc xây dựng nhà máy Mai Cương 1,2.

Mà lợi nhuận năm nay của Mai Cương, khiến cho tổng lượng tài sản thuộc về Tôn Á Lâm ở quỹ sản nghiệp Chúng Tin tăng lên 30 triệu đô la Mỹ.

Sau khi dự án nhà máy thép Tân Phổ khởi động, chỉ có một mình Tôn Khải Thiện hai lần rót vào quỹ đầu tư sản nghiệp Chúng Tín tổng cộng 80 triệu đô la Mỹ, khiến cho quy mô tài sản của đầu tư Chúng Tín khống chế lúc này đạt 200 triệu đô la Mỹ.

Cũng không trách được Tống Hồng Quân vẫn nói Tôn Á Lâm ngốc nghếch to gan, đi theo Thẩm Hoài làm 3 năm được ăn cả ngã về không, tạo dựng căn cơ còn dày hơn y 10 năm chìm nổi thương hải.

Bất kể là Chúng Tín, Hồng Cơ hay là thế lực địa phương Mai Khê thể hiện ý chí đầu tư Chử Giang, bây giờ tập hợp lực lượng tư bản bao gồm cả ngân hàng Nghiệp Tín,chủ yếu cũng còn là bảo đảm dự án thép Tân Phổ xây xong đúng hạn và tham gia vào xây dựng cảng Tân Phổ và thành phố mới gần cảng, nhưng nếu muốn thị trường chứng khoán gây lên sóng gió, chứng khoán Trường Phong và Hợp Nguyên cộng lại đều không mạnh bằng thực lực vốn của một mình Tống Hồng Quân hoặc Tôn Á Lâm

Huống hồ sau lưng Thẩm Hoài còn có ba sân đầu tư tài chính nhà nước địa phương như Tập đoàn đầu tư khai thác Mai Khê, Tập đoàn đầu tư khai thác Tân Phổ và đầu tư Đông Hoa.

Nếu muốn làm cho rõ ràng, Thẩm Hoài còn không coi đám người họ Tạ và Lưu Kiến Quốc vào đâu.

Nhưng Thẩm Hoài kiêng kị nhất vẫn là vấn đề quyền khống chế của Tập đoàn Hoài Năng.

Mặc dù 10 năm qua, nhà họ Tống thảo luận khinh thực, chịu ảnh hưởng của kinh tế kế hoạch truyền thống quá sâu, bỏ qua ngưng tụ và xây dựng của lực lượng tư bản,nhưng phe phái chính trị có trình tự cao như vậy, trong tiềm lực trình tự tư bản vẫn không thể coi nhẹ. Lần này dự án thúc đẩy cải tạo đường sắt Từ Đông và than Hoài xuất đông chính là nhà họ Tống trực tiếp thể hiện trong tiềm lực của trình tự tư bản, thậm chí có tiềm lực rất lớn có thể đào ra.

Mặc dù cô út hiện tại đang quản lý Tập đoàn Hoài Năng, nhưng Tập đoàn Hoài Năng là doanh nghiệp nhà nước của bộ Điện lực khống chế toàn bộ vốn, bác hai và đám người Đới Hạ nếu muốn thông qua một tờ điều lệnh thay đổi người nắm giữ Tập đoàn Hoài Năng cho con cháu bọn họ một tay nắm giữ, Thẩm Hoài cũng không có cách nào.

Thật sự đi đến bước này, nội bộ nhà họ Tống lưỡng bại câu thương là điều không cần phải nói, các dự án quy mô lớn như khai thác tổng hợp cảng Tân Phổ, cải tạo đường sắt Từ Đông, khai thác than Hoài và phát triển kinh tế địa phương của cả tỉnh Hoài Hải tất nhiên cũng bị chèn ép.

Những điều này không phải là thứ Thẩm Hoài mong nhìn thấy.

Giống như Tống Kiều Sinh sẽ không áp lên con đường quan lộ của hắn, Thẩm Hoài tương tự cũng sẽ không áp lên tương lai phát triển của địa phương và Mai Cương, cho nên vẫn muốn giấu dao sau lưng, mọi người bình tĩnh ngồi xuống bàn bạc.

Tống Kiều Sinh thu lại ánh mắt nhìn Thẩm Hoài, cho dù sau khi Đàm Khải Bình chịu nhục, ông ta thật sự coi trọng hơn đứa cháu trai bướng bỉnh này, cũng tự cho là không có coi thường hắn, nhưng lúc này trong lòng vẫn có một cảm giác xa lạ.

- - Mai Cương cố ý mượn xác của lọc dầu Từ Thành, Mai Cương có suy nghĩ của mình, bác ủng hộ.

Lời nói của Tống Kiều Sinh thật sâu xa,

- - Nhưng mọi người đều là trong một đại gia đình, hợp lực thì mạnh, phân lực thì yếu, có suy nghĩ gì, có kế hoạch gì, đều phải cố gắng theo phương hướng này, điều này về đại thể sẽ không sai đâu, Thẩm Hoài cháu cảm thấy bác nói có lý không?

Thẩm Hoài vừa muốn nói chuyện, Tống Kiều Sinh ngăn hắn, lại bảo Tống Hồng Kỳ:

- - Cháu lấy ghế cho Thẩm Hoài, Hồng Quân, người một nhà, mọi người đều ngồi xuống nói chuyện. nếp sống cũ của các cụ không cần, chúng ta cũng nên nói chuyện dân chủ.

Nhìn Tống Hồng Kỳ miễn cưỡng đi mang ghế, Thẩm Hoài sờ sờ cái mũi, hắn cũng không phản cảm nhiều lắm với Tống Kiều Sinh lúc này dùng thủ đoạn nhỏ áp chế nhuệ khí của hắn, chỉ có điều Tống Kiều Sinh bọn họ lúc này còn chưa nhìn thấy ý đồ hắn tranh giành lọc dầu Từ Thành, cũng không thể không nói tầm nhìn ngắn của nhà họ Tống thực là đủ trí mạng.

Thẩm Hoài đón nhận chiếc ghế từ tay Tống Hồng Kỳ rồi nói:

- - Mai Cương tính toán tiếp nhận lọc dầu Từ Thành không phải là cháu muốn đấu khí với bác hai. Đương nhiên trong vấn đề này cháu cùng với Kiến Quốc, Hồng Nghĩa có sự khác biệt, cũng định hai ngày này nói chuyện này với bác hai và cô út. Chỉ có điều trước khi cháu kịp nói ra, Lý Cốc đã chiếu tướng cháu trước mặt mọi người, cháu tính khí lại mạnh mẽ, nhất thời bị kích động, liền trực tiếp làm rõ ý đồ tiếp nhận lọc dầu Từ Thành với anh ta, thật không ngờ lại làm cho bác hai hiểu lầm.

- Dù sao Lý Cốc cũng không phải có tâm địa gì tốt, hắn tạt nước bẩn lên đầu Lý Cốc, cũng không sợ có người chạy tới nói này nói kia.

Tạ Chỉ luôn muốn Thẩm Hoài sẽ để tất cả mọi người đều có lối để xuống, không ngờ da mặt hắn lại có thể dày đến vậy, thảo nào ngày hôm qua hắn lật bàn uy hiếp, cảnh cáo, chỉ là hắn nhằm vào phản ứng khiêu khích của Lý Cốc.

Tạ Chỉ nhìn hai bên, thấy cha cô cúi đầu, Hồng Kỳ, Thành Giang bọn họ đều quay đầu, đại khái cũng không muốn nghe Thẩm Hoài nói bậy bạ nhưng cũng không thể không nghe tiếp

- - Bác cũng không hiểu lầm gì.

Tống Kiều Sinh sắc mặt như cũ, cười nói,

- - Cháu có suy nghĩ gì, bây giờ nói với bác cũng không muộn.

- - Phát triển của sản nghiệp cảng khẩu, sắp thép, đóng tàu, lọc dầu là ba ngành nghề cần tập trung vốn nhất, lọc dầu Từ Thành với Mai Cương mà nói, không chỉ là tài nguyên xác để niêm yết, còn là một điểm tựa, một bước đột phá để Mai Cương tiến vào sản nghiệp lọc dầu.

Tình thế phát triển đến bước này, ý đồ về bố cục chiến lược sản nghiệp đã không cần phải giấu diếm nữa, Thẩm Hoài cũng không cần xem phản ứng của người khác, bốn bề yên tĩnh tiếp tục nói.

- - Lúc trước nếu không có thép thành phố Đông Hoa, Mai Cương không phát triển lên được, bất luận là Mai Cương hay nhà máy thép Tân Phổ, tầng quản lý chủ yếu và cốt cán kỹ thuật đều đến từ thép thành phố Đông Hoa, bao gồm sản nghiệp đồng bộ tương ứng, cũng đều là cơ sở của thép thành phố Đông Hoa tạo ra. Mai Cương tương lai muốn tiến vào sản nghiệp lọc dầu, vậy ý nghĩa của nhà máy lọc dầu Từ Thành đối với Mai Cương cũng tương tự như thép thành phố Đông Hoa…

Thẩm Hoài không quan tâm đến vẻ kinh ngạc của người khác, tiếp tục nói:

- - Nhà máy lọc dầu Từ Thành có thể nói là tình thế bắt buộc, mấu chốt là vấn đề làm thế nào được, nhà máy lọc dầu Từ Thành thua lỗ trường kỳ, làm cho giá cổ phiếu lưu thông rất thấp, điều động tài chính âm thầm thu hút, sau khi tích lũy được cổ phần nhất định, ngoài việc ngăn cản người khác nhập cục, còn có thể đưa ra yêu cầu tiếp nhận toàn bộ cùng với phía thành phố Từ Thành. Đây cũng là một cách nhưng chưa chắc đã phù hợp. Lọc dầu Từ Thành khi niêm yết phát hành, giá phát hành liền lên đến 5 đồng, giá trị lưu thông thị trường đạt tới hơn 1 tỷ, nhưng sau khi phát hành giá cổ phiếu cũng không tăng lên, lại tụt xuống đáy, không có cơ hội cho nhà đầu tư rút khỏi.Ban đầu cơ quan tham gia phát hành cổ phiếu lọc dầu Từ Thành, có công ty chứng khoán ở địa phương Từ Thành, có ngân hàng, doanh nghiệp nhà nước, doanh nghiệp tư nhân, thậm chí có rất nhiều công nhân viên chức, nhân dân thành phố bị phân chia. Bọn họ đều bị tổn thất thê thảm ở lọc dầu Từ Thành. Nếu lúc này Mai Cương lấy phương thức dụ dỗ, sau khi lấy được cổ phiếu giá thấp từ trong tay bọn họ lại lưu thông lượng lớn cổ phiếu, rồi lại đề xuất tiếp nhận toàn bộ lọc dầu Từ Thành với thành phố Từ Thành, cháu không thể phán đoán sẽ gây lên phản cảm phổ biến, thậm chí phản đối kịch liệt…

- - Ông nội đã từng nói với cháu một câu, chúng ta phải làm được một sự nghiệp ở địa phương, mà không phải cướp cái gì, tranh cái gì, thậm chí lừa cái gì với ai, phải giỏi trong việc chuyển thế bất lợi thành thế có lợi.

Thẩm Hoài tiếp tục nói,

- - Cháu công khai tin tức mượn xác, sau đó là tin tức Mai Cương tiến vào sản nghiệp lọc dầu. Điều này sẽ kích thích giá cổ phiếu của lọc dầu Từ Thành liên tục dâng lên.Nhưng giá cổ phiếu của lọc dầu Từ Thành thực ra phải đi lên, không được đi xuống, tất cả cơ quan, dân chứng khoán trong vòng lưu thông cổ phiếu lọc dầu Từ Thành sẽ trở thành lực lượng ủng hộ của chúng ta trong sự nghiệp phát triển sản nghiệp lọc dầu mà không phải là lực cản…

- - Đương nhiên không kịp thời báo cáo cho bác hai và cô út, cũng không trao đổi với Kiến Quốc, Hồng Nghĩa, đã công khai tin tức là cháu làm việc lỗ mãng. Việc này cháu xin nhận lỗi với bác hai, cô út, cũng xin lỗi Kiến Quốc, Hồng Nghĩa.

Tạ Chỉ nhìn thấy đám người Lưu Kiến Quốc, Tống Hồng Nghĩa mặt xám mày tro, những lời này của Thẩm Hoài còn độc hơn so với trực tiếp bôi nhọ bọn họ.

Tuy rằng tận trong đáy lòng cô căm ghét Thẩm Hoài, nhưng lại không thể không thừa nhận những lời này của Thẩm Hoài quả thật còn hơn xa so với anh cô và bọn Lưu Kiến Quốc, Tống Hồng Nghĩa; Có thành tựu phát triển của Mai Cương phía trước, cũng không thể chỉ trích những lời nói này của Thẩm Hoài.

Bình Luận (0)
Comment