Đầu tháng bảy Hồng Kông trả về, ngân hàng trung ương Thái Lan cho ra hối suất cố định giữa đồng bạt Thái với đồng đôla Mỹ, chính thức công bồ đồng tiền Thái đã trượt giá. hối suất: tỉ lệ tiền tệ giữa các nước Ngắn ngủi trong vòng dăm ba ngày, đồng tiền Thái nhanh chóng ngã giá trên diện rộng. Kế đó các quốc gia như Indo, Malaysia cũng không chịu nổi áp lực, đành nhắm mắt phó mặc tỉ giá hối đoái đi xuống Cứ thế một đoạn thời gian mưa sa bão táp thương trường, cả khu vực Đông Nam Á đều nằm trong vòng nguy cơ khủng hoảng tài chính. Ngay đến thị trường chứng khoán HongKong cùng Singapore cũng tránh không khỏi một pha chấn động sau vụ trượt giá hàng loạt. Chốn đầu cơ ngân quỹ rốt cục phảng phất mùi vị máu tanh như đoàn cá sấu ồ ra xâu xé. Không ai dự trước được tương lai kinh tế sẽ trôi về đâu.
Sản nghiệp ngoại mậu của vùng duyên hải vốn chủ trương công nghiệp nhẹ hơn nửa năm tới cũng có dấu hiệu trì trệ rõ ràng. Cụ thể là trong tương quan với tổng sản nghiệp mậu dịch chuyển khẩu xứ Cảng thơm, từ độ quý hai cho tới nay hiển nhiên càng thêm phần áp lực từ trung ương xuống.
Ngay từ Quốc nội (Lục địa) đến thị trường chứng khoán Nhật Hàn cũng theo chấn động mà trượt dốc không phanh, phỏng chừng sẽ không có khu vực nào có thể bứt ra khỏi cơn lốc tài chính này để thoát thân nổi.
Cuối tháng bảy, Quốc vụ viện cuối cùng cũng tiến hành điều tra sơ bộ những món nợ nước ngoài của các tỉnh thành, tình hình coi như có chuyển biến lạc quan. "Quốc vụ viện Cộng hòa nhân dân Trung Hoa" là cơ quan tài chính cao nhất của cộng hòa nhân dân Trung Hoa.
Độ hai mươi năm trở lại đây tình hình trong nước hấp dẫn các quỹ ngoại hối vượt quá 200 tỉ đôla Mỹ, chủ yếu tập trung đầu tư ở các doanh nghiệp trường kỳ, thế nên trong giới doanh nghiệp đoản kỳ có khả năng sẽ vì kinh tế xấu đi mà thất thoát ra ngoài một lượng không quá đáng kể, đại khái là khoảng 30 tỷ đôla. ngoại hối là thuật ngữ chỉ các phương tiện sử dụng trong giao dịch quốc tế
Năm 1997 ngoại hối dự trữ của quốc gia tính ra không được bao nhiêu, song cũng đủ dư dả để bù lỗ thất thoát vốn liếng.
Nhiệm vụ chủ yếu của các tỉnh thành bấy giờ là quay lại ứng đối với sự suy thoái sản nghiệp ngoại mậu của nền công nghiệp nhẹ, hòng ngăn ngừa nhịp độ tăng trưởng kinh tế đang đều đặn lại bị trượt dốc hàng loạt.
Trong giai đoạn này, Thẩm Hoài một mặt vừa giám sát tiến trình sản xuất thử, vừa xem xét tiến trình đàm phán về việc luyện hóa tại nhà máy thép Tân Phổ. Mặt khác lại bị kéo vào tham gia vụ nghiên cứu thảo luận tình hình kinh tế, như thể ngoài thân phận một cán bộ, hắn còn được nhìn nhận như một chuyên gia kinh tế thực thụ vậy.
Năm gần đây sản nghiệp ngoại mậu của Đông Hoa cũng nhanh chóng vùng dậy với khí thế dũng mãnh chẳng kém cạnh. Tính trong phạm vi gia xưởng Tử La, họ Hổ chế y, khu Mai Khê mới thành lập, các xí nghiệp nhẹ đạt giá trị sản lượng ngoại mậu trên trăm triệu cũng đã có sáu nhà.
Những xí nghiệp này dưới ảnh hưởng của trận khủng hoảng tài chính thành ra mạnh có yếu có.
Như họ Hổ chế y vì chịu tác động trầm trọng mà thu nhập ngoại mậu tháng sáu sụt giảm đáng kể. Nhà xưởng bắt đầu giảm tải lượng sản xuất, thế mà vẫn chưa hề thực thi được việc cắt giảm sử dụng công nhân.
Gia xưởng Tử La chịu ảnh hưởng ít nên tốc độ tăng trưởng chỉ bị chậm lại một chút mà thôi. Riêng gia xưởng quốc tế Tân Phổ, theo kế hoạch trong phạm vi sản nghiệp đã thu nhận đến hai ngàn công nhân, đều đang trong tình trạng khẩn trương thành lập, cũng không thấy dấu hiệu bị chậm dần.
Hết thảy những chuyện quang minh ngấm ngầm gì cũng đều nói hết rồi, chẳng còn bao nhiêu cái bí mật nữa.
Họ Hổ chế y làm xí nghiệp cảng, sản phẩm xuất khẩu đa phần chuyển khẩu HongKong. Ngoại trừ bộ phận tiêu thụ ở Âu Mỹ, còn có một bộ phận thị trường tiêu thụ tương đương tại Nhật Hàn cùng Đông Nam Á.
Quy mô mậu dịch xuất nhập khẩu khu vực Đông Nam Á từ đầu năm đã bắt đầu suy thoái, bấy giờ lại càng là trung tâm của cơn lốc khủng hoảng tài chính. Mà HongKong lại chính là trung tâm kinh tế của Hoa thương, cảm thụ nhạy bén hơn, áp lực lập tức truyền về khu sản xuất.
Tử La gia những năm gần đây chính xác là có cùng nhịp đô với Mai Cương, lại có quan hệ mật thiết với khu vực Tây Âu.
Mặc dù ở các nước Tây Âu lượng người Hoa sinh sống không bằng mấy phần Đông Nam Á, thế nhưng trên thị trường bán sỉ tại khu vực này người Hoa chiếm số định mức cực lớn. Chỉ vẻn vẹn trong địa phận thủ đô Paris của Pháp sản phẩm mậu dịch bán sỉ của Hoa thương đã đạt đến hơn ba nghìn nhà.
Năm gần đây, những khu sản nghiệp ngoại mậu như Mai Khê, Hà Phổ phát triển. Cả Thẩm Hoài lẫn Hùng Văn Bân đều chú trọng thúc đẩy phát triển trao đổi mậu dịch trực tiếp với các khu Âu Mỹ và Nhật Hàn hòng giảm bớt tỉ trọng mà mậu dịch chuyển khẩu Hương Cảng đang chiếm.
Lúc bấy giờ quả không hề suy xét đến vấn đề nguy cơ kinh tế mà chỉ nghĩ đến việc giảm bớt trình tự chuyển khẩu, chưa nói không chỉ giảm thiểu tiền vốn trên diện lớn, mà còn có thể đẩy mạnh hiệu suất lên mức cao.
Ngoài ra còn phải nhắc tới trong hội liên hiệp Hoa thương các quốc gia Tây Âu, Tôn gia, Vũ gia có một vị thế khổng lồ. Bất kể là đốc thúc xí nghiệp nội địa xuất khẩu, hay là thu hút Hoa thương các nước Tây Âu đến nội địa đầu tư xây dựng nhà máy đều có thể thực thi dễ như trở bàn tay.
Hiện tại sự giao động kinh tế tại Đông Nam Á đang tăng lên khiến quy mô lớn ngoại mậu đối với khu vực Âu Mỹ thoái dần, ngược lại càng giúp cho mậu dịch trực tiếp giữa các xí nghiệp ngoại mậu của nội địa với Âu Mỹ có thêm không gian phát triển.
Thời điểm kinh tế tăng trưởng tốc độ cao, vàng thau lẫn lộn, mâu thuẫn đếm không xuể, những sai sót dù bự đến đâu cũng đều được che đậy cả. Hiện tại nguy cơ kinh tế đang đến gần với cơn lốc khủng hoảng tài chính ồ ạt tràn tới, tấn công mãnh liệt vào thực trạng kinh tế. Tuồng như thủy triều rút xuống, đến lúc đó ai mặc quần lót hay không mặc cũng đều bày ra khác biệt rành rành.
Kinh tế Âu Mỹ từ năm 90 tới nay vẫn trượt dốc, sự biến chuyển sản lượng vẫn liên tục trong tình trạng thay đổi chậm chạp, được cái biểu hiện vẫn tương đối ổn định, không có dấu hiệu gập gềnh bấp bênh nhiều.
Ngoại trừ thị trường chứng khoán tương đối mẫn cảm đồng thời chịu ảnh hưởng chấn động biên độ không nhỏ từ cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á, thực trạng kinh tế khu vực Âu Mỹ gần như không bị sứt mẻ gì. Chính vì vậy mà để các xí nghiệp nội địa được trực tiếp trao đổi mậu dịch với Âu Mỹ cũng chính là một mánh né đòn tấn công trực tiếp từ cuộc khủng hoảng tài chính lần này.
Còn một lý do chính đó là, dù cho thực trạng kinh tế không thể tránh được đòn tấn công thì lúc đó ưu thế về khống chế quản lý cùng phí tổn xí nghiệp sẽ càng hiển hiện vượt trội.
Ngày 18 tháng 8, vì quan ngại với nguy cơ tài chính Đông Nam Á mà tỉnh lại lần nữa tổ chức hội nghị nghiên cứu và thảo luận về tình hình tổ chức tài chính. Đến lúc đó thì Thẩm Hoài cũng bị kéo vào dự ghế hội nghị.
Hội nghị nghiên cứu và thảo luận tại nhà khách của tỉnh sẽ do Tỉnh trưởng Triệu Thu Hoa ra mặt chủ trì. Các đại biểu của chính quyền tỉnh, sở nghiên cứu kinh tế, vụ kinh tế tỉnh, kế toán tỉnh, vụ ngoại mậu tỉnh, vụ doanh nghiệp nhà nước, Hoài Đại, viện kinh tế tỉnh cùng các đơn vị xí nghiệp cũng đều góp mặt đông đủ.
Thẩm Hoài cũng tham dự cuộc hội nghị, chạm mặt với đám người Lý Cốc, Bài Văn Trí, Lương Vinh Tuấn, Diệp Tuyển Phong, Tôn Phù Kính.
Mấy người Dư Vi, Tạ Hải Thành, Chu Hành Văn cũng làm đại biểu cho thương nhân nước ngoài được mời tham dự hội nghị nghiên cứu và thảo luận Nhác trông Chu Hành Văn, Tạ Hải Thành, trong lòng Thẩm Hoài tự nghĩ "Bọn chúng thì có cái gì mà đòi thương nhân nước ngoài chứ?"
Lúc này, sự việc Hùng Văn Bân, Ngô Hải Phong bị điều rời Đông Hoa đã được xác thực rõ ràng. Ngô Hải Phong đến Mặt trận Tổ quốc báo danh, trước mắt sẽ đảm nhiệm chức vụ Trưởng ban thư ký , đợi đến đầu năm sau sẽ tái bổ nhiệm vào chức vụ Phó chủ tịch. Sau khi Ngô Hải Phong rời đi, chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố do Phó bí thư Thị ủy Ngu Thành Chấm đảm nhiệm.
Bấy giờ tổ tuần tra Tỉnh ủy đã trở về, thế nhưng còn chưa đem ra kết luận gì. Mọi người thấy Thẩm Hoài trong hội nghị nghiên cứu và thảo luận không hé đến nửa lời thì đều cho rằng Bí thư tỉnh ủy Điền Gia Canh xem ra còn có thể tiến thêm một bước hạ bậc Mai thép.
Trong khoảng thời gian này Thẩm Hoài cũng dốc sức ra vẻ khiêm tốn, từ đầu tới chân đều tỏ thái độ khúm na khúm núm. Trong hội nghị nghiên cứu và thảo luận thì chẳng hé môi, đến chiều hội nghị kết thúc thì lập tức xách bản ghi chép sẵn sàng bỏ của chạy lấy người, ngay đến buổi chiêu đãi cơm tối cũng không chịu tham dự.
- Huyện trưởng Thẩm, Huyện trưởng Thẩm
Thẩm Hoài đến bãi đỗ xe, toan lái xe rời khỏi nhà tiếp khách của tỉnh, bỗng nghe phía sau Lương Vinh Tuấn gọi giật hắn lại.
Thẩm Hoài dừng bước hỏi Lương Vinh Tuấn: - Lương tổng gọi tôi có chuyện gì chăng?
Lương Vinh Tuấn tiến tới nói: - Tỉnh trưởng Triệu mời anh qua một lát
Thẩm Hoài cùng Lương Vinh Tuấn đi dọc theo tàng cây bên mé tây phòng tiếp khách lầu chính hướng về phía phòng dành cho thượng khách ở lầu Nhuận Hoa, đã thấy Lý Cốc, Phạm Văn Trí cùng với một vài cán bộ trong ban chính quyền tỉnh đang ngồi bên trong trò chuyện cùng Triệu Thu Hoa. Ngoài ra còn có cả Chu Hành Văn, Dư Vi nhập cuộc.
Thấy Triệu Thu Hoa giương mắt nhìn qua, Thẩm Hoài cười thầm trong bụng. Lần trước tại khách sạn Hoài Hải, hắn đập vỡ mộng đẹp về mưu đồ kỳ vọng nơi Bí thư Tỉnh ủy của lão ngay trước mặt Kỷ Trừng Hải, Đàm Thạch Vỹ, còn chưa biết trong lòng lão căm hắn đến chừng nào đâu, thế mà không hiểu lão lại gọi hắn qua có chuyện gì.
- Tỉnh trưởng Triệu, ngài tìm tôi có việc gì à? Thẩm Hoài giả ngu giả ngơ hỏi.
- Tỉnh ủy vừa đề xuất rằng năm nay dù kinh tế có tăng trưởng chậm đến mấy thì cũng phải bảo đảm Kế hoạch 10. Sắt thép là sản nghiệp chính của toàn tỉnh, mà Mai thép lại chính là con dê dẫn đầu sản nghiệp sắt thép toàn tỉnh. Cho nên có một vài vấn đề tôi phải tìm anh để hỏi han một chút Triệu Thu Hoa tủm tỉm cười nói.
- Phạm tổng cũng đang ở đây, Mai thép e rằng cáng không nổi cái trọng trách làm con dê đầu đàn này đâu. Thẩm Hoài khiêm tốn nói.
Lý Cốc ngồi bên cạnh thấy Phạm Văn Trí nghe được những lời này của Thẩm Hoài thì cụp mắt xuống, trong lòng cũng ngầm nở nụ cười.
Sắc mặt Triệu Thu Hoa vẫn không có gì thay đổi, nói tiếp:
- Đây cũng chẳng phải lúc nên khiêm tốn. Mấy năm nay Mai thép phát triển là thế, có người nào mà chưa tỏ? Phải rồi, đầu năm Mai thép đề xuất muốn Tân Phổ phải được đưa vào hoạt động trước tháng chín, mà từ bây giờ cho đến kế hoạch Mai thép đề xuất chỉ cách có hai tuần nữa thôi. Mà Tân Phổ bên kia động tĩnh thế nào cả tỉnh cũng chưa ai hay nhỉ
Hiện tại toàn tỉnh tăng tốc phải bảo đảm Kế hoạch 10, cũng không phải cứ hô hào cái khẩu hiệu là xong. Mục tiêu này nhất thiết phải tiến hành giải quyết, địa phương nào không đủ thì bù vào, nơi nào khả dĩ thì đẩy mạnh, vì sự tăng trưởng kinh tế mà cống hiến nhiều hơn nữa. Tất cả đều là chức trách cùng công tác trọng điểm mà chính quyền tỉnh tiếp nhận, ví bằng không giao được cho Tỉnh ủy những gì thiết yếu, tức là chưa làm tròn bổn phận công tác vậy.
Chỉ còn mấy tháng cuối cùng trong vụ hợp tác với Điền Gia Canh, Triệu Thu Hoa thực không muốn bị Điền Gia Canh nắm thóp.
Lúc này quy mô kinh tế tỉnh Hoài Hải chưa đủ lớn mạnh, nhà máy thép Tân Phổ chỉ sợ tới tận tháng chín mới hoàn thiện đầu tư. Nhưng đối với tình hình tăng trưởng kinh tế toàn tỉnh thì chí ít cũng kéo lên được một nấc. Cho nên đối với mục tiêu tăng tốc bảo đảm Kế hoạch 10 của toàn tỉnh thì việc nhà máy thép Tân Phổ có thể đưa vào hoạt động đúng hạn cũng như luyện hóa Tân Phổ có thể triển khai xây dựng một cách toàn diện hay không đặc biệt ảnh hưởng rất lớn.
Mà bên này nhà máy thép Tân Phổ cái nghi thức hoàn thành gì cũng chưa có, ngay cả báo cáo tiến triển công trình khoảng thời gian này còn chưa về tới thành phố chứ nói gì đến lên tỉnh Bên phía Mai thép lại không chủ động phối hợp, thành ra vụ giải quyết mục tiêu bảo đảm Kế hoạch 10 của tỉnh lại càng khó thi hành.
Triệu Thu Hoa đối với con người Thẩm Hoài rất bằng mặt không bằng lòng, chỉ là vì lợi ích công tác trước mắt, bất đắc dĩ tìm hắn qua hỏi han, bằng không e bản thân chưa làm tròn trách nhiệm.
Nghe Triệu Thu Hoa hỏi vậy, Thẩm Hoài "ồ" một tiếng đoạn đáp: - Công trình xây dựng của nhà máy thép Tân Phổ bên kia vẫn đang được khai triển dựa theo kế hoạch ban đầu. Có điều thị trường vật liệu thép hồi trước không lý tưởng gì cho cam, có lẽ đến tầm tháng chín, tháng mười toàn tuyến mới bắt đầu sản xuất, nội bộ bên Mai thép hãy còn đang thảo luận
Triệu Thu Hoa còn muốn một cái đáp án cho xác thực, thế nhưng Thẩm Hoài lại chẳng thấy hắn còn cái đáp án xác thực nào phải báo cáo cho Triệu Thu Hoa nữa.
Triệu Thu Hoa cũng không thể nói rằng thái độ của Thẩm Hoài là không tận tụy, có điều hắn trả lời hay không thì cũng như nhau, nên chỉ đành ra ý bảo Thẩm Hoài qua hội đàm phán nho nhỏ bên này, tiện thể từ từ mà xét nét câu cú của hắn.
Trước mặt Triệu Thu Hoa, dù ghế bên cạnh Lý Cốc còn bỏ ngỏ song Thẩm Hoài cũng không tiện thân cận với y, bèn quay qua chen vào ngồi giữa Dư Vi và Phạm Văn Trí, cười cười mở lời với Dư Vi: - Vụ xây dựng dự án thuyền Bảo Hòa sắp tới hình như hơi trì trệ nhỉ? Tỉnh trưởng Triệu kéo cô qua, hẳn là hy vọng mấy người các cô góp chút sức hử?
Lý Cốc ở đối diện nghe mà cười thầm trong bụng, tự nghĩ Thẩm Hoài nhìn thì ra vẻ khiêm tốn, ai mà biết chính là kẻ chuyên gia dùng kim ngoáy vào vết thương của người khác! Ngó khuôn mặt xinh đẹp bất chấp năm tháng của Dư Vi lúc nghe xong mấy lời của Thẩm Hoài, khóe miệng khe khẽ co giật, khẳng định đã bị câu hỏi của Thẩm Hoài xoắn đúng chỗ đau rồi.