Đêm nay đối với rất nhiều người mà nói rất khó chợp mắt.
Tô Khải Văn và Đàm Tinh Tinh cũng không ở cùng cha mẹ, mà ở một tiểu khu ba tòa nhà, cũng không có mời bảo mẫu, vợ chồng son ở trong căn hộ thang máy không cho là đặc biệt xa hoa, ở cũng tự do.
Đàm Tinh Tinh đang tắm, Tô Khải Văn ngồi ở trước ban công, nhìn bầu trời đêm vì sao mơ hồ, hồi tưởng vừa rồi ở nhà cha vợ ăn cơm tối, cha vợ sau khi biết Thẩm Hoài và Thành Di tình hình ở chung thân mật mặt mày xanh mét cả buổi không có hé răng.
Tuy rằng sự việc đã trôi qua hơn một năm, nhưng là có chút đau thương không phải nửa năm một năm có thể xóa nhòa.
Tô Khải Văn thấy nhân lúc cha vợ đang hăng hái, đâm Thẩm Hoài thằng tạp chủng này một cái. Tuy rằng ở tỉnh cuối cùng còn sắp xếp vị trí tổng xã bày tỏ an ủi, nhưng nhìn cha vợ một năm này tóc bạc hơn phân nửa, Tô Khải Văn cũng không khó đoán được cha vợ trong lòng dày vò cùng khổ sở.
Khổ như thế vẫn cứ không có cách nào nói với ai cái gì? Nói ông ta không có tài cán gì, ở trong khe cậu nhóc lật thuyền? Nói sức chịu đựng của ông ta nhỏ, không chấp nhận được cấp dưới làm ra chuyện lớn, đến nỗi cuối cùng mâu thuẫn trở nên gay gắt, làm chính mình không có đất dung thân? Nói ông ta đường đường là một Bí thư Thành ủy không đấu lại một Bí thư Đảng ủy thị trấn nhỏ bé?
Lúc này điện thoại trong phòng khách vang lên, Tô Khải Văn đi qua, xem số điện thoại biểu hiện là nhà cha mẹ gọi tới, cầm lấy tai nghe, tiếng của cha anh ta Tô Duy Quân truyền tới:
- Mẹ con nói con buổi tối gọi hai cuộc điện thoại lại đây, có chuyện gì không?
- ... Tô Khải Văn do dự một lát, đem tình hình buổi trưa thấy được, nói cho cha của anh ta biết: - Thẩm Hoài và con gái của Thành Văn Quang, quan hệ dường như thân mật hơn so với trong tưởng tượng
Quan hệ của Thẩm Hoài và Thành Di chỉ là mặt ngoài, Tô Khải Văn biết cần coi trọng chính là thái độ của Thành Văn Quang sau lưng Thành Di.
Sau sự kiện lọc dầu Từ Thành, Thẩm Hoài và đại lão tầng cao cấp của Tống hệ có sự phân liệt, có rạn nứt, đã không phải là bí mật gì khái niệm than Hoài xuất đông, Tống hệ ủng hộ những nỗ lực tăng cường phát triển của tập đoàn Hoài Năng, đồng thời cũng khởi động đám người Trịnh Tuyển Đỉnh, Diệp Nghi Ngô hạn chế thậm chí bài xích lực ảnh hưởng thâm nhập của Mai Cương đối với tập đoàn Hoài Năng, mà đám người Tạ Thành Giang, Lưu Kiến Quốc, thì lại công khai biểu lộ bất mãn đối với Mai Cương hệ.
Dưới tình hình như vậy, các phương diện đối với chuyện mờ ám của Mai Cương mới lại dần dần tới tấp; lần này có người trực tiếp tố cáo Hà Phổ trưng đất tồn tại vấn đề nghiêm trọng với bộ Nông nghiệp, cũng là đoán được khi Thẩm Hoài và Mai Cương bị đánh, đại lão Tống hệ rất có khả năng chọn đứng ngoài quan sát.
Khi biết tin tức tổ tuần tra Tỉnh ủy sắp sửa tiến hành trọng điểm tuần tra kiểm tra đối với Hà Phổ, Tô Khải Văn một dạo cho rằng giờ đến phiên bọn họ báo thù một mũi tên: Chỉ cần Thẩm Hoài và Mai Cương hệ lâm vào tình cảnh một thân một mình, Tô Khải Văn mới không tin dựa vào lực lượng tự thân Mai Cương, có thể chống lại nhiều người ngoài kia như hổ rình mồi như vậy.
Chỉ là lúc này, suy nghĩ của anh ta nảy sinh lung lay.
Nói cho cùng Thẩm Hoài rốt cuộc vẫn là con cháu nhà họ Tống.
Đám người Tống Kiều Sinh có thể để cho người khác đánh không nhẹ không nặng Thẩm Hoài và Mai Cương hệ một chút, còn có thể nói là khiến tiểu bối không an phận có thể được một răn đe, được bài học kinh nghiệm, bọn họ cũng có thể duy trì một thái độ công bằng ở giới bên ngoài.
Nhưng, cho dù là vì duy trì thể diện bên ngoài của Tống hệ, Tống Kiều Sinh đều khó có khả năng ngồi nhìn người ngoài níu lấy Thẩm Hoài và Mai Cương, đánh cho đến chết.
Hơn nữa thực sự nói thêm một bước nữa, ông cụ nhà họ Tống tất nhiên cũng sẽ không ngồi không làm như không tồn tại.
Cho nên lần này có người đem tài liệu tố cáo đưa tới bộ Nông nghiệp, muốn đánh Thẩm Hoài và Mai Cương hệ, hạn chế Mai Cương phát triển đồng thời khiến Thẩm Hoài nhả ra càng nhiều ích lợi hơn nữa, điều kiện trước tiên chính là muốn tầng đại lão Tống hệ giữ trầm lặng.
Bên trong Đảng trong quan viên cao cấp Ủy viên dự khuyết trung ương trở lên, trẻ hơn so với Thành Văn Quang, cũng không đến hai mươi người; Thành Văn Quang và Tống Kiều Sinh cũng xưng cán bộ phái trẻ, trong nội bộ Tống hệ có sức nặng đầy đủ.
Lúc trước Tống hệ cố gắng hết sức tác hợp việc cưới xin của Thẩm Hoài và Thành Di, chính là hy vọng Tống Kiều Sinh và Thành Văn Quang có thể liên hợp lại, trở thành trung tâm ổn định mà chắc chắn của Tống hệ nếu Thành Văn Quang lựa chọn kiên quyết ủng hộ Thẩm Hoài và Mai Cương hệ, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến thái độ của tầng đại lão Tống hệ đối với Mai Cương trong chuyện này.
Tô Khải Văn thầm nghĩ, lấy ngay cá nhân Tống Kiều Sinh mà nói, ông ta có lẽ rất hy vọng thấy Mai Cương có thể bị gõ đánh, có thể đạt được răn đe và dạy dỗ, nói không chừng sẽ còn hy vọng thằng cháu trai Thẩm Hoài này sau khi được dạy dỗ, từ nay về sau đối với ông ta cúi đầu chịu thua, để ông ta sai bảo, nhưng phía sau tất cả những chuyện này, cần tình thế là được kiểm soát.
Nếu cả sự việc phát triển tiếp, có khả năng làm cho toàn bộ Tống hệ sụp đổ lớn, chia rẽ lớn, Tống Kiều Sinh còn có thể cố ý dung túng người khác đánh Mai Cương sao?
Tô Khải Văn đem ý nghĩ của anh ta nói qua điện thoại cho cha của anh ta nghe...
Tô Duy Quân ở bên kia điện thoại đã yên lặng một hồi lâu, mới lên tiếng: - Suy nghĩ của con rất có lý, lúc trước bảo Tinh Tinh đi tiếp xúc với con gái của Thành Văn Quang, chính là muốn thử một chút thái độ phía sau của Thành Văn Quang, chúng ta bên này không thể lại hành động thiếu suy nghĩ tuy rằng công việc tuần tra của tổ kiểm tra Tỉnh ủy là Điền Gia Canh trực tiếp sắp xếp, nhưng cha vừa mới biết tin tức, Lý Cốc hôm qua cũng đi Hoài Tây, có tiếp xúc với Thẩm Hoài, sự việc có lẽ còn có thay đổi mà chúng ta không nghĩ tới. Như vậy, ở trong chuyện này con đừng nên thể hiện thái độ gì, có cơ hội thì tiếp xúc nhiều với Mạnh Kiến Thanh. Sau khi Điền Gia Canh rời khỏi Hoài Hải, địa vị của Từ Bái sẽ trở nên quan trọng
- Dạ... Tô Khải Văn gật đầu, nói thêm mấy câu, thì cúp điện thoại.
Phe phái nào cũng có một mặt phức tạp, hiện tại Kế Kinh hệ ở Hoài Hải là do Điền Gia Canh cầm đầu, nếu Điền Gia Canh đối với Mai Cương có thái độ bảo vệ, ý kiến của cá nhân Từ Bái sẽ áp chế đến Tô Khải Văn từ Mạnh Kiến Thanh, Phùng Chí Sơ nơi đó phát hiện, thái độ của Từ Bái đối với Mai Cương không có nhiều thân thiện
Tô Khải Văn bên kia đêm khuya khó ngủ, Tống Hồng Kỳ bên này nội tâm cũng chịu đựng đau khổ như vậy.
- Thành Di mắt mù, cô ta là loại ngu ngốc gì, thằng tạp chủng kia có điểm nào tốt, có thể khiến cô ta để mắt tới? Lưu Kiến Quốc phẫn nộ bất bình thấp giọng nói lẩm bẩm.
Lưu Kiến Quốc mấy năm nay ở thị trường chứng khoán làm ra tài sản mấy chục triệu, chủ yếu chính là đầu cơ công ty cổ phiếu có khả năng đưa ra thị trường kiếm lời.
Chỉ có điều lúc trước anh ta mặc dù có nền móng, nhưng không có khống vốn tư bản, chỉ có thể đi theo dòng cổ phiếu chuyển dịch. Người khác cũng sẽ chiếu cố mặt mũi của anh ta, trước khi thu lại cho biết chút tin tức, làm cho Lưu Kiến Quốc những năm gần đây kiếm lời không ít, nhưng anh ta mãi cũng không ăn được khối thịt béo bở lớn nhất kia.
Ở cuối những năm 80, đầu thập niên 90, trong tay có năm ba chục triệu, trong giới công tử ở thủ đô cũng có thể xông pha.
Tuy nhiên năm gần đây số lượng vốn tư sản trong hệ thống kinh tế thị trường càng lúc càng lớn, nhân lúc thế lực kinh tế tư nhân đều có thể góp ra năm ba tỷ tiến quân vào ngành ngân hàng, Lưu Kiến Quốc năm ba chục triệu trong giới công tử ở thủ đô, cũng đã có chút chưa đủ xem rồi.
Lưu Kiến Quốc cũng có chút có dã tâm, không cam lòng làm người đứng sau.
Anh ta một lòng muốn vật lộn ở trên Mai Cương một phen lớn, thậm chí sớm đã ở hai chi nhánh thua lỗ nghiêm trọng, cổ phiếu công ty đưa ra thị trường đã bị thành phố cảnh cáo bị đánh phủ đầu, không ngờ cuối cùng lại bị Thẩm Hoài đùa cợt một phen lớn.
Mai Cương mượn xác tổ chức lại đưa ra thị trường, ông ta không thể mò được chút lợi lộc gì, thậm chí còn bởi vì vội vàng làm hao tổn vài triệu, có thể làm cho anh ta có chút tính khí tốt đối với Thẩm Hoài sao?
Bây giờ nghe nói Hồ Lâm ở sau lưng muốn đánh Mai Cương, còn bắt lấy cái cán lớn vi phạm quy định trưng đất, Lưu Kiến Quốc là nóng lòng muốn vén tay áo lên nhảy qua xem kịch vui, nhìn Hồ Lâm sai người chà đạp Thẩm Hoài máu thịt lẫn lộn mới hay
Buổi sáng anh ta cùng với Tạ Thành Giang đến nhà ga đón Trịnh Tuyển Phong trở về từ Hoài Tây, nghe được Thẩm Hoài cũng cùng chuyến tàu, anh ta liền cố ý đứng ở cửa chưa vội đi.
Buổi sáng nhìn Thẩm Hoài nghiêm mặt rời khỏi nhà ga, Lưu Kiến Quốc không kìm nổi đắc ý khắp nơi tuyên dương, lại đoán được Thẩm Hoài sẽ tới chỗ Tống Văn Tuệ xin giúp đỡ, cố ý giật dây Tống Hồng Kỳ và Tạ Chỉ chạy tới giúp vui, không ngờ Tống Hồng Kỳ và Tạ Chỉ lại mang về tin tức như vậy!
Thành Di và Thẩm Hoài quan hệ thân mật nghĩa là như thế nào?
Nghĩa là Thành Văn Quang ở thời khắc then chốt có khả năng đứng ra giúp Mai Cương.
Nghĩa là trò hay mà anh ta trong lòng tràn đầy mong chờ rất có thể không trình diễn đã chào kéo màn rồi.
Nghĩa là đứa con rơi của Tống gia sẽ còn tiếp tục ở trước mặt bọn họ nhảy nhót không ngừng.
Trong mắt Lưu Kiến Quốc, Thành Di cũng thành một kẻ ngu xuẩn ngu không ai bằng, trước kia ngàn không muốn, vạn không muốn, không ngờ đi cùng thằng tạp chủng Thẩm Hoài này, miệng cũng không có mắng lời khó nghe, trong lòng thì mắng thành đồ gái điếm rồi.
Nghe Lưu Kiến Quốc đối với Thành Di cũng không có lời hay gì, Tạ Chỉ ngồi một bên không lên tiếng, biết trước kia cũng có người tác hợp Lưu Kiến Quốc và Thành Di chẳng qua là năm đó Thành Di căn bản chướng mắt với người trong giới công tử, cuối cùng lựa chọn ra nước ngoài học, trốn ở nước ngoài vài năm cũng khó khăn lắm mới trở về một chuyến, hiện giờ lại chủ động cùng Thẩm Hoài phát triển nảy sinh quan hệ thân mật, có lẽ cái này làm cho Lưu Kiến Quốc trong lòng khó chịu?
- Việc này vẫn phải nói với cha cậu một tiếng... Tạ Thành Giang khẽ thở dài một cái, nói với Tống Hồng Kỳ.
Tống Hồng Kỳ gật đầu, tình hình phát triển có chút thoát ly khỏi phạm vi bọn họ có thể khống chế, Thẩm Hoài và Thành Di quan hệ thân mật, bất kể là Thành Di chủ động, vẫn là nói sau lưng có ý chí của Thành Văn Quang ở bên trong, chỉ cần Thẩm Hoài và Thành Di có khả năng đính hôn thậm chí kết hôn, tình hình diễn biến đều sẽ trở nên phức tạp khác thường.
Cho dù chỉ là cá nhân Thành Di có thiện cảm với Thẩm Hoài, quan hệ do đó mà thân mật, cũng có thể bảo Thành Văn Quang đứng ra công khai ủng hộ Mai Cương nếu cao tầng Tống hệ đang còn tiếp tục duy trì im lặng với cả sự việc, dễ dàng tha thứ người khác đánh Mai Cương, răn đe Thẩm Hoài, ít nhất trước tiên phải làm rõ thái độ của Thành Văn Quang, vẫn không thể đương nhiên cho là ông ta sẽ cùng theo duy trì im lặng.
Tống Hồng Kỳ cầm lấy di động, đến trên ban công, gọi điện thoại nhà ở Yến Kinh...
Nhìn thấy Tống Hồng Kỳ cúp điện thoại trở về, Tạ Chỉ hỏi: - Ba của cậu nói như thế nào?
- Cha tôi muốn chúng ta chú ý chặt chẽ hướng đi của Thẩm Hoài. Tống Hồng Kỳ nói: - Nếu Thẩm Hoài sắp tới có ý đi Yến Kinh, nhất định phải trước tiên nói cho ông ấy biết tin tức...
- Vậy làm sao có thể biết? Lưu Kiến Quốc buồn bực lên tiếng hỏi.
Tạ Thành Giang cũng cảm thấy đau đầu, Thẩm Hoài nếu ngồi máy bay đi Yến Kinh, bọn họ còn có thể thông qua cục hàng không dân dụng tra được tin tức đặt vé của Thẩm Hoài; tuy nhiên Thẩm Hoài mấy năm gần đây càng quen ngồi xe lửa, bọn họ sao mà nắm giữ hành tung của hắn?
Hiện tại Thẩm Hoài ngay tại Từ Thành, bọn họ ở bên cạnh Thẩm Hoài cũng không có tai mắt có thể mật báo tin tức đúng lúc.
Tạ Chỉ nói: - Thẩm Hoài nếu về Yến Kinh gặp mặt Thành Văn Quang, Thành Di không thể không đi theo...
Tống Hồng Kỳ gật gật đầu, theo tính của Thẩm Hoài kia, bọn họ qua cũng sẽ không có sắc mặt tốt gì, cho Tạ Chỉ hai ngày này tìm Thành Di hai lần, bảo đảm Thành Di rời khỏi Từ Thành có thể biết trước, ngược lại không có vấn đề quá lớn...