Quách Thành Trạch nói chuyện với Thẩm Hoài thanh âm khá thấp, nhưng tuyệt đối không để những người khác không nghe được ý tứ, cũng không thèm để ý người khác nghe đến mấy lời này.
Rất nhiều người tham dự hội nghị với thái độ trung lập, người nghe được lời này của Quách Thành Trạch đều an tĩnh lại, nhìn bên này mà đánh giá, ít nhiều có thể nghe ra trong lời nói của Quách Thành Trạch có hàm chứa ẩn ý.
Trần Bảo Tề ngồi ở một đầu bàn hội nghị, cũng nghe được những lời này của Quách Thành Trạch, không nghĩ tới Quách Thành Trạch trong lúc này còn âm dương quái khí nói những lời này, chân mày chau lại.
Trần Bảo Tề rốt cuộc là sợ Thẩm Hoài và Quách Thành Trạch liên kết làm rối, ánh mắt sắc bén nhìn qua, cũng không nói gì thêm, khiến bầu không khí trong phòng lạnh thêm vài phần.
Trần Bảo Tề cùng ngân hàng Kim Thạch Dung Tín khí thế tiến vào bắc, tin tưởng tràn đầy, mà Chu Ích Văn, Đới Nghị, đại diện cho Hồ Lâm, khí thế cũng thịnh. Một khi phương án đầu tư tăng vốn thông qua, Tư Hoa thực nghiệp trong tay còn có hơn hai tỷ kim ngân, lại thêm ngân hàng Kim Thạch Dung Tín tiến bắc, có thể thuyên chuyển vốn đầu tư không thuộc Mai thép, bọn họ hiện giờ trước mặt Thẩm Hoài, tất nhiên cũng không yếu thế hơn, tuy rằng cũng không trực tiếp, ánh mắt đều cố ý bắt trên mặt Thẩm Hoài.
Hiện tại là Quách Thành Trạch và Trần Bảo Tề ở giữa cạnh tranh, là Từ Bái cùng Triệu Thu Hoa ở giữa cạnh tranh, Thẩm Hoài không muốn đứng ra làm bia đỡ đạn, tránh đi ánh mắt của Trần Bảo Tề, cúi đầu đùa nghịch cây bút trong tay.
Nhìn thấy ánh mắt Thẩm Hoài hiểu rõ tình hình biết điều tránh đi chỗ khác, Trần Bảo Tề có chút đắc ý, đè nặng thanh âm, nói với Quách Thành Trạch:
- Phó thị trưởng Quách nói quả thật rất có lý, chẳng qua hôm nay triệu tập mọi người tới là thảo luận cao tốc Du Tân và khai thác cảng Tân Tân, lên kế hoạch phát triển,không cần tùy ý chuyển hướng đề tài…
Đối mặt Trần Bảo Tề không nhẹ không nặng, Quách Thành Trạch cũng chỉ cười, nói:
- Đúng vậy, tôi cũng chỉ là cùng Huyện trưởng Thẩm thầm thảo luận hai câu, không ngờ thanh âm có hơi lớn. Kế tiếp tôi cùng Huyện trưởng Thẩm nói chuyện, sẽ chú ý nhỏ giọng hơn.
Dứt lời, Quách Thành Trạch lại muốn tiếp cận quay đầu lại nói gì đó với Thẩm Hoài, khiến Trần Bảo Tề nhìn thấy mặt nhăn mày nhó, cũng vô kế khả thi.
Hội nghị nghiên cứu và thảo luận hôm nay sẽ trên danh nghĩa vẫn là Ủy ban nhân dân thành phố ra mặt tổ chức, Cao Thiên Hà đích thân chủ trì, Trần Bảo Tề đã chạy tới dự thính, ông ta cho dù là Bí thư thành ủy, trong buổi nghiên cứu và thảo luận cũng sẽ không thể cấm bên dưới thì thầm bàn luận.
Thẩm Hoài thấy Quách Thành Trạch khăng khăng muốn kéo hắn vào ngọn lửa chiến tranh, cũng thấy đau đầu, tay đè chặt bàn hội nghị, nói:
- Đối với phương án chuẩn bị tuyển chọn của Phó thị trưởng Quách, huyện Hà Phổ toàn bộ đều ủng hộ. Nếu ở thành phố thật muốn khởi động mở rộng xây dựng công lộ Tĩnh Hải, tỉnh Hà Phổ bên này sẽ ra sức theo như tỉ lệ mà bỏ vốn, tham dự xây dựng đoạn đường. Tuy nhiên, bất kể thành phố cuối cùng quyết định sắp xếp như thế nào,huyện Hà Phổ đều đã vô điều kiện phối hợp thực hiện…
Đối với kế hoạch đường cao tốc Du Tân không phản đối, với kế hoạch mở rộng quốc lộ Tĩnh Hải cũng tỏ vẻ ủng hộ. Thẩm Hoài nói như vậy cũng là cho thấy không tham gia vào tranh đấu giữa Quách Thành Trạch, Trần Bảo Tề, bất kể ai trong bọn tranh được quyền chủ động ở thành phố, hắn đều sẽ tích cực phối hợp.
Trần Bảo Tể đối với lời nói của Thẩm Hoài có chút vừa lòng, sắc mặt dần dần chầm chậm nhìn về phía Quách Thành Trạch, muốn xem thử gã còn lời nào muốn nói không.
Khác với đường cao tốc Du Tân, quốc lộ Tĩnh Hải là quốc lộ cấp huyện, không thể thiết lập trạm thu phí để thu phí, cho nên muốn mở rộng quốc lộ Tĩnh Hải, phương pháp xử lý đúng như bình thường chính là rút ra tài chính tiến hành xây dựng.
Tổng tài chính thu vào của khu vực thành phố Đông Hoa năm nay đột phá tận ba tỷ, sang năm có hy vọng đạt ngưỡng bốn tỷ, nhưng tài chính thuộc sở hữu của thành phố có mức hữu hạn, chủ yếu vẫn là tập trung ở khu Đường Áp và huyện Hà Phổ.
Quách Thành Trạch muốn ngoài đường cao tốc Du Tân, dùng kế hoạch chuẩn bị mở rộng quốc lộ Tĩnh Hải, cho dù huyện Hà Phổ theo tỉ lệ đảm đương một nửa kinh phí xây dựng, còn dư lại hơn hai khoản tài chính xây dựng cũng muốn thành phố chi tài chính.
Biện pháp biến báo lớn nhất, cũng học tập vận dụng kinh nghiệm Mai Khê ban đầu xây dựng đường lớn ở Chử Khê, đem toàn bộ công trình giao khoán cho nhà đầu tư kiến tạo, ngày sau lại tiếp tục đầu tư hoặc tiến hành mua lại công trình tương đương đất đai.
Đương nhiên, hai kế hoạch này đều cần đa số thành viên của Ủy viên thường vụ đồng ý, mới có thể thực thi. Đám người Trần Bảo Tề có khi lấy cớ phản đối.
Mà kế hoạch xây dựng đường cao tốc Du Tân, là do Tư Hoa thực nghiệp bỏ vốn nhận xây dựng, địa phương không cần trực tiếp bỏ vốn, lại hưởng thụ chỗ tốt rất lớn. Cho dù Quách Thành Trạch không ủng hộ, nhưng cũng không lấy cớ gì công khai phản đối.
Tình thế bây giờ ai thắng ai thua, tự nhiên liếc qua sẽ hiểu ngay.
Tuy nhiên Quách Thành Trạch ngược lại không hề yếu thế, tiếp lời Thẩm Hoài, nói:
- Nếu Huyện trưởng Thẩm nói như vậy, tôi lập tức chuẩn bị phương án đề xuất, đến lúc đó coi như để thành phố có nhiều lựa chọn.
- Như vậy cũng tốt, công tác của Ủy ban nhân dân thành phố cũng muốn Phó thị trưởng Quách lưu tâm nhiều hơn.
Trần Bảo Tề thấy Quách Thành Trạch không thấy quan tài không đổ lệ, cũng không tiện cứng rắn gì, chỉ nhấn mạnh gã lúc này cũng chỉ là “Phó thị trưởng” mà thôi.
Hiện tại dù sao chỉ là hội nghị nghiên cứu và thảo luận, Trần Bảo Tề cũng không thể ngăn chặn miệng của Quách Thành Trạch không cho gã nói chuyện. Cho dù là hội nghị thường ủy Thành phố, Quách Thành Trạch cũng có quyền tham gia đệ trình, nhưng cuối cùng có thể được quyết nghị thông qua trình lên hội nghị thường ủy hay không,hiện tại ông ta chỉ có thể bày ra thái độ chờ xem, kéo về đề tài chính.
Thẩm Hoài biết Trần Bảo Tề vẫn luôn khinh thường, lại nhìn vẻ mặt đám người Chu Ích Văn, Đới Nghị, nghĩ họ cũng hoàn toàn không ý thức được sơ hở lớn nhất ở chỗ nào.
Tuy nhiên, đến lúc này, Thẩm Hoài cũng cơ bản xác nhận, chỉ cần Quách Thành Trạch chính thức thay thế Cao Thiên Hà chủ trì toàn diện công tác Ủy ban nhân dân thành phố, Từ Bái bớt một phần cố kỵ, vô cùng có khả năng sẽ ra tay.
********************
Chỉ cần Từ Bái cuối cùng ra tay đả kích phương án tăng vốn đầu tư của Tư hoa thực nghiệp, đám Trần Bảo Tề hiện tại nhiệt tình làm việc, cái này gọi là cũng muốn lần nữa điều chỉnh phương án kế hoạch cảng Tân Tân.
Mà tương lai sau này xoay quanh quyền điều chỉnh phương án kế hoạch cảng Tân Tân, giữa Trần Bảo Tề và Quách Thành Trạch tất nhiên cũng sẽ xảy ra một phen tranh đoạt. Thẩm Hoài cũng biết hắn hoàn toàn không muốn đếm xỉa đến cũng không có khả năng, cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Tình thế không còn gì để quan sát nữa, Thẩm Hoài bắt đầu hết hứng thú, chỉ muốn nghĩ cách trốn đi.
Lúc này Chu Ích Văn từ dưới bàn đưa giấy cho Trần Bảo Tề. Thẩm Hoài thấy một màn như vậy, cũng không biết Chu Ích Văn có kế sách thần kỳ gì mà gấp gáp muốn nói cùng Trần Bảo Tề như thế.
Trần Bảo Tề xem qua tờ giấy Chu Ích Văn truyền tới, lại đưa tờ giấy cho chuyên gia Lương Vinh Tuấn được mời tới tham gia nghiên cứu và thảo luận, trong ánh mắt hình như có ý muốn hỏi.
Chu Ích Văn là Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Thiên Ích, là nhân vật đại diện cho Hồ Lâm. Lương Vinh Tuấn là Phó tổng tập đoàn Tỉnh thép, đại diện Tỉnh thép toàn quyền quản lý tất cả nghiệp vụ ở Đông Hoa.
Thẩm Hoài chú ý tới Lương Vinh Tuấn hình như có chút khó khăn, cuối cùng dường như có vẻ bất đắc dĩ khẽ gật đầu.
Ngồi bên trái Thẩm Hoài là Hoàng Tân Lương, nhìn thấy tình hình này, đang đọc bài báo cáo thì bỏ xuống, hỏi Thẩm Hoài:
- Tỉnh thép sẽ có hoạt động phối hợp à?
Thẩm Hoài gật đầu:
Cảng Tân Tân không phải nói khai thác phát triển thì lập tức khai thác. Đường cao tốc Du Tân giành được quyền kinh doanh cũng không phải lập tức kinh doanh được. Xây dựng cảng Tân Tân và đường cao tốc Du Tân làm cơ sở, cuối cùng là vì phục vụ phát triển công trình sản xuất công nghiệp.
Nói trắng ra thì phát triển sản xuất công nghiệp lớn kéo theo nhu cầu hậu cần lớn, phát triển khu vực sản xuất công nghiệp tụ quần, mới là động lực trung tâm nhất thúc đẩy hệ thống hậu cần không ngừng hoạt động.
Thấy Lương Vinh Tuấn khẽ gật đầu, Trần Bảo Tề cầm tờ giấy của Chu Ích Văn truyền kia về, kẹp trong quyển sổ tay, tay đè quyển sổ, không nhanh không chậm nhìn mọi người ngồi quanh bàn hội nghị nói:
- Có tin tức vốn không muốn tuyên bố trong cuộc họp thảo luận và nghiên cứu lần này, tuy nhiên có dính dáng lớn đến phương hướng trù bị sản xuất công nghiệp cảng Tân Tân sau này, tất nhiên cần thảo luận với mọi người một chút.
Thấy ánh mắt của mọi người đều hiếu kì nhìn lại đây, Trần Bảo tề tiếp tục nói:
- Ở thành phố và tập đoàn Tỉnh thép đang bắt tay vào thảo luận đưa toàn bộ nhà máy thép thành phố dời đến Tân Tân tiến hành mở rộng phương án sản xuất…
Nghe Trần Bảo Tề nói như vậy, Thẩm Hoài liếc mắt nhìn Lương Vinh Tuấn một cái, trên mặt y cũng chẳng có biểu cảm phấn chấn hơn, mà vẻ mặt bất đắc dĩ vừa rồi của y cũng cho thấy trong nội bộ tập đoàn Tỉnh thép đối với việc này vẫn còn tranh luận.
Thẩm Hoài thầm nghĩ trong lòng, đại khái là Trần Bảo Tề, Chu Ích Văn nóng lòng chèn ép dáng vẻ bệ vệ của Quách Thành Trạch, mới sớm công bố tin tức này.
Nghe được tin tức này, trên mặt hai người Quách Thành Trạch và Mạnh Kiến Thanh có chút kinh nghi, mà Phùng Chí Sơ thì nhìn qua Thẩm Hoài, muốn biết Thẩm Hoài nghe được tin tức này sẽ có phản ứng gì?
Đối mặt với sự thăm dò của Phùng Chí Sơ, Thẩm Hoài nhếch mép mỉm cười, bình thản chờ đợi phương án dời nhà máy thép thành phố sang mở rộng xây dựng.
Đương nhiên, phản ứng của những người khác không bình thản như Thẩm Hoài, nghe Trần Bảo Tề tuyên bố tin tức này, đều có chút phấn chấn, đều chụm đầu rỉ tai nhau bàn luận việc này.
Kinh tế Đông Hoa mấy năm nay cường thế, quật khởi mạnh mẽ, quy mô công nghiệp không chỉ vượt qua thành phố Bình Giang bên kia Chử Giang, thậm chí trực tiếp bức Từ Thành. Đây là sự việc cán bộ địa phương mấy năm trước cũng không dám nghĩ đến.
Điều này chủ yếu do việc thực hiện một loạt các dự án công nghiệp quy mô, đây cũng là sự việc mà mọi người đều có thể nhìn thấy.
Hiện tại quy mô công nghiệp Đông Hoa còn kém Từ Thành một chút, bất kể phe phái lập trường nào, chỉ cần là cán bộ Đông Hoa, trong lòng ai cũng muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái vượt lên trước.
Nếu dự án đường cao tốc Du Tân, cảng Tân Tân thêm nhà máy thép thành phố di dời mở rộng xây dựng đồng thời khởi công, quy mô công nghiệp Đông Hoa trong hai ba năm tới vượt qua Từ Thành sẽ trở thành sự thật, ngẫm lại khiến cho người người thấy phấn chấn.
Tập đoàn Tỉnh thép và Mai thép trên thị trường dù sao có thể coi là đối thủ cạnh tranh trực tiếp, đại đa số người đang ngồi sẽ quan tâm phản ứng của Thẩm Hoài. Chỉ có điều phản ứng của Thẩm Hoài vô cùng bình thản khiến nhiều người bất ngờ, cũng có người nghĩ thầm rằng Thẩm Hoài có lẽ đến bây giờ cũng chưa bao giờ coi tập đoàn Tỉnh thép là đối thủ cạnh tranh.
Trần Bảo Tề, Chu Ích Văn, Đới Nghị có lẽ không cần hết sức quan tâm phản ứng của Thẩm Hoài, nhưng Lương Vinh Tuấn nhìn biểu hiện Thẩm Hoài như thế, trong lòng mịt mờ, không kìm nổi hỏi:
- Sản xuất công nghiệp sắt thép trong nước phát triển, Huyện trưởng Thẩm chỉ một lời nói cũng rất có trọng lượng. Không biết Huyện trưởng Thẩm đối với phương án di dời xây dựng nhà máy thép thành phố có ý kiến gì không?
Vấn đề của Lương Vinh Tuấn khiến Trần Bảo Tề chau mày. Trong đáy mắt Thẩm Hoài, thầm biết Lương Vinh Tuấn có thủ đoạn trong quản lý xí nghiệp, nhưng cuối cùng cũng không đủ khéo đưa đẩy. Ngược lại là người khác, cho dù đối với phương án mở rộng xây dựng sản xuất có nghi ngờ sâu hơn, cũng sẽ không muốn trước mặt mọi người lại tìm sự ủng hộ từ đối thủ cạnh tranh.
Thẩm Hoài nói:
- Lương tổng hy vọng tôi trả lời thế nào? Trách nhiệm mà Tập đoàn Tỉnh thép trước mắt gánh vác nếu so với Mai thép, giữa hai doanh nghiệp có bất đồng rất lớn. Tôi ở Mai thép tích lũy chút kinh nghiệm, thật sự phiến diện, thật sự không nghĩ ra được đề nghị nào hữu dụng đâu…