ừ trước đến nay, Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân khiến người ta có ấn tượng mơ hồ, Thẩm Hoài hôm nay cũng là lần đầu được gặp Chung Lập Dân.
Chung Lập Dân năm nay đã sáu mươi bốn tuổi, thậm chí có thể ngay cả Bí thư Tỉnh ủy nhiệm kỳ này cũng không làm hết thì đã về hưu rồi, thân hình trung bình, gương mặt khô gầy, dưới ánh đèn khuya, gương mặt cũng khó giấu vẻ mệt mỏi, vừa mới lại phẫu thuật ung thư dạ dày, suýt chút khiến ông ta vì bệnh mà trực tiếp về hưu rồi.
Bất kể là tuổi tác hay nguyên nhân sức khỏe, chỉ cần lập trường của Chung Lập Dân ở Hoài Hải không giống với ý muốn của một số người cấp trên thì đều có cớ khiến ông ta về hưu sớm.
Trong lòng Thẩm Hoài đoán, đây đại khái cũng là nguyên nhân chủ yếu của thái độ mơ hồ ở Hoài Hải của Chung Lập Dân?
Lý Cốc và Bí thư Thành ủy Hoài Tây Đoàn Kính Minh, trong phương án báo cáo độc lập với Chung Lập Dân trước đó đều có ý vòng qua không đề cập đến tập đoàn Hoài Năng, mà lúc này Diệp Tuyển Phong cũng bị gọi đến tham gia thảo luận, trong này có lẽ có tác dụng của Tô Duy Quân trong đó. Nhưng Thẩm Hoài tin càng chủ yếu là lập trường bảo thủ của Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân cho phép, do vậy lúc bắt đầu anh đã bày tỏ lập trường vô cùng rõ ràng, cự tuyệt tập đoàn Hoài Năng tham gia vào.
Đại khái là do thái độ của Thẩm Hoài khiến người ta bất ngờ, Chung Lập Dân đảo mắt qua nhìn mọi người, liền trầm ngâm, gần như không có ý trực tiếp phát biểu ý kiến.Mà Triệu Thu Hoa lại cười híp mắt, đánh mắt nhìn Từ Bái.
Người mời tập đoàn Hoài Năng góp cổ phần vào đầu tư tài chính Hoài Hải là Từ Bái, mời Diệp Tuyển Phong tham gia tổ công tác điều chỉnh khu kinh tế vịnh Hoài Hải cũng là Từ Bái. Nếu không phải có hai sự việc này trước, ông ta tin tưởng Thẩm Hoài đại khái sẽ không dứt khoát gọn gàng đá tập đoàn Hoài Năng ra khỏi cục diện như thế.
Tuy rằng Mai thép và Hoài Năng công khai vạch rõ giới tuyến, cũng là một trong số mục đích của Từ Bái, nhưng khi Mai thép muốn toàn diện áp chế Hoài Năng, Triệu Thu Hoa rất muốn biết Từ Bái có thay Hoài Năng nói “câu công bằng” vào lúc này không; đồng thời, ông ta lại rất muốn biết Từ Bái nói “câu công bằng” cho Hoài Năng rồi thì thái độ của Thẩm Hoài có mềm mỏng hơn không?
Phương án liên quan, phía Thẩm Hoài đã đưa ra mấy phần sổ hạng mục, không nhiều đến mức mỗi người tham dự có một quyển, nhưng đầu ngón tay Chung Lập Dân,Triệu Thu Hoa, Từ Bái đều có một xấp thật dày.
Mai thép trước đó đã làm kế hoạch tỉ mỉ như thế, đầy đủ như thế, Bí thư tổ đảng tập đoàn điện lực tỉnh Giang Đông Hướng Bảo Văn thậm chí đích thân đến Từ Thành phối hợp, Triệu Thu Hoa sẽ không tin đây là Mai thép chuẩn bị trong lúc vội vã.
Ánh mắt Triệu Thu Hoa nhìn sang Lý Cốc. Từ trước đến nay Lý Cốc và Từ Bái đều đứng cùng trận tuyến, lần này Lý Cốc lại vòng qua Từ Bái, trực tiếp cùng Bí thư Thành ủy Hoài Tây Đoàn Kính Minh báo cáo công tác với Chung Lập Dân, về mặt trình tự hoàn toàn không có vấn đề, nhưng trong lòng ông ta nghĩ tâm tình Từ Bái hẳn sẽ phức tạp hơn.
Có điều, chuyện khiến Triệu Thu Hoa hết sức cân nhắc chính là trước khi Điền Gia Canh rời khỏi Hoài Hải có sắp xếp gì về hạng mục này hay không?
Nếu chuyện này Điền Gia Canh đã có sắp xếp từ trước, mà trước đó Từ Bái lại có những động tác nhằm vào Mai thép, vậy Lý Cốc đã giúp Thẩm Hoài che giấu Từ Bái trong cả sự việc, cho dù trong lòng Từ Bái có buồn bực cũng không có lập trường nào mà nói Lý Cốc không đúng.
Tầm mắt của Triệu Thu Hoa đảo qua Bí thư tổ đảng tập đoàn Hoài Môi Tôn Phù Kính, Bí thư thành ủy Hoài Tây Đoàn Kính Minh, ông ta cảm thấy có chút mơ hồ, có lẽ thật sự có thể trước khi Điền Gia Canh rời Hoài Hải đã có sắp xếp rồi.
Có điều, trong lòng Triệu Thu Hoa cũng hiểu rõ, từ trước đến nay, phía bọn họ luôn lo lắng Mai thép sẽ khởi động hạng mục giai đoạn hai sắt thép Tân Phổ quy mô lớn hơn bất cứ lúc nào, mà một khi sản lượng sắt thép Mai thép đột phá ngàn vạn tấn, thì áp lực đối với Tỉnh thép và hạng mục sắt thép Tân Tân mà Tỉnh thép hợp tác với Kim Thạch sẽ cực lớn, đồng thời cũng trực tiếp ảnh hưởng đến tiến trình phát triển của bọn họ đối với cảng Tân Tân.
Hiện tại, Mai thép cầm lấy số vốn tích lũy trong tay đến Hoài Tây ưu tiên làm hạng mục siêu cao áp, làm khu sản nghiệp điện lực, trên thực tế khiến áp lực mà tập đoàn Tỉnh thép và hạng mục sắt thép Tân Tân chịu trước đó có được sự phóng thích cực lớn.
Suy xét theo góc độ này, Triệu Thu Hoa vẫn muốn thúc đẩy chuyện này, còn chuyện Thẩm Hoài có kiên trì đá tập đoàn Hoài Năng ra ngoài hay không, ít nhất tạm thời không có liên quan lợi ích trực tiếp với bọn họ.
Diệp Tuyển Phong cũng chưa bao giờ chịu nhục nhã như thế. Mặc kệ tính cách mà anh ta tu luyện bao nhiêu năm trong quan trường, trong chớp mắt khi Thẩm Hoài nói muốn đá Hoài Năng ra ngoài, mặt của anh ta cũng đỏ bừng lên, khiến anh ta như bị vạch trần ngay trước mặt mọi người.
Thế nhưng, trước mặt ba người đứng đầu tỉnh Hoài Hải, không có đường cho anh ta thẹn quá hóa giận, phất tay rời đi. Thẩm Hoài kiên quyết bày tỏ lập trường như thế, con đường để cho tập đoàn Hoài Năng, cũng có thể nói là để cho anh ta cứu vãn lại trở nên cực kỳ hữu hạn. Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân tuy rằng không nhân lúc cháy nhà mà hôi của, nhưng cũng không lý do gì đi thử xem xương Thẩm Hoài có cứng không, vậy Phó Bí thư Tỉnh ủy Từ Bái bây giờ có thể có ý kiến rõ ràng không lại trở nên rất quan trọng.
Toàn bộ hạng mục siêu cao áp, có lẽ càng coi trọng Mai thép một chút, nhưng Mai thép cũng chỉ là một bên tham gia, tỉnh Hoài Hải, thành phố Hoài Tây, tập đoàn Hoài Môi, Tổng công ty cung cứng điện thuộc Tỉnh, đầu tư quốc hữu thuộc Tỉnh thậm chí là đầu tư tài chính Hoài Hải đều là người tham dự hạng mục này.
Chỉ cần Từ Bái có ý kiến rõ ràng, thái độ của Chung Lập Dân, Triệu Thu Hoa lại như có như không, vậy thái độ phía tỉnh cũng có tính khuynh hướng, có thể giúp Hoài Năng xoay chuyển bại cục này.
Thấy Diệp Tuyển Phong nhìn về phía Từ Bái, Tạ Chỉ ngồi tựa vào tường phòng họp, cũng hiểu mắt xích trong đó, cũng nhìn sang Từ Bái.
Thẩm Hoài thế có mạnh hơn nữa cũng không thể mạnh đến mức không cho người tham dự bày tỏ ý kiến của họ, bảo vệ lợi ích của bản thân mình. Nếu vậy, sau này ai dám hợp tác với Mai thép?
Trong lúc mọi người ở đây âm thầm phỏng đoán, Từ Bái cũng nhanh chóng phản ứng lại. Ông ta khẽ gõ ngón tay đặt lên sổ hạng mục hai cái, khiến đám người Diệp Tuyển Phong, Tạ Chỉ, Tạ Thành Giang tinh thần rung lên.
Bọn họ đều biết đây là Từ Bái tỏ ý muốn mở miệng nói chuyện, cũng đều biết Từ Bái nếu thật sự thái độ mơ hồ thì sẽ không mở miệng nói chuyện trước khi Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân chính thức hỏi ý kiến ông ta.
Nhưng khi Diệp Tuyển Phong, Tạ Chỉ, Tạ Thành Giang lòng đầy mong đợi chờ Từ Bái mở miệng bày tỏ thái độ, thì Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân mà người ta cho rằng sẽ không bày tỏ thái độ trước lại khẽ đằng hắng, giống như một viên đá rớt xuống mặt hồ yên tĩnh vậy, khiến lòng đám người Diệp Tuyển Phong gợn lên ngàn cơn sóng.
Bọn họ cũng mặc kệ có lịch sự hay không đều kinh ngạc đến mức trực tiếp nhìn thẳng vào Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân, không biết là ông ta muốn nói chuyện hay chỉ đơn giản là yết hầu không thoải mái.
- Mai thép và địa phương huyện Hà Phổ có thể đứng ra gánh vác càng nhiều trách nhiệm trong thời khắc mấu chốt này, chính quyền tỉnh và tỉnh ủy rất hoan nghênh và ủng hộ. Ý kiến của tôi là hi vọng Mai thép, Công ủy xí nghiệp quốc doanh tỉnh, Hoài Môi và địa phương thành phố Hoài Tây nhanh chóng tranh thủ thời gian hoàn thiện phương án liên quan, xúc tiến phát triển công việc liên quan. Phía tỉnh, tôi, Tỉnh trưởng Triệu, Phó Bí thư Từ cũng sẽ cố hết sức phối hợp và ủng hộ mọi người làm tốt chuyện này. Hướng Bảo Thành của tập đoàn điện lực tỉnh Giang Đông nếu đã có mặt ở Từ Thành, vậy Phó tỉnh trưởng phân quản chính quyền tỉnh ngày mai sẽ gặp mặt người ta, bày tỏ thái độ của tỉnh.
Chung Lập Dân nói đến đây, mới nhìn sang Triệu Thu Hoa, Từ Bái, hỏi:
- Lão Triệu, Phó Bí thư Từ, hai người thấy sắp xếp vậy có được không?
Tạ Chỉ kinh ngạc ngây ra đó. Chung Lập Dân nói như thế, thực tế đã ngăn cản khả năng Từ Bái bày tỏ thái độ trong chuyện này lần nữa. Sao lại như thế, Chung Lập Dân từ trước tới nay không phải là phái trung lập ngoài mặt hồ đồ sao? Chung Lập Dân bảo Tô Duy Quân thông báo bọn họ đến tham gia thảo luận hạng mục, vậy chứng tỏ ông ta có ý khuyên giải, cho dù ông ta không muốn tăng thêm áp lực cho Thẩm Hoài, nhưng cũng không nên ngăn cản không cho Từ Bái bày tỏ thái độ chứ?
Tạ Thành Giang kinh ngạc rất nhiều, bút trong tay rơi xuống đất, chỉ có thể chật vật cúi đầu chui xuống đáy bàn nhặt bút, đương nhiên cũng không ai quan tâm đến anh ta.
Mà khi Diệp Tuyển Phong kinh ngạc, còn chưa có phản ứng gì, Chung Lập Dân lại tiếp tục nói:
- Tại đây, tôi thay mặt chính quyền tỉnh ủy muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với Tống tổng luôn cống hiến rất nhiều cho điện lực Hoài Năng, xây dựng nguồn năng lượng, cũng như một lòng quan tâm, ủng hộ địa phương phát triển.
- Bí thư Chung quá lời, đây đều là việc tôi phải làm.
Tống Văn Tuệ nói.
Tạ Chỉ nghĩ mãi không rõ tại sao lập trường của Chu Lập Dân lại trở nên dứt khoát như thế. Cô nhìn sang Tô Duy Quân ngồi bên trái Từ Bái, nghĩ bụng Tô Duy Quân và Chung Lập Dân tiếp xúc nhiều nhất, Chung Lập Dân rốt cuộc tính tình thế nào, hẳn có thể rõ ràng hơn bọn họ. Thế nhưng Tô Duy Quân cúi đầu chỉnh lý lại bút và sổ trên bàn, cho dù thân là một thành viên của đảng ủy tỉnh, cũng không quên bất cứ lúc nào ghi chép lại phát biểu của Bí thư Tỉnh ủy.
Có điều, trong lòng Tạ Chỉ cũng hiểu rõ, thái độ tô Duy Quân như thế, cũng không nghi ngờ gì là nói cho bọn họ biết, phía chính quyền tỉnh và Tỉnh ủy đã quyết định, phía tỉnh sẽ không cự tuyệt hạng mục này trong thời khắc mấu chốt thế này, càng không thể vì tập đoàn Hoài Năng mà gây ra những áp lực không cần thiết đối với Mai thép.
Sau khi Chung Lập Dân bảy tỏ thái độ rõ ràng, Triệu Thu Hoa lại càng không có áp lực gì, nói:
- Chiều mai tôi có thời gian rảnh, phía Hướng Bảo Thành tôi sẽ ra mặt gặp gỡ.
Nếu đã không thể quấy nhiễu, Triệu Thu Hoa liền không bỏ qua cơ hội chia chút công lao.
Lúc này, Tạ Chỉ cảm giác được ánh mắt Thẩm Hoài quét qua, nghiêng đầu nhìn anh, nhưng bị ánh mắt anh thiêu đốt một chút liền chột dạ tránh đi. Nhưng tiếp xúc ánh mắt trong chốc lát cũng khiến cô cảm nhận được sự lạnh lùng, khinh thường trong ánh mắt Thẩm Hoài – gần như đang cười nhạo bọn họ không biết lượng sức lại hoàn toàn đánh giá sai tình thế - cùng với ý chí kiên định không thể phá vỡ kia.
Tạ Chỉ cũng chú ý được anh cô đang trốn tránh ánh mắt Thẩm Hoài, trong lòng cô không hiểu, năm sáu năm trước, Thẩm Hoài là loại người thế nào, tạo sao ánh mắt anh ta hôm nay lại khiến người ta sợ hãi như thế?
…
Thảo luận tiếp theo, Tạ Chỉ không biết Diệp Tuyển Phong và anh cô có tâm tình gì, tóm lại trong lòng cô loạn cào cào, ở lại mà đứng ngồi không yên, trong lòng khó chịu càng thêm sâu, lại không có cách nào rời khỏi hội trường trước.
Hơn mười một giờ, tình hình hạng mục mới giới thiệu thảo luận xong, Tạ Chỉ cũng không có tâm tình nghĩ gì cả, chỉ là theo Diệp Tuyển Phong, anh cô đi xuống lầu rồi đi.Mà lúc trên xe, trán Diệp Tuyển Phong đụng mạnh vào khung cửa xe, cũng có thể thấy trong lòng anh ta lo sợ, Tạ Chỉ cũng không biết nên nói gì mới tốt.
Khi lái xe ra về, ai cũng không có tâm tình nói câu nào, chạy đến nhà Tạ Đường, đám người Tạ Hải Thành, Tống Bính Sinh, Lưu Kiến Quân đều đang ngồi trong phòng khách, gần như từ sau khi bọn họ đi thì không xê dịch vị trí, ngoài ra Tô Khải Văn và Trịnh Nghi Ngô cũng chạy đến.
Diệp Tuyển Phong và Từ Bái móc nối với nhau là do Tô Khải Văn ra mặt dẫn đường. Bây giờ xảy ra chuyện này, ba của anh ta Tô Duy Quân không lộ diện, anh ta lại phải ra mặt bày tỏ một chút.
Tạ Chỉ sau khi rời khỏi phòng họp mới nhìn thấy tin nhắn Hồng Kỳ gửi sang cho cô: Anh đang trên đường đến Từ Thành.
Gặp chú tư, nhóm người ba cô trầm mặc nhìn bọn họ vào phòng lại không hỏi gì cả, Tạ Chỉ cũng biết Tô Khải Văn hơn phân nửa là vừa nãy đã gọi điện thoại cho ba anh ta Tô Duy Quân, đã biết lập trường rõ ràng của phía tỉnh trong chuyện này rồi.
Chuyện đến nước này, còn có thể có con đường nào cứu vãn chứ?
Tạ Chỉ ngồi xuống cạnh ba cô, thấp giọng hỏi:
- Ba của Hồng Kỳ có biết tình hình hiện nay không?
Tạ Hải Thành gật đầu, nhưng cũng không nói gì nữa.
Tạ Chỉ đoán ba Hồng Kỳ biết được tình hình, nhưng cũng không đáp lại rõ ràng, bọn họ phía này chỉ có thể ngồi chờ.
Lúc này Tạ Thành Giang cầm di động đưa qua, cho ông ta nhìn thấy tin nhắn mà Tống Hồng Nghĩa gửi từ Yến Kinh sang:
- Ba tôi đi gặp ông cụ rồi…
Tạ Chỉ chú ý thấy ba cô, Diệp Tuyển Phong phảng phất như quơ được cọng cỏ cứu cánh cuối cùng, mắt sáng rực lên.