Bất kể tư sau khi đến Từ Thành, có thể gặp mặt Điền Gia Canh hay không, Thẩm Hoài đều đã tính toán ở Từ Thành chừng hai ngày, thậm chí cân nhắc quay về Yến Kinh một chuyến, hoặc đi tìm đám người Kỷ Thành Hi, Đàm Thạch Vĩ tâm sự.
Tài liệu tố cáo Mai Cương tuy rằng từ Bộ Nông nghiệp chuyển tới tỉnh, Điền Gia Canh đối với Mai Cương còn tỏ thái độ bảo vệ, nhưng những người này nếu quyết tâm muốn hạ Mai Cương, không phải một lần không thành công sẽ chấp nhận chịu thu tay về.
Nếu chẳng may Thủ tướng trực tiếp hỏi sự kiện vi phạm quy định đất canh tác Hà Phổ đâu rồi, ở tỉnh còn có thể tránh được sức ép hay sao?
Không có khả năng khiến chuyện như vậy xảy ra, Thẩm Hoài trước hết sẽ làm một vài chuyện.
Đêm tối đen như mực, xe lửa chạy trên đồng bằng Hoài Hoàng, dọc tuyến không thông qua thị trấn lớn, hai bên thôn xóm, đồng ruộng thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một vệt ánh sáng mờ nhạt ở phía chân trời.
Bánh xe cùng niềng xe ma sát, phát ra tiếng "keng két, keng két", nằm trong buồng xe, Thẩm Hoài cũng ngủ không được, tay gối lên ót nghĩ vài việc.
Vương Vệ Thành cầm khăn mặt, cốc súc miệng, từ bên ngoài tiến vào, nói với Thẩm Hoài: - Tôi vừa rồi ở phòng rửa mặt gặp được hai gã công nhân xí nghiệp Hoài Năng, nghe bọn họ nói chuyện, Trịnh Tuyển Phong hình như cũng ngồi trên chuyến xe này trở về Từ Thành.
Xí nghiệp than đá Hoài Năng tiến vào khai thác Hoài Tây, phát triển tài nguyên than đá, ở tỉnh trực tiếp nhận một văn kiện mở đường "chấn chỉnh toàn bộ thị trường than đá tỉnh và những căn bệnh nguy hiểm phát sinh nơi hầm mỏ", Trịnh Tuyển Phong làm Phó bí thư tổ Đảng tập đoàn Hoài Năng, Tổng giám đốc xí nghiệp than đá Hoài Năng, thường xuyên ở tuyến đầu Hoài Tây làm việc, cũng không có gì gây bất ngờ.
Khi lên xe lửa không gặp được, Thẩm Hoài nghĩ thầm rằng đám người Trịnh Tuyển Phong là từ nơi khác của Hoài Tây mà lên xe.
Tuy nhiên, không nói trước đây giao thiệp không nhiều lắm, chỉ bằng một vài hành động của Trịnh Tuyển Phong từ sau khi đến Từ Thành, Thẩm Hoài cũng không muốn đi đến gặp mặt gã, coi như không biết gã có trên xe lửa lần này.
- Nghe nói Trịnh Tuyển Phong trong khoảng thời gian này ở Hoài Tây bắt tay vào tổ chức và thành lập đội tàu vận chuyển than đá. Tần Đại Vĩ đối diện Thẩm Hoài đang nằm trên giường, thấy Thẩm Hoài đối với việc Trịnh Tuyển Phong đang có mặt trên chuyến xe lần này không có phản ứng gì, ngồi xuống nói: - Xí nghiệp than đá Hoài Năng về sau chung quy sẽ thông qua đội tàu tự chuẩn bị, đem than đá vận chuyện chống đỡ nhà máy phát điện nhiệt điện lạc hậu, mà lại không thông qua tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ
Thẩm Hoài khẽ thở một hơi, nói: - Tuy rằng tập đoàn Hoài Năng ở tập đoàn vận tải đường thủy cũng nắm giữ cổ phần tương đối lớn, tuy nhiên Trịnh Tuyển Phong chẳng qua lấy cớ là xí nghiệp than đá Hoài Năng cùng điện lực Hoài Năng muốn hình thành một dây chuyền sản xuất kín, vì phòng ngừa lợi nhuận thất thoát ra ngoài, cho nên sự việc ngành vận tải than đá của xí nghiệp than đá Hoài Năng trong tương lai, phải loại trừ tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ ra ngoài
Tần Đại Vĩ bĩu môi, các phân đoạn dây chuyền sản xuất trước đây hoàn toàn khép kín, nhìn như có thể phòng tránh thất thoát lợi nhuận, nhưng khiếm khuyết thúc đẩy từ bên ngoài, rất có thể làm cho hiệu suất thấp, chế độ quan liêu nghiêm trọng và một loạt vấn đề khác, đương nhiên cũng không cần phải đem dụng tâm của Trịnh Tuyển Phong cùng Mai Cương phân rõ giới tuyến, bắt đầu ý đồ từ con số không mà nói, kỳ thật trong lòng mọi người đối với việc này đều rất rõ ràng.
Thẩm Hoài cũng hoàn toàn đã sớm biết được, tập đoàn Hoài Năng có khả năng trái lại đối với Mai Cương hình thành quy định khuếch trương, mới chọn hợp tác cùng tập đoàn than Hoài
Nói cho cùng thái độ gì cũng không quan trọng, điều quan trọng chính là nắm chắt lá bài tẩy trong tay mình.
Tập đoàn Hoài Năng sắp tới ngoại trừ theo lẽ thường tiếp tục xây dựng dự án phát điện nhiệt điện, chủ yếu chính là cầm văn kiện của Đảng trao quyền cho cấp dưới mở đường, ở Phượng Thành, thu mua gần như toàn bộ các xã nhỏ có hoàn cảnh khó khăn, tiến hành cải tạo sửa sang hầm mỏ thị trấn, hành động rất lớn.
Trước mắt trên tỉnh chính là khuyến khích để xí nghiệp than đá Hoài Năng, tập đoàn than đá Tỉnh Hoài cùng với công ty than đá Hoài Tây cạnh tranh, đối với xí nghiệp than đá Hoài Năng không thêm bất cứ hạn chế gì, đối với tập đoàn than đá Tỉnh Hoài cùng với công ty Hoài Tây, cũng không có chính sách quan tâm đặc biệt, hy vọng có thể lấy cạnh tranh khuyến khích toàn thể đắm chìm vào ngành than, cũng hy vọng tập đoàn Hoài Năng có thể cung cấp lượng lớn tài chính, đẩy mạnh điều chỉnh kết cấu sản xuất công nghiệp than đá toàn tỉnh, kéo nền kinh tế than đá vực dậy.
Trong tỉnh một mặt là thái độ và kì vọng, nhưng rơi xuống trên đầu tập đoàn than Hoài lại hoàn toàn khác nhau.
Khai thác than đá Hoài Tây lúc trước là than Hoài cùng than đá Hoài Tây là chia đều địa bàn, hiện tại thoáng cái xí nghiệp than đá Hoài Năng chiếm đến ba phần thiên hạ, tăng lên tính cạnh tranh, ắt phải khiến kinh doanh của tập đoàn than Hoài càng khó khăn, mà tầng quản lý trong con đường làm quan bên trên của Tôn Phù Kính cùng tập đoàn than Hoài cũng gặp phải một tương lai mịt mù ảm đạm.
Tình trạng kinh doanh năm ngoái của tập đoàn than Hoài, đừng nói đến hạn chế xí nghiệp than đá Hoài Năng tiến vào Hoài Tây công thành chiếm đất, thậm chí càng không biết hoạt động triển khai vốn bên dưới của xí nghiệp than đá Hoài Năng, còn có thể duy trì được một chút ưu thế hay không.
Mà cùng nhà máy thép Tân Phổ hợp tác, liền hoàn toàn xoay chuyển cục diện bị động của tập đoàn than Hoài
Bất kể là giao kèo thị trường giao dịch than đá là tám trăm ngàn tấn than cốc hằng năm, cũng làm cho tập đoàn than Hoài khôi phục được kha khá khả năng lợi nhuận, lấy lại sự tín nhiệm của tổ chức ngân hàng. Đối với việc xí nghiệp than đá Hoài Năng có thể khuếch trương, tập đoàn than Hoài chẳng những không cần áp dụng thế phòng thủ, thậm chí còn thừa sức điều chỉnh hầm mỏ, mở rộng ưu thế so với xí nghiệp than đá Hoài Năng.
Mà công ty than đá Hoài Tây, có thể được sự chống đỡ của địa phương, cũng có thể miễn cưỡng duy trì ưu thế với xí nghiệp than đá Hoài Năng, không đến mức vượt qua một cách thần tốc.
Tập đoàn than Hoài, công ty than đá Hoài Tây một khi có thể duy trì mạnh mẽ, cứng rắn phần đất chủ nhà, thái độ phải thu liễm của xí nghiệp than đá Hoài Năng sẽ nổi dậy, điều này cũng làm cho, hoặc nhiều hoặc ít, hạn chế phần quyền lực của Trịnh Tuyển Phong trong tập đoàn Hoài Năng bành trướng ra.
Chiêu này của Thẩm Hoài nói trắng ra chính là vừa ăn cướp vừa la làng, để bọn người Tống hệ đang nhìn hắn cùng phân định sức mạnh.
Tần Đại Vĩ còn chưa biết việc tài liệu bộ Nông nghiệp tố cáo, tuy nhiên trong khoảng thời gian này y đối với tình hình ân oán nội bộ trong Tống hệ cũng hiểu khá rõ, cũng càng có thể nhận thức trong nước muốn làm thành chuyện gì, làm lớn chuyện gì, thật sự là quá khó khăn.
Đêm khuya lộ trình không đến hai trăm km, nhưng dọc đường dừng lại một chút, đến khi trời sáng tỏ mới lái vào đến Từ Thành, thậm chí so với thời gian đi còn nhiều hơn.
Đây là chuyến cuối của xe lửa Từ Thành, thời gian dừng sân ga khá dài, đứng lại phía sau nhìn người đi đi lại lại trên sân ga, Thẩm Hoài không muốn chạm mặt bọn người Trịnh Tuyển Phong, ngồi ở trong xe lâu hơn một chút, mới cùng Tần Đại Vĩ, Vương Vệ Thành xuống xe.
Thẩm Hoài sau khi đến, văn phòng tự nhiên sẽ cho xe đến đón, bọn họ còn chưa tới cửa nhà ga, liền thấy Chủ nhiệm Liêu Đức Chí cầm điện thoại đứng ở bên kia vẫy tay, nhưng nhân viên công tác kiểm tra vé ngăn lại, không thể tới đón tiếp.
Ra khỏi cửa kiểm tra, Thẩm Hoài bỗng nhiên nhìn thấy xe của Trịnh Tuyển Phong cũng đỗ phía sau cách trạm xe không bao xa, liền đứng ở cách đó không xa cùng Tạ Thành Giang, Lưu Kiến quốc nói chuyện phiếm, trong một đám nhân viên vây quanh, nhìn qua hướng hắn, dường như đang chờ hắn đi ra.
Trịnh Tuyển Phong bốn mươi tuổi xuất hiện, mặt chữ điền, mày rậm, mắt nhỏ, tóc nếu để ý sẽ thấy rất ngắn, dáng người cường tráng, toàn bộ thân hình tỏa ra bá khí rất mạnh, y đứng ở đó, nhìn qua bên này, cũng không tỏ vẻ gì.
Nhưng thật ra Lưu Kiến Quốc nhìn thấy Thẩm Hoài, phản ứng có vẻ khoa trương, đi sang bên này, nói:
- Thẩm Hoài cậu cũng lên chuyến tàu này sao? Tôi nghe Hoài Năng người ta nói cậu đi Phượng Thành tham gia hội thảo sửa đổi nhà máy than cốc than Hoài, tôi còn chưa tin. Tôi thầm nghĩ, một chút chuyện như vậy có thể khiến cậu đi chuyến này sao? Thật không nghĩ đến cậu thật đúng là đi chuyến xe này, tổ tuần tra Tỉnh Ủy mấy ngày nay không phải ở Tân Phổ đấy ư, cậu có thể không liên quan gì đến sao?
Thẩm Hoài lúc này có thể xác định bọn người Lưu Kiến Quốc biết việc bộ Nông nghiệp tố cáo Hà Phổ vi phạm quy định sử dụng đất rồi, Lưu Kiến Quốc hiển nhiên cho rằng tổ tuần tra Tỉnh ủy mấy ngày nay là nhằm vào Hà phổ, Mai Khê là trọng điểm tuần tra, sau khi bộ Nông nghiệp đem tài liệu tố cáo chuyển tới tay Điền Gia Canh, Tỉnh ủy tất nhiên có bố trí đặc biệt.
Ngẫm lại cũng phải, việc này cũng chính là Điền Gia Canh muốn lưu lại ấn tượng bên ngoài.
Nhìn thấy trong mắt Lưu Kiến Quốc không giấu nổi vui sướng khi người gặp họa, Thẩm Hoài cũng chỉ cười một tiếng, lại liếc mắt nhìn Trịnh Tuyển Phong, Tạ Thành Giang một cái, lạnh nhạt nói: - Tổ tuần tra Tỉnh Ủy còn đang ở Hà Phổ, tôi còn có việc phải trở về, không thể ở đây cùng mọi người đàm luận rồi, về sau có rảnh thì tụ họp vậy
Tài xế lái một chiếc xe thương vụ màu đen sắc cạnh tới, Liêu Đức Chí giúp hắn mở cửa xe, Thẩm Hoài liền cúi xuống ngồi vào xe, không để ý đến bọn người Trịnh Tuyển Phong nữa, đợi Vương Vệ Thành, Tần Đại Vĩ lên xe, liền cho tài xế rời khỏi nhà ga.
Đưa Tần Đại Vĩ về nhà, Thẩm Hoài và Vương Vệ Thành thì nghỉ lại ở khách sạn Đông Hoa, tuy nhiên liền sau đó cô út Tống Văn Tuệ lại gọi điện đến, hẹn hắn giữa trưa cùng Thành Di đến nhà ăn cơm.
Thẩm Hoài gọi điện thoại cho Thành Di, nói việc hẹn đến nhà cô út: - Cô út hôm nay có nấu vài món mà cô rất thích, đặc biệt gọi cô sang, loại đối đãi này tôi và Tống Đồng đều không có phúc hưởng thụ đâu
- Cô út bận rộn như vậy, giữa trưa còn phải về nhà nấu cơm, có phải rất làm phiền đến cô hay không? Thành Di trong điện thoại cảm thấy hơi ngượng ngùng.
- Không cần, cô út cũng không phải đặc biệt bận rộn, rất hiếm khi cô chịu biểu diễn một chút tay nghề nha. Thẩm Hoài cười nói.
- Cô út làm sao mà không bận được? Thành Di nói:
- Nếu anh buổi sáng không có việc gì, chúng ta qua sớm một chút nấu ăn đi
Thẩm Hoài trong lúc đó cũng không biết phải giải thích thế nào cho Thành Di hiểu cô út trong thời gian này thật không bận rộn, chỉ có thể hẹn tầm giữa trưa sang rước cô, rồi cúp điện thoại.
Xí nghiệp than đá Hoài Năng nếu muốn bước đầu hình thành quy mô khai thác một năm sản sinh mười triệu đến mười lăm triệu tấn, cũng không phải một hai năm có thể đạt được. Từ thăm dò địa chất đến khai thác hầm mỏ, bảo trì máy thậm chí cao hơn là chế tạo phương tiện hầm mỏ và vận chuyển than đá, bãi chứa, ...vânvân đều phải xây dựng từng công đoạn. Thẩm Hoài lúc ban đầu khi vạch lên kế hoạch phát triển của than Hoài đông xuất, liền tính toán thử đến mục tiêu này, nhanh nhất cũng cần đến ba năm, chậm chút thì cần năm năm thậm chí khoảng thời gian dài hơn.
Mà ở bên trong Tống hệ lúc nào nên thúc đẩy điện khí hóa Từ Đông và sửa đổi đường sắt đôi chính thức khởi công, còn phải cùng xí nghiệp than đá Hoài Năng ở Hoài Tây thiết lập quan hệ phát triển.
Nếu xí nghiệp than đá Hoài năng dự tính năm năm sau mới có thể đạt được quy mô khai thác từ mười triệu đến mười lăm triệu tấn, vậy khoảng cuối năm thứ ba sẽ chính thức khởi động điện khí hóa Từ Đông và xây dựng công trình sửa chữa đường sắt đôi, đối với tập đoàn Hoài Năng mà nói còn lại là hạn chế cùng hệ thống đạt hiệu quả và lợi ích cao nhất.
Lúc trước dù có cố gắng thế nào, đều rất khó thúc đẩy công tác có tiến triển lớn.
Hiện tại, bên trong Tống hệ ở mặt ngoài đem việc khống chế tình hình chung ở phía đông của tập đoàn Hoài Năng và than Hoài cùng với công việc hậu cần sửa chữa đường sắt đôi giao cho cô út Tống Văn Tuệ phụ trách, nhưng trên thực tế bởi vì sửa chữa đường sắt Từ Đông thật chậm chạp không có một chút tiến triển gì, do đó cũng có thể nói cô nhỏ Tống Văn Tuệ bây giờ làm công tác điều hợp với mặt ngoài, mà có Trịnh Tuyển Phong, đám người Diệp Nghi, Ngô Đẳng thì ở tập đoàn Hoài Năng càng trên cơ bản khuếch trương lực ảnh hưởng và quyền lực.
Đây cũng là lý do cô út Tống Văn Tuệ từ thời gian đó đến nay không quá bận rộn, cứ tiếp tục như vậy, vai trò của cô út sẽ không là gì.