Xe lửa đến Thạch Môn lúc sáng sớm, trời vẫn chưa sáng hoàn toàn, có sương mù lơ thơ trên sân ga.
Từ trong toa hành khách ấm áp đi ra, gió lạnh thổi qua khiến Thành Di còn chưa tỉnh ngủ hoàn toàn rùng mình một cái, hai tay nắm chặt kéo cổ áo khoác dệt bằng lông hải mã, nhìn sân ga cổ xưa, có chút không ngờ: - Đây chính là Thạch Môn rồi sao?
Sự phát triển xây dựng đô thị của Từ Thành ở khu vực duyên hải Đông bộ xem ra rất kém cỏi rồi, nhưng Thạch Môn còn kém hơn Từ Thành, hoàn toàn không có khí thế của đô thị tỉnh lị như trong tưởng tượng của Thành Di. Nhìn vẻ mặt hơi thất vọng của Thành Di, Thẩm Hoài đưa tay ra, cười nói: - Ừ, đây là Thạch Môn rồi, theo lý mà nói hẳn là chỗ trọng yếu Kinh kỳ, lại là một thành phố bị mọi người bỏ rơi.
Theo tổng sản lượng kinh tế mà nói, tỉnh Ký còn mạnh hơn Hoài Hải, chỉ có điều quy mô công nghiệp của tỉnh Ký chủ yếu tập trung ở khu vực phía bắc, vùng vịnh Bột Hải của trung bộ lại bị hai thành phố trực thuộc trung ương Yến Kinh và Tân Hải vét sạch, khiến cho kinh tế khu vực trung nam bộ của tỉnh Ký phát triển rất lạc hậu.
Cho dù thành phố Thạch Môn phát triển cũng rất bình thường, ở trong nước chỉ có thể là một thành phố quy mô bậc trung, hoàn toàn không có khí thế của đô thị tỉnh lị duyên hải trong tưởng tượng của mọi người.
Tuy rằng nhiều người kỳ vọng rất lớn cha Thành Di có thể chấn hưng nền kinh tế phía nam tỉnh Ký, nhưng khi Thẩm Hoài đến thành phố Thạch Môn, nhìn quang cảnh vắng vẻ sáng sớm nơi sân ga, thầm nghĩ chấn hưng kinh tế phía nam tỉnh Kýthật sự là trách nhiệm nặng nề nha.
Tuy nhiên nói đến chấn hưng cũng phải xem tiêu chuẩn gì.
Lịch sử của thành phố Thạch Môn không lâu, địa lý chủ yếu là bình nguyên, vì giao nhau với các đường sắt Thạch Thái, Kinh Quảng ở nội cảnh mà trở thành trục giao thông đường bộ của khu vực Tấn Ký. Công nghiệp của Thạch Môn sau thời kì kiến quốc rất phát triển, nhưng năm gần đây lại vì toàn thể xí nghiệp nhà nước tại địa phương lâm vào khó khăn, khiến cho kinh tế các thành phố tỉnh lị phía Nam bị kéo xuống một mảng lớn.
Hy vọng sự phát triển kinh tế của thành phố Thạch Môn có thể vượt qua các thành phố như Giang Ninh, Trấn Hải, về nhiều điều kiện đều có thiếu sót bẩm sinh.
Chẳng qua bố Thành Di đến tỉnh Ký đảm nhiệm tỉnh trưởng, tầm nhìn sẽ không hạn chế ở xung quanh tỉnh lị Thạch Môn, ông ta đồng thời điều chỉnh kết cấu sản nghiệp Ký Bắc, thúc đẩy kinh tế Ký Nam phát triển tương đối nhanh cũng xem là thành công rồi.
Lúc này nhìn thấy Trần Dũng Quân mà bố của Thành Di tín nhiệm cùng đi với hai nhân viên đi về phía bên này, Thẩm Hoài và Thành Di đi tới nói: - Tại sao thư ký Trần đích thân đến đón thế? Tôi và Thành Di đã gọi xe đến rồi.
Trần Dũng Quân cười nói: - Bên Thạch Môn này vẫn là tôi quen thuộc một chút, tài xế chưa hẳn có thể tìm thấy. Ngoài ra, tài xế taxi bên nhà ga này không chân chính, đưa mọi người đi vòng một đoạn xa cũng không có chỗ kêu oan đâu.
Thẩm Hoài cười. Nếu như hắn và Thành Di bị tài xế taxi của nhà ga này lừa, bọn họ lôi danh tính của tỉnh trưởng ra thì dường như chuyện bé xé ra to rồi.
Hai nhân viên cùng đi với Trần Dũng Quân chừng 30 tuổi, một người tên Tiểu Hàn, một người tên Tiểu Phùng, nhiệt tình nhận lấy rương hành lí trong tay Thẩm Hoài.
Trần Dũng Quân thấy trong toa hành khách không còn ai khác bước xuống, kì quái hỏi: - Tại sao chỉ có hai người, không phải có nhiều người cùng đến sao?
- Bọn họ à, trên đường đi đã đổi xe đi thẳng đến Thanh Hà rồi, Thẩm Hoài nói, - Tôi dẫn Thành Di đến Thạch Môn, buổi chiều nếu như có xe cũng phải đi Thanh Hà.
- Không cần vội như vậy, ở Thạch Môn thêm hai ngày đi. Trần Dũng Quân cười nói, mời Thẩm Hoài và Thành Di cùng ra khỏi sân ga.
Thẩm Hoài và Thành Di cùng đến Thạch Môn, trên danh nghĩa là thăm người thân, nhưng thực tế chủ yếu là hình thành ký kết ngầm với Kỷ gia trước đó, hiện tại phải làm một chút công việc thực tế.
Hợp tác chính thức giữa chính quyền địa phương chủ yếu là thúc đẩy cảng Ký Hà và cảng Tân Phổ sẽ kết thành cảng hữu nghị, gia tăng hợp tác phát triển sản nghiệp và kinh tế thương mại. Lần này chủ yếu do Đới Tuyền, Triệu Thiên Minh dẫn đội, cùng huyện Ký Hà tổ chức một hội giao lưu phát triển sản nghiệp Lâm Cảng và xây dựng bến cảng.
Hội giao lưu sẽ tổ chức mấy ngày, Thẩm Hoài và Kỷ Thành Hy đến lúc đó lộ mặt là được rồi, không cần phải tham gia toàn bộ tiến trình hoạt động giao lưu, vì vậy hắn và Thành Di đến thăm hỏi cha mẹ của Thành Di trước.
Cho dù tương lai Mai thép muốn tham gia phát triển khu vực Thanh Hà và Ký Nam, đầu tiên cũng cần tôn trọng ý kiến của bố Thành Di trước.
Quy mô thành phố Thạch Môn không lớn, lúc sáng sớm đường lớn lại chưa có xe, lái xe từ nhà ga đến trụ sở lớn tỉnh ủy chỉ mất bảy tám phút. Cửa trụ sở lớn tỉnh ủy có cảnh sát vũ trang trực, cẩn thận tỉ mỉ kiểm tra thân phận của Thẩm Hoài và Thành Di, trong trụ sở yên tĩnh không một tiếng người.
Sương mù bay bồng bềnh trên các ngọn cây, mọi người còn chìm đắm trong giấc ngủ, thỉnh thoảng nhìn thấy có mấy gia đình đang sáng đèn. Cách tường rào chỉ thấy tòa nhà rất bình thường, không có gì đặc biệt hay xa hoa khiến người ta tưởng tượng không ra gia đình sống trong trụ sở lớn này không có gì lạ lại chính là bảo tháp nhọn của quyền lực tỉnh Ký.
Bố của Thành Di hai ngày qua mới đến Thạch Môn, vừa tiến hành giao nhận chức vụ, hết thảy còn chưa thu xếp xong.
Cửa sân nhỏ hẹp, xe không thể chạy vào nên dừng ở bên ngoài vườn hoa. Trần Dũng Quân đẩy cửa sắt phía trước ra, Thẩm Hoài và Thành Di đi vào trong sân. Thành Văn Quang nghe thấy động tĩnh, đẩy cửa thư phòng ra đi đến mái hiên, cười nói: - Tàu hỏa không giờ muộn nha. Chúng ta từ Yến Kinh qua đây đã thể nghiệm rồi, nếu ngồi tàu hỏa, lộ trình sẽ chậm một giờ.
Thẩm Hoài nói: - Chúng cháu vẫn ổn, khoảng thời gian này tàu hỏa không đông đúc, tuyến đường không khẩn trương.
- Mẹ đâu ạ? Thành Di vừa hỏi bố cô thì nghe thấy tiếng Lưu Tuyết Mai ở bên trong đáp lại: - Mẹ đang làm bữa sáng cho các con. Bà vừa lau tay vào tạp dề vừa đi ra ngoài, hỏi: - Các con ngồi trên tàu hỏa không ngủ yên được, có muốn ăn qua bữa sáng rồi ở nhà ngủ bù không?
- Con ngủ không ngon giấc, nếu không có việc gì cần con làm thì buổi sáng con đi ngủ đây.
Thành Di trả lời, cô rất ít khi đi tàu hỏa, đêm hôm qua không ngủ ngon, hiện tại cứ ngáp dài.
- Thẩm Hoài thì sao? Ban đêm ngủ thế nào? Lưu Tuyết Mai hiện tại coi Thẩm Hoài là con rể nên rất quan tâm.
Thành Di nói: - Anh ấy ngủ như heo chết, con chính là thấy anh ấy ngủ say mới ngủ không được.
Lưu Tuyết Mai đánh Thành Di một cái, không cho cô nói hươu nói vượn, nói: - Người ta ngủ ngon vẫn cản trở con ngủ được sao?
- Con đã rất tốt rồi, chưa lôi kéo anh ấy cùng con nói chuyện đấy.
Thành Di ở trước mặt mẹ cô vẫn làm nũng giống như cô bé, đẩy lưng mẹ cô đi vào phòng giúp bà làm bữa sáng.
Cán bộ lãnh đạo cấp bậc như Thành Văn Quang cho dù sau khi về hưu hưởng thụ đãi ngộ cuộc sống và đãi ngộ chính trị vẫn không thay đổi. Chỉ là điều động lần này của Thành Văn Quang xem ra khá đột ngột đấy, người làm trong nhà cần phải xử lý một số chuyện nên chưa thể cùng đến đây.
Thành Văn Quang, Lưu Tuyết Mai không muốn văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh Ký đề cử người vào nhà bọn họ sinh sống, cho nên trong khoảng thời gian này bắt đầu cuộc sống hàng ngày, chủ yếu Lưu Tuyết Mai tự mình làm. Cũng chưa nói tới có cái gì vất vả, công tác điều động của Lưu Tuyết Mai điều động công việc chậm hơn một chút nên khá nhàn rỗi.
Thành Văn Quang mới tới tỉnh Ký nhậm chức, sẽ có một thời gian ngắn bận rộn, dù Thẩm Hoài đến, thời gian có thể tranh thủ cùng ông ta nói chuyện cũng không nhiều. Thành Di cùng mẹ cô đi chuẩn bị bữa sáng, Thành Văn Quang thì cùng Thẩm Hoài trực tiếp đến thư phòng nói chuyện.
Đến thư phòng ngồi xuống, Thẩm Hoài đem tình hình thay đổi đã phát sinh trong khoảng thời gian này của Đông Hoa, đặc biệt việc Quách Thành Trạch mới đến Đông Hoa nhậm chức đã hùng hổ làm khó dễ Trần Bảo Tề, nói cho Thành Văn Quang biết.
Thành Văn Quang gật gật đầu. Ông không biết Quách Thành Trạch hay là Mạnh Kiến Thanh, nhưng có thể biết cái mà Quách Thành Trạch thể hiện chính là ý chí của Từ Bá. Ông ta rất quen thuộc với Từ Bái, nói cho Thẩm Hoài biết:
- Khi Từ Bái ở Tân Hải, phong cách làm việc cũng rất kiên cường mạnh mẽ, được Thủ tướng Vương Nguyên yêu thích. Từ Bái có thể đi tỉnh Hoài Hải, cũng là Vương Nguyên chỉ đích danh Điền Gia Canh dẫn Từ Bái qua làm trợ thủ đấy. Thủ tướng Vương Nguyên muốn thúc đẩy khu vực trung tây bộ phát triển, giống như là muốn điều Điền Gia Canh đến Xuyên Đông làm bí thư, tuy nhiên cũng không có tính toán lại sắp xếp người nào đi Hoài Hải, Từ Bái thật ra có khả năng sẽ được trọng dụng.
Thẩm Hoài mới biết được Điền Gia Canh sẽ đi Xuyên Đông làm bí thư, nói: - Vậy bí thư Điền Gia Canh lần này là không thể tiến vào Bộ Chính trị rồi ạ?
- Không thể. Mới vài cái vị trí như vậy, quá nhiều người tranh giành. Thủ tướng Vương Nguyên đề bạt cán bộ, mặc dù chiếm giữ vị trí quyền thế, nhưng nói đến lý lịch kinh nghiệm vẫn bị người khác ngăn chặn một đầu.
Thành Văn Quang nói.
Nhân vật tầng cao trong Đảng mà Thẩm Hoài có thể xâm nhập tiếp xúc kỳ thật không nhiều lắm, nhưng nói đến khí độ chính trị gia cùng năng lực trị chính, hắn càng hy vọng Điền Gia Canh có thể vào Bộ Chính trị, nắm giữ phương hướng phát triển tương lai của Trung Quốc. Nghĩ đến Vương Nguyên kế tiếp sẽ trọng dụng Từ Bá ở Hoài Hải, tuy rằng không có nghĩa là Triệu Thu Hoa trước đó dựa vào Thủ Tướng sẽ ngồi chờ chết, nhưng giữa Từ Bái và Triệu Thu Hoa có một phen ác đấu là không thiếu được; như thế có lợi cho Mai thép ở Đông Hoa. Ở tỉnh Hoài Hải mọi việc đều thuận lợi, hiện tại biến số lớn nhất chính là người tiếp nhận chức vị Bí thư Tỉnh ủy Hoài Hải của Điền Gia Canh vẫn cứ không có tin tức.
- Nói đến thay thế Điền Gia Canh đến Hoài Hải làm bí thư, có hai ba danh sách đấy, trước mắt biến số còn là rất lớn.
Thành Văn Quang nói, - Tương lai một thời gian ngắn, hoàn cảnh Hoài Hải còn có lợi cho Mai thép cùng tập đoàn Hoài Năng tiến thêm một bước phát triển, cháu ở Hoài Hải cũng cần chủ động giao lưu với Diệp Tuyển Phong, chuyện cần nói thì nói, đừng cho người ngoài có cơ hội xem náo nhiệt.
Thẩm Hoài cười khổ một tiếng, nói: - Cháu rất sẵn lòng gặp mặt Diệp Tuyển Phong, chẳng qua Diệp Tuyển Phong mấy ngày nay vội vã muốn lôi kéo Tôn Khải Nghĩa. Khi Tôn Khải Nghĩa ở Từ Thành, hắn liền vội vã bảo Tạ Hải Thành suốt đêm chạy tới làm thuyết khách, Tôn Khải Nghĩa vội vàng về Hồng Kông, không rảnh gặp mặt, hắn liền vội vàng đi Hồng Kông công tác. Hai người bọn họ cuối cùng ở Hồng Kông gặp mặt một lần, còn tưởng là cháu chẳng hay biết gì. Diệp Tuyển Phong có ý đồ gì không nói rõ, nhưng cháu phỏng chừng hắn là muốn cho tập đoàn Trường Thanh tiếp nhận xây dựng bến tàu vận chuyển than đá Ký Hà.
Thành Văn Quang nói: - Ta ngày đầu tiên đến Ký Hà, Kỷ Thành Hi cũng đến Thạch Hà. Ta cùng hắn tán gẫu qua, hắn thật ra càng có khuynh hướng Mai thép tiếp nhận xây dựng bến tàu vận chuyển than đá Ký Hà. Thật sự không được thì để Kỷ Thành Hi ra mặt làm việc của tay Diệp.
Bốn triệu tấn than đá của Ký Hà vận chuyển ở bến tàu là hạng mục hợp tác ba năm trước đây, chủ yếu do tập đoàn Hoài Năng đầu tư xây dựng.
Cuối năm trước nội bộ Tống hệ xác định đưa than Hoài ra chiến lược phát triển, dưới sự tổ chức và thành lập của tập đoàn Hoài Năng, đưa ngành than đá Hoài Năng tiến vào Hoài Tây khai thác, phát triển tài nguyên than đá, tương lai cung ứng nguyên liệu than đá cho hạ lưu Chử Giang và nhà máy điện khu vực vịnh Hoài Hải. Mà động lực xây dựng bến tàu vận chuyển than đá ở Ký Hà lập tức đánh mất sạch sẽ.
Tập đoàn Hoài Năng về sau sẽ không trông cậy vào việc cung cấp tài nguyên điện than đá của bên Ký Hà, mà sau khi tổ chức xây dựng ngành than đá Hoài Năng, tài chính phát triển nội bộ cũng khẩn trương, tốc độ xây dựng bến tàu vận chuyển than đá của Ký Hà liền lập tức chậm dần xuống, đến hiện tại mới xây dựng không đến một nửa.
Thẩm Hoài thì muốn Mai thép tiếp nhận bến tàu vận chuyển than đá cảng Ký Hà, tiếp tục đầu tư tài chính tiến hành xây dựng, cũng xem như ủng hộ Thành Văn Quang đến tỉnh Ký làm việc, duy trì ký kết ngầm về hợp tác kinh tế thương mại với Kỷ gia.
Thẩm Hoài chưa từng nghĩ, Diệp Tuyển Phong vừa không muốn tiếp nhận xây dựng bến tàu vận chuyển than đá, cũng không có ý để Mai thép tiếp nhận, nhưng hắn ta cần có giải thích với nội bộ Tống hệ hoặc Kỷ gia, nên muốn tìm Tôn Khải Nghĩa thuyết phục lãnh đạo cấp cao Tập đoàn Trường Thanh, mở rộng nghiệp vụ đầu tư bến cảng ở nội địa.
Lãnh đạo cấp cao tập đoàn Trường Thanh thật sự sắp bị thuyết phục rồi, cuối cùng quyết định mở rộng nghiệp vụ đầu tư cảng nội địa, tập đoàn Hoài Năng tiếp nhận nhiệm vụ xây dựng bến tàu vận chuyển than đá cảng Ký Hà, vậy kế hoạch trước đây Thẩm Hoài muốn Mai thép chỉnh hợp bến cảng tập đoàn Trường Thanh, nghiệp vụ đầu tư vận tải đường thủy cũng hoàn toàn bị nhỡ nhàng.
Có chút cảm xúc Thẩm Hoài không có ý định biểu lộ ra, lần này hắn đến tỉnh Ký là muốn trợ giúp, chứ không phải tìm kiếm trợ giúp, buông tay nói:
- Cháu cũng không sao cả, cũng không có ý vượt qua Tôn Khải Nghĩa đi làm công việc của lãnh đạo cấp cao tập đoàn Trường Thanh. Chuyện bến tàu vận chuyển than đá lần này chưa quyết định, nhưng có thể xác định hạng mục hậu cần vật liệu sắt thép, đầu tư không lớn tàm mấy ngàn vạn, sau khi xây xong cũng có lợi cho sản phẩm của Mai thép tiến vào thị trường Ký Nam.