Phong Lưu Thánh Vương

Chương 332

Cả ba tiếp tục đi tới thì sau một khắc, bọn hắn đã gặp được thêm người khác, đó là hai nam nhân, một người tầm 30t, một người khác thì khoảng sáu mươi tuổi.

Nhưng bởi vì võ giả sau khi tiến vào Tụ Linh Cảnh, dung nhan sẽ trì hoãn, giống như Lý Hàn hiện tại cũng đã là tu vi Linh Địa Cảnh Cảnh, vậy hắn ít nhất phải đến sau 700 tuổi mới có thể dần dần biểu hiện vẻ già yếu, nhưng cái này còn có một điều kiện nữa là tu vi hắn không tăng tiến.

Bởi vậy, rất khó nói người nhìn về phía trên tuổi trẻ kia nhất định tuổi trẻ, người nhìn về phía trên tuổi già nhất định sẽ già. Nói không chừng, người bộ dáng lục tuần này là đồ tử đồ tôn của người bộ dáng ba mươi tuổi kia!

Hai người kia nhìn thấy ba người Lý Hàn liền hiện lên thần sắc đề phòng nhưng trong mắt hai người cũng hiện lên nét kinh diễm vì khuôn mặt và hình dáng của hai người Nguyễn Bảo Ánh và Trầm Tâm Kỳ, Lý Hàn cũng thầm quan sát thì thấy ông lão lục tuần kia có chút thương thế, xem ra bị người khác đả thương.

Ba người liếc nhìn nhau rồi cả ba tiếp tục đi tới phía trước, còn hai người kia thì đi ở phía sau. Càng đi lên phía trước thì ba người Lý Hàn càng gặp được nhiều người, đa phần đều là thực lực Linh Thiên đến Linh Địa Cảnh nhưng cũng có không ít Tụ Linh và Linh Hải vào thử vận may.

Một lượng lớn người tiếp tục tiến lên phía trước nhưng một lát sau thì xung đột đã xảy ra vì mọi người phát hiện một gốc Huyền Vũ Qủa, ngũ giai cao cấp linh dược giúp Địa giai có thêm hai phần đột phá lên Linh Sơn Cảnh. Ngay lập tức ai nấy đều trở nên đỏ mắt nhưng bọn họ không lập tức xông lên vì bọn hắn không biết chậu hoa có cấm chế hay không nên mọi người bắt một Tụ Linh Cảnh tiến lên kiểm tra thử.

Tụ Linh Cảnh kia dưới sức ép của tất cả mọi người chỉ có thể cắn răng tiến lên, đưa tay chụp lấy Huyền Vũ Qủa. Tên này vô cùng may mắn vì chậu chứa Huyền Vũ Qủa kia không hề có cấm chế nên hắn thành công hái được Huyền Vũ Qủa nhưng chưa kịp nắm nóng tay thì hắn đã bị võ giả Linh Thiên Cảnh khác đánh chết khiến máu rơi đầy trên cỏ nhưng không ai thèm chú ý vì lúc này tất cả mọi người đang mạt sát với nhau để tranh giành Huyền Vũ Qủa.

Chiến đấu nhanh chóng leo thang, Tụ Linh, Linh Hải Cảnh đã không xen tay vào được, rất nhanh võ giả Linh Thiên Cảnh cũng chỉ có thể thối lui đến một bên, biến thành hai mươi mấy Địa giai cường giả tranh đoạt.

Lý Hàn cũng gia nhập vào, Huyền Vũ Qủa quý giá như vậy, không lý nào hắn lại chắp tay nhường cho người khác.

Muốn đoạt Huyền Vũ Qủa trước mặt hai mươi mấy Địa giai này cần thực lực cường đại, vì vậy Lý Hàn liền kích đoạt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn trong đan điền.

- Grao!

Một tiếng thú rống khiến những người Địa giai đang tranh đoạt Huyền Vũ Qủa phải dừng tay nhìn qua thì bọn hắn thấy được một bạch vượn cao tới 10m, toàn thân tỏa ra khí tức sát phạt, hơi thở cuồng dã dị chủng đến từ hồng hoang viễn cổ lan tràn vài dặm, đôi mắt tràn đầy thị huyết khiến lòng người rét run.

Đột nhiên trên tay bạch vượn xuất hiện một cái lò nhỏ bé nhưng cái lò này chớp mắt đã hóa to bằng một cái ghế, sau đó bạch vượn cầm cái ghế này lao tới bọn hắn, một mình Bạch vượn tả xung hữu đột, đánh bay những ai cản đường hắn. Những Địa giai kia liền biết bạch vượn này muốn đoạt lấy Huyền Vũ Qủa, bọn hắn làm sao có thể để cho Bạch vượn được như ý muốn nên bọn hắn lập tức phản kích.

Nhưng bọn hắn rất nhanh phát hiện những đòn phản kích của bọn họ đối với Bạch vượn này chẳng khác gì trò trẻ con, chẳng những không khiến hắn bị thương mà còn khiến đối phương nổi điên hơn. Những Linh Địa Cảnh kia nuốt một ngụm nướt bọt, thực lực của Bạch vượn này tuyệt đối vượt xa trình tự Địa giai, chắc chắn đạt đến Linh Sơn Cảnh.

Đứng trước thực lực cường đại như vậy, bọn hắn chỉ có thể chịu thua, mặc dù Huyền Vũ Qủa quý giá nhưng phải có mạng mới dùng được, mất mạng rồi thì chẳng còn gì cả nên bọn họ liền vứt Huyền Vũ Qủa xuống nền cỏ rồi lập tức bỏ đi.

Lý Hàn trong thân thể Ma Sát Bạch Vượn cúi đầu nhặt lấy Huyền Vũ Qủa, sau đó hắn vận chuyện linh lực, lực lượng thô bạo nóng cháy khắp người dọc theo kinh mạch huyệt khiếu chậm rãi rút vào đan điền, hóa thành một giọt tinh huyết trắng dung hợp vào cực dương đan điền.

- Không ngờ ngươi lại có thần thông Nhân Vương Biến, nếu mấy người Mộc Ân biết được chắc hối hận chết mất.

Trầm Tâm Kỳ chứng kiến một màn biến thân của Lý Hàn liền kinh ngạc nói

Lý Hàn chỉ cười cười chứ không nói gì, hắn đã để Thập Linh Tông lựa chọn, bây giờ chuyện của hắn đã không còn liên quan đến Thập Linh Tông nữa.

Sau khi Lý Hàn giải trừ Nhân Vương Biến thì cùng hai nàng tiếp tục tiến tới phía trước.

Càng đi thì càng nhiều người gia nhập vào đoàn người Lý Hàn, một lát sau thì lại thêm một cuộc tranh đấu để tranh giành một gốc linh thảo ngũ giai sơ cấp.

Lần này thì Lý Hàn không tham gia cuộc tranh giành lần này mà chỉ đứng ngoài quan sát, đồng thời nhân cơ hội những người này giết nhau mà hấp thụ Âm Dương khí từ người chết. Nhìn nhiều người giết đến đỏ mắt mà trong lòng Lý Hàn không khỏi thầm than thế giới võ giả thật đúng là tàn khốc, song phương căn bản không oán không cừu, chỉ vì một đồ vật lại có thể trở thành tử địch!

Tài nguyên tu luyện không nhiều như vậy, nếu như muốn bò lên trên, phải không ngừng cướp lấy, đóng cửa khổ tu mà nói, chỉ sợ đến chết cũng chỉ có tới Tụ Linh Cảnh!

Bởi vậy, vì một khối Linh Thạch võ giả cũng có thể giết người! Vì Thần quả có thể đột phá cảnh giới này, có thể tàn sát hàng loạt hàng triệu dân thường trong một thành cũng là bình thường!

Lý Hàn hít và một hơi thật sâu, đây là một thế giới tàn khốc, trừ khi hắn tình nguyện bình thản, yên lặng vô vi vượt qua cả đời, nếu không tất nhiên phải cả đời huyết chiến! Từng gia tộc đều là từ trong huyết hải giết ra, Lý gia có thể trở thành một trong Nhị đại gia tộc của Vạn Liên trấn, lúc trước còn không phải tiền bối gia tộc dùng máu tươi làm ra hay sao?

Trong nháy mắt ngắn ngủn, tâm linh của Lý Hàn càng thêm cứng cỏi, chiến ý phóng lên trời như thực chất!

- Tiếp tục đi tới a!

Đi tới một đoạn thì người càng lúc càng nhiều và tranh đấu để đoạt linh thảo cũng theo đó nhiều lên, Lý Hàn muốn nhân cơ hội này tu luyện Âm Dương Hỗn Độn Quyết nhưng hắn không muốn hai nàng biết được bí mật của bộ công pháp này nên hắn liền đi chậm chậm lại, hòa vào trong dòng người. Hai người Nguyễn Bảo Ánh đi được một lát thì bọn họ phát hiện đã thất lạc Lý Hàn nhưng bọn họ tiếp tục đi tới vì muốn tìm Lý Hàn trong biển người như vậy rất khó khăn, không bằng đến lối nhập khẩu đợi Lý Hàn thì hợp lý hơn.

Còn Lý Hàn sau khi thành công tách khỏi hai nàng thì bất kể chỗ nào có tranh đầu thì hắn đều có mặt, đợi khi cuộc chiến sắp kết thúc thì hắn liền rời đi. Vì nguyên nhân như vậy nên mất đến một ngày sau thì Lý Hàn mới hội hợp được với hai nàng, tuy tốn nhiều thời gian là vậy nhưng hắn cũng đã thu được khá nhiều Âm Dương khí, đủ sức để cho Âm Dương lực của hắn nhảy lên Địa giai trung thừa cảnh.

Ngoài chuyện này ra thì hắn còn phát hiện được máu tươi sau khi rơi xuống cỏ thì nó sẽ chảy xuống khe rãnh giữa các chậu hoa, điều này làm Lý Hàn cảm thấy rất kỳ quái nhưng lúc này không còn đường quay lại nữa nên chỉ có thể tiến tới phía trước.

Ba người và nhiều người khác nhanh chóng tiến nhập vào lối nhập khẩu và theo cầu thang đi xuống, đây là một cầu thang rất dài lại rộng, đủ để dung nạp bốn người đi song song, có thể thấy được vị Tẩm Huyết Ma Tôn kia vẫn là rất có khí khái.

Đi ít nhất một nén hương thời gian, mọi người mới rốt cục đi tới tầng thứ hai phủ đệ này.

Đây là một đại điện to lớn, được chia làm 10 thông đạo khác nhau, trong 10 thông đạo lại chia làm nhiều lối đi nhỏ khác nhau và ở bên cạnh thông đạo chính là các gian phòng, mà trong phòng có đồ vật gì chính là làm cho người ta tò mò, hiện giờ có không ít người chia nhau tiến vào.

Nhìn 10 thông đạo trước mặt, Lý Hàn và hai nàng quyết định chia nhau ra, có đạt được bảo vật hay không thì phải tùy duyên. Đợi hai nàng đi trước thì Lý Hàn liền sử dụng Âm Dương tháp trong thức hải của bản thân, lập tức Âm Dương tháp chỉ vào thông đạo thứ 5, Lý Hàn thấy vậy liền theo chỉ dẫn nhanh chóng vọt vào.

Tuy nói ở đây thông đạo không ít, nhưng do số lượng người vào quá nhiều, tuy có phân tách nhau ra, nhưng sau khi Lý Hàn tiến vào bên trong vẫn gặp một số người đang chém giết lẫn nhau trong một căn phòng đá. Nhưng Âm Dương tháp vẫn chỉ về phía trước nên Lý Hàn không dừng lại tại căn phòng này, trực tiếp dọc theo thông đạo phóng vào bên trong.

Trải qua khoảng mấy phút đồng hồ sau, ánh mắt Lý Hàn lóe lên, hắn liền lập tức dừng lại rồi nhìn vào một căn nhà đá nhìn như bình thường trước mặt, từ nơi đó hắn cảm nhận được một cỗ Linh Lực ba động rất mạnh.

- Chắc chắn là đồ tốt!

Loại ba động này từ trước tới giờ chưa từng gặp, trái tim Lý Hàn đập thình thịch, nhanh chóng xông lên phía trước, nhanh chóng mở cửa đá ra. Cửa đá mở ra, Lý Hàn bước vào bên trong, ánh sáng mãnh liệt dọi thẳng vào mắt khiến hắn phải híp lại, căn nhà đá này hóa ra được dựng bằng hàn ngọc, hàn khí hơi lạnh bao phủ bên trong.

Đương nhiên, Lý Hàn lúc này chỉ lướt qua đám hàn ngọc, sau đó hắn nhìn chăm chú vào đống linh thạch đang êm dịu trên đất.

Những viên linh thạch này đều to bằng bàn tay người lớn, mỗi viên đều nhẵn bóng như ngọc, phát ra ánh sáng màu màu đỏ hiền dịu, hơn nữa cỗ Linh Lực ba động kinh người kia cũng từ những viên linh thạch này truyền ra.

- Đây là... Linh thạch thượng phẩm....

Lý Hàn ngơ ngác nhìn linh thạch phủ kín nhà đá, một lát sau, hắn hung hăng hít một hơi lạnh, đám linh thạch nằm một đống trong nhà lại chính là linh thạch thượng phẩm, là linh thạch mà cường giả Linh Sơn Cảnh, Linh Hoa Cảnh, thậm chí Linh Anh Cảnh nhìn thấy liền không chút do dự ra tay để đoạt lấy.

Nhìn số lượng linh thạch thượng phẩm có trong nhà đá, Lý Hàn thầm ước tính, ít nhất cũng phải có hơn vạn viên, nếu như đổi thành linh thạch hạ phẩm thì cũng phải được ít nhất trên 10 tỷ viên!

Điều này giống như một người nhà quê nghèo đột nhiên nhìn thấy một đống vàng xuất hiện trước mặt, hơn nữa lại còn để mặc cho mình tự do lấy tiêu.

Khiếp sợ và ngẩn ngơ cũng chỉ diễn ra trong mấy giây, Lý Hàn đột nhiên phục hồi tinh thần lại, không nói hai lời, lập tức lấy Hắc Thiên Đỉnh, Tinh Thần Lực khuếch tán ra xung quanh, nhất thời đám linh thạch thượng phẩm trong nhà đá bay vút lên, cuồn cuộn không ngừng bay vào trong Hắc Thiên Đỉnh.

Chuyến đi này đúng là đáng giá!

Ánh mắt Lý Hàn đỏ như lửa, cực kỳ chuyên chú nhanh chóng thu thập linh thạch thượng phẩm.

Xoẹt Xoẹt!

Thấy số lượng linh thạch thượng phẩm trong căn phòng đá quá nhiều, Lý Hàn dùng Tinh Thần Lực điều khiển thu thập cũng chỉ mới được một nửa, mà trong lúc hắn đang kiên nhẫn thu thập thì bỗng nhiên ngay thấy những tiếng bước chân rất nhỏ.

Nghe thấy tiếng bước chân, sắc mặt của Lý Hàn trong nháy mắt trầm xuống, chợt xoay người lại, chỉ thấy ở chỗ cửa đá có 4 người, nhưng mà bốn người này đang trợn mắt há mồm nhìn linh thạch thượng phẩm chất đống trong phòng, hai mắt họ đỏ bừng di chuyển lên người Lý Hàn.

- Tiểu tử đem toàn bộ số linh thạch đã thu được giao ra đây!

Bốn người hiển nhiên là cùng một bọn, họ đi vào nhà đá, thấy cửa đã phá hỏng, lúc này đang nhe răng cười theo nhìn về phía Lý Hàn, nếu như thấy hơn 1 vạn viên linh thạch thượng phẩm, cho dù là cường giả Linh Anh Cảnh cũng phải động lòng.

Vì tiền mà chết không phải là một câu nói xuông, đôi khi tham lam dễ nói chuyện hơn lý trí.

Lý Hàn mặt không đổi sắc, từ khi bốn người này xuất hiện, Lý Hàn đã nhận ra bốn người này có ba người có thực lực Địa giai tiểu thừa cảnh, người yếu nhất trong nhóm cũng là Linh Thiên Cảnh viên mãn, đây quả thật là một tiểu đội không tồi.

- Tiểu Kim, Tiểu Bạch, bọn họ giao cho các ngươi!

Lý Hàn cười nói.

Lý Hàn vừa nói xong thì bên cạnh hắn liền xuất hiện một con Kim Sắc Lang Vương và một con Bạch Hổ vô cùng to lớn.

Rống!

Kim Sắc Lang Vương và Bạch Hổ há to miệng máu phát ra một tiếng rống kinh người, sau đó cỗ khí tức hung hãn từ người hai bọn nó như một cơn lốc lao ra, sắc mặt bốn người kia đều biến đổi, hiển nhiên là không nghĩ tới Kim Lang và Bạch Hổ trước mặt lại có thực lực như vậy, họ vội vàng điều khiển Linh Lực đón đỡ.

Nhưng cả tiểu Kim và tiểu Bạch đều là linh thú ngũ giai trung kỳ, muốn giải quyết đám người này lại dễ dàng vô cùng. Chiến cuộc kết thúc nhanh vượt qua dự đoán của mọi người, chỉ trong chớp mắt thì bốn người kia đã ngã trên mặt đất nhưng khi Lý Hàn không chú ý thì máu tươi của bốn người này lại bị khe rãnh ở chân tường hấp thụ.

Một lát sau, Lý Hàn cuối cùng đã thu hết toàn bộ Linh thạch thượng phẩm có trong gian nhà đá này, sau khi thu lại Hắc Thiên Đỉnh vào đan điền thì Lý Hàn mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong lúc Lý Hàn định rời đi thì bên ngoài cửa đá lại vang lên tiếng bước chân, sau đó có không ít người đứng chặn ở cửa, khi họ nhìn thấy bốn người không còn sức sống nằm trên mặt đất, họ đều rùng mình, sau đó kiêng kị nhìn về phía Lý Hàn.

Lý Hàn sắc mặt vô tình trực tiếp đi ra ngoài cửa đá, tiểu Kim và tiểu Bạch với mùi máu tươi đi theo, khi nhìn thấy một người hai thú này, đám người này tuy không xác định được Lý Hàn có lấy được bảo bối nào hay không, nhưng không ai dám manh động xuất thủ, người ta đâu phải người lương thiện gì, thấy Lý Hàn đi tới, họ tự động tránh thành một con đường.

Lý Hàn mang theo Kim Sắc Lang Vương và Bạch Hổ xuyên qua đám người, sau đó an nhàn đi xa, cái bộ dáng không nhanh không chậm khiến cho người khác không dám làm gì.

- Nguy hiểm thật.

Khi đã đi xa rồi, sắc mặt nghiêm trọng của Lý Hàn mới dần mất đi, hắn nặng nề thở ra một hơi, may mà hắn thu xong linh thạch thượng phẩm rồi, nếu không bị đám người kia nhìn thấy, hắn sẽ có phiền toái lớn.

Sau khi xả hơi, Lý Hàn liền thu lại tiểu Kim và tiểu Bạch, sau đó tiếp tục đi tới phía trước.
Bình Luận (0)
Comment