Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 876 - Chương 859: Nguy Cơ Sinh Tồn

Chưa xác định
Chương 859: Nguy cơ sinh tồn

Nghe Tạ Thành Giang nói đến phản ứng của Chung Lập Dân, Triệu Thu Hoa, Từ Bái, Tống Hồng Kỳ lại thở dài:

- Sau khi Chung Lập Dân đến tỉnh Hoài Hải, tuy thái độ mơ hồ, nhưng không có nghĩa ông ta không có thái độ.

Thúc đẩy kinh tế vịnh Hoài Hải phát triển lên phía bắc, nếu đề ra khái niệm khu kinh tế vịnh Hoài Hải đã là chuyện của hai phái Triệu Thu Hoa, Từ Bái đang làm, thì Chung Lập Dân không dính vào. Hoài Môi đông xuất và công trình đường sắt hai chiều Từ Đông là do tiền Bí thư Tỉnh ủy Điền Gia Canh thúc đẩy, tập đoàn Hoài Năng chủ đạo, Đầu tư quốc hữu tỉnh, tập đoàn Hoài Môi, Cục đường sắt Đông Hoa tham gia, Chung Lập Dân không dính líu vào. Chung Lập Dân duy trì thái độ mơ hồ đối với cục diện quyền lực vốn có của Hoài Hải, cố gắng cân bằng quan hệ lợi ích giữa các phái, mà không phải đoạt lấy cờ trướng trong tay người khác coi như của mình chính là thái độ bảo thủ của ông ta.

Có điều, bây giờ Thẩm Hoài liên hợp cùng Lý Cốc, Bí thư Thành Ủy Hoài Tây Đoàn Kính Minh chính thức đề ra khái niệm "Hoài điện đông tống", đề xuất dải kinh tế ven Chử Giang kéo dài lên thượng du Hoài Tây, là một lá cờ mới ngoại trừ khu kinh tế vịnh Hoài Hải, Hoài Môi đông xuất, Chung Lập Dân thân làm Bí thư Tỉnh ủy, ủng hộ một lá cờ mới dựng lên, xét từ góc độ nào đều không thể nói là ông ta không đúng.

Hơn nữa, Bí thư Tỉnh uỷ Chung Lập Đân mời nhóm Diệp Tuyển Phong qua tham gia thảo luận, bày tỏ ý khuyên giải đã hết đạo nghĩa rồi, nhưng không có nghĩa vụ thay Tập đoàn Hoài Năng tăng thêm áp lực cho Thẩm Hoài.

Nói cho cùng cũng do phía bọn họ phản ứng chậm nửa nhịp, đánh giá sai tình thế, nghe thấy Chung Lập Dân mời bọn họ sang thảo luận, thấy Chung Lập Dân có ý thay họ khuyên giải thì lại ký thác hi vọng lên người Chung Lập Dân, mà không nghiêm túc suy xét xem ý muốn và lập trường khuyên giải của Chung Lập Dân mạnh bao nhiêu.

Đồng thời, phía bọn họ cũng tưởng rằng ý chí của Thẩm Hoài quá yếu, cho rằng Bí thư Tỉnh uỷ Chung Lập Dân hơi lộ ra thái độ thiên vị thì Thẩm Hoài sẽ vứt giáp bỏ mũ, từ bỏ lập trường, mà lại quên mất sự hung hãn của Thẩm Hoài khi đấu với Đàm Khải Bình năm đó.

Nếu bọn họ có thể mời người ra nói chuyện trong mười phút trước khi nhìn thấy Chung Lập Dân, để tăng cường ý nguyện khuyên giải của Chung Lập Dân hoặc làm mềm đi thái độ của Thẩm Hoài, thì tình hình có thể khác đi rồi.

Có điều Tống Hồng Kỳ cũng không thể oán đám người Diệp Tuyển Phong phản ứng không thích hợp được, đổi lại là ông ta có mặt ngay lúc đó, nghe thấy tin tức như vậy hơn phân nửa cũng sẻ kinh ngạc thất thố, khó mà ứng biến được.

Đám người Diệp Tuyển Phong, Tạ Hải Thành cũng đứng trong phòng khách than thở. Tuy rằng biết Tống Kiều Sinh đến gặp ông cụ rồi, nhưng cũng hoài nghi ông cụ có đứng ra kéo lấy Hoài Năng hay không, dù sao thì tất cả đường thoát đều bị bọn họ chặn đứng từng cái một rồi.

Cuối tháng tám, Yến Kinh đã vào tiết thu, cảnh đêm hơi lạnh.

Tống Hồng Nghĩa theo cha anh ta đến gặp ông cụ, nhìn thấy Tống Hồng Quân đã mấy ngày không thấy hành tung, còn tưởng anh ta vẫn luôn ở lại HongKong, lúc này cũng ở bên phía ông cụ, trong lòng cũng lạnh đi phân nửa.

- Một đội quân, không được tôi luyện qua máu và lửa, thì sức chiến đấu sẽ không mạnh lên được, cho dù là đội ngũ cán bộ xây dựng cũng là không mài không thành ngọc. Hoài Năng bây giờ gặp phải nguy cơ, các cậu cảm thấy không phải chuyện tốt, ta thì cảm thấy chưa chắc không phải là chuyện tốt. Mai thép bây giờ đã có chút thành tựu rồi, trước đó đi bước nào mà chẳng phải lo lắng đề phòng chứ, mùi vị này bây giờ để Hoài Năng nếm thử chưa chắc không phải chuyện tốt

Ông cụ ngồi dưới gốc hoè già trong viện, nhìn bầu trời đem mây nhẹ che phủ, tư thế lười nhác nói.

Tống Kiều Sinh nhìn thấy thái độ ông cụ lười nhác, thì biết không thể ôm hi vọng lớn, nhưng sự việc trọng đại, dù mặt dày cũng phải nói ra miệng.

- Bây giờ ý muốn chỉnh trang lại xí nghiệp trung ương của Quốc Vụ Viện căn bản đã rõ ràng rồi, Vương Nguyên sẽ thực hiện việc này trong thời gian ông ta tại nhiệm, trễ nhất sẽ không kéo qua năm thứ nhất, năm thứ hai. Tập đoàn Hoài Năng là vấn đề tồn tài nghiêm trọng nhất, có cảm giác nguy cơ, tăng cường ý thức cạnh tranh đều là chuyện tốt, nhưng bây giờ tình huống cấp bách nhất đã không phải là vấn đề luyện nội công hay không nữa, mà là trước khi danh sách xí nghiệp trung ương chỉnh trang lại chính thức ra lò, Hoài Năng không thể tham gia vào công tác Hoài Điện đông xuất, không thể tăng cường địa vị và tác dụng ở lưu vực Chử Giang và ven vịnh Hoài Hải, cho dù luyện nội công tốt bao nhiêu thì Quốc Vụ Viện không có khả năng để lại một mình Hoài Năng. Thật sự đến bước đó thì chí khí, lòng người của mọi người đều bị đả kích rất lớn. Năng lực làm việc của Tuyển Phong có lẽ thật sự có chút khiếm khuyết, Văn Tuệ cũng chỉ là nhàn nhã ở Yến Kinh

Ông cụ bất mãn liếc nhìn lão nhị một cái, không vui nói: - Em út từ Hoài Năng điều về, bây giờ cậu lại bảo nó về lại Hoài Năng, có phải cậu muốn người khác chê cười lão Tống gia chúng ta không? Cậu làm công tác tổ chức mấy chục năm rồi, có một số nguyên tắc đổ lên đầu mình sao lại không biết kiên trì? Tầm nhìn của Tuyển Phong có lẽ hơi hẹp một chút, nhưng năng lực làm việc của nó, cậu, Thành Quốc, Tương Hoài đều đã khẳng định, bây giờ một gậy đánh chết người ta, đây cũng không phải tâm thái thường thấy khi bồi dưỡng cán bộ của các người.

Bị ông cụ trách móc giáo huấn một phen, Tống Kiều Sinh cũng không lời phản bác.

Bây giờ tất cả những tin tức phiến diện nhận được, căn bản khiến ông ta không đoán được toàn bộ sự việc rõ ràng lắm. Phía Thành Văn Quang giống như giấu mình trong sương mù, có âm thầm ra sức hay không? Trước khi Điền Gia Canh rời Hoài Hải có sắp xếp chuyện này không, tiếp đí có thúc đẩy công tác liên quan hay không? Chung Lập Dân thuần túy là vì muốn đứng vững ở Hoài Hải, muốn để lại tiếng tốt, hay là có ý đồ còn sâu hơn?

Tống Kiều Sinh cũng không rõ ràng những chuyện này lắm, thậm chí ngay cả Thẩm Hoài rốt cuộc muốn có được cái gì, thì ông ta cũng chỉ có thể dò thám từ chỗ của ông cụ thôi, cục diện như thế khiến ông ta sao không bị động cho được chứ?

Thấy lão nhị trầm mặc, ông cụ tiếp tục nói:

- Hoài Năng bây giờ không tham gia vào, cũng không nói là sau này không thể tham gia vào. Nghe Hồng Quân giới thiệu với ta, bây giờ làm điện lực Đông Giang vẫn chỉ là chỉnh hợp tài nguyên thủy điện, nhiệt điện thượng du Chử Giang bước đầu thôi, chỉ là khởi động công tác chuẩn bị giai đoạn đầu Hoài Điện đông xuất. Sau khi hoàn thành công tác bước này, tiếp theo sẽ khởi động hỏa điện quy mô lớn, phối hợp với việc xây dựng mỏ than và mạng lưới điện, thì Hoài Điện đông xuất mới coi như chính thức khởi động. Nếu điều kiện thích hợp, đến lúc đó Hoài Năng lại gia nhập vào cũng chưa muộn. Phía Thành Quốc, Tương Hoài, lão tứ, Tuyển Phong, Hải Thành, chú cứ nói thẳng những lời của ta cho họ nghe. Quốc gia, dân tộc của chúng ta đều đang tiến lên, đang trưởng thành, mọi người làm tốt mọi chuyện trong phận sự thì cần gì lo lắng cho tương lai chứ?

Cho dù Tống Hồng Nghĩa có ngu xuẩn hơn nữa, cũng nghe ra được lập trường của ông cụ, không chỉ bây giờ sẽ không đứng ra tăng thêm áp lực cho Thẩm Hoài, thậm chí cũng không ủng hộ Hoài Năng gia nhập vào công tác giai đoạn đầu "Hoài điện đông tống".

Công tác chỉnh hợp giai đoạn đầu tài nguyên than đá, nhiệt điện, thủy điện mà Hoài Điện đông xuất đang tiến hành xung quanh thượng du Chử Giang, một khi hoàn thành thì đã để Thẩm Hoài nắm trong tay, cái gọi là "sau này Hoài Năng còn có thể tham gia vào" chẳng phải là càng cần phải có được cái gật đầu của Thẩm Hoài sao?

Cho dù trong lòng mọi người đều hiểu, phía ông cụ chỉ là cọng rơm cuối cùng mà bọn họ có thể nắm lấy, không thể kỳ vọng quá nhiều, nhưng mắt thấy cọng rơm này chìm xuống nước, trong lòng lại càng thê lương không chịu nổi.

- Làm tốt công tác phân công, sau này điều kiện thích hợp thì có thể tham gia!

Vậy chẳng phải nói, Hoài Năng sau này là sống hay chết còn phải coi sắc mặt của Thẩm Hoài?

Thủ đoạn dao mềm cắt thịt mới khiến người ta lòng sinh sợ hãi.

Nếu được lựa chọn, mọi người đều thà là bây giờ chặt tay cầu sinh, Thẩm Hoài để xuất ra điều kiện gì, có thể bàn thì bàn, cùng lắm thì chặt đứt một cánh tay thôi. Nếu trong năm ba năm mà không biết Thẩm Hoài rốt cuộc sẽ dày vò vận mệnh của Hoài Năng thế nào, mùi vị đó, làm sao dễ chịu đây?

Lưu Kiến Quốc thiếu kiên nhẫn nhất, vỗ bàn nói: - Tỉnh Giang Đông phải chia xong mạng lưới nhà máy, thì Hoài Điện đông tống mới làm xong được. Chuyện này không để Hoài Năng tham gia vào, vậy mọi người cũng đừng muốn làm nữa, cùng lắm thì một chưởng chia đôi Y cầm điện thoại lên rồi gõ một dãy số vào.

Tạ Chỉ ngẩng đầu liếc nhìn Lưu Kiến Quốc, còn nhóm người ba cô, Diệp Tuyển Phong đều không ngăn cản, trong lòng bọn họ có lẽ thật sự ký thác hi vọng cuối cùng này lên người người cậu của Lưu Kiến Quốc này. Cho dù Bộ Điện Lực bị bãi bỏ, thì sức ảnh hưởng trong hệ thống điện lực tuyệt đối không phải là thứ mà cô út Tống Văn Tuệ có thể bì kịp.

Chưa chắc không có năng lực tìm được người trong nội bộ hệ thống điện lực tỉnh Giang Đông, quấy nhiễu chuyện phân chia mạng lưới nhà máy.

Thế nhưng hi vọng này bùng cháy chưa bao lâu thì đã bị dập tắt.

Điện thoại của Lưu Kiến Quốc vẫn không gọi được; thật lâu sau, điện thoại của Lưu Kiến Quốc có tiếng báo tin nhắn vang lên, Tạ Chỉ ngồi đối diện Lưu Kiến Quốc, nhìn thấy trên màn hình điện thoại hiện lên tin nhắn đơn giản mà hàm ý sâu xa:

- Mọi người làm tốt chuyện của mình.

Tạ Chỉ nghĩ bụng không muốn nhận điện thoại của Lưu Kiến Quốc, đại khái cũng rõ ràng tính cách của đứa cháu trai này, sẽ nói linh tinh cái gì.

Tuy rằng bây giờ vẫn ngồi ở vị trí Bộ trưởng Bộ Điện lực, nhưng bây giờ thanh âm thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước và các bộ trong nước bây giờ ngay càng vang dội, mà trước mặt làn sóng cải cách cuồn cuộn, cho dù là Hồ Chí Thành năng lực hơi kém, thái độ luôn bảo thủ cũng không thể không nhường vị trí ra, đứng lên chính là bỏ con.

- Mọi người làm tốt chuyện của mình.

Nhìn thấy tin nhắn hồi âm của Hạ Thành Quốc, mọi người cũng ngơ ngác nhìn nhau.

Hiểu theo mặt chữ, câu này không khó lý giải, thế nhưng chuyện gì thì tính là chuyện trong phận sự?

Tạ Chỉ nhẹ giọng nói: - Ý của Hạ Bộ trưởng hẳn là muốn tập đoàn Hoài Năng làm cho tốt hai chuyện "Nhiệt điện liên doanh", "Hoài Môi đông xuất". Tiềm lực tài nguyên than đá mà các nơi Hoài Tây mỗi năm khai thác, thu mua bên ngoài đã đạt đến hai ba trăm triệu tấn, Hoài Môi đông xuất cho dù chỉ chiếm một nửa định mức trong đó, thì mỗi năm cũng có số lượng một trăm triệu đến một trăm triệu rưỡi tấn. Cho dù trong tương lai tập quần phát điện nhiệt điện mà Hoài Tây xây dựng mỗi năm thu mua điện lực đạt được quy mô một trăm tỷ, thì tiêu thụ than đá tại chỗ cũng khoảng ba bốn triệu tấn, mà tài nguyên than đá vận chuyển qua đường sắt Từ Đông, cảng Tân Phổ, đường biển Chử Giang đến thị tỉnh ven biển Đông Hoa, mỗi năm vẫn có thể đạt được quy mô một trăm triệu đến một trăm hai mươi triệu tấn như cũ.

Tạ Chỉ cũng không muốn nói quá nhiều, dù sao chuyện của tập đoàn Hoài Năng còn chưa đến phiên cô khoa tay múa chân nói chuyện. Cô chỉ cảm thấy, chỉ cần Hoài Năng có thể làm được những chuyện này, thì địa vị ở khu vực kinh tế xung quanh và vịnh Hoài Hải vẫn cực kỳ quan trọng như trước, vẫn có thể nắm bắt đường sinh cơ cuối cùng không bị phân tán.

Có điều, Hoài Năng muốn nắm bắt sinh cơ này, cũng không dễ dàng gì.

Từ việc cải tạo đường sắt hai chiều Từ Đông, ngoài trừ Cục đường sắt Đông Hoa, Đầu tư quốc hữu tỉnh, tập đoàn than Hoài đều tham gia.

Đặc biệt là tập đoàn than Hoài, hai năm trước đã hợp tác với Mai thép, xây dựng cảng trung chuyển than đá trên thị trường giao dịch than đá kiến thiết Tân Phổ, năm nay thu mua than đá thông qua cảng trung chuyển Tân Phổ đã đạt được mười triệu tấn, còn nghề than Hoài Năng sau khi thu mua than đá cả địa phương, tổng sản lượng có thể mới lên được bảy triệu tấn.

Tập đoàn than Hoài lần này tham sự vào việc xây dựng điện lực Đông Giang, cho dù chính thức tham gia vào thị trường hỏa điện, tương lai dĩ nhiên càng là chủ lực trung tâm phát triển tài nguyên than đá Hoài Tây quy mô lớn.

Nếu Hoài Năng bị Thẩm Hoài đánh cho yếu thế hơn nữa, động tác chần chừ một chút nữa, thì chính phủ tỉnh Hoài Hải hoàn toàn có thể coi tập đoàn than Hoài là chủ thể, lấy lại quyền chủ đạo của công trình cải tạo đường sắt hai chiều Từ Đông, triệt để đá Hoài Năng sang một bên.

Hồ Thư Vệ, La Khánh mang theo hơn sáu mươi cán bộ nòng cốt ra khỏi điện lực Hoài Năng, tương lai dĩ nhiên là chủ lực của tập quần hỏa điện Hoài Tây kiến thiết điện lực Đông Giang, đây cũng là nguy cơ cực lớn mà điện lực Hoài Năng mang đến.

Cứ thế một đám kỹ sư trung tâm ra đi, điện lực Hoài Năng ngay cả việc có thể duy trì hoạt động nhà máy điện hiện có đã là một vấn đề không nhỏ rồi, muốn tái xây dựng nhà máy hỏa điện mới, trong thời gian ngắn sẽ gặp phải cảnh thiếu thốn nhân tài. Bây giờ thậm chí còn không rõ là sau khi điện lực Đông Giang chính thức xây dựng, điện lực Hoài Năng có tình trạng tài nguyên nhân lực ồ ạt không ngừng chảy sang bên đó hay không nữa.

Trong lo ngoài khốn, trên đầu còn treo một than kiếm sắc bất cứ lúc nào cũng có thể đoạt mạng, cho dù lần này không nhìn ra ý điều chỉnh Diệp Tuyển Phong, nhưng Tạ Chỉ cũng không cảm thấy ngày tháng sau này của anh ta sẽ dễ qua.

Bình Luận (0)
Comment