Phong Lưu Chân Tiên

Chương 349

- Lĩnh Vực?

Vương Vận hơi ngẩn ra, nàng đối với danh từ này cảm thấy rất xa lạ.

Cũng khó trách vì sao Huyết Thần lại kinh hãi đến mức này. Lĩnh Vực là pháp thuật đặc hữu của tu sĩ từ Đại Thừa kỳ trở lên. Đạt đến cấp độ này, bọn hắn đã nắm giữ được chút ít về Không Gian Pháp Tắc. Phối hợp với linh lực của bản thân, tạo nên khoảng không gian của riêng mình. Bên trong Lĩnh Vực, kẻ thù sẽ bị suy yếu, áp chế, chủ nhân của nó thì được tăng phúc, pháp thuật thi triển với sức mạnh lớn hơn rất nhiều.

Vương Vận sử dụng không phải Lĩnh Vực. Đây là do Dương Thiên dùng một loại pháp thuật đặc biệt, mô phỏng lại Lĩnh Vực rồi phong ấn nó vào bên trong hạt châu. Mục đích rất đơn giản, trợ giúp Vương Vận tiêu diệt Huyết Thần.

Dù chỉ là hàng mô phỏng, uy lực so với đồ thật kém hơn hàng vạn lần. Nhưng để đối phó với một tên Nguyên Anh hậu kỳ đang trọng thương thì vẫn là quá thừa thải. Dương Thiên vì Vương Vận chuẩn bị chu toàn, ngay từ đầu Huyết Thần đã không có bất kỳ cơ hội nào.

Mặc cho Huyết Thần kêu gào thảm thiết, tình thế cũng không xoay chuyển chút nào. Vết thương ngày càng nhiều khiến hắn biến thành một huyết nhân, hơi thở yếu ớt. Vương Vận thấy vậy liền dừng tay, tuy nàng hận Huyết Thần thấu xương, nhưng nàng chưa từng từng giết người bao giờ. Đến giờ phút quyết định thực sự không thể xuống tay được.

Huyết Thần hai mắt bị máu tươi che phủ, nhìn qua Vương Vận rồi lại chuyển đến Dương Thiên đang ngồi đằng xa, thanh âm tuyệt vọng mà phẫn nộ:

- Đã như vậy, chúng ta cùng nhau xuống địa ngục đi.

Theo sau tiếng gào của hắn, không gian xung quanh truyền đến từng đợt chấn động. Cả Thiên Sơn Thánh Phong rộng lớn cũng bị rung lắc dữ dội, từng tòa nhà bị dư chấn làm cho sụp đổ. Những tu sĩ đang trấn thủ Ma môn trông thấy cảnh này liền không nói hai lời quay đầu bỏ chạy. Áp lực cực đại cho bọn hắn cảm giác, chỉ cần chậm một giây, mạng nhỏ này có lẽ sẽ không giữ được.

Dương Thiên đang ngồi trên vương tọa cũng phải đứng dậy, mắt nhìn về khoảng không đang vặn vẹo trên đầu Huyết Thần, một cái thủ ấn màu đỏ máu đang từ trong đó chui ra.

Sau khi thủ ấn hiện thế, không gian lập tức bị nó trấn áp. Những tu sĩ Ma môn chậm chân đều bị thủ ấn áp chế, đứng yên bất động, mặc cho người khác chém giết. Dường như nó nắm giữ quyền sinh sát, quyết định số mệnh của mọi sinh vật bên trong không gian này.

Tất nhiên, vẫn có một vài ngoại lệ, ba người không bị thủ ấn khống chế. Huyết Thần, kẻ triệu hồi thủ ấn. Vương Vận, người có vòng tay của Dương Thiên bảo hộ. Và cuối cùng, Dương Thiên, người đang ngơ ngác nhìn thủ ấn lơ lửng trên cao.

Huyết Thần bị thương quá nặng, thần trí không còn rõ ràng, hắn mơ hồ nhìn thấy vẻ mặt của Dương Thiên, gian nan cất tiếng cười:

- Ha ha, Dương Thiên, rất kinh hãi sao. Cho dù ngươi có là Xuyên Không Giả, dưới sức mạnh của Thánh Ấn cũng chỉ có con đường chết.

Dương Thiên không đáp lại lời của Huyết Thần, toàn bộ tâm trí của hắn đang tập trung vào Thánh Ấn. Gương mặt hắn lạnh lùng, chứa đựng nhiều loại cảm xúc khác nhau, là kinh ngạc, tức giận, phẫn nộ, là bi thương, là hưng phấn hay là sát ý. Khó có thể giải thích bằng lời.

Huyết Thần vẫn tưởng Dương Thiên đang bị Thánh Ấn làm cho sợ hãi, đắc ý nói:

- Cùng nhau xuống địa ngục đi.

- Ta, phân thân của Huyết Đồng đại nhân. Nguyện dùng thân thể, máu huyết, linh hồn triệu hồi Thánh Ấn, tiêu diệt kẻ thù.

Huyết Thần vừa dứt câu thì hai trong mắt hắn trợn tròn lên. Một lực hút cực đại từ bên trong Thánh Ấn thoát ra. Da thịt, xương cốt, máu huyết, linh hồn, từng thứ lần lượt bị Thánh Ấn hấp thu.

Nhận xong tế phẩm, huyết quang bao quanh Thánh Ấn đại thịnh. Hàng chục mũi tên bằng máu từ bên trong bắn ra, mục tiêu chính là tất cả sinh mệnh ở trên Thiên Sơn Thánh Phong. Công kích tưởng chừng nhẹ nhàng lại mang theo uy lực khủng bố, không gian nơi huyết tiễn đi qua đều bị xé toạc ra thành những vết nứt dài.

Dương Thiên lúc này mới từ trong cảm xúc hỗn loạn bừng tỉnh. Hắn đưa tay về phía trước rồi đột nhiên nắm chặt. Huyết tiễn, Thánh Ấn theo cái nắm tay đó tan vỡ. Thánh Ấn hóa thành những mảnh nhỏ, lượn một vòng rồi nằm gọn trong tay Dương Thiên.

Thu hồi mảnh vụn, thần thức của Dương Thiên tỏa ra, quan sát tình hình Thiên Sơn Thánh Phong. Những tu sĩ Ma môn kia đều đã bị chấn thành thịt nát. Huyết tiễn uy lực quá khủng khiếp, chỉ dựa vào khí thế đã ép chết bọn họ. Cái gọi là dùng dao mổ trâu để giết gà chính là như vậy. Thánh Ấn công kích toàn bộ sinh mệnh bên trong một phạm vi nhất định, nó không có suy nghĩ, chỉ làm theo mệnh lệnh của người hiến tế.

May mắn Dương Thiên kịp thời ngăn cản, bằng không nếu để công kích kia rơi xuống, chỉ sợ Ẩn Thế đại lục sẽ bị phá hủy một mảng lớn. Một chiêu này của Huyết Thần thực sự khiến Dương Thiên ngạc nhiên, Thánh Ấn ẩn chứa một phần lực lượng của Huyết Đồng, không ngờ hắn lại cho phép một phân thân thấp kém quyền triệu hồi nó.

Cái này cũng không đáng nói, quan trọng hơn là, Huyết Đồng còn sống. Đây mới chính ZiSPGh4 là nguyên nhân khiến Dương Thiên có biểu hiện như khi nãy. Thánh Ấn tồn tại cùng chủ nhân, nếu Huyết Đồng chết, Thánh Ấn cũng sẽ theo đó mà biến mất. Nếu Thánh Ấn còn tồn tại, chắc chắn Huyết Đồng vẫn chưa chết.

Việc này vô cùng kỳ lạ, chính tay Dương Thiên đã đem tên kia đánh cho hình thần câu diệt. Hai người khi đó chênh lệch rất lớn, Huyết Đồng không có khả năng lừa dối hắn mà trốn thoát. Nhưng khí tức trên Thánh Ấn kia đúng là của Huyết Đồng.

Dương Thiên nghĩ mãi vẫn không thông, hắn quyết định tạm gác lại chuyện này qua một bên. Mảnh vỡ Thánh Ấn vẫn còn đó, Dương Thiên có thể thông qua nó tìm được chủ nhân, lúc đó chân tướng sẽ rõ ràng. Trước tiên phải đưa Vương Vận trở về đã.

Vương Vận được vòng tay của Dương Thiên bảo hộ, không chịu chút áp lực nào từ Thánh Ấn. Nhưng từ những cảnh tượng khi Thánh Ấn xuất hiện cho đến khi huyết tiễn bắn ra rồi biến mất, nàng cũng phần nào cảm nhận sự kinh khủng của nó. Nếu không phải có Dương Thiên ở đây, nói không chừng nàng đã mất mạng dưới công kích cuối cùng kia. Còn mối thù với Huyết Thần, Vương Vận cũng không thể tự tay trả được.

Dương Thiên giống như đọc được suy nghĩ của Vương Vận, hắn bay đến bên nàng, cười nói:

- Tuy ngươi không tự tay giết chết hắn nhưng cũng đã ép hắn dùng chiêu thức đồng vu quy tận, xem như đã trả thù được cho đồng bạn của mình.

- Ta...

- Vận nhi, ta biết ngươi là một người lương thiện. Bắt ngươi xuống tay giết hắn thật sự rất khó, kết cục như vậy mới là tốt nhất.

Vương Vận hít một hơi thật sâu, nhìn lên trời cao, giọng nói có chút nghẹn ngào:

- Mối thù của mọi người ta đã trả xong, hãy yên nghỉ đi.

Dương Thiên cùng Vương Vận đứng lại đó một hồi lâu, chờ nàng bình tĩnh lại mới nói:

- Mọi việc đã kết thúc, chúng ta mau trở về thôi. Những người khác còn đang đợi.

Vương Vận gật đầu:

- Đi thôi.

Dương Thiên nắm lấy tay Vương Vận, hai người biến thành hai vệt sáng, hướng về phía Phi Linh Chu.

Dương Thiên cùng Vương Vận vừa mới hiện ra đã bị một đám người bao vây.

- Dương Thiên, ngươi có làm sao không.

- Vương Vận, không có vấn đề gì chứ, ta thấy sắc mặt của ngươi không được tốt lắm.

- Tên Huyết Thần kia đã bị tiêu diệt chưa?

...

Hàng trăm câu hỏi đổ dồn, Dương Thiên chỉ qua loa đáp lại vài câu rồi nói:

- Mọi chuyện kết thúc rồi. Ta có hơi mệt, cần phải nghỉ ngơi một lát.

Chúng nữ vội hỏi:

- Ngươi bị thương?

Dương Thiên lắc đầu cười:

- Yên tâm đi, chỉ là buồn ngủ một chút mà thôi. Để ta nghỉ ngơi một lát sẽ không có vấn đề gì.

- Nhưng...

Dương Thiên nhấn mạnh:

- Ta muốn nghỉ ngơi.

Chúng nữ nhìn nhau, Vương Vận liền nói hộ Dương Thiên:

- Khi chúng ta giao chiến với Huyết Thần, chiêu thức cuối cùng mà hắn sử dụng khá đặc biệt. Dương Thiên thay ta đón đỡ nên đã bị hao tổn, cần tịnh dưỡng để khôi phục lại.

Nghe Vương Vận khẳng định, chúng nữ cùng những người khác cũng yên lòng. Dương Thiên nói thêm vài câu xã giao rồi đi vào bên trong Phi Linh Chu, dựng lên vài đạo cấm chế cùng huyễn trận che mắt rồi biến mất.

Rời khỏi Phi Linh Chu, Dương Thiên trực tiếp giải khai phong ấn thần thức, xuất hiện tại một mảnh hư vô tối đen bên ngoài trái đất.

- Huyết Đồng, ngươi còn sống thực sự khiến ta rất hưng phấn. Vì ta lại có thể giết ngươi một lần nữa. Ngoan ngoãn rửa vổ đợi ta đến đi.
Bình Luận (0)
Comment