Phong Lưu Thánh Vương

Chương 167

Sau khi ra khỏi sơn cốc, cả nhóm Lý Hàn liền đi về Thiên Long Thành. Nguyên một ngày đi bộ trong sơn mạch, cả nhóm liền dừng lại để nghỉ ngơi. Đang tu luyện thì Lý Hàn nghe được những tiếng lang kiếu ở phía xa xa, hắn liền mở mắt ra. Thấy các nàng vẫn tu luyện như bình thường thì hắn liền nhíu mày, xem ra chỉ có hắn mới nghe được những tiếng lang kiếu này.

Theo hắn được biết thì chỉ vào đêm trăng tròn mới thì mới có nhiều tiếng lang kiếu như vậy, hắn nhìn lên trời thì chỉ thấy trăng khuyết, xem ra có chuyện gì đó mà mới có nhiều tiếng lang kiếu như vậy. Hắn suy nghĩ một hồi liến quyết định đi xem thử, hắn liền men theo tiếng lang kiếu mà đi. Càng đi thì tiếng lang kêu càng lúc càng to, không chỉ một còn mà nhiều con cùng kêu lên.

Lý Hàn đi theo tiếng kêu thì hắn đi đến một sơn cốc, Lý Hàn liền nhảy lên cây mà đi vì hắn không muốn đối mặt với một đàn lang. Lý Hàn liên tục nhảy từ cây này sang cây khác nhưng khi nhảy đến một gốc cây thì hắn dừng lại vì lúc này ở dưới đất đang đứng hơn hàng trăm con sói màu vàng. Nhìn vào màu lông thì hắn biết những con này đều là Kim Lang.

Với hàng trăm con lang như vậy, nếu Linh Thiên Cảnh đứng dưới đất mà đánh thì chỉ có nước chết.

Nhìn đàn Kim Lang như vậy, Lý Hàn liền thay đổi sắc mặt. Hắn liền chuẩn bị lùi về, hắn chỉ tò mò chứ không muốn mất mạng mình ở đây.

Bỗng nhiên hơn hàng trăm đầu Kim Lang trưởng thành tách ra một con đường, từ giữa lối đi chậm rãi đi ra tám con Kim Lang cao gần ba thước.

Tám con Kim Lang này thần tình cao ngạo, hung nha lộ ra, cao lớn uy mãnh, một cỗ khí thế bề trên để cho những con Kim Lang xung quanh đều phủ phục trên mặt đất, giống như là hạ nhân cung kính khi nhìn thấy tướng quân.

Tám con Kim Lang này cư nhiên đều có thực lực không thấp hơn tam giai hậu kỳ, thực lực có thể so với linh giả Linh Hải Cảnh đại thừa cảnh, còn có ba con có thực lực tam giai viên mãn.

Đội hình này vô luận để vào chỗ nào đều là tương đối đáng sợ, dong binh đoàn bình thường gặp phải cũng chỉ đành bị phanh thây mà thôi.

Tám con Kim Lang xếp thành một hàng, lại ngẩng đầu lên trời trường khiếu.

Ngao ô!

Tiếng trường khiếu liên miên, cao giọng, khiến cho phi cầm tẩu thú cấp thấp ở phụ cận sự hãi chạy tán loạn không ngừng.

Ngay cả một chút tiểu dong binh đoàn cùng mạo hiểm giả đều sợ hãi.

- Đây là chuyện gì xảy ra? Nhiều thanh âm lang khiếu như vậy?

- Không lẽ đến mùa giao phối của sói sao?

- Đoán mò cái gì, đây nhất định là bách lang triều bái, Lang Vương hiện.

Bách lang triều bái, Lang Vương hiện!

- Sao ngươi có thể khẳng định như vậy?

- Ta từng ở trên một bản cổ tịch xem qua, trước kia từng có người gặp phải tình huống này, theo ghi lại giữa chúng lang quần, môt khi có một con sói đứng đầu thành cao cấp lang thú, lại chiến thắng nhiều con sói khác, liền được tôn sùng là Lang Vương, mà tình huống như thế sẽ triệu tập tất cả lang tộc tới đây chứng kiến Lang Vương thượng vị, nghe nói trước kia người đó liền gặp phải hơn vạn con sói tụ tập chứng kiến Lang Vương thượng vị, đây liền xưng là "" Vạn lang triều bái, Lang Vương hiện "", bất quá bên ngoài sơn mạch sẽ không có nhiều sói như vậy, nhiều nhất hai ba nghìn con, hơn nữa cấp bậc không cao, tin tưởng đẳng cấp của con Lang Vương này cũng sẽ không quá cao.

- Thì ra là như vậy, vậy chúng ta có muốn hay không đi qua xem một chút?

- Ngươi muốn chết thì hãy đi đi, ngu ngốc!

.......................

Sau khi bát đại lang đầu đến, giữa lối đi lại chậm rãi đi ra một con Kim Lang có màu sắc không đồng dạng với những con Kim Lang khác.

Con Kim Lang này đồng dạng dài ba thước, uy mãnh cường tráng, thần phong tuấn lãng, nó một thân lông sói màu vàng xen lẫn trong đó những sợi lông đỏ như lửa không đồng dạng với Kim Lang khác, càng lộ vẻ như là vua của loài sói, lộ ra đại thế hoàng giả khí phách, răng nanh bén nhọn kia, hai mắt âm sâu, không một cái là không lộ ra được vẻ hung hãn cùng cường đại của nó.

Hỏa sắc Kim Lang đi vào trung ương nhất, nhìn lang quần bốn phía phủ phục trên mặt đất, cao cao giương lên lang đầu lộ ra khí khái bễ nghễ thiên hạ, ngạo thị lang quần.

Chỉ có tám con Kim Lang tam giai thực lực kia mắt lộ ra hung quang bất phẫn, chân trước cũng đang không ngừng cào trên mặt đất, một bộ chiến ý mười phần.

Hỏa sắc Kim Lang nhìn lướt qua tám con Kim Lang kia, trong con mắt lộ ra khinh thường nồng đậm, tiếp đó ngẩng đầu lên trời lại là một tiếng trường khiếu.

Ngao ô!

Lang thanh sục sôi, trời rung đất chuyển, khí thế lại không kém gì thanh âm của tám con lang kia cùng khiếu.

Tiếng khiếu thanh vừa mới dừng lại, hai con tam giai hậu kỳ Kim Lang nhanh chóng chụp một cái đi ra ngoài, tốc độ nhanh đến kinh người, trong nháy mắt liền đến trước mặt Hỏa sắc Kim Lang, hai cái chân trước từ phương hướng bất đồng hung hăng hướng Hỏa sắc Kim Lang chụp tới.

Hỏa sắc Kim Lang run rẩy kim mao toàn thân, một đoàn kim hoàng sắc quang mang tán phát mà ra, nó cũng bắt đầu động, tốc độ so với hai con Kim Lang kia càng nhanh hơn.

Chỉ thấy nó trước tiên hướng tới con Kim Lang bên trái nghênh đón, một cái trảo trước xẹt qua một đạo đỏ sắc quang mang, cùng với chân trước của con Kim Lang kia cứng rắn đụng vào nhau.

Ngao ô!

Con Kim Lang bên trái kêu thảm một tiếng, thân sói gần ba thước bị hung hăng đập bay ra, đánh thẳng lên trên cây đại thụ mới dừng lại, một ngụm lang huyết liền phun ra, bất quá nó vẫn có thể bò dậy được.

Con Kim Lang bên phải nhân cơ hội chụp vào chỗ cổ của Hỏa sắc Kim Lang, chỉ cần bị móng vuốt sắc bén kia bắt trúng, chỉ sợ Hỏa sắc Kim Lang kia cũng không tốt được.

Song con Hỏa sắc Kim Lang này không phải là Kim Lang bình thường, phản ứng của nó cực nhanh, thân thể nhảy về một cái, một ngụm cắn lấy bụng của con Kim Lang này.

Con Kim Lang kia nhịn đau một trảo chộp tới, chính là đả pháp lưỡng bại câu thương.

Nhưng mà một trảo của nó nhưng không tạo thành bao nhiêu thương tổn đối với Hỏa sắc Kim Lang, liền bị Hỏa sắc Kim Lang cắn một cái, một khối thịt sói ngạnh sinh sinh bị cắn xuống, vết thương chảy máu đầm đìa lộ ra vẻ cực kỳ đáng sợ dữ tợn.

Con Kim Lang kia đau đớn liên tiếp lùi về phía sau, nhưng mà con Hỏa sắc Kim Lang này lại không chịu bỏ qua, trong nháy mắt nhào tới, một trảo lại đem con Kim Lang kia đánh bay, mà con Kim Lang mới bò dậy kia không khỏi khiếp đảm, lại không dám đi lên, ngược lại liên tiếp lùi về phía sau.

Hỏa sắc Kim Lang đối với cái này vẫn không hài lòng, lần nữa truy kích mà lên, dùng lang đầu hung hăng đụng vào con Kim Lang khiếp đảm kia, conKim Lang kia giống như một viên đạn pháo lại bay ra ngoài.

Lúc này, Hỏa sắc Kim Lang mới hài lòng ngửa mặt lên trời trường khiếu.

Hơn 500 đầu lang quần ở phụ cận nhìn Hỏa sắc Kim Lang lộ ra vẻ kính sợ thật sâu.

Đúng lúc này, lại có ba con tam giai hậu kỳ Kim Lang hướng Hỏa sắc Kim Lang đánh tới.

Ba con Kim Lang này rõ ràng nếu so với hai con vừa rồi thì phải mạnh hơn một chút, phương diện tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, thực lực đoán chừng đã là tam giai hậu kỳ đỉnh phong rồi, chỉ cần thời gian đầy đủ, đột phá trở thành tam giai viên mãn không là vấn đề.

Hỏa sắc Kim Lang chiến ý dâng trào, kim mao toàn thân từng cái giương lên, răng nanh hoàn toàn lộ ra, nghênh đón ba con Kim Lang kia mà lên.

Bốn con sói lăn lộn ở trong đại chiến, đáng tiếc ba con hậu kỳ Kim Lang cùng Hỏa sắc Kim lang chênh lệch quá lớn, đối với Hỏa sắc Kim Lang không có tạo thành bao nhiêu thương tổn, đã bị Hỏa sắc Kim Lang cắn cho toàn thân thương tích, không dám tái chiến.

Ba con tam giai viên mãn Kim Lang khia rốt cục cũng gia nhập vòng chiến.

Ba con tam giai viên mãn Kim Lang này thực lực so với mấy con Kim Lang trước cường hãn hơn rất nhiều, cùng nhau vây công khiến cho Hỏa sắc Kim Lang nhiều lần bị cắn thương hoặc trảo thương.

Hỏa sắc Kim Lang bị một con tam giai viên mãn Kim Lang trong đó trảo một khối thịt lớn, nó còn lấy một ngụm kéo một khối thịt lớn của đối phương, hai con Kim Lang khác nhân cơ hội mà lên, tạo thành tiểu vòng vây, cùng nhau tê chiến.

Ngao ô!

Hỏa sắc Kim Lang vương giả chi uy bị khiêu khích, sau khi đem một con trong đó đánh lui lại, lùi về phía sau mấy bước trường khiếu một tiếng.

Bỗng nhiên ở trên người nó xuất hiện biến hóa kinh người.

Da lông giữa đầu sói kia chậm rãi tách ra, dần dần lộ ra con mắt thứ ba, con mắt soi này so sánh với hai con mắt khác càng lộ vẻ âm sâu đáng sợ, cả con Hỏa sắc Kim Lang lộ ra vẻ cực kỳ quỷ ý.

Trong lúc nhất thời ba con Kim Lang kia đều lộ ra khiếp đảm chi ý.

Năm con Kim Lang mới vừa chiến với Hỏa sắc Kim Lang liền cùng toàn bộ Kim Lang liền toàn bộ phủ phục trên mặt đất, không hề nhúc nhích, chỉ là ngẩng đầu nhìn con Hỏa Sắc Kim Lang kia.

- Ta dựa vào, đây... Đây là chuyện gì xảy ra? Lại là Tam nhãn Kim Lang cực kỳ hiếm thấy, không, hẳn là biến dị Tam nhãn Kim Lang!

Lăng Tiếu ở trên cây đồng dạng phát hiện biến hóa của Hỏa Sắc Kim Lang, không khỏi ở trong lòng thán một tiếng.

Lý Hàn đã đọc rất sách nên hắn có nhiều kiến thức về thế giới này đồng thời từ ký ức của lão giả kia nên hắn nhìn một cái liền biết con Kim Lang ở trước mắt này cùng những con khác bất đồng.

- Có thể có được con Kim Lang này làm thú cưỡi liền sảng khoái rồi, ai, thật là đáng tiếc!

Nội tâm Lý Hàn lập tức sinh ra khát vọng cường đại, hi vọng bắt được con biến dị Tam nhãn Kim Lang này, chỉ là hắn cũng biết chính mình thực lực có hạn, chỉ sợ còn chưa hàng phục được nó đã bị nó phân thây rồi.

Một con Kim Lang trong đó hống lên một tiếng, ba con Kim Lang lần nữa cùng liên thủ.

Đột nhiên con mắt thứ ba của Hỏa sắc Kim Lang lóe ra môt đạo quang đoàn chói mắt, đánh thẳng vào ba con Kim Lang kia.

Ba con Kim Lang vừa tiếp xúc với quang đoàn, thân thể cư nhiên dừng lại, đôi mắt hung ác kia cũng trở nên tan rã, một thân khí thế cùng ý chí chiến đấu phảng phất ở trong nháy mắt liền biến mất rồi.

Hỏa Sắc Kim Lang bắt lấy cơ hội này nhào tới ba con Kim Lang kia cắn xé.

Ngay sau đó chỉ nghe được tiếng tê hống của ba con Kim Lang kia, trong thanh âm tựa hồ truyền đến tin tức cầu xin tha thứ.

Sau một hồi, Hỏa Sắc Kim Lang ngừng công kích, con mắt thứ ba lần nữa khép lại, tựa như cho tới bây giờ đều chưa xuất hiện qua.

Hỏa Sắc Kim Lang trường khiếu một tiếng, tiếp theo tất cả Kim Lang đều trường khiếu lên.

Vạn lang triều bái, Lang Vương hiện!
Bình Luận (0)
Comment