Chu Thiến bị chị gái kéo lại, vẻ không đành lòng bộc lộ rõ nhưng cô không dám hy vọng xa vời Thẩm Hoài có thể thông cảm cho Từ Chí đã âm thầm bán cơ mật thương mại của Mai thép, đành đáng thương nhìn về phía Vương Vệ Thành.
Vương Vệ Thành đã từng làm việc với Chu Thiến vài năm, những chuyện từ lúc Chu Thiến được người ta giới thiệu quen biết với Từ Chí, đến khi hai người yêu nhau nồng thắm, bàn bạc chuyện hôn nhân anh ta biết tương đối nhiều, số lần tiếp xúc cùng Từ Chí cũng tương đối nhiều, nhìn Từ Chí thảm hại đi ra ngoài như thế, trong lòng ít nhiều có chút thương hại.
So sánh ra, Tôn Tốn, Chu Ngọc mấy năm nay đều ở nước ngoài, sau khi về nước, Từ Chí và Chu Thiến cãi nhau rồi chia tay, bọn họ từ trước tới giờ không có thiện cảm về Từ Chí. Lần này nếu không phải Chu Thiến thì họ cũng sẽ không cùng theo đến chỗ Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài hiện tại đã tỏ thái độ mời Từ Chí ra ngoài, họ dĩ nhiên càng sẽ không nói gì nhiều.
Có lẽ chính bản thân Từ Chí cũng không nhận ra được, bộ Tây phục làm bằng chất liệu cao cấp trên người gã dúm dó, không biết đụng ở chỗ nào mà dưới nách trái bị rách toạc, đầu tóc thì bết dính, bù xù, nhìn như mấy năm rồi chưa gội. Vương Vệ Thành cũng im lặng nhìn anh ta rời khỏi, không biểu lộ chút cảm xúc gì.
Vương Vệ Thành cũng biết, cứ cho Từ Chí chủ động tự thú với cảnh sát việc tiết lộ cơ mật thương mại cũng không thể liên lụy đến Thích Tĩnh Dao, Lưu Nam, càng không có khả năng kéo Dung Tín vào, Mai thép lúc này không nhất thiết phải trở mặt với Dung Tín về chuyện nhỏ nhặt này.
Đương nhiên, nếu như Từ Chí có thể nghe hiểu ý tứ trong từng câu nói của Thẩm Hoài, chủ động tự thú với cảnh sát, tự chịu trách nhiệm, nhưng không kéo Thích Tĩnh Dao, Lưu Nam liên lụy vào, về sau có lẽ sẽ không phải lo bị Dung Tín tiếp tục trả thù, sẽ không phải hoảng hốt bất an, sợ trong nước cũng không có chốn dung thân. Tuy nhiên, Từ Chí thật sự muốn tự thú với cảnh sát, Trương Hoa, Vương Minh Đạt nhất định sẽ đuổi gã ra khỏi Thánh Quỹ, nói không chừng còn sẽ bắt gã vào ăn cơm từ một vài năm, nhưng tất cả điều này có thể đổ lỗi cho ai được?
Thẩm Hoài năm đó có lòng hợp tác với gã, gã lại ở sau lưng mà nói xằng nói bậy, nếu như gã thật sự thanh cao, lại có tự mình biết mình, không nên để cho Trương Hoa, Vương Minh Đạt lôi kéo đến sở thiết kế kiến trúc Thánh Quỹ, còn chiếm cổ phần trong đó. Chu Lập không có vạch trần gã, trong công việc còn có chiếu cố gã, gã không được thỏa mãn, tiếp tục bị Hồ Lâm, Thích Tĩnh Dao lôi kéo, đâm một dao này là quá lớn, thất bại lớn, bị trả thù bị đả kích, vậy mà còn không biết xấu hổ vác mặt đến cầu xin cả nhà Chu Thiến nữa
Vương Vệ Thành cẩn thận suy đoán những việc của Từ Chí, bụng nghĩ tính cách của loại người này cũng thật sự méo mó, âm thầm giúp gã, không chừng một lúc nào đấy lại bị gã cắn ngược lại một cái, nhìn Chu Thiến đầy vẻ không đành lòng, cũng không biết cô ấy có hiểu được sự thật này không.
Thành Di nghe thấy Từ Chí đã đi, thò đầu từ phòng sách ra, Thẩm Hoài đặc biệt giới thiệu cô với Tôn Tốn, Chu Ngọc, Chu Thiến: - Giáo sư Tôn Tốn với Chu Ngọc, đều là bạn học thời đại học của Vệ Thành, cũng là anh nhờ Vệ Thành mặt dày mày dạn mời giáo sư Tôn về nước phụ trách Khoa xây dựng của đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang. Chỉ tay về phía Chu Thiến giới thiệu: - Cô giáo Chu là em của Chu Ngọc, đã từng làm giáo viên trong huyện, hiện tại đang ở tập đoàn giáo dục mà Vệ Thành phụ trách.
Vương Vệ Thành đảm nhận làm thư ký của Thẩm Hoài hai năm, hiện tại đang làm trợ lý Huyện trưởng, hưởng thụ đãi ngộ như cấp phó sở huyện, phụ trách công tác đầu tư, giáo dục.
Hai mảng công tác thu hút đầu tư và giáo dục này cũng là một trong những việc mà Thẩm Hoài quan tâm nhất, dĩ nhiên người phụ trách cũng là người anh tin tưởng.
Thành Di dùng đôi mắt trong veo quyến rũ liếc Thẩm Hoài một cái, ý tứ không tin mối quan hệ của anh với Chu Thiến trong sạch như anh giới thiệu, nếu không chuyện này cần gì phải gây tới trên người anh chứ?
Thành Di đi tới ngồi bên cạnh Thẩm Hoài, chào hỏi xong, lại dùng hai mắt quan sát Chu Thiến.
Chu Thiến mặc một chiếc áo khoác màu đỏ, do căng thẳng, vào đến phòng cũng không cởi áo khoác ra, nhìn không rõ thân hình nhưng khuôn mặt với nước da trắng trẻo mềm mại, mặt mũi thì không trang điểm, mà đã đẹp đẽ vô cùng, đôi mắt sâu thẳm lấp lánh có được sự mỏng manh mà đàn ông ưa thích, nói chuyện lại nhỏ nhẹ, có được sự dịu dàng thỏa đáng lòng người, thực sự là một người đẹp hiếm có.
Thành Di cũng biết vị trí của Thẩm Hoài, đàn ông phụ nữ xung quanh anh, hoặc là có năng lực, có bối cảnh, hoặc là xinh đẹp giống như Chu Thiến, nhưng nhìn dáng ngồi thận trọng của cô ấy như vậy thì có thể đoán được quan hệ của cô với Thẩm Hoài thật sự không phải thân thiết.
Nhưng mà nghĩ đến đây, trong lòng Thành Di càng sợ hãi, âm thầm tự hỏi: Tại sao lại mang ý thù địch như vậy với người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện bên cạnh anh ấy? Nhìn Thẩm Hoài một cái, thấy anh chuyên tâm bàn việc với Vương Vệ Thành, Tôn Tốn, vết thương bị Tạ Chỉ đánh trên trán vẫn còn hơi sưng, trong lòng lại có chút không chịu được mà giữ tay của Thẩm Hoài trong lòng bàn tay mình.
Thẩm Hoài không biết trong lòng Thành Di đang nghĩ gì, cũng không quá để ý. Mấy ngày nay anh bị ép ở trong bệnh viện, cũng rất tùy ý cùng với Vương Vệ Thành, Tôn Tốn bọn họ bàn bạc công việc xây dựng của trường đại học khoa học và công nghệ Chử Giang.
Khu trường mới của đại học khoa học kỹ thuật và công nghệ Chử Giang tổng cộng chia thành ba giai đoạn xây dựng, nằm ở vị trí khu phía nam thành mới Lâm Cảng có thể tiếp nhận bốn ngàn sinh viên nhập học, một công trình của đời sống đã có thời gian khởi động xây dựng một năm.
Bao gồm thư viện, tòa nhà ký túc xá, phòng thực hành thí nghiệm, tòa nhà giảng dạy và nghiên cứu, tác dụng tòa nhà bên trong chủ yếu là dạy học cũng đều lần lượt xây dựng, giai đoạn hậu kỳ cũng sẽ được lắp đặt các thiết bị sinh hoạt cũng như nghiên cứu. dạy học. Năm học mới vào mùa thu năm sau, trường đại học khoa học và công nghệ Chử Giang thi tuyển vào lại gần hai ngàn tân sinh viên
Bộ phận chỉ huy công trình xây dựng khu trường học mới chủ yếu do tập đoàn giáo dục huyện phụ trách, do Cục trưởng giáo dục huyện, tổng giám đốc tập đoàn giáo dục Trương Văn Tuyền đảm nhận tổng chỉ huy xây dựng khu trường học, Tôn Tốn thì chủ yếu phụ trách xây dựng ngành học cũng như việc liên hệ mở trường. Trên hai người họ còn có tiền Chủ tịch Hội đồng quản trị Uông Khang Thăng của Mai thép phụ trách tổng phối hợp công tác.
Tòa nhà dạy học, tòa nhà ký túc xá, tòa nhà giảng dạy nghiên cứu thí nghiệm xây dựng rất dễ, nếu muốn trên một tờ giấy trắng gần như không có gì cả có thể xúc tiến Tân Phổ, Mai Khê và các khu vực khác tạo nên trường đại học hướng tới trình độ chỉnh thể nghiên cứu học tập trước đây, tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản.
Tuy rằng lúc này trong nước khuyến khích đầu tư trong các trường học, chỉ cần sẵn vốn đầu tư thì xây dựng dễ dàng hệ khoa học chính quy cùng hệ thạc sĩ, nhưng càng là như vậy, càng là vàng thau lẫn lộn, đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang nghĩ muốn nổi bật, cần phải nỗ lực nhiều hơn với mối quan tâm.
Nói cho cùng cũng là Dung Tín đoạt mất mảnh đất Tân Giang, nếu không Mai thép ngoài số tiền đất hai tỷ phải lập tức giao ra, đến tiếp sau còn phải không ngừng bổ sung kinh phí xây dựng, áp lực tài chính là vô cùng lớn.
Hiện tại có thể tốt rồi, không chỉ không lấy ra hai tỷ đất đai, còn sang tay lô đất cũ của nhà máy lọc dầu, còn có thể từ trong tay Dung Tín thêm vào được 1,1 tỷ, số tiền hiện có của Mai thép đã bổ sung rất lớn, cấu trúc tài chính tối ưu hóa. Như vậy năm tới có thể trực tiếp lấy tư cách của công ty công nghiệp Mai Khê trên thị trường đầu tư vào 100 triệu xây dựng khoa nghiên cứu của trường đại học khoa học công nghệ Chử Giang.
Bây giờ có tiền vẫn dễ xử lý công việc hơn.
Mặc dù Châu Á Thái Bình Dương khủng hoảng tài chính khiến một vài nhà khoa học Hoa kiều tại Nhật Hàn cũng như Đông Nam Á có ý tưởng về nước làm việc, nhưng ngoại trừ lương cao ra thì trong nước cũng cần phải xây dựng phòng thực nghiệm hàng đầu, mới có thể khiến bọn họ phát huy tài năng sở trường.
Nhưng phòng thực nghiệm trình độ cao, đều là ném tiền xuống hố.
Đầu tư thêm hơn 100 triệu, cũng chỉ có thể khiến phòng tí nghiệm thực nghiệp mà Mai thép và đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang kết hợp thành lập mới có thêm hướng nghiên cứu mà thôi.
Lúc này điện thoại của Thẩm Hoài đặt trên bệ cửa sổ rung lên một cái, hiển thị có tin nhắn đến.
Thẩm Hoài sau khi xem qua tin nhắn, liền đứng dậy, nói với Tôn Tốn, Chu Ngọc: - Ngày hôm nay chỉ như vậy thôi, việc trường học có gì cần tôi giúp đỡ, anh cũng có thể trực tiếp đến tìm tôi. Tiễn Tốn Tốn, Chu Ngọc, Chu Thiến ra về, lại nói Vương Vệ Thành ở lại, căn dặn Đỗ Kiến: - Chuẩn bị xe, chúng ta đến Từ Thành.
Thành Di thấy Thẩm Hoài xem qua tin nhắn, sắc thái mặt liền vui mừng tiễn Tôn Tốn, Chu Ngọc, Chu Thiến bọn họ ra về, hỏi: - Chuyện gì mà anh vui vậy?
- Ngân hàng Dung Tín đã thông cáo ra ngoài, chấp nhận tín dụng bất động sản Dung Tín, hai ngày tới chúng ta có thể thu về 1,1 tỷ rồi. Thẩm Hoài cười ha hả nói.
Mặc dù anh biết khả năng Hồ Lâm, La Hiểu Thiên đổi ý cực thấp, cũng biết Hồ gia lúc này đang độ hồi xuân, thậm chí nội bộ Dung Tín có một vài lão thần còn tồn tại không có lòng tin thì lúc này cũng sẽ không bộc lộ ra ngoài, nhưng không có gì là không thể tránh khỏi bất trắc.
Nếu các ngân hàng Dung Tin không xác nhận tín dụng đối với Bất động sản Dung Tín, bất động sản Dung Tín cũng không có đủ vốn thực lực để đưa hạng mục Tân Giang đi vào hoạt động, vậy sau này mọi người ngoại trừ hạn ché tiến vào Hoài Hải phát triển ra, những thỏa thuận chuyển nhượngđất xây dựng trước đây đã ký kết cũng chỉ có thể trở thành phế thải, cao hơn nữa là khiến Dung Tín bồi thường rất nhiều tiền nữa.
Cho nên, Thẩm Hoài bên này phải có hành động tiếp sau, cũng phải kiên nhẫn chờ đợi số tiền mà Dung Tín chuyển tới rồi mới nói sau.
- Thụ tín bao nhiêu? Thành Di hỏi.
- Đối với công khai bên ngoài thì thụ tin sáu tỉ, Thẩm Hoài nói,
- Nhưng chỉ cần bộ phận Dung Tín nhất trí, ngân hàng Dung Tín nhất định sẽ hỗ trợ Hồ Lâm hoàn thành dự án Tân Giang.
- Hồ gia thực sự là dùng Dung Tín của mình như một máy ATM rút tiền rồi.
Thành Di cảm thán nói: - Dung Tín cuối năm 1998 số dư khoản cho vay mới chỉ là chín mươi tỷ, cho dù thụ tín sáu tỷ cho bất động sản Dung Tín, tỷ lệ cũng quá cao. Dù sao sáu tỷ này, Bất động sản Dung Tín sẽ tiêu sạch rất nhanh. Có thể coi là trên cả dự án sắt thép Tân Tân mà Dung Tín có tham gia, chỉ riêng Dung Tín sử dụng tài chính ở Ngân hàng Dung Tín đã hơn 5-6 tỷ, điều này không phải là tiếp theo để nói về việc mở rộng, cạnh tranh cùng với Mai thép.
- Không như vậy, khó khăn Nghiệp Tín muốn vượt qua Dung Tín rất lớn đó.
Thẩm Hoài cười nói.
Bộ phận thực nghiệp của tập đoàn Dung Tín khá yếu, trọng tâm vẫn tập trung ở bộ phận mậu dịch cùng với ngân hàng Dung Tín.
Năm ngân hàng thương mại nhà nước là trụ cột, là khung xương hệ thống tài chính trong nước với tiền vốn khổng lồ, cho dù các cấu trúc trong tổ chức phức tạp rắc rối thì vẫn mang vận mệnh chính trị thực tế, đều khó có khả năng trở thành đất riêng cho nhà nào nắm giữ, phần nhiều là thể hiện ý chí tập thể của trung ương.
Thực sự muốn thông qua thực nghiệp để mở rộng hệ thống tài chính, lấy đất đai kinh doanh, tất cả mọi người vẫn còn để mắt vào cổ phiếu của các ngân hàng thương mại vừa và nhỏ. Phương diện này lấy ngân hàng Dung Tín cắm rễ sâu rộng tại địa khu Quảng Thâm phát triển đã trở thành kiệt xuất, ngân hàng Nghiệp Tín mấy năm qua tuy rằng phát triển mãnh liệt, nhưng do với ngân hàng Dung Tín thì vẫn chưa đủ lớn mạnh.
Không hề nghi ngờ về vai trò của các ngân hàng thương mại, tập đoàn bất động sản Dung Tín chính là vì có ngân hàng Dung Tín chống đỡ, mới có đủ tư cách cạnh tranh với Mai thép quyền chủ đạo khai thác phát triển tổng hợp mảnh đất Tân Giang. Mà ở dự án Hoài điện đông tống, Mai thép chính là được Ngân hàng Nghiệp Tín mới càng có sức thuyết phục ở trước mặt Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân và những người khác. Mà công thương nghiệp kết hợp lại thành hệ thống lớn, phần nhiều lấy ngân hàng làm cốt lõi tiến hành kết cấu.
Tương lai Mai thép hệ muốn cạnh tranh với Dung Tín, ở địa phương phát triển công thương nghiệp là một phần, mà đem ngân hàng Nghiệp Tín kéo tiến vào Mai thép hệ, thúc đẩy hàng Nghiệp Tín phát triển toàn diện vượt qua ngân hàng Dung Tín, đó lại là một mặt trận quan trọng hơn rất nhiều.