- Giám đốc họ Trình của một công ty đầu tư hôm nay kết hôn, mời rượu ở khách sạn Tân Cảnh Thiên, mời tôi cùng Lưu Tổng bọn họ đã cùng nhau đi uống rượu. Chuyện thật không đúng lúc, tập đoàn dệt bông Từ Thành có hơn một trăm công nhân đang biểu tình trên đường phố, đúng lúc chắn trước khách sạn Tân Cảnh Thiên, càng khiến cho giao thông hai phía tắc nghẽn. Chúng tôi nghĩ lại chuyện cũ khuyên giải vài câu, khiến cho công nhân của tập đoàn dệt bông Từ Thành ở hai bên đường di chuyển đến nơi khác. Lưu tổng đã tranh cãi với bọn họ vài câu, bị xô ngã. Lưu Tổng liền nổi trận lôi đình, gọi điện định sẽ gọi hơn hai trăm người từ công trường đến gây khó dễ cho bọn họ, chúng tôi khuyên thế nào cũng không nghe. May mà con gái của tỉnh trưởng Thành, Thành Di cũng ở đó đã đến khuyên bảo anh ta. Con gái của tỉnh trưởng Thành là bạn học thời đại học cùng với cô dâu, lúc ấy đang cùng Thẩm Hoài đến dự tiệc cưới. Cũng là do nhìn thấy Thẩm Hoài và Thành Di đang ở đấy nên Lưu Tổng ở bên kia mới bỏ qua. Đến lúc uống rượu, trong lòng Lưu Tổng có lẽ là vẫn tức giận. Thẩm Hoài, Thành Di đi đến mời rượu, Lưu Tổng đã nói ra những lời rất khó nghe, bị Thẩm Hoài tạt rượu vào mặt. Xem ra tình cảnh thật sự không hay cho lắm, chúng tôi cũng chỉ có thể trước tiên là khuyên Lưu Tổng quay về…
Tưởng Kiến Thành là phó tổng giám đốc Đầu tư Kim Đỉnh, anh ta bảo người khác khuyên Lưu Kiến Quốc hãy ra về trước, canh giữ Lưu Kiến Quốc, anh ta thì đi tìm được Tạ Thành Giang để báo cáo việc này.
Tạ Thành Giang không đưa ra được quyết định, gọi điện thoại cho Diệp Tuyển Phong, sau đó cùng Tưởng Kiến Thành đến tòa nhà họ Tống.
Tưởng Kiến Thành đem toàn bộ sự việc phát sinh hôm nay nói lại cho Diệp Tuyển Phong, Tống Bính Sinh nghe.
Diệp Tuyển Phong ngồi trên ghế sô pha mặt không chút biểu cảm, một tiếng cũng không thốt ra, Tống Bình Sinh mặt càng tái mét.
Tranh thủ Hồng Kỳ mấy ngày nay đến Giang Ninh công tác, Tạ Chỉ cuối tuần liền về nhà mẹ đẻ ở, buổi tối đang cùng mọi người trong nhà ăn cơm, nhìn thấy nảy sinh chuyện lớn, đương nhiên cũng qua để nghe sự việc.
Mặc dù nói bất kể ai trêu chọc Thẩm Hoài sẽ đều có kết quả không tốt đẹp gì, nhưng tình hình trước mắt làm sao có thể nói Thẩm Hoài không phải được?
Ngoài hơn một trăm công nhân biểu tình trên đường phố ra, tập đoàn dệt bông Từ Thành còn có 2000~3000 công nhân đã chắn ở nhà máy không ai có thể ra ngoài, Phó bí thư tỉnh ủy, bí thư thành ủy Từ Thành Từ Bái đều đã phải tự mình ra mặt đến tập đoàn dệt bông Từ Thành để trấn an cảm xúc của các công nhân, cùng với đại diện công nhân bàn bạc thu xếp các điều kiện. Hơn một trăm công nhân trên đường của tập đoàn dệt bông Từ Thành thực sự muốn làm cho Lưu Kiến Quốc kéo người đánh đến máu chảy đầu rơi, kích động 2000~3000 công nhân tập đoàn dệt bông Từ Thành xuống đường gây chuyện, sự cố chính trị đêm nay của Từ Thành Thành thật là quá náo loạn rồi.
Thẩm Hoài đã ngăn cản, không để sự kiện xấu phát sinh. Lưu Kiến Quốc không biết tỉnh ngộ, ngược lại trong lúc uống rượu còn nói những lời khó nghe để khiêu khích Thẩm Hoài, bị hắt một ly rượu cũng là đáng đời. Tạ Chỉ tận đáy lòng chính là không đồng tình với Lưu Kiến Quốc.
- Thẩm Hoài còn nói một vài câu, nói là để tổng giám đốc Diệp, tổng giám đốc Tạ nghe đó ạ.
Tưởng Kiến Thành lại còn nói thêm.
- Anh ta còn nói gì vậy?
Diệp Tuyển Phong hỏi.
- Thẩm Hoài nói…
Tưởng Kiến Quốc có một chút do dự nhưng vẫn cắn rắng nói ra:
- Thẩm Hoài nói Lưu Tổng không thích hợp ở lại Từ Thành, còn nói không có người nào sẽ luôn đi sau dọn rác giúp cho Lưu Tổng đâu.
Tạ Thành Giang biết nguyên văn câu nói của Thẩm Hoài hẳn còn khó nghe hơn rất nhiều, nhưng anh ta tuyệt đối cũng không thể nào nghĩ rằng Thẩm Hoài sẽ dứt khoát yêu cầu bọn họ phải đuổi Lưu Kiến Quốc ra khỏi Từ Thành như thế.
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Tống hệ ở Hoài Hải cũng không phải hắn đứng đầu, có tàn cuộc gì mà cần hắn thu dọn chứ?
Tống Bính Sinh sắc mặt tái mét, từ ghế salon bật dậy, tức giận nói:
- Nó bây giờ đã có đôi cánh cứng cáp rồi, tự cho rằng bản thân làm chủ trong việc quản lý việc nhà. Nó sao không lấy gương mà soi thử bộ dạng của mình xem, mọi việc ở Từ Thành từ lúc nào lại đến lượt nó vung tay múa chân vậy?
Giận dữ đi ra phía sau bàn đọc sách, mở ngăn kéo lấy gói thuốc lá và rút một điếu ra đốt.
Tạ Chỉ đối với yêu cầu của Thẩm Hoài thì cũng vô cùng khiếp sợ.
Thẩm Hoài và Lưu Kiến Quốc tư thù quá sâu sắc, hôm nay đã hắt ly rượu vào mặt Lưu Kiến Quốc, trước mặt mọi người đang uống rượu trách mắng Lưu Kiến Quốc, bên này cũng không có cách nào nói rằng hắn không đúng. Dù sao Lưu Kiến Quốc hôm nay đã bị hắn nắm điểm yếu, trước đó lại còn phát ngôn khiêu khích. Tuy nhiên, Thẩm Hoài hắn yêu cầu bọn họ bên này buộc Lưu Kiến Quốc rời khỏi Từ Thành, điều này cũng có chút vượt quá những gì cô nghĩ.
- Kiến Quốc có lúc thì hơi bị kích động, tối nay cũng chính xác là y đuối lý. Lát nữa Thành Giang hãy qua khuyên Kiến Quốc vài lời, bảo y không phải để mọi chuyện ở trong lòng. - Tạ Hải Thành nói. - Nhưng nói đến muốn đuổi Kiến Quốc trở về Yến Kinh mới chịu để yên, Thẩm Hoài đưa ra yêu cầu như vậy cũng hơi quá đấy…
Ý tứ trong câu nói của Tạ Hải Thành là nói yêu cầu của Thẩm Hoài không hợp lý, chắc chắn là trách móc Thẩm Hoài quá hăm dọa người rồi. Lời nói và hành động của Lưu Kiến Quốc đêm nay có chút không thích hợp, nhưng dù sao cũng không tạo nên hậu quả nghiêm trọng đến không thể cách xoay chuyển được như thế.
Tạ Chỉ trái lại cảm thấy không phải là vấn đề không hợp lý, mà là hiện tại Thẩm Hoài đã đề xuất yêu cầu như vậy, bên này phải trả lời thế nào đây?
Là coi nhẹ, không thèm để ý tới, hay là trực tiếp nói từ chối yêu cầu vô lý của Thẩm Hoài, hay là nhờ người ra mặt khuyên Thẩm Hoài, để cho Thẩm Hoài giảm bớt tức giận?
Diệp Tuyển Phong đã im lặng rất lâu, mới ngẩng đầu lên nhìn Tưởng Kiến Thành hỏi:
- Tiệc cưới hôm nay còn có những ai ở đấy?
Tạ Chỉ bắt đầu có chút không hiểu ý của Diệp Tuyển Phong.
Tưởng Kiến Thành nói:
- Trừ chúng tôi phía bên này thì chủ yếu cũng là lãnh đạo của học viện kinh tế Hoài Hải và những người khác cũng có mặt. Viện trưởng Hà lúc ấy cũng khuyên Lưu Tổng không nên cùng các công nhân khác tranh hơn thua, cũng không hề khuyên ngăn gì thêm.
Tạ Chỉ khoanh tay đứng bên cạnh, đánh giá Tưởng Kiến Thành.
Tưởng Kiến Thành vốn là giám đốc bộ phận đầu tư của tập đoàn Hải Phong, sau khi thành lập đầu tư Kim Đỉnh, mới điều qua đảm nhiệm chức chủ tịch đầu tư, xem như là thân tín của anh cô ở Kim Đỉnh.
Tạ Chỉ cũng không hiểu rõ lắm Tưởng Kiến Thành có cảm nhận như thế nào với Lưu Kiến Quốc, trong lòng nghĩ anh ta có lẽ đơn thuần không dám che giấu, nhưng trong lời nói của anh ta không có một chút nào là có lợi cho Lưu Kiến Quốc.
Nói thật, Tạ Chỉ đối với Lưu Kiến Quốc việc thành công thì không đủ, việc thất bại thì có thừa thật sự khiến người ta đau đầu, nhưng cũng biết liên quan đến Hạ bộ trưởng,chuyện đi và ở của Lưu Kiến Quốc cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy.
Tạ Chỉ cũng hiểu được tại sao Diệp Tuyển Phong lại hỏi vậy, y cần phải suy xét, bọn y bên này giả sử coi thường hoặc là từ chối yêu cầu của Thẩm Hoài đuổi Lưu Kiến Quốc đi, Thẩm Hoài có thể sẽ dừng lại ở đây hay sẽ hành động thêm một bước?
Tạ Chỉ thấy cha và anh trai cô đều chau mày, trong lòng biết bọn họ đều đang nghĩ đến vấn đề then chốt, nếu như để Thẩm Hoài nắm được việc này, thông qua người khác hoặc mượn cách khác gây áp lực, bọn họ phải làm thế nào đây?
Phó bí thư tỉnh ủy, bí thư thành ủy Từ Thành Từ Bái, chính vì chuyện của hàng nghìn công nhân của tập đoàn dệt bông Từ Thành biểu tình mà lo lắng đến sứt đầu mẻ trán.
Tuy rằng Lưu Kiến Quốc cuối cùng không gây ra chuyện gì, nhưng dù sao có ý đồ như vậy. Giả sử chuyện này khiến cho phía Từ Thành biết được, phía Từ Thàn sẽ có phản ứng như thế nào?
Tạ Hải Thành thấy Tống Bính Sinh đứng bên cạnh, khó chịu hút thuốc, lại không hề biểu hiện có ý kiến gì về chuyện này, bèn hỏi Diệp Tuyển Phong:
- Anh đang lo lắng về phản ứng của phía Từ Thành à?
- …
Diệp Tuyển Phong gật gật đầu.
Hùng Văn Bân mới đến Từ Thành, chưa chính thức ngồi ghế phó thị trưởng thường vụ, ông ở Từ Thành chắc có lẽ không có quá nhiều khả năng ảnh hưởng để gây áp lực trong chuyện này, Tạ Hải Thành nói:
- Dù sao chuyện này cuối cùng cũng không gây ra kết quả nghiêm trọng gì.
Diệp Tuyển Phong chua xót cười rồi nói:
- Trưa nay có chuyện, tôi còn muốn đợi có cơ hội gặp mặt để nói cụ thể với mấy người, không ngờ chiều tối nay lại xảy ra chuyện như vậy…
- Chuyện gì?
Tạ Thành Giang nhìn vẻ mặt Diệp Tuyển Phong chua xót, khó xử, bèn hỏi.
- Buổi sáng tham dự đại hội trù bị cải tạo công trình đường sắt Từ Đông, Thẩm Hoài cùng với Lý Cốc đều tham gia. Khi hội nghị sắp đến lúc kết thúc, phó bí thư Từ cũng tới tham gia phát biểu. - Diệp Tuyền Phong nói: - Trưa nay, phó bí thư Từ ở lại cùng mọi người ăn trưa.
Tạ Chỉ có chút giật mình, nhìn về phía cha và anh trai cô, thấy cha và anh trai mình đều thở dài.
Từ Bái khoảng thời gian trước ủng hộ Hoài Năng tham gia đầu tư cổ phiếu của Hoài Hải, ghi danh, đề cử Trần Vĩ Lập đến Đông Hoa đảm nhiệm Phó thị trường, mục đích khác cũng chính là vì lôi kéo bên này, kiềm chế Thẩm Hoài, nhưng không có ý nghĩa Từ Bái sẽ kiên định đứng về phía bọn họ bên này.
Nói cho cùng, Từ Bái làm tất cả mọi chuyện cũng đều là vì phục vụ lợi ích dã tâm chính trị cá nhân của ông ta mà thôi.
Điều này cũng có nghĩa là, chỉ cần điều kiện thích hợp, Từ Bái bất cứ lúc nào cũng đều cùng Thẩm Hoài thỏa hiệp, đạt được một vài hiệp nghị nào đó.
Chung Lập Dân đề cử Hùng Văn Bân đảm nhiệm chức vụ ủy viên thường vụ Từ Thành, Phó thị trường thường trực, lại có ý chí của Điền Gia Canh trong đó, bao gồm cả Từ Bái cũng không hề phản đối gì.
Tuy nhiên, qua hơn hai tháng nay, thái độ của Từ Bái vẫn luôn không rõ ràng.
Như vậy, vào đại hội trù bị cải tạo công trình đường sắt Từ Đông hôm nay, Từ Bái và Thẩm Hoài, Lý Cốc đồng thời ra mặt, đại biểu cho cái gì?
Cho dù Diệp Tuyển Phong không nói rõ chi tiết việc Từ Bái cùng Thẩm Hoài tiếp xúc, nhưng có một số việc không khó đoán: nếu như Từ Bái không có thái độ rõ ràng, căn bản cũng sẽ không lộ diện, cũng sẽ không cùng Thẩm Hoài có tiếp xúc cụ thể.
- Xem tình huống hôm nay, Phó bí thư Từ vẫn hy vọng sau khi Hùng Văn Bân chạy đến Từ Thành, có thể làm nên một số việc đấy.
Diệp Tuyển Phong liền kể chi tiết lúc giữa trưa khi Từ Bái và Thẩm Hoài nói chuyện ra, Tạ Hải Thành, Tạ Thành Giang như hít phải khí lạnh, ngơ ngác nhìn nhau.
- Tôi vừa mới cũng xác nhận qua, xe của thị trường Chu Nhậm Quân bị hỏng trên đường, nhất thời không trở về Từ Thành được; Phó bí thư Từ và Hùng Văn Bân cùng nhau chạy tới tập đoàn dệt bông Từ Thành, xử lý chuyện công nhân tập trung biểu tình.
Tạ Chỉ thở một hơi dài, đi qua một bên, cô cũng không muốn nghĩ việc này đã nói lên những gì.
Tình thế đã rất rõ ràng rồi, bọn họ bên này không thỏa mãn yêu cầu của Thẩm Hoài, buộc Lưu Kiến Quốc rời khỏi Từ Thành, vậy hành động hôm nay của Lưu Kiến Quốc có khả năng sẽ công khai ở Thành ủy và Ủy ban nhân dân Từ Thành, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Hoài Hải, đến lúc đó sẽ có hậu quả chính trị như thế nào cũng không hề khó đoán.
Việc này muốn trách móc, cũng chỉ có thể trách Lưu Kiến Quốc không biết đúng mực, trong những kiểu chuyện nhạy cảm cần phải nghĩ kỹ, không nên làm xằng làm bậy.Cũng chỉ có thể trách, Lưu Kiến Quốc trêu chọc ai không tốt, cố tình muốn khiêu khích Thẩm Hoài, cũng không thể trách Thẩm Hoài ra tay tàn nhẫn, độc ác lấy y giết gà dọa khỉ được.
- Tôi gọi điện thoại Bộ trưởng.
Diệp Tuyển Phong nhìn bâng quơ về phía Tạ Hải Thành, lại nhìn Tống Bình Sinh đang đứng ở góc hút thuốc.
Diệp Tuyển Phong nghĩ: Nếu Tống Bính Sinh có thể nói mấy câu với Thẩm Hoài, để Thẩm Hoài không làm lớn chuyện này ra nữa, y sex không cần phải gọi cú điện thoại này. Nhưng rất rõ ràng, Tống Bính Sinh đứng trước mặt con trai mình, thì hoàn toàn không thể nói được câu gì có hiệu quả.
Tạ Thành Giang cũng chỉ có thể chép miệng chậc lưỡi. Y vốn tưởng rằng Thẩm Hoài không có tư cách ở Từ Thành vung tay múa chân, xem ra bọn họ vẫn còn phỏng đoán tình hình rất lạc quan rồi. Từ Bái dù sao cũng là một người cực kỳ thực tế, Chung Lập Dân, Điền Gia Canh đều rõ ràng tỏ vẻ ủng hộ Mai thép rồi, ông ta không tiếp tục áp chế Mai thép, hợp tác thì cũng gần như trở thành lựa chọn tất nhiên.