Phong Lưu Thánh Vương

Chương 88

Hơn mười ngày đi đường, cuối cùng họ cũng đã đến được Thiên Vương Thành. Do có Lý gia cản Vương gia lại nên chuyến đi này của họ vô cùng bình an, không có nguy hiểm gì. Lúc bọn hắn đến thì còn cách ngày ước hẹn đến một ngày, bọn họ liền tìm đại tửu lâu để nghỉ ngơi. Hai vị thúc bá của hắn sẽ ở đây với hắn cho đến khi hắn xuất phát đi Thiên Long học viện, sau một ngày nghỉ ngơi thì cả ba đi đến nơi tập kết. Lúc đến nơi tập kết, cả ba bị hai Tụ Linh Cảnh cản lại, một người nói:

- Phiếu thông hành?

Nghe vậy nhị bá Lý Mục lấy một tờ giấy từ trong ngực đưa cho họ, khi đưa còn đưa kèm thêm một túi tiền nữa. Hai người kia ước lượng túi tiền một cái rồi hài lòng cất đi, bọn họ kiểm tra thì đúng là giấy thông hành của phủ thành chủ nên để cho Lý Hàn đi vào còn hai người thì phải đứng ngoài. Lý Hàn đi vào thì thấy nơi này đã đứng khá nhiều người rồi, hắn tìm đại chỗ nào đó ngồi xuống và quan sát những người ở đây. Theo hắn thấy thì những người có chân tài học lược thì chỉ có vài người còn lại đa số đều là nhị thế tổ.

Đang ngồi thì hắn nghe thấy tiếng kinh hô, hắn quay qua thì thấy Hàn Vũ Liên đi vào. Qủa nhiên mỹ nhân đi đến nơi nào cũng được chào đón, nàng vừa đi vào thì đã có một nhóm thành niên chạy đến bắt chuyện rồi. Nổi bật trong đó là hai thành niên, hắn dùng Thiên nhãn kiểm tra thử thì thấy hai người đó đều là Tụ Linh Cảnh. Xem ra bối cảnh sau lưng hai người này cũng không tầm thường. Đang quan sát thì bên tai truyền đến một giọng nói quyến rũ:

- Tiểu ca ca, chúng ta lại gặp nhau rồi.

Không cần quay lại thì hắn cũng biết người vừa nói là ai, không phải là hồ ly Liễu Mị Nương thì còn là ai. Hắn quay qua thì quả nhiên thấy nàng, nàng hôm nay ăn mặc tương đối kín đáo không còn bạo lộ như trước nữa nhưng giơ tay nhấc chân vẫn lộ ra vẻ phong tình vạn chủng. Trên mặt nàng treo một cái khăn che mặt, che đi dung nhan yêu mị của mình nhưng nó vẫn không thể che được ánh mắt như câu hồn của nàng. Hắn không lo nàng làm như vậy sẽ nổi bật vì ở đây cũng có vài nữ linh giả đeo khăn che mặt giống nàng.

- Liễu cô nương, lại gặp mặt.

Lý Hàn nói.

- Tiểu ca ca có biết không, từ khi chia tay thì Mị Nương luôn nhớ đến huynh đó.

Liễu Mị Nương ngọt ngào nói. Lý Hàn đương nhiên sẽ không tin lời nàng rồi nên hắn chẳng đáp lại lời nàng. Liễu Mị Nương thấy Lý Hàn không đáp lại cũng không nổi giận, nàng vẫn tiếp tục mở miệng nói đủ thứ chuyện. Hai người một người nói một người nghe cho đến khi thành chủ Hình Chiến Vương đến. Lão đứng trước mọi người, nói:

- Bây giờ ta sẽ phát danh nghạch cho các ngươi.

Lão vừa nói xong thì có một nhóm người đi đến đưa cho mọi người một tờ giấy. Sau khi phát xong thì Hình Chiến Vương tiếp tục nói:

- Nhớ giữ cho kỹ, nếu mất thì cũng sẽ mất đi khả năng vào Thiên Long học viện. Được rồi, xuất phát thôi.

Lão vừa dứt lời thì mọi người được phát một con thú cưỡi, đó là Phong Hành Mã nhị giai linh thú. Mọi người nhanh chóng lên ngựa rồi bắt đầu chạy theo Hình Chiến Vương đi đến đế đô. Lý Mục và Lý Hùng thấy Lý Hàn đã đi theo đoàn liền quay về trấn Vạn Liên.

...........................

Một tháng sau, trước một đại thành, mấy chục thớt Phong Hành mã từ ngoài thành hướng đại môn chạy tới.

Trên đường đi bốc lên một mảnh bụi đất tung bay.

- Phía trước là Thiên Long thành rồi, là đế đô của Thiên Long Quốc. Các ngươi vào trong rồi thì có thể đi qua Thiên Long học viện.

Hình Chiến Vương cất cao giọng nói.

- Ha ha, rốt cục đến Thiên Long thành rồi!

Một gã tử sam thanh niên cao gầy ở phía sau cười nói, phảng phất hắn đã mong đợi hồi lâu rồi.

- Đúng vậy, lão tử đều nín gần chết rồi, tối nay nhất định phải trước tìm tiểu bì nương vui vẻ.

Một gã thanh niên thô tráng tán thành nói.

- Lão Lỗ, một cái tiểu bì nương liền thỏa mãn được ngươi rồi sao? Ngươi cũng quá không trụ được đi, đổi lại là ta ít nhất cũng phải tìm năm ba cái mới được.

- Ha ha, ngươi liền khoác lác đi a, khoác lác đến tận trời cũng không ngời sẽ tin tưởng cái tiểu thân thể này của ngươi.

.................

Mấy thanh niên ở phía sau ngươi một lời ta một câu, hàn huyên rất là vui vẻ.

Ở phía sau cùng của đám người thanh niên này, một thiếu niên tuấn lãng và một nữ nhân đeo khăn che mặt thấp giọng nói chuyện với nhau, nói đúng hơn thì nữ nhân kia luôn nói chuyện còn thiếu niên thỉnh thoảng ừ với lời nói của nàng.

Thiên Long Thành là đế đô của Thiên Long Quốc nên những cao thủ mạnh nhất của đế quốc đều ở đây nên không ai dám ở chỗ này gây chuyện sinh sự.

Diện tích của nơi này cơ hồ là gấp mười lần Thiên Vương thành, dòng người lui tới không dứt, cửa hàng chỗ nào cũng có, những thứ mà Thiên Vương thành có nơi này đều có, mà những thứ ở trong này có chưa chắc Thiên Vương thành đã có.

Theo lý vào thành phải nộp phí nhưng có Hình Chiên Vương ra mặt nên mọi người đỡ phải tốn phí nhưng mọi người đều phải xuống ngựa để trả lại ngựa. Vừa vào trong thành thì Hình Chiến Vương nói:

- Các ngươi muốn đi đâu thì đi nhưng ta nhắc các ngươi đừng làm chuyện gì ngu xuẩn, nếu không thì gia tộc các ngươi không có khả năng cứu các ngươi đâu.

Nói rồi lão đánh ngựa chạy đi. Mọi người cũng theo đó cũng tách ra, Liễu Mị Nương cũng tách ra đi riêng. Lý Hàn thấy đã vào buổi trưa liền đi ăn cơm, sau đó đi đến chỗ học viện báo danh. Không hổ là đế đô, Tụ Linh Cảnh đi đâu cũng thấy, Linh Hải thì hắn cũng đã thấy vài người còn Linh Thiên và Linh Địa Cảnh thì hắn vẫn chưa thấy ai. Lý Hàn tìm đại tửu lâu nào đó mà vào, sau khi kêu vài món ngon thì hắn chỉ việc chờ đợi mà thôi. Trong tửu lâu không có nhiều khách, nhưng theo từng món ăn đi lên, thời gian cũng gần đến giờ cơm, khách cũng dần dần tăng lên, càng ngày càng náo nhiệt.

Sau khi món ăn được đem lên thì hắn chăm chú mà ăn, hắn phải công nhân món ăn ở đây đúng là ngon hơn những món ăn mà hắn đã từng ăn. Ăn xong thì hắn tính tiền, mất hết một trăm kim tệ, mắc vô cùng. Một trăm kim tệ này đủ cho một gia đình bốn miệng ăn no trong vòng năm năm mà ở đây chỉ đủ làm một bữa ăn, quả nhiên đế đô có khác. Lý Hàn trước khi đi thì đã được gia tộc cho một vạn kim tệ cộng thêm số tiên bán linh thảo và tài liệu linh thú nên hắn cũng không tiếc số tiền này. Hắn ra khỏi tửu lâu, tiếp tục đi về phía Thiên Long Học Viện.

Đế đô thật là lớn, sau một tiếng, Lý Hàn rốt cục đi tới Thiên Long Học Viện.

Thiên Long học viện tọa lạc tại phía tây đế đô, diện tích bằng một phần mười đế đô, nếu như vị cương giả Linh Địa Cảnh kia chịu bán thì tuyệt đối là giá trên trời.

Từ bên ngoài mà xem. Tòa Học Viện này cũng không khác gì với dinh thự tầm thường, có tường vây toàn bộ Học Viện, Đông Nam Tây Bắc mỗi hướng có một cửa ra vào, mỗi một cửa chính đều có thủ vệ trấn giữ. Đừng tưởng rằng có thể trèo tường mà vào, ở đây có cường giả Linh Địa Cảnh trấn giữ, toàn bộ Học Viện đều nằm dưới thần thức bao phủ của cường giả. Ai dám xông vào? Một niệm tới, công kích của Linh Địa Cảnh lập tức đánh tới, những người đó sẽ lập tức bị thuấn sát!

Vị cường giả Linh Địa Cảnh này mặc dù có thiện tâm truyền võ đạo, nhưng mà không có nghĩa là hắn nhân từ nương tay, hang ổ người nào bị xâm phạm mà còn cười ha hả được đây?

Lý Hàn cửa đông lập tức bị ngăn lại, nơi này không phải là tùy tiện người nào cũng có thể ra vào. Hắn lập tức lấy tờ danh ngạch lúc trước mà Hình Chiến Vương đã phát đưa cho người kia, người kia nhận lấy rồi nhìn một cái rồi dẫn Lý Hàn đi vào trong Học Viện, rất nhanh đi tới trước một tòa Thạch Điện khổng lồ, phía trước có một hàng người đang xếp hàng. Người này xoay người lại, nói:

- Ngươi phải thông qua thạch điện này mới có tư cách trở thành đệ tử học viện. Bên trong thạch điện sẽ căn cứ vào thực lực của người mà đưa ra thử thách, ngươi phải vượt đủ ba cửa mới có thể trở thành đệ tử học viện. Nếu không được thì hãy bóp nát ngọc này để ra ngoài.

Nói rồi người đó đưa cho Lý Hàn một khối ngọc, Lý Hàn gật đầu nhận lấy. Xem ra học viện này chiêu sinh khắp thiên hạ nhưng không phải ai muốn vào mà vào, phải có chân tài học lực mới được vào. Lý Hàn đi vào cửa điện, lóe lên một cái thì hắn đã xuất hiện ở trong một cái thông đạo, phía cuối thông đạo có một cánh cửa, vách tường trên đỉnh đầu có một dải đá phát sáng dài. Xem ra phải vượt qua ba cửa giống như vậy mới có thể trở thành đệ tử học viện.

Tạp tạp tạp tạp!

Khi Lý Hàn bước ra bước đầu tiên, trong thông đạo trống rỗng này lập tức xuất hiện 10 người kim loại, mỗi một người đều có màu xám bạc, mỗi một người kim loại đều tỏa khí tức Luyện Cốt Cảnh hậu kỳ. Xem ra đây là thử thách đầu tiên của hắn, hắn mỉm cười bước nhanh đến.

Oanh!

Người kim loại đứng đầu lập tức công kích tới Lý Hàn, nắm tay xé gió mạnh mẽ đấm tới hắn. Lý Hàn cười hắc hắc, tay phải vươn ra đánh thẳng tới.

- Đinh, đinh!

Người kim loại bị một quyền đánh bẹp. Hắn tiếp tục đi về phía trước, đi tới tên kim loại thứ hai.

Hưu, người kim loại thứ hai cũng đánh tới, tay phải rung lên, cánh tay vươn ra đấm tới.

- Đinh, đinh!

Lý Hàn lại đánh ra một quyền, người kim loại thứ hai cũng bị đánh bẹp.

- Đinh, đinh!

Người kim loại thứ ba bị đánh bẹp.

- Đinh, đinh!

Thứ tư bị hạ!

Lý Hàn một đường quét ngang, rất nhanh đi tới khoang cuối thông đạo, 10 người kim loại bị hắn đánh bẹp, nằm đầy đất.

Tạp tạp tạp, khi Lý Hàn đến thì cánh cửa lập tức mở ra, xuất hiện một đoạn thông đạo mới.

- 10 người kim loại đầu tiên đều là Luyện Cốt Cảnh, vậy chắc cửa thứ hai này sẽ có thực lực Luyện Huyết Cảnh. Nhiêu đó vẫn chưa đủ đáng sợ.

Lý Hàn bước ra một bước, tạp tạp tạp, 10 người người kim loại lại xuất hiện. Đúng như Lý Hàn đoán, tất cả đều là Luyện Huyết Cảnh hậu kỳ.

Lý Hàn không sợ hãi, một đường đi qua, từng người kim loại một đều hắn đánh bẹp, không đỡ nổi một chiêu.

Bước chân không ngừng lại, hắn giống như đi dạo trong nhà, dễ dàng đi tới cuối lối đi thông đạo thứ hai.

Tạp tạp tạp, giống như lần trước, cánh cửa tự động mở khi Lý Hàn đến. Lý Hàn thấy vậy liền đi luôn, bước ra một bước thì mười tên kim loại lại xuất hiện. Lần này là Luyện Mạch Cảnh trung kỳ, lúc này Lý Hàn không kinh địch. Lập tức lấy ra Hàn Sương Kiếm chuẩn bị nghênh đón. Giao đấu với tên kim loại thứ nhất thì Lý Hàn dùng hai mươi chiêu đã đánh bại được nó, sở dĩ hắn có thể kết thúc trong vòng ba mươi chiều là vì những tên kim loại này dù sao cũng là vật chết, không thể vận dụng Phàm kỹ, dù có lực lượng mạnh mấy đi nữa cũng không phát huy uy lực với võ giả cùng cấp.

Lý Hàn mất hết một canh giờ mới đánh được đến cửa thứ ba, đánh xong thì hắn lập tức bị một cỗ lực lượng cuốn lấy, thân hình hắn lập tức xuất hiện ở ngoài Thạch Điện.
Bình Luận (0)
Comment