Phong Lưu Thánh Vương

Chương 148

Ngay khi hai chiêu thức va chạm vào nhau, cả hai đều bị đánh bật ra và hai người đều bị nội thương nhưng ngay khi chạm đất thì Lý Hàn liền phân ra một người, phân thần liền cầm kiếm xông tới Cao Thiên Long còn bản thể Lý Hàn thì di chuyển, vòng ra phía sau Cao Thiên Long, vừa chạy hắn vừa kết thành Hỏa Sát Ấn.

Cao Thiên Long thì phun ra một ngụm máu, hiển nhiên là bị nội thương vì chiêu thức của Lý Hàn và trên mặt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, Phá Thiên Quyền chính là một linh kỹ huyền cấp trung phẩm nhưng không ngờ kiếm chiêu của tên tiểu tử đó lại có thể chống lại được. Và lão cảm thấy kiếm chiêu này còn chưa hoàn thiên nên chưa phát huy được tối đa sức mạnh, nghĩ đến vậy làm hắn càng thêm kinh hãi. Kiếm chiêu này chưa hoàn thiện đã có sức mạnh ngang với huyền cấp trung phẩm, nếu hoàn thiện thì chẳng phải đạt đến huyền cấp thượng phẩm, thậm chí là địa cấp.

Điều này làm cho hào quang tham lam trong mắt hắn càng thêm nồng đậm, nều giết được tiểu tử đó thì những thứ này chẳng phải sẽ trở thành của gã hay sao. Hơn nữa, hắn cảm thấy trên thân Lý Hàn ngoài bộ kiếm pháp và thân pháp ra thì sẽ có thêm nhiều thứ tốt nữa, làm cho mong muốn giết Lý Hàn trong lòng hắn càng thêm tăng cao.

Ngay lúc Cao Thiên Long đang ảo tưởng thì một thân ảnh xuất hiện trước hắn, ngay kiếm trên tay liền bổ xuống. Nhưng Cao Thiên Long không chút sợ hãi mà còn nhếch môi cười mỉm, nói:

- Chờ ngươi lâu rồi!

Xem ra Cao Thiên Long đã đoán trước được đòn tấn công này, hắn đưa tay lên mà đỡ thanh kiếm đang bổ xuống.

Keng!

Thanh kiếm và tay của Cao Thiên Long va chạm vào nhau thì tạo ra tiếng động hai thanh kim loại va chạm vào nhau vậy. Không ngờ cánh tay của Cao Thiên Long lại có thể đỡ được thanh kiếm của Lý Hàn. À, không, nếu nhìn kỹ thì có thể thấy rằng ngay bàn tay đỡ kiếm của Cao Thiên Long lóe lên những tia sáng hoàng kim, không ngờ đó là một đôi bao tay mỏng như cánh ve. Đôi bao tay là lúc Cao Thiên Long vừa chạm đất liền lấy đeo lên, lúc trước hắn không đeo vì xem thường Lý Hàn nhưng sau khi cảm nhận được uy lực kiếm chiêu vừa rồi khiến hắn thu phần kinh thường ấy lại. Đôi bao tay này là linh khí nhị cấp nên có thể chống lại được sự sắc bén của linh khí tam cấp của Lý Hàn.

Với lại, đây chỉ là phân thân mang một nửa sức mạnh của Lý Hàn nên không thể phát huy được tất cả sức mạnh của thanh kiếm này nên Cao Thiên Long có thể đỡ được, nếu không thì Cao Thiên Long cho dù có linh khí nhị cấp cũng chưa chắc đỡ được.

Ngay khi nắm được thanh kiếm của phân thân thì cánh tay còn lại của Cao Thiên Long liền ra quyền, đó là Phá Thiên Quyền cộng thêm sự tăng sức mạnh của linh khí nên uy lực được tăng lên gấp đôi. Cú đấm trong sự kinh ngạc của phân thân mà hung hăng đánh trúng phần ngực hắn.

Ầm!

Phân thân giống như diều đứt dây bị đấm bay xa hơn hai trượng rồi tiếp đất, trong miệng hắn phun ra đại thương máu tươi, Phá Thiên Quyền của Cao Thiên Long khiến cho phân thân bị trọng thương vô cùng nặng, chỉ còn lại một hơi thở thoi thóp mà thôi.

Cao Thiên Long không ngờ Lý Hàn bị trọng thương chứ không chết nhưng không sao, bây giờ tiểu tử đã bị trọng thương, không làm nên trò trống gì cả nên hắn không phải lo. Nhưng hắn cũng cảm thấy kỳ lạ là sao thực lực của tiểu tử này lại xụt giảm như vậy, không lẽ có kỳ chiêu gì?

Nghĩ ngợi một hồi thì hắn liền hiểu ra, chắc chắn kiếm chiêu là cấm chiêu, phải trả đại giới mới thi triển ra được nên chiêu thức đó mới có uy lực như vậy và thực lực của tiểu tử này lại giảm sút như vậy. Cao Thiên Long cảm thấy suy nghĩ của mình là đúng nên sự đề phòng của hắn đã giảm xuống, hắn vừa cười vừa tiến tới chỗ phân thân Lý Hàn mà không biết nguy hiểm đang đến gần.

Bản thể Lý Hàn đã chạy một vòng lớn mà vòng ra phía sau Cao Thiên Long, lúc bản thể đến nơi thì thấy phân thân bị một quyền của Cao Thiên Long đánh trọng thương. Lý Hàn liền nín thở, triệt tiêu mọi khí tức của bản thân, Hỏa Sát Ấn trên tay phải cũng đã chuẩn bị xong, bây giờ hắn đang đợi thời cơ thích hợp để tung đòn quyết định.

Cao Thiên Long đưa tay lượm lấy thanh kiếm của Lý Hàn, ngắm nghía một cái thì hắn liền sáng mắt, cười to nói:

- Tiểu tử, ngươi đúng một mỏ kho báu mà, ngay cả linh khí cấp ba mà ngươi cũng có.

Nói rồi hắn cầm thu kiếm của Lý Hàn lại, rồi hắn bước đến gần Lý Hàn. Gã đưa tay, bóp cổ Lý Hàn rồi nâng cả thân hình Lý Hàn lên không trung nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi chịu giao ra đồ vật khiến ta có hứng thú, ta sẽ tha chết cho ngươi.

Lý Hàn cười gằn, nói:

- Cút xuống địa ngục mà lấy.

Nói rồi hắn phun một bãi máu vào mặt Cao Thiên Long, bị dính máu trên mặt nhưng Cao Thiên Long không hề có chút tức giận nào cả, hắn lấy tay còn lại mà lau máu dính trên mặt đi rồi cất tiếng cười. Đang cười thì hắn dùng sức ném Lý Hàn lên cao, nagy khi Lý Hàn rơi xuống thì Cao Thiên Long giơ cao chân rồi chặt xuống. Rồi hắn đấm điên cuồng mặt phân thân, vừa đấm hắn vừa gào lên:

- Đồ tạp chủng, sao ngươi dám phun máu vào người ta, ai cho ngươi quyền đó!

Đến khi hắn dùng lại thì mặt mũi của Lý Hàn đã như một cái đầu heo nhưng Lý Hàn vẫn chưa chết, vì Cao Thiên Long đã điều khiển lực khiến cho Lý Hàn vẫn còn hơi thở. Cao Thiên Long dừng lại rồi hắn thở ra một hơi nhưng chưa kịp thở xong thì hắn cảm nhận nguy hiểm ập đến.

Hắn quay người lại thì Lý Hàn đã áp sát vào người hắn, hắn cảm thấy kỳ quái vì sao có đến hai Lý Hàn nhưng mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, chiêu thức của Lý Hàn đã đến. Lúc Cao Thiên Long phát hiện ra Lý Hàn thì hắn đã quá gần nên gã không thể né được nhưng dù sao thì Cao Thiên Long cũng là một chiến binh, hắn liền tung Phá Thiên Quyền vào trái tim Lý Hàn nhằm " vây ngụy cứu triệu ".

Lý Hàn thấy vậy liền biết ý định của Cao Thiên Long nhưng bỏ qua cơ hội lần này thì muốn đánh bại sẽ khó vô cùng nên hắn liền đưa ra quyết định. Ánh mắt của Lý Hàn trở nên điên cuồng, ngay khi hắn cảm quyền khí đánh úp lại thì thân thể hắn liền vặn vẹo thân thể mà né qua. Mặc dù né được chỗ hiểm trước ngực nhưng vai trái của hắn cũng bị một quyền đánh trúng.

Mặc dù Phá Thiên Quyền được Cao Thiên Long vội vàng xuất ra nên uy lực đã giảm đi nhưng dù sao đây cũng là linh kỹ huyền cấp nên vẫn mạnh mẽ vô cùng. Lý Hàn rên một tiếng, chỉ cảm thấy vai trái đau xót và vô lực, hiển nhiên xương bả vai của hắn đã bị đánh nát. Nhưng cánh tay phải vẫn tiếp tục đi tới, đánh Hỏa Sát Ấn vào đan điền của Cao Thiên Long.

- Ah ~~

Cao Thiên Long bị Hỏa Sát Ấn đánh trúng, mặc dù thân thể linh giả khi đạt đến Tụ Linh Cảnh sẽ thoát thai hoán cốt nhưng đan điền vẫn là một nơi yếu ớt của linh giả nên khi một chiêu Hoàng Cấp thượng phẩm như Hỏa Sát Ấn đánh trúng thì tốt như thế nào được, ngay khi bị dính chiêu thì linh căn trong đan điền Cao Thiên Long lập tức bị đánh nát, biến hắn từ một Linh Hải Cảnh cao cao tại thượng trở thành một người bình thường.

Cao Thiên Long lập tức bật dậy, sắc mặt của hắn lúc xanh lúc đen rồi chuyển sang trắng bệch, sau đó hắn chạy đến chỗ Lý Hàn, vừa chạy hắn vừa gào hét:

- Trả lại cho ta, trả lại lực lượng cho ta!

Biểu hiện này của Cao Thiên Long cũng dễ hiểu, trải qua thiên tân vạn khổ thì hắn mới có được lực lượng này nhưng hôm nay lại trở thành người thường và không thể tu luyện lại được nữa. Cái cảm giác này, so với việc hắn bị giết còn tồi tệ hơn gấp mầy lần. Lý Hàn thấy Cao Thiên Long điên cuồng lao tới thì tặng cho hắn một cước.

Một cược của Lý Hàn đánh Cao Thiên Long bay ra xa và khiến hắn bị trọng thương, không thể đứng dậy nổi. Đương nhiên rồi, một cước của Tụ Linh Cảnh, cho dù không dùng bao nhiêu sức nhưng một người thường làm sao có thể chịu nổi được. Nếu không phải hắn muốn tự tay đại bá Lý Hàn ra tay thì một cước vừa nãy của Lý Hàn đã đủ sức để lấy mạng của Cao Thiên Long rồi.

................

Và đó là tình cảnh mà mọi người đang thấy. Nhị nữ thì nở nụ cười vừa tự hào vừa kiêu ngạo vì nam nhân của các nàng đã có thể dùng lực lượng Tụ Linh Cảnh đánh bại Linh Hải Cảnh, Hàn Vũ Liên thì dị sắc trong mắt nàng càng thêm nồng đậm. Còn những người Cao gia thì đứng đực ra, nhìn chằm chằm khung cảnh trước mắt, thậm chí có nhiều người đã dùng tay lau mắt vì hy vọng khung cảnh trước mắt chỉ là ảo giác.

Nhưng mặc kệ những người đó lau mắt tới mức chảy cả máu thì khung cảnh Cao Thiên Long bị Lý Hàn đánh bại là không thể thay đổi. Sắc mặt của nhiều người dần trở nên trắng bệch và không biết ai hét lên " Chạy ah ", lập tức nhiều người Cao gia như ong vỡ tổ mà mỗi người lao đi một hướng.

Những người quan chiến vẫn đang kinh ngạc vì Linh Hải Cảnh - Cao Thiên Long vậy mà bị đánh bại và khi tiếng hét " Chạy ah " vang lên, nhiều người mới phục hồi tinh thần lại, bọn họ thấy người Cao gia như chó có tang mà bỏ chạy thì trong mắt nhiều người hiện lên các đạo sát khí. Bọn họ lập tức đuổi theo người Cao gia, họ đã nhịn lâu lắm rồi nhưng vì có Cao Thiên Long nên phải nhịn xuống, bây giờ cục đá đè trên đầu bọn họ đã mất đi rồi nên đây là lúc họ phải trả lại những gì mà bọn họ phải chịu đựng cho người Cao gia.
Bình Luận (0)
Comment