Tạ Thành Giang nói không muốn tham gia góp vào náo nhiệt của thực nghiệp Tư Hoa, không có nghĩa là muốn lấy lui làm tiến, ổn định trận tuyến hoảng sợ vừa rồi của Lưu Kiến Quốc. Thẩm Hoài chỉ cười, ánh mắt nhìn lướt qua mặt cha y, Tạ Hải Thành, Diệp Tuyển Phong, cười nói:
- Tôi thấy mấy người muốn không góp vào náo nhiệt này, chỉ sợ cũng không được. Hồ Lâm dựa vào thực nghiệp Tư Hoa định hướng đầu tư tiền vốn nhằm cổ phiếu tăng,ngoài mặt phải khởi động xây dựng cảng Tân Tân ở Đông Hoa, nhưng sau lưng thì có nghĩa là Kim Thạch Dung Tín ồ ạt bắc tiến. Nhà họ Hồ lại mạnh hơn, dự tính cũng sẽ không chạy đến vịnh Bột Hải, chạy đến Trấn Hải hoặc là chạy đến Giang Ninh tranh giành ích lợi gì, nhưng các ông sẽ không cảm thấy Kim Thạch Dung Tín bắc tiến, chỉ biết chen chân đầu tư vào bến cảng ư?
Tạ Thành Giang biết rằng đây là Thẩm Hoài có ý đi thay đổi đề tài, dắt mũi bọn họ đi, chỉ có điều lời nói này của Thẩm Hoài, ông ta lại không cách nào phản bác lại. Diệp Tuyển Phong ngồi rất lâu không hé răng lúc này khuôn mặt cũng có chút thay đổi.
Ý tứ trong lời nói của Thẩm Hoài rất rõ ràng:
Hồ Lâm mượn thực nghiệp Tư Hoa định hướng tăng vốn đầu tư, khởi động xây dựng cảng Tân Tân, thúc đẩy kinh tế duyên vịnh Hoài Hải mang bắc tiến chỉ là bước đầu tiên, bề ngoài là trợ giúp trong trận đấu sức giữa Trần Bảo Tề và Quách Thành Trạch ở Đông Hoa cùng với Từ Bái và Triệu Thu Hoa ở tỉnh Hoài Hải, thực tế sau lưng mơ hồ bộc lộ ích lợi chính trị và kinh tế càng triệt để hơn của nhà họ Hồ.
Giai đoạn hiện nay khu vực ven vịnh Hoài Hải thực sự chính là cái bánh ngọt lớn mà Hồ gia mơ ước, không phải ai khác, chính là tập đoàn Hoài Năng chủ đạo của Hoài than đá đông xuất lúc này. Thẩm Hoài ban đầu khi đề xuất khái niệm Hoài than đá đông xuất, đã làm cho hầu hết mọi người trong Tống hệ dao động lớn, đơn giản bởi đằng sau khái niệm này chứa quá nhiều ích lợi chính trị, kinh tế làm cho người ta nổi lòng tham.
Tạ Hải Thành nhìn Thẩm Hoài. Thẩm Hoài nói thì nói như thế, nhưng trong lời nói chứa ít nhiều phần phô trương thanh thế dọa người khác. Cái tin tức gọi là thực nghiệp Tư Hoa tăng cổ phiếu này căn bản chính là lời nói dối mà hắn tạo nên.
Tuy rằng Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân tin tức nhanh nhạy, nhưng Tạ Hải Thành nghĩ tập đoàn Thiên Ích và Hồ Lâm bên kia hẳn là không thể nào dễ dàng để cho nguồn tin tức chính xác hôm nay đã tiết lộ ra. Hôm nay bọn họ cũng đang chú ý việc này, hoàn toàn không nghe được một chút tin tức xác thực nào.
Thẩm Hoài quen dùng kế lừa gạt, lần này cũng rất có thể là hắn lừa gạt, một mặt là lừa gạt Lưu Kiến Quốc bọn họ dao động, đem tài chính hữu hạn điều nhập vào thị trường chứng khoán, một mặt tái tạo bầu không khí ồ ạt bắc tiến của nhà họ Hồ và Kim Thạch Dung Tín, tạo thêm áp lực bên ngoài cho bọn họ, mục đích cuối cùng chính là lừa gạt bên này từ bỏ bến tàu vận chuyển than đá cảng Ký Hà, để Mai thép thuận lợi tiếp nhận.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tạ Hải Thành nhìn Thẩm Hoài trở nên cảnh giác hơn, gõ góc bàn và cười nói:
- Ai luôn miệng ăn mà không mập mạp chứ. Kim Thạch Dung Tín mặc dù là một trong sáu xí nghiệp trung ương lớn trong nước trực tiếp ở Hongkong đăng kí thành lập,nhưng những năm gần đây chủ yếu đều tập trung phát triển buôn bán ở bên ngoài như Hongkong, Châu Giang, Quảng Châu Thâm Quyến, nghiệp vụ tài chính chứng khoán là chính, đến sau năm 90 mới đề cập tới đầu tư vào ngành nghề như bến cảng, nguồn năng lượng, vận tải đường thuỷ, sắt thép luyện kim…, có thể nói phát triển cũng khá nhanh chóng. Không đề cập tới Ngân hàng Dung Tín, Chứng khoán Dung Tín lấy nghiệp vụ tài chính chứng khoán là chủ yếu, quy mô đầu tư của Kim Thạch Dung Tín tại phương diện thực nghiệp khác cũng đều chưa hẳn có thể bì kịp được Mai thép. Tôi nghĩ, Hồ gia cho dù có ý muốn hiệp Kim Thạch Dung Tin ồ ạt bắc tiến, muốn tạo thành uy hiếp gì, cũng không phải một ngày…
- Thế nào, tôi nói đến nước này, các ông vẫn là đã cho tôi đang lừa gạt các ông?
Thẩm Hoài cười, hỏi.
Thẩm Hoài hỏi trắng ra như vậy, mặt già Tạ Hải Thành vô cùng khó coi.
Nếu nói thẳng bọn họ hoài nghi dụng ý của Thẩm Hoài, nếu chẳng may về sau sự việc chứng minh suy đoán của Thẩm Hoài là đúng, tên khốn này tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội đến chế giễu họ.
Nếu nói tin tưởng phán đoán của Thẩm Hoài, chủ đề tiếp theo còn phải tiếp tục để hắn đào hố xung quanh mình.
- Phán đoán của cậu cũng có lý.
Tạ Hải Thành nói:
- Nhưng có một số việc lúc này không cần thiết lo lắng quá nhiều. Công tác tốt nhất vẫn là dựa theo các bước mà làm. Chúng ta không thể không có chủ kiến, bảo sao hay vậy, tự mình làm rối loạn địa thế của chính mình.
- Địa thế của các ông là cái gì?
Thẩm Hoài hỏi tới cùng, thấy Diệp Tuyển Phong nhấp nha nhấp nhổm, hình như có ý phiền phức, lại hỏi thêm một câu:
- Tôi là hỏi địa thế của Tập đoàn Hoài Năng...
Diệp Tuyển Phong từ tận đáy lòng không thích sự hung hổ dọa người của Thẩm Hoài, thậm chí có thể nói là căm ghét, nhìn chằm chằm mặt Thẩm Hoài hai ba giây như vậy, mới chầm chậm nói:
- Tập trung nguồn vốn, phát triển nghiệp vụ phát điện nhiệt điện, than đá, cảng, vận tải khu vực duyên vịnh Hoài Hải., thúc đẩy thực thi kế hoạch than Hoài đông xuất là chiến lược phát triển mà Tống tổng, các bộ và Ủỷ ban trung ương vì phát triển tập đoàn ra quyết định, đây cũng là địa thế của tập đoàn; cho nên đem những cái không trọng yếu này bến tàu than đá cảng sông tỉnh Ký, chồng lên, cắt nguồn lực của dự án phân tán, cũng là địa thế của tập đoàn. Hải Phong và Trường Thanh là tập đoàn bạn hữu hợp tác nhiều năm qua, có cơ hội tăng cường hợp tác lẫn nhau, hợp lý điều chỉnh ba phương diện nghiệp vụ, tiến hành chỉnh đốn hợp lý nguồn lực, hai bên xúc tiến phát triển,cũng là địa thế của tập đoàn. Cho dù Kim Thạch Dung Tín có ý đồ bắc tiến vịnh Hoài Hải, ở gốc rễ đi lên, chúng tôi tự phát triển tự, nâng cao sức cạnh tranh của mình. Cho dù giữa những doanh nghiệp nhà nước cũng có thể triển khai cạnh tranh, đây cũng là địa thế của tập đoàn. Tôi nói như vậy, có phải có thể xem như rõ ràng hay không?
Diệp Tuyển Phong liên tiếp nói bốn câu, trả lời câu hỏi về địa thế của Thẩm Hoài, khí thế cũng quả thực là tràn trề, cũng không có ý che dấu chút nào, nói gần nói xa đều lộ vẻ bất mãn đối với Thẩm Hoài.
Mùi thuốc súng trên bàn cơm đột nhiên liền nồng nặc, Tống Bính Sinh cũng sắc mặt u ám, nhìn chằm chằm Thẩm Hoài, nói:
- Hoài Năng phát triển như thế nào, nghiệp vụ điều chỉnh như thế nào, cậu có đề nghị tốt gì cứ nói, không cần thiết vung tay múa chân...
Tạ Chỉ nghe dượng nói như vậy, cũng có chút không ngờ: Diệp Tuyển Phong chỉ hận không thể loại trừ lực ảnh hưởng của Thẩm Hoài và dì út ở Hoài Năng, nói vài lời nặng nề châm mũi nhọn vào đối phương cũng có thể hiểu được, nhưng dượng thực sự không cần phải tiếp thêm một câu nặng nề như vậy.
Chẳng lẽ, dượng hy vọng làm Thẩm Hoài tức giận đến mức bỏ đi?
Tạ Chỉ quay sang nhìn Thẩm Hoài, thấy hắn mấp máy môi không nói lời nào, trong lòng có cảm giác khó hiểu. Cô biết lời vừa rồi của Thẩm Hoài rất đúng, ánh mắt của mọi người quả thật đã khác hẳn.
Nếu Tống hệ vẫn là một chỉnh thể mật thiết không thể tách rời, vậy thì nên theo đề nghị của Thẩm Hoài, nhưng điều này đã không thể nào. Hồng Kỳ rõ ràng đã bắt đầu lo lắng Thành Văn Quang và Thẩm Hoài, hơn nữa lợi ích của nhà họ Tạ, lợi ích của đám người Diệp Tuyển Phong, Lưu Kiến Quốc dường như cũng đều đối lập với Mai thép,làm sao có thể sum họp được?
Tạ Chỉ nghĩ thầm Thẩm Hoài bị khiển trách như vậy, cô nên vui sướng khi người gặp họa, nghĩ kỹ lại đều không phải, cũng chỉ ngồi ở một bên không lên tiếng.
Hôm nay Tống Hồng Nghĩa cũng không nói gì, Lưu Kiến Quốc nghe lời dạy dỗ của Diệp Tuyển Phong và chú tư với Thẩm Hoài, trong lòng liền hạ giận, ánh mắt nhìn thẳng vào Thẩm Hoài, muốn thấy hắn khó chịu, trong lòng cũng ước gì hắn tức giận đến mức đẩy đổ ghế bỏ đi.
Thành Di đưa tay qua dưới bàn nắm tay Thẩm Hoài.
Cô chỉ biết là Thẩm Hoài và cha chú bất hòa, nhưng cũng không ngờ sẽ đối lập đến mức này, không ngờ khi Thẩm Hoài cùng đám người Diệp Tuyển Phong, Tạ Hải Thành có xung đột lợi ích, cha của anh sẽ kiên định đứng ở ở một bên như thế.
Lui mười ngàn bước mà nói, tập đoàn Hoài Năng có thể phát triển như ngày hôm nay, Thẩm Hoài cùng dì út Tống Văn Tuệ của hắn bỏ nhiều tâm huyết nhất, công lao cũng lớn nhất, bao gồm khái niệm than Hoài đông xuất cũng là Thẩm Hoài đề xuất và thực thi sớm nhất, bọn người Diệp Tuyển Phong chỉ hái quả đào. Thẩm Hoài hiện tại nói vài câu về tương lai phát triển của tập đoàn Hoài Năng, không ai được chụp cái mũ “vung tay múa chân” này lên đầu hắn. Nhưng không ngờ chính là cha của hắn-Tống Bính Sinh nói ra, Thành Di cũng cảm thấy rất bất ngờ, cũng khó trách Thẩm Hoài mấy năm nay không bước chân vào nhà một bước.
Thành Di không biết nói gì, chỉ lo lắng trong lòng Thẩm Hoài không dễ chịu.
Thẩm Hoài cầm bàn tay mềm mại nhỏ bé của thành Di trong lòng bàn tay, ánh mắt linh hoạt, sắc bén nhìn về phía mấy người thần sắc khác nhau, nói:
- Tôi hôm nay nói hơi nhiều, tứ luận địa thế của Diệp tổng cũng khiến cho tôi mở rộng tầm mắt. Tạ tổng trước khi ăn cơm không phải hỏi bí thư Điền tìm tôi nói chuyện gì sao? Đây vốn là sự việc không nên sớm như vậy đã để các người biết, nhưng tôi nghĩ chúng ta là người một nhà, bất kể các người nói tôi vung tay múa chân như thế nào, tôi cũng không thể nhìn các người nhảy vào trong hố như vậy...
Lời nói của Thẩm Hoài đã không che dấu sự xa lạ lẫn nhau, Tạ Hải Thành cho rằng hắn tức giận đến hồ đồ, nhưng nghe Thẩm Hoài nói có một số việc là hắn có tư cách biết mà bọn họ không tư cách biết, trong lòng cũng tức giận, nghĩ thầm này tên khốn này thật đúng là kiêu ngạo, ngông cuồng, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn, xem hắn nói tiếp như thế nào.
- ... Bí thư Điền nói rất rõ ràng cho tôi biết, sang năm Thủ tướng Vương Nguyên sau khi chủ trì công tác Quốc vụ viện sẽ tiến hành tái cơ cấu lại xí nghiệp nhà nước.
Thẩm Hoài không nóng không vội tiếp tục nói:
- Đến lúc đó, bộ Điện lực, các bộ và uỷ ban trung ương sẽ được thu gọn lại; các xí nghiệp thuộc các bộ và uỷ ban trung ương sẽ sáp nhập lại, đều là cơ cấu xí nghiệp trực thuộc trung ương, do Ủy ban nhà nước hoặc Cục quản lý hoặc Ủy hội viên tiếp nhận. Công tác tổ chức điều chỉnh cũng sẽ rất nhanh được thúc đẩy. Hơn nữa, cuối cùng số lượng xí nghiệp trung ương đại hình và đặc biệt đại hình sau khi điều chỉnh giữ lại sẽ không vượt quá một trăm. Toàn bộ công tác tách ra điều chỉnh này, thậm chí xí nghiệp thuộc Quân ủy cũng sẽ không ngoại lệ. Tôi không biết tập đoàn Hoài Năng chậm nhất có thể sẽ kéo dài tới sáutháng cuối năm sau, có thể đoạt được một vị trí nhỏ nhoi trong một trăm xí nghiệp hay không cũng không biết. Sau khi Diệp tổng nghe tin tức này, còn có thể tiếp tục giữ vững địa thế của mình hay không! Đương nhiên, lời này ở nơi này nói, rời khỏi bàn là tôi không nhận…
Nói tới đây, Thẩm Hoài cũng bất chấp sắc mặt của sụp đổ của Diệp Tuyển Phong, nhìn đồng hồ đeo tay, nói:
- Thời gian cũng còn không sớm nữa, Thành Di sáng mai còn phải đi làm, tôi dẫn cô ấy đi trước.
Chào mẹ của Tạ Đường:
- Hôm nay thật là làm phiền cho dì Tạ chiêu đãi, chúng tôi ăn xong cơm thì phủi mông đi...
Tạ Giai Huệ không quan tâm tình hình chính trị thế nào, nhưng nhìn vẻ mặt sụp đổ của anh bà và Bính Sinh, cũng biết Thẩm Hoài bị chọc giận đã lộ ra tin tức này, là một thủy lôi, nổ đến mức khiến những người ngồi đây đều trở tay không kịp.
Tạ Chỉ cũng khó giấu vẻ khiếp sợ. Nếu nói chậm nhất đến sáu tháng cuối năm sau, tất cả xí nghiệp các bộ và uỷ ban trung ương đều tách ra tiến hành tổ chức điều chỉnh,cuối cùng chỉ còn lại một trăm xí nghiệp đại hình và đặc biệt đại hình. Nếu tập đoàn Hoài Năng không giành được một vị trí nhỏ nhoi, chẳng phải là sẽ phân chia cho những xí nghiệp trung ương khác hết sao?
Hiện tại xí nghiệp trực thuộc trung ương trong nước còn có bảy tám chục xí nghiệp, mà xí nghiệp nhà nước thuộc quân ủy, các bộ và uỷ ban trung ương cho dù sau khi trải qua nhiều năm điều chỉnh thay đổi chế độ, cũng có hơn một nghìn xí nghiệp.
Trong hơn một ngàn xí nghiệp nhà nước các bộ và uỷ ban trung ương quy mô vừa, xếp hạng của Tập đoàn Hoài Năng cũng không hề đứng trước. Tạ Chỉ khó tưởng tượng trước sáu tháng cuối năm tới, tập đoàn Hoài Năng sao mà tranh được một vị trí nhỏ nhoi ở chỉ tiêu số lượng xí nghiệp trực thuộc trung ương hữu hạn như thế?
Vì bù lại nguồn tài nguyên chính trị ủng hộ Thành Văn Quang đi nhậm chức ở tỉnh Ký, bọn họ thật sự vất vả mới hoàn toàn nắm giữ trong tay tập đoàn Hoài Năng, còn chưa kịp vui mừng khôn xiết, ai ngờ rằng, sang năm tất cả sẽ là một vũng nước, bọn họ dù thế nào cũng không nắm chắc được!
Tạ Chỉ thấy sắc mặt của cha cô, dượng cùng với Diệp Tuyển Phong đều thay đổi. Anh của cô, Lưu Kiến Quốc cùng với Tống Hồng Nghĩa hẳn đã biết rằng ý phía sau tin tức này có bao nhiêu phần làm người khác kinh sợ, cô cũng không biết cha của Hồng Kỳ nghe được tin tức này, sẽ khiếp sợ như thế nào!
Mọi người cũng hoàn toàn chẳng quan tâm Thẩm Hoài và Thành Di lúc này đứng dậy rời khỏi. Tống Hồng Quân đối với tin tức này cũng cảm thấy bất ngờ sâu sắc, cầm lấy áo gió và cặp đuổi theo, không nhẫn nại nổi, ngồi trên xe liền vội vã hỏi:
- Tin tức này là thật hay giả, cậu không nên tùy tiện ném bom hù dọa người khác chứ?
- Là giả đấy.
Thẩm Hoài miêu tả sơ lược nói:
- Tôi trước hết xuất phát từ thật lòng nói nói thật với bọn họ, bọn họ lại cho rằng tôi đang lừa gạt bọn họ, trái một địa thế, phải một địa thế lớn tiếng quát tôi, nói tôi không cần vung tay múa chân. Vậy thì tôi nói dối, xem bọn họ còn giữ địa thế của mình thế nào!
- Móa
Tống Hồng Quân không kìm nổi mắng một câu, vỗ vai của Thẩm Hoài nói:
- Tên khốn cậu thật ác độc, lời nói dối này cũng dám tung ra, tôi đều bị cậu hù phát sợ rồi. Cậu không sợ sẽ bị vạch trần à?
- Bọn họ vạch trần tôi như thế nào, tìm Thủ tướng Vương Nguyên để đối chất, hãy tìm bí thư Điền để đối chất hả?
Thẩm Hoài hỏi.
- Điều này cũng đúng.
Tống Hồng Quân lắc đầu cười:
- Thủ tướng Vương Nguyên còn chưa chính thức chủ trì công tác Quốc Vụ viện, kế hoạch tái cơ cấu sau cùng, chỉ cần Thủ tướng Vương Nguyên cùng với người Kế Kinh hệ là Điền Gia Canh có khả năng biết, bác hai chắc sẽ cũng bị cậu dọa không nhẹ.