Màn hình máy vi tính thể hiện xu thế của giá cổ phiếu đóng tàu Bảo Hòa ngày hôm nay trong vòng nửa canh giờ giá cổ phiếu giống như răng cưa sắc bén vậy, kiên quyết quật khởi, cuối cùng giốngnhư đuôi của một con khỉ đuôi dài, thật cao đến cuối ngày thì ngưng hẳn trên tuyến thượng.
Hồ Lâm nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính, không rên một tiếng, nhưng tay hắn cầm chén trà tay nổi gân xanh, bộc lộ nội tâm của hắn đang rất tức tối.
Ngồi ở ghế xoay bên cạnh cửa sổ, Thích Tĩnh Dao khẽ mím môi, môi đỏ ướt át, kiều diễm nhìn về phía Hồ Lâm.
Cô biết Hồ Lâm không là người dễ dàng buông tay, và rất hiển nhiên, bọn họ bên này vội vàng hành động, rất khó hình thành sự uy hiếp thật sự đối với Thẩm Hoài, ngược lại có khả năng trao thóp cho người ta.
- Việc này cần phải bàn bạc kỹ hơn.
Thích Tĩnh Dao nói. Thẩm Hoài thủ đoạn xảo quyệt, bọn họ cũng không phải lần đầu được biết, mọi người thực sự muốn liều lĩnh thêm nữa, càng không thể chiếm được lợi ích gì từ phía Thẩm Hoài.
Vụ chứng Khoán Đông Giang mới qua nửa năm, nếu lại muốn gây sức ép khác nào vạch áo cho người xem lưng, vấn đề thì không giải quyết được không nằm trong sự khống chế của bọn họ.
Thích Tĩnh Dao nhìn Chu Ích Văn một cái. Cô biết rằng Hồ Lâm có thể nghe Chu Ích Văn nói, hi vọng hắn có thể hiểu được. Hồ Lâm thực sự muốn liều lĩnh xảy ra chuyện gì đó, trưởng bối Hồ gia gậy gộc đánh xuống, đầu tiên sẽ đánh vào Chu Ích Văn bất kể thân thiết.
Chu Ích Văn đứng lên và nói với Hồ Lâm
- Mai thép sau khi đầu tư vào sắt thép Tân Phổ, hiệu quả và lợi ích tương đối khả quan. Lấy cơ sở lò luyện thép Mai khê mà Mai thép công khai dự toán trên thị trường ra,lợi nhuận năm nay nhà máy Tân Phổ của Mai thép cũng tầm tám chín trăm triệu. Trong tay Mai thép nắm hơn một tỷ tiền mặt, mà Tống Hồng Quân trong năm nay cơ bản đều ở Hong Kong để xoay xở tài chính. Bọn họ kiếm nhiều tiền như vậy, điện lực Đông Giang và Hoài điện đông tống trong thời gian ngắn tiêu hao không ít, nếu dồn ép Dư vi thái quá, cô ta có khả năng sẽ đi giúp Mai thép tranh giành quyền khống chế đóng tàu Bảo Hòa …
Chu Ích Văn không rõ Hồng Cơ cùng quỹ đầu tư công nghiệp Chúng Tín tại Hong Kong rốt cuộc huy động bao nhiêu vốn, cũng không biết nguyên liệu thép mua bán bên ngoài của Mai thép bằng ngoại tệ giữ lại dưới chi nhánh công ty thương mại ở Hong Kong là bao nhiêu.
Nhưng hắn biết khá rõ, giá cổ phiếu của tập đoàn đóng tàu Bảo Hòa thất thường trong nửa giờ, tất nhiên là do Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân huy động vốn từ Hong Kong.
Dư Vi tất nhiên sẽ không cam tâm bị Cố gia đuổi ra khỏi nhà, cũng không cam tâm bị khống chế, nhưng cô ta đối với Thẩm Hoài hết sức cảnh giác. Bọn họ có thể cho Dư Vi một bài học, nhưng vì một chút nóng giận nhất thời, lúc này đem Dư Vi ép đến đường cùng, thực sự không phải là điều tốt.
Hồ Lâm tay vịn trán, cũng là do đột nhiên phát sinh nhiều biến cố khiến cho hắn thấp thỏm không yên, trong lòng oán hận không thôi, tuy nhiên lý trí còn không bị mất đi.
Nghe Chu Ích Văn nói như vậy, Hồ Lâm cũng có thể nghĩ cứ tiếp tục cố chấp tiến vào sừng nhọn không ra được sẽ có hậu quả bất lợi như thế nào liền nói với Thích Tĩnh Dao:
- Cô gọi điện cho tiểu Chu, Triều Giang bên kia thấy tốt thì lấy, không cần phải khiến thị trưởng Tiền khó xử.
Thích Tĩnh Dao quay số điện thoại cho Triều Giang, bảo bên kia thấy tốt thì lấy, không cần thiết đừng để nhược điểm rơi vào tay người khác. Những việc khác không nói đến, Cố Chính Nguyên hiện tại đang ở trong bệnh viện nằm nửa sống nửa chết nhưng cũng có thể tỉnh lại, vẫn có tiếng nói ở chính quyền trung ương. Những cái khác không nói, để cho Cố Chính Nguyên nắm được nhược điểm lật ngược lại, gậy đánh xuống dưới cũng sẽ không nhẹ.
Thích Tĩnh Dao cũng có thể nghe được Triều Giang bên kia thở phào nhẹ nhõm, Hiện tại mọi người cũng vì hòa thuận mà sinh phát tài, cho dù làm quan, vì lợi ích tranh chấp “ một mất, một còn” cũng sẽ rất ít công khai trở mặt, bởi vì công khai trở mặt thì thật sự là “một mất một còn” rồi.
Thích Tĩnh Dao để điện thoại di động xuống nhìn thấy Hồ Lâm đang vỗ trán, mắt nhắm nghiền, nghĩ về mọi thứ, bước tới gần sô xoa bóp vai cổ, bảo anh ta thư thái tinh thần, tạm thời không nghĩ đến chuyện này nữa.
- Có đôi khi ẩn mình nơi bóng tối cũng chưa chắc là không có nhược điểm. Ích Văn, Tĩnh Dao, hai người nghĩ sao? - Hồ Lâm bỗng nhiên mở mắt hỏi.
Thích Tĩnh Dao và Chu Ích Văn nhìn nhau, cũng không rõ sao Hồ Lâm lại có ý nhĩ như vậy, là chịu sự đả kích lần này hay là đã được suy nghĩ kỹ trong một thời gian.
Ẩn mình trong bóng tối, Hồ Lâm thân là con cháu Hồ gia, nếu muốn cả đời hưởng vinh hoa phú quý thì dễ như trở bàn tay, nhưng nói đến quyền lực cùng sức ảnh hưởng thì còn hạn chế rất lớn.
Hồ Lâm lúc này cũng chỉ có thể thông qua quan hệ gián tiếp gây ảnh hưởng đến một số người, sự ảnh hưởng này đôi khi còn bị gián đoạn vì nhiều lý do.
Đương nhiên tương lai còn cần suy xét thế lực ảnh hưởng của Hồ Gia cũng sẽ giảm dần.
Trung ương không ngừng đổi mới bộ máy, người già nghỉ hưu, cho dù có tài có sức ảnh hưởng cũng sẽ phải chịu hạn chế. Cho dù có đề bạt con cháu lên thay, thì các con cháu cũng khó tránh khỏi sẽ có những suy nghĩ riêng để duy trì lợi ích của mình. Đến lúc đó yêu cầu con cháu giúp đỡ một phần thì có thể nhưng còn muốn họ giúp đỡ hết tất cả mọi thứ thì thật không biết chừng mực rồi.
Trước kia Hồ Lâm ở trong nước muốn làm việc gì rất ít khi không thành công, hắn cũng không lo lắng sức ảnh hưởng của Hồ Gia trong tương lai nếu bị suy yếu sẽ phải làm sao, hắn luôn nghĩ quyền lực của Hồ Gia sẽ không thay đổi. Khi hắn gặp phải quái vật Thẩm Hoài làm hắn ăn nhiều quả đắng khiến hắn không thể không vì tương lai mà suy nghĩ.
Đứng ra đảm nhiệm vị trí nhất định, ngoại trừ Hồ gia trước đây còn có sức ảnh hưởng có thể tiếp tục chi phối ra, quyền lực trên chức vụ cũng từng bước được tăng cao,thậm chí có thể nói Hồ Gia ở Đảng và chính phủ truyền lại một hệ thống quyền lực đạt được tới trình độ nhất định. Hơn nữa lực lượng mà Hồ Lâm công khai đứng ra, có thể tập trung, lôi kéo so sánh với việc đứng phía sau giật dây Chu Ích Văn thì lực khống chế tuyệt đối sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Tuy nhiên Thích Tĩnh Dao cũng nghi ngờ Hồ Lâm có thể không chịu được khổ cực trong chính trị.
Thích Tĩnh Dao không thích Thẩm Hoài nhưng cũng sẽ không phủ nhận năng lực cũng như sự dồi dào về tinh lực của anh; cho dù là cô tận mắt nhìn thấy Thẩm Hoài mệt như con chó chết nắm sấp ở nhà.
Hồ Lâm có năng lực hay không chưa nói đến, Thích Tĩnh Dao vẫn cho rằng về ý chí bất khuất cùng sự cứng cỏi tự chủ thì Hồ Lâm không thể so với Thẩm Hoài. Nếu Hồ Lâm công khai đảm nhiệm chức vụ nhất định, nếu không thực hiện nhiệm vụ tốt, không khiến chức vụ của hắn phát huy tác dụng thì chi bằng đứng đằng sau bức màn thì hơn.
Thích Tĩnh Dao nghĩ tới đây cũng sẽ không nói ra, trưởng bối Hồ gia cảm thấy Hồ Lâm không thích hợp làm chính trị, cũng sẽ không buông thả tính tình của hắn khiến hắn tiến vào quan trường thí nghiệm.
Chu Ích Văn không nghĩ như vậy, nghe Hồ Lâm hỏi vấn đề chỗ sáng chỗ tối, trầm ngâm một lát nói:
- Doanh nghiệp nhà nước mấy năm gần đây tình hình không được khả quan, từ các bộ và ủy ban trung ương đến địa phương vẫn luôn thúc đẩy thay đổi cơ cấu. Thậm chí có ý kiến đưa ra tư nhân hóa các doanh nghiệp nhà nước. Tôi cùng bạn bè nói chuyện phiếm, cũng đề cập đến vấn đề này. Hiện tại trong nước coi trọng địa phương mà xem nhẹ doanh nghiệp nhà nước, đại đa số nghĩ làm quan còn có thể làm người, đều muốn đến địa phương mà không muốn đến doanh nghiệp nhà nước. Tuy nhiên từ khi Vương Nguyên tiến hành phân chế độ thuế, tương lai hai ba mươi năm nữa, trung tâm quyền lực chính là chiều hướng phát triển, mà trung ương quyền lực căn cơ ở chỗ nào đây cũng là vấn đề mà tôi đang nghiên cứu. Vương Nguyên thúc đẩy sự hội nhập của các doanh nghiệp nhà nước, thay đổi lại cơ cấu không phải vì chuẩn bị tư nhân hóa mà mục tiêu cuối cùng là muốn củng cố vị trí chính quyền trung ương trong sự kiểm soát tuyệt đối của mạch máu kinh tế trong nước. tương lai doanh nghiệp nhà nước tất nhiên chính là căn cơ của trung tâm quyền lực.
- Nói như vậy ý anh là muốn tôi đến Dung Tín nhậm chức?
Hồ Lâm hỏi
Hồ Lâm hỏi như vậy Chu Ích Văn không trả lời.
Nếu Hồ Lâm không sợ khổ đến nhậm chức tại địa phương, lại muốn đi lên theo con đường chính trị, lần này đến doanh nghiệp nhà nước mong muốn đảm nhiệm chức vụ quản lý, không thể nghi ngờ chính là thích hợp nhất.
Chu Ích Văn thầm hi vọng Hồ Lâm có thể trực tiếp tiến vào Kim Thạch Dung Tín đảm nhiệm chức vụ quản lý. Hắn hi vọng Kim Thạch Dung Tín có thể thiết lập hai cơ cấu ở Hoài Hải, quản lý thống nhất các hoạt động đầu tư và kinh doanh của tập đoàn ở vịnh Hoài Hải và khu Chử Giang, do Hồ Lâm phụ trách, như vậy bọn họ có thể đem trực tiếp tài nguyên nắm giữ cạnh tranh cùng sức mạnh của Mai thép hệ.
Tư Hoa thực nghiệp tăng vốn đầu tư phát triển do vụ việc chứng khoán Đông Giang đã bị ảnh hưởng nặng nề sau đó. Quy mô của tập đoàn Thiên Ích bị thu hẹp lại, tuy rằng đã kiểm soát được cổ phiếu trên thị trường nhưng về lâu dài những xí nghiệp khó khăn vẫn tiếp tục thua lỗ hai đến ba năm, chỉ có thể đầu cơ mua bán trên thị trường chứng khoán để tăng vốn, nhưng chung quy vẫn còn xa so với Thực nghiệp có thể tập trung lực lượng, nắm giữ quyền lực chỉ điểm giang sơn bao la hung vĩ.
Chỉ có điều Tổng giám đốc kiêm bí thư đảng hiện tại của Kim Thạch Dung Tín là cha hắn Hồ Trí Viễn. Hồ Lâm cùng cha của hắn là quan viên cấp chính bộ trong xí nghiệp trong doanh nghiệp nhà nước. Hồ Lâm cùng cha mình đều nhậm chức tại một doanh nghiệp nhà nước thấy thế nào cũng không thích hợp.
Chỉ có điều ngoại trừ tập đoàn Dung Tín ra, Hồ gia còn có thể an bài Hồ Lâm giữ chức vụ tại các doanh nghiệp nhà nước khác hay không, Chu Ích Văn sẽ không nói thêm cái gì, tránh cho trưởng bối Hồ Gia sau khi biết trách y ở sau lưng xúi giục Hồ Lâm.
Chu Ích Văn không nói, Hồ Lâm cũng biết y đang nghĩ gì, nhưng hắn không tiếp tục truy hỏi Chu Ích Văn hoặc ý của Thích Tĩnh Dao nữa, con đường chính trị của mình nên đi như thế nào, hắn đặc biệt muốn về Yến Kinh một chuyến để hỏi ý kiến các trưởng bối trong nhà.
Cũng chỉ các trưởng bối trong nhà đứng ra nói một tiếng hắn mới có thể có một chức vụ khởi điểm không thua kém Thẩm Hoài, hắn cũng không có kiên nhẫn đi vào từ cấp cơ sở rồi chậm rãi đi lên. Vào doanh nghiệp nhà nước đảm nhiệm chức vụ quản lý, ngoại trừ ít bị chú ý, không bị ràng buộc, cái chính là không chịu những hạn chế điều lệ đề bạt cán bộ, bổ nhiệm, nhiệm kì…trực tiếp có một khởi điểm cao rồi.
Cao Dương lúc này gõ cửa đi tới, nhìn thấy trên máy vi tính còn hiện ra xu thể giá cổ phiếu của đóng tàu Bảo Hòa, lại nhìn thấy Hồ Lâm, Thích Tĩnh Dao, Chu Ích Văn sắc mặt đều có chút nặng nề, tâm tình của y cũng bắt đầu thấp thỏm không yên.
Ngày hôm qua uống nhiều rượu, Hồ Lâm mặc dù không giúp La Hiểu Thiên nói bất cứ điều gì nhưng Cao Dương vẫn hi vọng Hồ Lâm ở trước mặt Trần Bảo Tề giúp y một đỡ một vài lời.
Cao Dương tỏ vẻ nhẹ nhàng nói:
- Thẩm Hoài là loại người hay khoe khoang, Hồ tổng không cần vì người như thế không vui.
Hồ Lâm cười nói:
- Trưởng ban thư ký Cao đến đây thật đúng lúc, tôi có vân đề khó hơn nhờ Trưởng ban thư ký Cao đi giải quyết đây.
Lập tức hắn đem ý định dấn thân trên con đường chính trị nói cho Cao Dương nghe, muốn y cho một lời khuyên tốt.
Nghe Hồ Lâm nói như vậy Cao Dương cũng có chút hưng phấn.
Kim Thạch Dung Tín cuối cùng cũng không quyết tâm tiến về phía bắc, tham gia xây dựng sắt thép Tân Tân cùng cảng Tân Tân, chủ yếu vẫn là giới hạn trong phạm vi đầu tư kinh doanh, không có ý định liên quan đến quan trường đấu đá phức tạp.
Cha của Hồ Lâm là Hồ Trí Viễn đã cảnh cáo Hồ Lâm, nói hắn tại địa phương không được gây rối, tăng cường các cuộc xung đột.
Nghe Hồ Lâm nói muốn theo con đường chính trị, Cao Dương theo bản năng đã nghĩ hẳn sẽ trực tiếp tiến vào tập đoàn Dung Tín.
Tập đoàn Dung Tín hiện tại tài sản chủ yếu tập trung tại ngân hàng Dung Tín, đầu tư chứng khoán Dung Tín. Hai công ty đứng đầu này còn chưa nói đến kinh doanh sắt thép và sản xuất công nghiệp là chính.
Không nói đến ngân hàng Dung Tín, tài sản tập đoàn Dung Tín quy mô cũng có khoảng ba bốn trăm triệu, cộng thêm ngân hàng Dung Tín, tổng quy mô tài sản còn có một ngàn ba trăm triệu.
Hồ Lâm chỉ cần có thể trực tiếp đảm nhận chức vụ quản lý tại tập đoàn Dung Tín, có năng lực điều động hơn một tỷ thậm chí trên 10 tỷ tài nguyên hoặc tiền vốn mà không cần giống như trước chỉ đơn thuần có lực ảnh hưởng như vậy, mới có thể tạo nên sự uy hiếp thực sự đối với Thẩm Hoài, đối với Mai thép hệ.