Phong Lưu Thánh Vương

Chương 325

Sau khi nghe Nguyễn Bảo Ánh nói xong thì hắn tính hỏi thêm nàng một chút về các cấm địa trong Trung vực nhưng đúng lúc này một giọng nói ôm ôm vang lên bên ngoài cửa.

- Bẩm tiểu thư, bên ngoài có một cô nương họ Tiêu muốn tìm gặp Lý công tử.

Hai ngươi nhìn nhau rồi Nguyễn Bảo Ánh lên tiếng nói:

- Cho nàng ta vào.

Lý Hàn cũng thắc mắc không biết Tiêu Mị tìm hắn là vì chuyện gì, không lẽ nàng ta lại phát tao, muốn được hắn lấp đầy, trong lòng Lý Hàn lại tràn đầy sự ảo tượng.

Tiêu Mị được dẫn vào phòng Nguyễn Bảo Ánh, lúc này sắc mặt nàng nghiêm nghị, không có một chút quyến rũ yêu mị, nhưng quyến rũ của nàng phát ra từ sâu trong xương tủy, dù cho vẻ mặt có đoan trang không biểu tình đi nữa cũng không che giấu được.

- Lý Hàn, gia đình ngươi đã xảy ra chuyện!

Tiêu Mị nhìn Lý Hàn nói.

Bùm!

Lý Hàn một quyền đánh nát bét chiếc bàn, lập tức đứng thẳng lên, mái tóc đen dựng thẳng, sắc mặt đầy kích động, vội vàng hỏi:

- Gia đình ta xảy ra chuyện gì?

- Ta cũng không biết, đây là phong thư do nhà ngươi gửi tới.

Tiêu Mị lắc đầu nói rồi nàng lấy ra một phong thư đưa cho Lý Hàn, Lý Hàn vội vàng mở ra xem, bên trong thư chỉ ghi có vài dòng chữ: " Tần Liên bị người khác bắt đi, nhận được thư lập tức trở về Lý gia ".

Lý Hàn sau khi xem xong thì mắt hắn trở nên đỏ bừng, khí thế toàn thân không giữ lại mà bộc phát ra khiến tường trong căn phòng lập tức xuất hiện vết nứt, hai lão giả bảo tiêu của Nguyễn Bảo Ánh lập tức xuất hiện bên cạnh để bảo vệ nàng. Lúc này Lý Hàn có kích động muốn giết người, thân nhân chính là vảy ngược của hắn, mà Tần Liên chính là người mà hắn yêu nhất.

Hắn lập tức lao ra khỏi phòng, hắn muốn lập tức trở về trấn Vạn Liên nhưng ngay khi hắn vừa mới của phòng thì bị một thân ảnh cản lại. Người đó là thanh niên tuấn mỹ, hoa phục cẩm y, phong độ ung dung, chính là Hạ Nhạc Phong.

Hắn biết được tìn Nguyễn Bảo Ánh đã đi đến Thiên Long Thành nên hắn lập tức đuổi tới tìm nàng nhưng hắn không ngờ vừa mới mở cửa liền thấy Lý Hàn từ bên trong lao ra, cái gọi tình địch gặp nhau sẽ đỏ mắt, Hạ Nhạc Phong vừa thấy Lý Hàn thì hắn cười lạnh một tiếng, nói:

- Tiểu tử......

Nhưng hắn chưa kịp nói hết lời thì hắn thấy một nắm đấm đang phóng to trước mắt hắn, lúc này tâm tình của Lý Hàn đang cực độ hỏng bét nên khi đột nhiên bị người khác chắn đường, hắn không thèm suy nghĩ liền tung quyền, quát to:

- Cút!

Hạ Nhạc Phong bị một đòn này gây bất ngờ nhưng dù sao hắn cũng là con em thế gia nên hắn liền tung chưởng đối chiến nhưng cú đấm là do Lý Hàn dùng hết sức tung ra, Hạ Nhạc Phong làm sao cản được nên hắn bị một quyền này của Lý Hàn đánh bay đi.

Đến khi hắn ngẩng đầu lên thì Lý Hàn đã biến mất, điều này khiến hắn vô cùng bực bội, trên mặt toát ra sát khí nồng đậm nhưng hắn nhanh chóng thu lại vẻ sát khí này lại, hắn sửa sang lại quần áo, bước vào phòng Nguyễn Bảo Ánh, nói:

- Bảo Ánh, nghe nói nàng đã đến đây nên ta lập tức chạy tới!

- Hạ Nhạc Phong, sao ngươi cứ âm hồn không tan như vậy?

Nguyễn Bảo Ánh tức giận nói.

Hạ Nhạc Phong không hề để những lời này này vào lòng, chỉ là dùng ánh mắt si tình nhìn Nguyễn Bảo Ánh, nhưng khi khóe mắt lướt qua Tiêu Mị, hai mắt hắn liền sáng lên, toát ra vẻ kinh diễm.

Vưu vật tuyệt sắc như Tiêu Mị, tuyệt đối là báu vật với nam nhân, nhìn nàng mà có thể không động lòng, hoặc là thái giám, hoặc là không còn xài được nữa.

Hạ Nhạc Phong là con cháu Hạ giai nên tâm trí mưu lược đều coi như thượng thừa, người như vậy tự nhiên không thể dễ dàng bị mỹ sắc dụ hoặc. Nhưng Tiêu Mị thật sự quá đẹp quá yêu mị, làm cho hắn tu tâm mấy chục năm cũng lập tức tan vỡ, sinh ra ý muốn chiếm hữu dữ dội.

Đương nhiên, hắn không dám thể hiện ra ở trước mặt Nguyễn Bảo Ánh, dù sao hắn đánh chiêu bài đau khổ vì tình, lưu luyến si mê Nguyễn Bảo Ánh mà chạy theo nàng khắp thế giới. Chính thê của hắn, đương nhiên phải là nữ nhân có thân phận, địa vị phải xứng đôi với hắn. Còn vưu vật như Tiêu Mị, nhiều nhất chỉ có thể làm thị thiếp mà thôi.

Tiêu Mị thấy Hạ Nhạc Phong dùng ánh mắt tham lam nhìn nàng như vậy khiến nàng cảm thấy chán ghét, nàng liền cáo từ với Nguyễn Bảo Ánh rồi lập tức rời khỏi. Hạ Nhạc Phong thấy vậy liền muốn đuổi theo nhưng vì có Nguyễn Bảo Ánh ngồi đây nên hắn chỉ có thể ngồi im, Nguyễn Bảo Ánh thấy vậy thì trong nội tâm nở nụ cười lạnh, quả nhiên đàn ông chỉ là thứ suy nghĩ bằng cái chân ở giữa nên nàng chửi như tát vào mặt hắn rồi sai người đuổi Hạ Nhạc Phong ra khỏi phòng.

Hạ Nhạc Phong bị Nguyễn Bảo Ánh nói lời không chút nể tình, đuổi đi như đuổi tà khiến hắn cảm thấy vô cùng uất ức, mặt hắn đỏ bừng vì tức giận nhưng vì tổng thể thực lực Thiên Linh Các cao hơn Hạ gia hắn một bậc nên hắn chỉ có thể nén giận, phất tay bỏ đi.

...................

Lý Hàn sau khi rời khỏi Thiên Linh Các, lập tức lao ra khỏi Thiên Long Thành rồi hắn triệu hồi Kim Linh Ưng chở hắn bay về trấn Vạn Liên.

Năm ngày sau, ở Vạn Liên Thành, Lý gia.

Gia chủ Lý gia Lý Chiến đang ở trong thư phòng để xử lý sổ sách thì hắn đột nhiên cảm ứng được một luồn khí tức cường đại đang phóng rất nhanh đến Vạn Liên thành.

Hắn nhíu mày rồi lao ra ngoài thành, đi theo hắn chính là tất cả Linh Hải Cảnh của Lý gia, bao gồm các nữ nhân của Lý Hàn.

- Tộc trưởng, người tới khí tức rất cường đại, chắc không phải là địch nhân của chúng ta chứ?

Nhị trưởng lão Lý Phong hỏi.

- Không thể nào đâu, Lý giai chúng ta từ lúc bắt đầu cường đại đến bây giờ vẫn chưa gây thù chuốc oán với ai, làm sao lại có kẻ địch cường đại như vậy?

Đại trưởng lão Lý Trùng nói.

Lý gia từ sau chuyện Cao gia khiến gia tộc thiếu chút nữa là bị diệt tộc nên tất cả tộc nhân đều cố gắng tu luyện, tuyệt không để chuyện đó không xảy ra nữa nhưng chuyện đó vẫn luôn là bóng ma trong lòng tất cả mọi người ở Lý gia, bây giờ bỗng nhiên lại có một cỗ khí tức cường đại xuất hiện bên ngoài Vạn Linh thành, điều này có thể không khiến bọn hắn cảm thấy lo lắng sao?

Lý Chiến trong nội tâm càng không ngừng tính toán, hắn phất tay ra hiệu Lý Trùng lui ra, chuẫn bị dẫn con cháu Lý gia rời đi bằng mật đạo, bọn hắn không biết người tới là bạn hay thù, nếu là bạn thì không có gì để nói, nếu là thù thì huyết mạch Lý gia bọn hắn tuyệt đổi không thể bị tuyệt diệt được, cho dù bọn hắn có liều mạng cũng phải kéo dài thời gian cho những người khác rời đi.

Cũng vừa lúc đó, một cổ khí tức cường hãn kia đã đến trước đám người Lý Chiến.

Khi này nhóm người Lý Chiến mới nhìn rõ thứ đang lao tới chính là một con kim ưng khổng lồ mang theo khí thế trùng thiên, điều này khiến đám người Lý Chiến vô cùng kinh sợ.

- Người tới là người phương nào?

Lý Chiến trầm mặt quát.

Mặc dù bọn hắn kinh sợ trước uy áp của đối phương nhưng bọn hắn nhất định phải bảo vệ cho an nguy của thành Vạn Liên, bảo hộ tộc nhân Lý gia.

- Đại bá, ta đã về!

Một giọng nói vừa nhẹ nhõm vừa lo lắng truyền tới.

Các nàng Lâm Nhược Thủy nghe được thanh âm quen thuộc kia thì thể xác và tinh thần của các nàng đều run lên, trong mắt các nàng đều toát lên vẻ tưởng niệm vô biên, ngoài ra còn có những giọt nước mắt tràn đầy kích động. Còn Lý Chiến thì trên mặt toát ra vẻ vui mừng nhìn lại hướng phát ra giọng nói kia thì thấy Kim ưng khổng lồ kia đã biến mất, thay vào đó chính là niềm tự hào của Lý gia - Lý Hàn.

Lý Hàn suốt một đường phi hành trong lòng vô cùng lo lắng nhưng khi đến trước trấn Vạn Liên thì hắn thấy đám người Lý Chiến và các nàng, điều này khiến hắn thở phào nhẹ nhõm, xem ra tình hình không tồi tệ như hắn nghĩ. Hắn liền thu Kim Linh Ưng rồi tiến tới phía trước hành lễ với Lý Chiến, đồng thời ném ánh mắt nhung nhớ về phía các nàng.

Đến khi nghe Lý Hàn hành lễ thì Lý Chiến mới biết bản thân không có nhìn lầm, hắn bắt lấy tay Lý Hàn, vui vẻ nói:

- Tốt, tốt, ngươi trở về là tốt rồi, mau về phủ rồi nói chuyện.

Hắn không nghĩ tới Lý Hàn lại có thể thu phục được một đầu linh thú cường hãn như vậy, lúc này trong lòng hắn vô cùng cao hứng!

Lý Hàn gật đầu liền theo Lý Chiến quay trở lại phủ đệ Lý gia, mặc dù hắn sốt ruốt muốn biết tình trạng của Tần Liên nhưng hắn biết đây là không phải nơi thích hợp để nói chuyện.

Sau khi về đến phủ đệ Lý gia, Lý Hàn liền theo Lý Chiến đi đến thư phòng. Ngay sau khi vừa vào phòng, Lý Hàn đã lên tiếng nói:

- Đại bá, rốt cuộc mẹ ta đã gặp phải chuyện gì?

Lý Chiến thở dài một kể lại cho Lý Hàn nghe chuyện đã xảy ra vào ngày hôm đó. Vào lúc ấy, đột nhiên xuất hiện một người tự xưng là đại ca của Tần Liên, tên là Tần Long muốn đưa Tần Liên đi vì hắn cho rằng một nơi thấp kém như Lý gia không phải nơi phù hợp với muội muội hắn. Tần Liên đương nhiên không chịu rời đi nên người này đã đánh ngất xỉu nàng ấy, mọi người thấy vậy liền lao đến tính giải cứu Tần Liên nhưng người này thực lực vô cùng cường đại, hắn chỉ trừng mắt là đủ đánh bay tất cả mọi người.

Vì thế nên mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Liên bị người kia mang đi, trước khi đi thì hắn còn để lại một câu " Muốn đòi lại muội ấy, hãy đến Thiên An Thành ở Trung vực nếu các ngươi có đủ khả năng ".

- Người đó có chắc là đại ca của mẫu thân không?

Lý Hàn hỏi.

- Lúc đó Tần Liên cũng đã gật đầu xác nhận, xem ra không phải là giả.

Lý Chiến nói.

Lý Hàn nghe vậy thì thở phào, nếu người đó là đại ca của Tần Liên thì ít nhất mạng sống của nàng ấy sẽ không có chuyện gì nhưng hắn cũng tức giận ông cậu tiện nghi này khi dám định đoạt thay cho Tần Liên, đợi ngày sau hắn nhất định sẽ treo ông cậu này lên đánh cho một trận.

Biết Tần Liên đã không sao thì hắn lấy ra lượng lớn tài phú, bao gồm linh thạch, linh dược, linh kỹ và linh khí tứ tam đến tứ giai phủ kín cả thư phòng khiến cho Lý Chiến kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiều bảo vật đến như vậy.

- Đại bá, đống đồ này không phải là trọng bảo.

Nói rồi hắn lấy ra hai khôi lỗi Linh Sơn Cảnh, cảm nhận khí tức sâu như biển rộng tản mát ra từ khôi lỗi khiến Lý Chiến đổ mồ hôi lạnh, Lý Hàn nói:

- Đại bá, đây là khôi lỗi Linh Sơn Cảnh, bây giờ ta sẽ giúp người khống chế chúng.

Lý Chiến nghe vậy liền hoảng sợ và vui mừng như điên, hắn liền nhanh chóng chóng phối hợp Lý Hàn để khống chế hai khôi lỗi này. Đợi sau khi Lý Chiến không chế được rồi thì Lý Hàn lấy ra vài chục viên thú đan ngũ giai giao cho Lý Chiến làm nhiên liệu cho khôi lỗi. Tiếp theo đó Lý Hàn lại triệu hồi ra Lôi Quang Báo, Lôi Quang Báo vừa xuất thì tất cả đồ vật trong thư phòng liền bị kình khí của nó hóa thành bụi phấn.

Lý Chiến lúc nãy đã chết lặng, hắn mặc dù biết Lý Hàn lợi hại nhưng hắn không ngờ Lý Hàn lại mạnh mẽ như vậy, ngay cả linh thú khủng bố như vậy cũng bị hắn thu phục. Lý Hàn nhanh chóng giải trừ kế ước giữa hắn và Lôi Quang Báo, sau đó hắn để Lôi Quang Báo nhận Lý Chiến làm chủ. Lý Hàn biết Lôi Quang Báo không can tâm bị trói buộc ở nơi này nên hắn hứa với nó rằng chỉ cần nó bảo hộ Lý gia 50 năm, hắn sẽ trả tự do cho nó, khi này Lôi Quang Báo mới can tâm ở lại.

Kế đến Lý Hàn lấy ra vài chục cỗ thi thể của linh thú tứ giai, kêu Lý Chiến lấy thịt của các linh thú này trộn vào thức ăn, để cho mọi người trong tộc đều có thể ăn vào, cải tiến thể chất, tăng tiến tu vi, càng có thể thể ngộ một chút thiên địa chí lý mà chỉ có Linh Thiên Cảnh cường giả mới có thể lĩnh ngộ đến!

Loại biến hóa này là không nhận thức được, tốc độ sẽ không ngừng hướng tới, làm những người này ở trên đường tu luyện ít đi rất nhiều đường cong.

Rồi Lý Hàn lấy ra một bình Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch cho Lý Chiến ăn vào, một bên trợ giúp hắn vận công luyện hóa dược lực.

Nửa canh giờ sau, Lý Chiến hoàn toàn hóa hết chỗ tốt của Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch, tu vi lập tức đột nhiên tăng mạnh, đạt đến Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên!

Lúc này đây tu vi Lý Chiến tiến cảnh thật sự quá nhanh, căn bản không có thể khống chế khí tức bản thân, cuồn cuộn rung động. Hiện tại, chuyện khẩn yếu nhất của Lý Chiến chính là ổn định tu vi, chỉ có chờ đến triệt để vững chắc cảnh giới trước mắt, mới có thể bắt đầu trùng kích vào Linh Hải Cảnh viên mãn! Nếu hiện tại tham công, lập tức bé quan tiến công mà nói, tất nhiên là tẩu hỏa nhập ma!

- Dị bảo trong thiên địa thật đúng là làm cho không người nào có thể tưởng tượng!

Lý Chiến cảm khái liên tục, một bình nhũ dịch này chí ít có thể chống đỡ hắn năm mươi năm khổ tu. Nếu đặt ở trình tự Luyện Thể, hoàn toàn có thể từ tay trói gà không chặt trực tiếp nhảy đến Luyện Thể thập ngũ tầng đỉnh phong, thậm chí ngay cả Tụ Linh Cảnh cũng có thể phá tan!

Bởi vì đây là kỳ bảo do thiên địa dựng dục, bản thân chính là chỗ tụ linh khí, có thể đơn giản làm cho võ giả câu thông thiên địa tự nhiên, có một tia thiên địa đại đạo bí mật!

Lý Hàn lấy ra thêm một trăm bình Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch khác kín đáo đưa cho Lý Chiến, nói:

- Đại bá, ta ít ngày nữa ta sẽ rời đi, Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch này để lại chỗ lão nhân gia ngài, những ai có tiềm lực cự đại trong gia tộc thì ngài hãy cho dùng, nhưng chỉ dùng nhất một bình thôi, nhiều hơn nữa cũng chỉ là lãng phí!

Hắn biết đống linh dịch này trân quý đến cỡ nào mà nhưng Lý Hàn lại thoải mái đưa hắn bảo quản nhiều linh dịch như vậy, khiến hắn vô cùng cảm động. Ngoài ra hắn cũng biết Lý Hàn phúc duyên nghịch thiên, căn bản không quan tâm cái này, liền không có chối từ trực tiếp thu xuống.

Đợi sau khi Lý Chiến thu lại hết tất cả đồ vật, Lý Hàn liền mang theo sự nhung nhớ và kích động đi đến chỗ các nàng.

Sau khi gặp được các nàng Tô Bối Bối, hắn liền giang tay ôm thật chặt từng người rồi cúi đầu hôn các nàng, mấy nàng cũng nhiệt tình đáp lại nhưng bọn họ biết bây giờ không phải lúc bày tỏ tưởng niệm với Lý Hàn.

Đợi Lý Hàn ôm hết tất cả mọi người thì Lâm Nhược Thủy mới lên tiếng:

- Lý Hàn, chàng mau đi xem xem Kinh Yến muội, nàng từ sau chuyện Tần Liên đã tiều tụy đi rất nhiều.

Lý Hàn nghe Lâm Nhược Thủy vậy liền gật đầu, trước khi đi thì hắn còn nói:

- Các nàng chờ ta một lát, khi ta về thì chúng ta sẽ cùng nhau ôn tồn những năm tháng qua ở trên giường.

Chúng nữ nghe vậy liền phi một tiếng đỏ bừng cả mặt nhưng ai nấy đều lộ ra vẻ mong chờ.
Bình Luận (0)
Comment