Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 783 - Chương 771: Ngấm Ngầm Mưu Tính.

Chưa xác định
Chương 771: Ngấm ngầm mưu tính.

Lương Vinh Tuấn cũng không nói sẽ tham gia nghiên cứu và thảo luận buổi chiều, nên ngồi xe trở về Từ Thành.

Ở Đông Hoa, sắc trời mờ sương, đi qua Nghi Thành, bầu trời liền rải rác hoa tuyết rơi, đập vào cửa kính xe rất nhanh liền biến thành nước mưa, vẽ nên từng dấu một.

Lương Vinh Tuấn từ đống văn kiện ngẩng đầu lên, lúc này đi qua một dãy thủy sam có vẻ thưa thớt, lá cây rơi lác đác trong không trung, yếu ớt tựa như những mảnh giấy nhỏ. Lái xe lái chậm lại, từ kính chiếu hậu phản chiếu khuôn mặt đang chau mày của Lương Vinh Tuấn, khóe mắt lộ ra nếp nhăn rất sâu, làm cho người ta khó tin tưởng Lương Vinh Tuấn mới tuổi trung niên.

Xe theo đường cao tốc Tây Lĩnh, nhưng cũng không tiến vào khu vực khai thác mỏ, khi đến đầu đường phía nam thị trấn Tây Lĩnh, xa xa nhìn thấy một chiếc Audi màu đen dừng lại ở ven đường, Phạm Văn Trí đứng ở ven đường hút thuốc. Tài xế nhìn thấy Lương Vinh Tuấn ngồi ở phía sau đọc báo, không chú ý tới Phạm Văn Trí, nhắc nhỡ y, nói: - Phạm tổng đang ở phía trước

Lương Vinh Tuấn ngẩng đầu, đẩy cặp kính trên sống mũi, nhìn thấy đúng là Phạm Văn Trí đang đứng ở cửa ra vào, có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ lại cũng hiểu được, Phạm Văn Trí cũng không hy vọng để người khác biết được lão lúc này muốn quay trở về Từ Thành.

Lương Vinh Tuấn xuống xe, gió tuyết lạnh thổi đến, cả người lạnh toát, bước đến chỗ Phạm Văn Trí, nói:

- Tôi cũng biết có một số việc không phải tôi có thể quyết định, nhưng có mấy lời tôi như thể xương mắc tại cổ họng

- Được rồi, cậu nói, tôi nghe. Phạm Văn Trí lấy ra một điếu thuốc, đưa cho Lương Vinh Tuấn châm, khoanh tay đứng ở cửa xe.

Thái độ Phạm Văn Trí như vậy, ngược lại khiến Lương Vinh Tuấn không biết phải nói cái gì, nhìn thấy trên vai ông ta vương lại không ít bông tuyết, chắc là đã đứng đợi ở cửa đã lâu, hút điếu thuốc, sắp xếp lại suy nghĩ, mới nói: - Nếu nhất định muốn xây dựng nhà máy Tân Tân, tôi cũng không phản đối. Nhưng nên xây dựng như thế nào, chúng ta có lựa chọn tốt hơn. Tôi muốn nói một câu, hy vọng tập đoàn có thể suy xét

- Phạm Văn Trí liếc mắt nhìn Lương Vinh Tuấn một cái, gật đầu, ra hiệu y nói tiếp.

- Khu mỏ Tây Lĩnh còn tiềm lực có thể khai thác, lần này thêm vào mấy tỉ tiến hành đầu tư cải tạo, nhà máy chờ Đông Giang cung ứng, sẽ còn thừa chừng 100 đến 150 vạn tấn sắt thô, trên lý thuyết phải chuyển đến nhà máy Tân Tân tiến hành tiêu thụ, nhưng mấu chốt còn lại chính là đoạn vận chuyển cuối cùng từ Hà Phổ đến Tân Phổ giải quyết như thế nào? Nếu chúng ta có thể hợp tác với Mai thép, ký hiệp nghị cung cấp lâu dài, đưa lượng sắt thô gia tăng sản xuất thông qua đường sắt Từ Đông, trực tiếp thâu mua với nhà máy thép Tân Phổ Mai thép, có tốt hơn không? Phương án như vậy, tôi nghĩ Mai thép sẽ không cự tuyệt, mà khai thác mỏ khu Tây Lĩnh càng dễ thực hiện hơn, tiếp đến tiến thêm một bước thay đổi chế độ cơ sở, cũng không cần chờ hoàn cảnh thị trường tốt. Ngoài ra, thị trường trước mắt chênh lệch nhanh, lợi nhuận dưới tình huống thiếu thốn, phần nợ lớn sinh ra chi tiêu tài vụ, sẽ quét sạch lợi nhuận vốn đã không nhiều. Nếu mời Mai thép tham dự góp vốn xây dựng nhà máy Tân Tân, không chỉ có khoáng thạch cung ứng ở hải ngoại lên, chúng ta còn có thể cùng Tây Vưu Minh Tư và Phi Kỳ thực nghiệp hợp tác ngành quặng, mà sản phẩm quy hoạch của hai doanh nghiệp tương đối hợp lý, cũng có thể tận dụng khả năng tránh cạnh tranh tàn khốc không cần thiết, nợ nần của tập đoàn có thể khống chế được, cũng có thể đảm bảo lợi nhuận của tập đoàn không bị giảm

Phạm Văn Trí nhắm mắt nghĩ ngợi trong chốc lát, lúc sau lại mở mắt ra, nói: - Phương án cậu nói, tôi đều có thể hiểu được, đúng là lựa chọn tốt hơn, nhưng chúng ta cũng chỉ có thể vì điều kiện có lợi cho tập đoàn mà ra sức thực hiện.

Lương Vinh Tuấn cũng biết khả năng không lớn sẽ lại có kết quả gì, nhưng đã tới, cũng có mấy lời muốn nói cho rõ:

- Không tính dự án sau khi hợp tác cùng Tập đoàn chế tạo sắt thép Phú Sĩ hợp tác, sản lượng tập đoàn cũng không bằng một nửa Mai thép, tổng số công nhân sử dụng cho ngành cũng là gấp hai, ba lần Mai thép. Khai thác mỏ trong khuc vực cũng coi như đi lên, tổng số công nhân sử dụng lại gấp bốn, năm lần Mai thép. Vốn một người có thể sống, hiện tại phái đến năm người, hiệu suất chẳng sợ có gia tăng một chút cũng tốt, nhưng tình hình thực tế chúng ta cũng đều biết, hiệu suất năm công nhân của chúng ta cộng lại, đều không bằng một tên công nhân của Mai thép. Mà tiêu hao như vậy, lại khống chế chất lượng, chênh lệch quả thật rất lớn. Mai thép năm nay, nhà máy một, nhà máy hai cùng với nhà máy thép đặc biệt lợi nhuận có thể duy trì hơn ba trăm triệu, nhà máy thép Tân Phổ đưa vào hoạt động ba tháng, tin chắc rằng lợi nhuận cũng không thấp hơn con số này, mà chúng ta bây giờ nghĩ hết biện pháp chỉ để duy trì không để vốn bị thua lỗ, Thời gian hai ba năm tới, thị trường sẽ lại càng ác liệt hơn, chúng ta không thể quyết đoán lựa chọn kế hoạch tối ưu loại trừ gánh nặng, tình hình kinh doanh rất khó coi của tập đoàn giờ đã có cơ hội cải thiện

- Gánh nặng tiêu hao nhà máy cũ và khu vực khai thác mỏ, tôi sẽ ra sức thúc đẩy. Phạm Văn Trí nói: - Mà trong công tác bố trí sản lượng ở Đông Hoa, thì có lẽ cậu phải lưu tâm. Rất nhiều ý tưởng của cậu đều rất tốt, nhưng bước đi quá lớn, giai đoạn hiện chúng ta có thể tranh thủ, chính là mời ngân hàng Kim Thạch Dung Tín tham gia dự án di dời xây dựng nhà máy thép thành phố Đông Hoa. Năm nay ngân hàng Kim Thạch Dung Tín sẽ tham gia thay đổi chế độ cổ phần tập đoàn sắt thép Thạch Môn, là cổ đông lớn nhất của sắt thép Thạch Môn. Ở Hồng Kong và khu vực Quảng Thâm cũng có nghiệp vụ mậu dịch quặng sắt, lúc này đối với việc tiến thêm một bước tham gia sản xuất công nghiệp sắt thép cũng có hứng thú rất lớn. Công tác này, tôi tin tưởng cậu so với tôi càng có thể đảm nhiệm

Đối với việc ngân hàng Kim Thạch Dung Tín hoặc tập đoàn Thiên Ích tham gia góp vốn xây dựng nhà máy Tân Tân, Lương Vinh Tuấn không cảm thấy bất ngờ. Hồ gia muốn đảm bảo lợi ích khai thác từ cảng Tân Tân không rơi vào tay kẻ khác, khống chế sản xuất là thủ đoạn chủ yếu nhất.

Tập đoàn Thiên Ích thông qua Tư Hoa thực nghiệp, ở khu vực xung quanh cảng Tây Pha xây dựng khu sản xuất công nghiệp y dược, cùng với ngân hàng Kim Thạch Dung Tín ở địa khu khác trong nước đầu tư chuyên khu công thương nghiệp, tình trạng rốt cuộc như thế nào, Lương Vinh Tuấn đều có thể thấy rõ.

Tuy rằng ngân hàng Kim Thạch Dung Tín ở Hồng Kong là một trong những ngân hàng trung ương Đại Lục có tên sớm nhất, bên dưới lại trực tiếp khống chế tổng tài sản quy mô gần ngàn vạn ngân hàng, thật sự không thiếu tiền. Nhưng Lương Vinh Tuấn biết rằng Kim Thạch Dung Tín cùng với Hồ gia sau lưng Kim Thạch, đều không phải là người hợp tác tốt nhất với tập đoàn Tỉnh thép.

Nghĩ đến đây, Lương Vinh Tuấn chỉ nhẹ thở dài. Phạm Văn Trí trước đây cũng không nói rõ ngân hàng Kim Thạch Dung Tín sẽ tham gia xây dựng nhà máy Tân Tân, hiện tại nói rõ, chuyện này vốn đã không còn có thể xoay chuyển con đường sống.

Ngân hàng Kim Thạch Dung Tín tham gia vào, cũng không sao cả, chỉ sợ sau lưng sẽ có người có lòng tham còn lớn hơn nữa.

Thấy Lương Vinh Tuấn không nói gì nữa, Phạm Văn Trí vỗ vỗ vai y, nói: - Hai chúng ta cũng khó có cơ hội gặp nhau, tôi cũng muốn tìm chỗ uống với cậu một chén. Tuy nhiên sự việc bên Đông Hoa, tôi nghĩ cũng đủ làm cậu phiền lòng rồi, tôi cũng không giữ cậu lại nữa

Lương Vinh Tuấn thất vọng, lập tức chỉ có thể gật đầu, cáo biệt Phạm Văn Trí, ngồi lại trong xe, quay đầu trở về Đông Hoa.

Nhìn Lương Vinh Tuấn lái xe đi xa, Phạm Văn Trí cũng không lập tức ngồi lại vào xe, mà đứng ở chỗ cũ, lại châm một điếu thuốc, mặc cho bao nhiêu hoa tuyết không ngừng rơi trên người.

Người ngồi yên lặng trong xe từ nãy giờ, lúc này mới đẩy cửa ra, xuống xe không phải là tài xế, cũng không phải thư ký của Phạm Văn Trí, mà là Thích Tĩnh Dao ngay cả Lương Vinh Tuấn đều khó có khả năng nghĩ đến. Y vừa rồi cũng không chú ý rằng chiếc xe này đứng ở bên đường vừa mới lọt ra một khe hở qua cửa sổ, giúp người nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện của y và Phạm Văn Trí.

Thích Tĩnh Dao mặc chiếc áo khoác màu xanh ngọc, gió thổ lạnh buốt, cổ áo khoác che đi khuôn mặt, ung dung tự tại nhìn theo hướng Lương Vinh Tuấn ngồi vào xe rời đi, nói:

- Chu Ích Văn nói Lương Vinh Tuấn và Thẩm Hoài lén gặp mặt, Phạm tổng còn không tin, hiện tại đã tin hay chưa?

Phạm Văn Trí quay người lại, liếc mắt nhìn Thích Tĩnh Dao một cái, nói: - Tôi ở Từ Thành đi không được, dự án di dời mở rộng xây dựng nhà máy thép thành phố Đông Hoa, ngoại trừ Lương Vinh Tuấn, tôi không tuyển được người thích hợp hơn phụ trách. Ông ta cũng không phải kiêng nể gì người phụ nữ Thích Tĩnh Dao này, lời nói này là nói cho Hồ Lâm ngồi ở trong xe nghe.

Thích Tĩnh Dao thấy ánh mắt của Phạm Văn Trí hướng vào trong xe, cô cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua. Cửa xe mở ra, chỉ lộ ra một chân của Hồ Lâm, cả người ông ta được một tấm thủy tinh che đi, Hồ Lâm ngồi trong xe không lên tiếng, dường như vĩnh viễn đều giấu mình trong bóng tối.

- Nhân tài khó có được, nhưng cũng không phải tuyệt đối, sắt thép Thạch Môn mấy năm nay khinh doanh cũng khá tốt, tình hình năm nay so với các anh thậm chí còn tốt hơn. Tôi muốn nói là, nhân tài của sắt thép Thạch Môn, sẽ không kém hơn bao nhiêu so với Tỉnh thép, Phạm tổng cũng sẽ không phản đối chứ? Thích Tĩnh Dao nói.

Phạm Văn Trí không muốn cùng Thích Tĩnh Dao đấu võ mồm, gật đầu, xem như thừa nhận lời cô nói, mà không muốn đắc tội chuyện của cô.

Sau lưng phương án Tư Hoa thực nghiệp tăng vốn đầu tư phát triển, rất nhiều chuyện bên ngoài sở đoán không ra, nhưng Phạm Văn Trí lại biết.

Tư Hoa thực nghiệp thông qua định hướng tăng vốn thu hút đầu tư phát triển, nhiều xí nghiệp thuộc ngân hàng Kim Thạch Dung Tín tham gia, nhiều nhất tăng thêm 30% cổ phiếu, như vậy sẽ biến Tư Hoa thực nghiệp thành công ty khống chế thị trường sàn giao dịch. Tỉ lệ cổ phiếu của tâp đoàn Thiên Ích chiếm tới 20%.

Hồ Lâm kiểm soát tập đoàn Thiên Ích, liên hợp nhiều công ty chứng khoán, nâng kéo giá cổ phiếu Tư Hoa thực nghiệp, cũng không phải đơn thuần chỉ lấy vài trăm triệu lợi nhuận từ giá cổ phiếu tăng vọt.

Quan trọng hơn, là sau khi Tư Hoa thực nghiệp trở thành công ty khống chế cổ phần trên sàn giao dịch, ngân hàng Kim Thạch Dung Tín có thể danh chính ngôn thuận, đem một chút tài sản công thương nghiệp bên trong tập đoàn sắt thép Thạch Môn, toàn bộ chỉnh hợp đến dưới tay Tư Hoa thực nghiệp, sau đó lựa chọn thời cơ rời khỏi.

Như vậy, chỉnh hợp toàn bộ tài sản thuộc Tư Hoa thực nghiệp, lại đem từ ngân hàng Kim Thạch trở lại trong tay tập đoàn Thiên Ích. Ích lợi liên quan phía sau, không phải là vài tỷ, mười tỷ tuyệt đối có thể so sánh.

Mà nói đến tài sản thực nghiệp, tập đoàn Tỉnh thép chính là một khối thịt béo trong mắt Hồ Lâm.

Chỉ có điều tập đoàn Tỉnh thép có quá nhiều người dòm ngó, Hồ Lâm muốn trực tiếp đem khối thịt béo tập đoàn Tỉnh thép này ăn hết, tất nhiên là sẽ tiêu hóa một cách bất lương, không cần nói đến Từ Bái, Lý Cốc, Thẩm Hoài sẽ nhảy ra phản đối, âm thanh phản đối từ địa phương cũng rất khó xử lý, vậy chỉ cần khéo léo thay đổi thủ thuật tinh ranh hơn, bố trí thời gian dài hơn.

Tuy nhiên, mặc kệ thời gian dù dài thế nào, bước đi phức tạp như thế nào, cũng dễ dàng hơn rất nhiều so với việc phát triển một tập đoàn sắt thép trị giá tài sản hơn mười tỷ từ con số không.

Di dời mở rộng xây dựng nhà máy thép thành phố Đông Hoa, chỉ có điều đám Hồ Lâm sửa đổi kế hoạch ban đầu đã bố trí, Lương Vinh Tuấn đã phản đối, đã muốn phá hoại, cũng đừng trách Hồ Lâm không vừa mắt rồi.

Phạm Văn Trí là do Triệu Thu Hoa đề bạt lên, chân đã lún sâu, không thể dãy dụa ra, nhưng ông ta rõ ràng cho dù tập đoàn Tỉnh thép sau này thay đổi tính chất, xí nghiệp muốn đi vào hoạt động, cũng không rời bỏ nhóm người như Lương Vinh Tuấn, vẫn là hy vọng Hồ Lâm có thể coi trọng Lương Vinh Tuấn.

Lúc này một chiếc Mercedes-Benz từ đằng xa chạy qua, Hồ Lâm lúc này mới từ xe Phạm Văn Trí, kéo cửa xe của mình ngồi vào, trước khi đi hỏi Thích Tĩnh Dao: - Tôi vẫn còn muốn ghé qua Đông Hoa một chuyến, cô cũng theo tôi cùng nhau trở về chứ?

- Không được, tôi sẽ ngồi xe Phạm tổng trở về Từ Thành. Thích Tĩnh Dao nói: - Thẩm Hoài ở Tân Phổ muốn làm học viện Chử Giang gì đó, tìm tới Hoài Đại hợp tác. Tôi phải trở về thăm dò chút tin tức.

- Học viện Chử Giang, họ Thẩm này lại muốn làm cái gì vậy?

Hồ Lâm chợt nghe việc này, do dự một chút, nói thêm: - Học viện Chử Giang tìm Hoài Đại hợp tác, để em của cô đại diện Hoài Đại tham gia vào, không phải được rồi sao?

- Em tôi chưa chắc sẽ nghe tôi đâu. Thích Tĩnh Dao nói.

Bình Luận (0)
Comment