Phong Lưu Chân Tiên

Chương 274

Huyết Thần thanh âm bình thản, ẩn chứa vài phần tức giận:

- Liễu Hạc, ta đã nói với ngươi là ta đang trong giai đoạn quan trọng để khôi phục tu vị. Nếu không có chuyện gì quan trọng thì tuyệt đối đừng tới làm phiền. Nhưng hình như những lời nói đó ngươi không nghe lọt tai thì phải?

Vừa nói, uy áp trên người Huyết Thần toàn bộ tập trung vào người Liễu Hạc khiến hắn thiếu chút nữa nằm gục trên mặt đất. Liễu Hạc cố gắng chống cự lại uy áp, từng sợi gân hiện trên mặt chứng tỏ nỗ lực của hắn. Huyết Thần chỉ còn cách thời kỳ toàn thịnh một bước nhỏ nữa, hắn đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ, uy áp ở cấp bậc này, không phải thứ một Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong như Liễu Hạc có thể chịu đựng được.

May mắn, Huyết Thần chỉ muốn hù dọa Liễu Hạc, uy áp kia tồn tại trong vài giây rồi biến mất. Để lại Liễu Hạc ngã trên mặt đất, miệng thở dốc. Lúc này Huyết Thần mới nhàn nhạt nói:

- Nói, có chuyện gì khiến ngươi cả gan cản trở quá trình khôi phục của ta?

Liễu Hạc đối với hành động của Huyết Thần không dám có lời dị nghị. Thế giới này cường giả vi tôn, kẻ mạnh hơn có quyền quyết định tất cả. Huyết Thần mạnh hơn hắn, ít nhất hiện tại là vậy. Liễu Hạc từ từ ngồi dậy, hai chân quỳ xuống, cung kính đáp:

- Bẩm Huyết Thần đại nhân, đại sự không ổn. Dương Thiên đã đến đảo Altas, hiện đang…

Liễu Hạc chưa nói hết câu đã vội dừng lại, bể máu ngay trước mặt hắn sôi lên sùng sục. Điều này đại biểu Huyết Thần đang vô cùng tức giận.

- Ngươi nói cái gì?

Cố áp chế sợ hãi, Liễu Hạc nhắc lại:

- Ta nói Dương Thiên đang quậy phá ở đảo Altas…

Một tiếng nổ vang lên, bể máu bên dưới Huyết Thần hoàn toàn bạo liệt, máu tươi văng tung tóe. Huyết Thần há to miệng, một luồng hấp lực cực mạnh từ trong đó phát ra, toàn bộ máu tươi nhanh chóng bị hút vào trong. Huyết Thần cả người phóng lên cao, để lại một câu “theo ta” rồi biến mất. Liễu Hạc vội dùng tốc độ toàn lực theo sát phía sau.

Rời khỏi kết giới của hòn đảo, Huyết Thần gặp phải một người áo đen đang đứng chờ sẵn. Tay phải Huyết Thần lập tức bao phủ huyết khí, đang muốn ra tay tiêu diệt kẻ ngán đường thi Liễu Hạc đã hô to:

- Mau dừng tay, hắn là phó hội trưởng Khai Quang đến đây để báo tin.

Huyết Thần dừng lại, huyết khí trên tay tán đi, hắn gằn giọng:

- Ngươi là phó hội trưởng Khai Quang?

- Huyết Thần đại nhân, ta gọi là Đỗ Bạch.

- Có gì trên đường đi hẳn nói, ta phải lập tức đến Khai Quang, tránh cho Dương Thiên đem nó hủy đi?

- Hủy?

Đỗ Bạch rất ngạc nhiên, theo suy nghĩ của hắn, Dương Thiên tuy mạnh nhưng muốn một mình chống lại Khai Quang là chuyện không thể. Sau khi Mạc Cương hiện thân, hắn liền thông qua trận pháp truyền tống tìm đến Liễu Hạc báo tin. Mục đích chính là tránh cho đôi bên lưỡng bại câu thương. Những gì Huyết Thần vừa nói hình như có gì đó không đúng a.

Huyết Thần không có tâm trạng giải đáp nghi vấn trong lòng Đỗ Bạch, hắn dùng toàn lực phóng đến trận pháp truyền tống, hi vọng đến kịp lúc. Trong trận chiến lần này, Khai Quang là nhân tố không thể thiếu, bọn hắn cùng Ma môn ngấm ngầm cản trở Ám tổ cùng ba đại thế lực còn lại tìm ra vị trí của Huyết Thần. Nếu tổ chức này bị tiêu diệt, Ma môn chắc chắn sẽ lâm vào thế yếu, không tự giữ được mình. Bốn đại thế lực kia sẽ nhân cơ hội này, điều động toàn bộ lực lượng tấn công hắn. Huyết Thần vẫn chưa đột phá Nguyên Anh hậu kỳ, đến lúc đó hắn chỉ còn con đường chết.

Liễu Hạc cùng Đỗ Bạch liền cố hết sức đuổi theo phía sau. Nguyên Anh trung kỳ đại tu sĩ toàn lực phi hành, bọn hắn có thể đuổi kịp sao? Câu trả lời đương nhiên là phủ định, chưa đến 3 giây, hai người đã mất dấu của Huyết Thần. Liễu Hạc tốc độ chậm lại, Đỗ Bạch bay đến sát bên hắn, nói:

- Để Huyết Thần đại nhân đến trước lo liệu mọi chuyện, ta với ngươi không cần gấp.

Đỗ Bạch cười nhạt:

- Gấp thì có tác dụng gì sao?

Liễu Hạc nhún vai, Đỗ Bạch lại tiếp tục hỏi:

- Liễu Hạc, ngươi nói cho ta biết, tại sao Huyết Thần đại nhân lại lo lắng như vậy? Dương Thiên có mạnh cũng chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, chẳng lẽ hắn có thực lực hủy đi Khai Quang sao?

Liễu Hạc thở dài:

- Việc đã đến nước này, ta sẽ không tiếp tục dấu ngươi nữa. Thực ra Dương Thiên không phải là Nguyên Anh sơ kỳ.

- Không phải Nguyên Anh sơ kỳ?

Đỗ Bạch hét to, đây đúng là tin động trời a. Dựa vào những gì Dương Thiên đã thể hiện, hắn chắc chắn là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ. Nếu không phải sơ kỳ, lẽ nào là trung kỳ, thậm chí hậu kỳ. Nghĩ đến đây, mặt của Đỗ Bạch đã tái mét. Liễu Hạc gật đầu:

- Chắc ngươi cũng đã đoán ra phần nào. Dương Thiên chính là Nguyên Anh hậu kỳ. Đây là lý do Huyết Thần đại nhân dù đã khôi phục tu vị Nguyên Anh trung kỳ vẫn không dám động đến hắn.

- Chuyện này…



Trong khi Huyết Thần lòng như lửa đốt, Dương Thiên đang nhàn nhã uống trà, thuận tiện giải đáp khuất mắt cho Irena.

Nghe được đầu đuôi sự tình, sắc mặt bốn người tái nhợt, không ngờ Khai Quang lại là một tổ chức như vậy. Hai người Mã Đạt quỳ xuống trước mặt Dương Thiên, cầu xin:

- Dương thiếu, từ đầu bọn ta đã theo ngươi đến đây, không có công lao cũng có khổ lao. Mong ngươi khoan dung…

Irena thấy vậy cũng lao ra, quỳ xuống nói:

- Dương Thiên đại ca, mong ngươi giúp đỡ bọn ta.

Dương Thiên ngẩn ra:

- Dừng, các ngươi muốn gì thì mau nói rõ, ta cũng không có sử dụng Độc Tâm Thuật a.

- Bọn ta muốn xin Dương thiếu hóa giải ma khí trong người. Bằng không khi Mạc Cương Hội Trưởng kích hoạt Thực Thi Thụ, ta và Mã Mãnh sẽ trở thành ma đầu không có tính người.

- Còn có cha mẹ, đại bá cùng những người trong gia đình ta. Bọn họ tuy hành sự có hơi cực đoan nhưng đều là người tốt. Xin Dương Thiên đại ca…

Dương Thiên phất tay:

- Các ngươi đứng lên đi, chỉ là chút việc vặt, cần gì phải van xin như vậy?

Ba người nhìn nhau cười khổ, đại sự an nguy đến tính mạng của bọn hắn và người thân, trong mắt Dương Thiên lại trở thành “việc vặt”. Ngươi đừng tiếp tục đả kích người khác nữa có được hay không?

Dương Thiên cong tay búng ra ba tia sáng màu xanh nhạt lần lượt bay vào người Irena, Mã Đạt, Mã Mãnh. Ba người cảm thấy cơ thể hẫng nhẹ, từng tia khí màu đen bay lên khỏi đỉnh đầu rồi biến mất. Chờ ma khí hoàn toàn tán hết, Dương Thiên nhìn về phía Irena nói:

- Cho ta một giọt máu của ngươi.

Irena ngoan ngoãn nghe theo, nàng lấy chiếc nhẫn đính kim cương trên tay quẹt mạnh, một giọt máu từ trên tay rơi xuống. Giọt máu chưa kịp chạm đất đã dừng lại, thay đổi quỹ tích bay về tay Dương Thiên. Hạo ca trông thấy Irena bị thương, vội mở túi đồ lấy bông băng cùng thuốc ra băng bó cho nàng.

Dương Thiên ngưng tụ thêm một giọt chất lỏng màu xanh nhạt, hòa nhập vào giọt máu kia. Giọt máu sau khi được dung nhập tự động bay ra khỏi Phi Linh Chu, hóa thành rất nhiều giọt nhỏ hơn, phóng đi khắp đảo Altas cũng Thất Tinh Đảo.

Dẫn Huyết Thuật, lấy máu làm dẫn, thông YDEI7fm qua đó tìm ra những người có cùng huyết thống. Loại pháp thuật này thường được sử dụng để truy tìm tung tích những người trong cùng một gia tộc. Dùng theo cách của Dương Thiên quả thực rất hiếm thấy.

- Đã xong, ngươi có thể yên tâm. Ây…

Dương Thiên đang nói đột nhiên dừng lại, ánh mắt hắn xuyên qua Phi Linh Chu nhìn về phía đằng xa. Thực Thi Thụ đã xuất hiện thay đổi, toàn bộ thân cây bị ma khí bao phủ. Hàng trăm triệu linh hồn đang ngủ say trong Thực Thi Thụ bị đánh thức, phát ra tiếng kêu thê lương vang vọng không gian.

- Quyết định không tệ, nếu ngươi có ý định bỏ trốn, chờ đợi ngươi chính là địa ngục. Ở lại tuy vẫn không có sinh lộ, ít ra ta sẽ cho ngươi được chết thoải mái hơn.

- Đã giết hại hơn trăm triệu người để làm thức ăn cho ma thụ, được siêu thoát dưới tay ta cũng là phúc phận của ngươi.

Nói nhỏ vài câu, Dương Thiên đứng dậy, cả người biến mất khỏi Phi Linh Chu. Irena liền hỏi:

- Dương Thiên đại ca đi rồi sao? Đám người kia rất đông, lại ẩn dấu nhiều thủ đoạn bí mật, liệu hắn có gặp nguy hiểm gì không?

Ba người đồng thanh như một:

- Tin tưởng Dương thiếu.

Ba người trợn mắt nhìn nhau rồi cười phá lên, để mặc cho Irena vẫn chưa hiểu bọn họ vì sao lại cười?
Bình Luận (0)
Comment