Thẩm Hoài rời khỏi trụ sở chính quyền tỉnh, gặp Thành Di, ăn tạm bữa cơm tại nhà ăn của Ngân hàng nhân dân tỉnh, liền vội vàng đi sân bay đón Tống Hồng Quân. Cô út buổi tối ngồi xe lửa rời khỏi Từ Thành để về Yến Kinh, Thẩm Hoài buổi chiều đã phải trở về Hà Phổ, nên cũng chẳng có thời gian, cũng chỉ có thể để Thành Di thay anh tiễn đưa một chút.
Chuyến bay từ Yến Kinh rốt cuộc cũng tới đúng giờ, Thẩm Hoài ngồi xe đến sân bay không bao lâu thì máy bay hạ cánh, Tống Hồng Quân cùng nhân viên từ cửa đón khách máy bay đi ra.
Thẩm Hoài hỏi Tống Hồng Quân:
- Anh ở lại Từ Thành thêm một ngày hay là cùng với tôi đi Hà Phổ luôn?
- Tôi ở lại Từ Thành để làm gì, lại chẳng tiếp cận được với sự náo nhiệt, tiện đường cùng đi Hà Phổ, đỡ phải ở trong thành lượn thêm một vòng.
Hết thảy mọi việc, cũng không ai biết sẽ có biến cố gì xảy ra, Thẩm Hoài và cô út đều cần chú ý ở Từ Thành, đồng thời còn cần liên lạc với Tập đoàn điện lực tỉnh Giang Đông, Yến Kinh bên kia thiếu người quan sát, cho nên mới đặc biệt để Tống Hồng Quân từ Hồng Kông trở về, ở lại Yến Kinh
Nói đến “Hoài điện đông tống”, hạng mục này rất đặc biệt, thuộc lĩnh vực công nghiệp sản xuất mang tính mạch máu kinh tế, hạn chế nghiêm ngặt nước ngoài tham gia đầu tư.
Tống Hồng Quân chủ trì đầu tư Hồng Cơ, chủ yếu là trưng mộ nguồn vốn công nghiệp sản xuất từ khu vực Hong Kong và Đông Nam Á.
Ngoại trừ trước đây đã từng có tập đoàn Mai thép tham gia cổ phần ra, đầu tư Hồng Cơ tạm thời vẫn không thể trực tiếp dùng hình thức cổ phần để tiến vào thị trường phát điện trong nước, đến lúc đó sẽ mua trái phiếu một số công ty, cung cấp vốn xây dựng, nhưng mức độ tham dự thì còn thiếu nhiều.
Cho nên Tống Hồng Quân lần này cũng không cần đặc biệt chạy đến Từ Thành để mà tham gia bất cứ giao dịch gì với Tập đoàn Điện lực Giang Đông và lãnh đạo bộ ngành điện lực trong tỉnh.
Lên xe, Thẩm Hoài đem thời gian đầu tháng mà bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân đến Nghi Thành thị sát sắp xếp bảo anh qua đó gặp mặt, nói cho Tống Hồng Quân nghe.
Tống Hồng Quân không câu nệ tiểu tiết, có đôi khi cũng thiếu kiên nhẫn, năng lực chuyên môn cũng chưa đủ mạnh, nhưng về mặt đại sự thì không hồ đồ, vừa nghe Thẩm Hoài nói tình tiết buổi sáng cùng Hướng Bảo Thành đi gặp Triệu Thu Hoa, vỗ trán nói:
- Tôi phỏng chừng, sự việc Điện lực Giang Đông thành lập tổ Đảng và Hội đồng quản trị công ty cùng người đứng đầu, hơn phân nửa là Chung Lập Dân đứng sau lưng chỉ đạo. Chính quyền tỉnh nhiều phó tỉnh trưởng và người khác có tư cách dự vào hội nghị tổ Đảng, nhất định sẽ có một hay hai người nghe theo Chung Lập Dân nói sao thì làm vậy. Nếu như cậu cự tuyệt ở Tập đoàn điện lực Đông Giang xây dựng cơ quan đảng, Chung lập Dân có lẽ cũng không cưỡng cầu cái gì. Nhưng trong lòng của ông ta sẽ nhận định người như cậu khiến ông ta đau đầu, sau này dự định sẽ ít có liên quan với cậu. Còn như đồng ý công tác xây dựng đảng quy về tỉnh thuộc xí nghiệp công ủy tỉnh,cũng chính là để Chung Lập Dân nhìn thấy tư tâm của cậu không quá nặng, cho nên mới có được sự tiếp xúc về sau.
Thẩm Hoài suy nghĩ lời của Tống Hồng Quân nói cũng rất có đạo lý, cười nói
- Điều anh nói rất có khả năng, cũng có thể là Chung bí thư nhìn đến chúng ta bên này còn chưa tới chỗ quyền dục huân tâm, nên mới muốn tiếp xúc một chút. Nói về tư tâm, ý nghĩ của tôi cũng không cao thượng như vậy. Đầu tiên phải thừa nhận xã hội này hết sức thế tục đấy, chí công vô tư cũng không đáng đề xướng, điều quan trọng vẫn là phải có chừng mực, phải biết tiến lui, phải có điểm mấu chốt, chủ yếu nhất vẫn là đem sự tình làm tốt. Chúng ta có thái độ như vậy sẽ không sợ bị cô lập.
- Tôi cũng đã sớm nói, Chung Lập Dân vốn ở phái cân bằng, ông ta tốt xấu cũng là Bí thư Tỉnh ủy, không có khả năng thật sự cam tâm vô vi vờ không nghe thấy.
Tống Hồng Quân cảm thán nói.
- Đương nhiên, Hoài Hải là trạm sau cùng trên con đường làm quan của Chung Lập Dân, ông ta đại khái cũng không muốn gây ra chuyện gì quá hỗn loạn. Lần này ông ta đặc biệt gọi anh đi Nghi Thành gặp mặt, lão Hùng lần này hẳn có thể chủ trì được công tác chính quyền Nghi Thành rồi nhé?
Hùng Văn Bân điều đến Nghi Thành làm phó thị trưởng thường vụ, là sự sắp xếp trước khi Điền Gia Canh rời khỏi tỉnh Hoài Hải.
Nếu như nói Chung Lập Dân thực tâm muốn mượn Mai thép hệ làm chút việc, đề bạt Hùng Văn Bân làm thị trưởng, phó bí thư đảng ủy thành phố Nghi Thành, thì càng xúc tiến khu kinh tế vịnh Hoài Hải phát triển nhanh hơn, tốt hơn, là một sự lựa chọn không tồi.
Có điều, Thẩm Hoài tiếp xúc trực tiếp với Chung Lập Dân mới chỉ một lần vào đêm qua, anh thậm chí còn không có số điện thoại di động của Phó Úy – thư ký của Chung Lập Dân, trong lòng nghĩ: Có lẽ tâm tư của Chung Lập Dân không đơn giản như vậy.
Rời khỏi Từ Thành, theo đường cao tốc đia về phía Đông, khi qua trạm nghỉ Cửu Đình, Tống Hồng Quân mắc tiểu, kéo Thẩm Hoài xuống xe đi tiểu. Khi từ trạm nghỉ Cửu Đình tiếp tục lên cao tốc, họ nhìn thấy một chiếc Mercedes- Benz màu đỏ lao vút qua trước mắt.
Đầu năm nay việc nhập khẩu xe Mercedes- Benz trong tỉnh Hoài Hải rất ít, Mercedes- Benz màu đỏ chót nữ tính lại càng hiếm thấy.
Lúc ở Du Sơn, chiếc Mercedes- Benz màu đỏ kia của Tạ Chỉ bị ngập ở dưới nước vài ngày, tuy nhiên đến bây giờ cũng đã sớm sửa chữa đổi mới hoàn toàn rồi, ngày hôm qua Thẩm Hoài liền nhìn thấy chiếc Mercedes- Benz màu đỏ này dừng ở trong ngõ.
Tốc độ của xe Mercedes- Benz rất nhanh, cửa kính xe lại dán màng, Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân không nhìn rõ Tống Hồng Kỳ rốt cuộc có ở trong xe hay không.
Thẩm Hoài nhớ tới buổi sáng ở tòa nhà Ủy ban nhân dân tỉnh gặp Trịnh Cương nói Diệp Tuyển Phong muốn tìm gặp anh, nhưng qua mấy tiếng đồng hồ rồi, Diệp Tuyển Phong hay là ai đó cũng chưa gọi điện cho anh, anh liền tạm thời đem việc này bỏ lại phía sau. Lúc này nhìn thấy Tạ Chỉ lái xe về hướng Đông Hoa, trong lòng Thẩm Hoài nghĩ,
bọn họ tụ hội ở bên kia cũng chính là một khoảng thời gian rồi?
Tốc độ lái xe của Tạ Chỉ rất nhanh, nhưng cũng có giới hạn.
Thẩm Hoài nhấn tốc độ 111km/h, dọc theo đường lái xe đến cửa ra trạm thu phí Đông Hoa, thì nhìn thấy chiếc xe Mercedes- Benz màu đỏ của Tạ Chỉ dừng ở phía trước. Có lẽ Tạ Chỉ dừng xe trước thanh chắn đường, không chú ý cách nhà thu phí xa một chút, khi này vừa hay một cánh tay vươn ra ngoài cửa sổ, đem tiền đưa tới cửa sổ thu phí.
Ở giữa cách hai chiếc xe, vẫn nhìn thấy ở vị trí lái phụ và chỗ ngồi phía sau không có người khác, Tống Hồng Quân hỏi Thẩm Hoài
- Bên kia sẽ đàng hoàng hơn chứ?
Thẩm Hoài trầm ngâm một lát, nhìn thấy Tạ Chỉ giống như đã chú ý tới xe của bọn anh ở phía sau, quay đầu lại hướng bên này nhìn thoáng qua, bèn nhanh chóng khởi động xe rời khỏi trạm thu phí.
Anh nói với Tống Hồng Quân:
- Diệp Tuyển Phong buổi sáng thông qua Trịnh Cương, tiết lộ có ý nguyện muốn tiếp xúc với tôi, nhưng đến hiện tại vẫn chưa xác minh rõ hơn thông tin để truyền tới. Tôi đoán rằng tâm lý bọn họ lúc này cũng đang mâu thuẫn, chính là phải xem Diệp Tuyển Phong tu luyện đến nơi hay không.