Phong Ngự

Chương 168

“Thị Huyết Yêu Long?”

Nghe được mấy lời của viện trưởng Kiếm Tâm Viện Vạn Sở Hành, Phong Nhược không khỏi giật mình hốt hoảng, sao mọi việc có thể trùng hợp như thế được cơ chứ? Hắn vừa mới phát hiện bộ xương có lẽ của Thị Huyết Yêu Long bên trong Thủy Linh Đại Điện thì Thị Huyết Yêu Long ở trong Khô Mộc Hải lại xông ra?

Chẳng lẽ đằng sau chuyện này có lí do bí mật gì hay sao?

Phong Nhược vẫn đang trầm tư suy nghĩ thì tất cả đệ tử lịch lãm rèn luyện đã lần lượt đi ra ngoài Nghênh Tân Các rồi ngự kiếm bay đi, bây giờ bọn hắn chỉ có thời gian ba canh giờ để chuẩn bị, chắc chắn là đi mua sắm các loại vật phẩm dự phòng rồi!

Phong Nhược thấy thế cũng vội vàng đi theo, tất nhiên hắn cũng phải chuẩn bị thật tốt mọi việc, hiện tại trong tay hắn chỉ còn lại mấy viên Ngũ Hành Thạch cấp thấp mà thôi, như thế này thì không ổn một chút nào, bời vì bố trí pháp trận cũng cần Ngũ hành thạch, Ngân Giáp Thiên Thù và dơi quỷ cấp năm cũng ăn Ngũ hành thạch….tóm lại vô số việc cần dùng đến nó, ngoài ra hắn còn cần mua một ít linh đan chữa thương có hiệu quả nhanh cùng với Hoạt Lạc Đan dùng để khôi phục pháp lực nữa, mà nếu có thể thì kiếm được một ít phù triện có uy lực cao thì càng tốt.

“Ngươi chờ đã!” Phong Nhược vừa mới bước chân đi thì đã thấy Mộ Phi Tuyết đuổi theo, ánh mắt của nàng có chút phức tạp.

“Tuyết sư thúc, có chuyện gì vậy?” Phong Nhược gượng cười quay lại hỏi, điều hắn lo lắng cuối cùng đã đến!

“Phong Nhược, lần này ta cũng sẽ đi Khô Mộc Hải, cho nên ta hi vọng lúc cần thiết…” Mộ Phi Tuyết chần chừ không nói hết.

“Không! Tuyết sư thúc, người đã hứa với ta rồi đấy!”

Phong Nhược chăm chú nhìn Mộ Phi Tuyết kiên quyết nói, việc hắn có thể hấp thụ Tiên Thiên Mộc Sát không phải là chuyện đùa, một bí mật động trời cần được giữ kín, lúc trước chẳng qua do hắn muốn báo đáp ơn cứu mạng nên mới bất chấp mọi giá cứu Mộ Phi Tuyết những việc này cũng không có nghĩa hắn sẽ đi cứu những người khác, ai cũng không thể được!

Mộ Phi Tuyết hé miệng, muốn nói gì nhưng vẫn không mở lời được, một lúc lâu sau nàng mới than nhẹ một tiếng rồi nói:”Nếu như ta lần nữa trúng Khô Mộc Chi Độc thì sao?”

“Nếu sư thúc bị, ta sẽ đi cứu! Nhưng sư thúc có lẽ cũng hiểu rõ lúc đầu ta cứu giúp được hoàn toàn bởi vì pháp lực của người đủ thâm hậu để ngăn cản Khô Mộc Chi Độc lan tỏa khắp cơ thể, vậy mà cũng phải mất hơn hai tháng trời ta mới có thể hút toàn bộ Khô Mộc Chi Độc ra ngoài, nhưng những người khác cũng có được pháp lực thâm hậu như vậy sao? Bọn hắn có thể cầm cự được hơn hai tháng sao?”

Phong Nhược nhìn Mộ Phi Tuyết một cái thật sâu rồi thấp giọng nói, thật ra những lời này cũng không hoàn toàn đúng, lúc trước sở dĩ hắn kéo dài thời gian lâu như thế hoàn toàn vì tâm niệm xấu xa trong đầu mà thôi.

Nhưng thực tế những điều hắn nói cũng không hoàn toàn sai, Khô Mộc Chi Độc rất đáng sợ, nếu pháp lực không đủ thâm hậu như Mộ Phi Tuyết thì chỉ cần trong thời gian ngắn sẽ biến thành người thường, cho dù hắn muốn cứu cũng không cứu kịp!

Cũng chính vì điều này nên trong trận đại chiến hơn nghìn năm trước tu sỹ ở Thương Ngô Giới mới thê thảm như vậy!

Nghe được câu trả lời của Phong Nhược, Mộ Phi Tuyết cuối cùng gật gật đầu áy náy nói:”Thật có lỗi, cũng đành phải vậy thôi, ngươi yên tâm, những gì ta đã hứa tuyệt đối sẽ không nuốt lời!”

“Cảm ơn!”

Có chút mất tự nhiên cười cười lấy lệ, Phong Nhược xuất Mị Ảnh ra rồi quay người ngự kiếm rời đi!

Bên trong Cửu Thần Cung cũng có Chấp Sự Điện như ở Trấn Thiên Tông, thậm chí còn có phần náo nhiệt hơn bởi vì số lượng đệ tử của Cửu Thần Cung ít cũng phải gấp đôi Trấn Thiên Tông.

Nhưng ở Cửu Thần Cung đẹp đẽ gọn gàng hơn nhiều, vì vốn theo đuổi phong cách hoàn mỹ nên không có khung cảnh hối hả chen chúc, người ngồi góc này kẻ ngồi góc khác như chợ vỡ mà Cửu Thần cung đã khéo léo sắp xếp nơi này thành một cái trang viên thật lớn, bên trong cảnh sắc hài hòa, những chiếc cầu băng qua dòng suối, hoa lá khoe sắc, đằng sau có mấy tòa lầu vô cùng tinh mỹ thấp thoáng sau những vòm cây.

Đương nhiên trang viên này cũng đã được bố trí lại cho phù hợp với việc sử dụng, tất cả được phân làm ba khu vực, khu vực lớn nhất là nơi dành cho số lượng lớn các đệ tử Luyện Khí Kỳ chuẩn bị, khu vực thứ hai tương đối nhỏ dành cho các đệ tử Trúc Cơ kỳ, và cuối cùng là khu vực chuyên phục vụ cho những người có tu vì Kim Đan kỳ.

Tất nhiên sự phân chia này cũng không hoàn toàn tuyệt đối, cũng không có bất cứ cấm đoán nào cả, ví như một gã Luyện Khí Kỳ cao hứng hoàn toàn có thể đi dạo ở cả ba khu vực này, nhưng cũng chỉ là thuần túy đi dạo mà thôi bởi vì mò sang hai khu vực cao cấp hơn căn bản cũng không đủ tư cách mà mua bán cái gì cả.

Cho nên thực tế cũng có rất ít gã đệ tử cấp thấp làm những việc vớ vẩn như vậy, lỡ may gặp phải thành phần cao tầng trong môn phái nhìn ngứa mắt thì lại khốn nạn!

Phong Nhược đương nhiên cũng không rảnh mà chạy đến khu vực dành cho tu sỹ Kim Đan kỳ bời vì tất cả vật phẩm có giá trị trên người hắn còn chưa đủ cấp bậc bén mảng đến nơi đó!

Mục tiêu của Phong Nhược rất rõ ràng, hắn vốn định nhanh chóng bán lượng lớn xương cốt linh thú trong tay, hai bộ móng vuốt của địa hành thi quỷ cũng bán nốt!

Hiện tại dưới con mắt của Phong Nhược những vật này ngày càng trở nên vô dụng, các loại xương cốt chỉ có thể dùng để luyện chế kiếm khí cấp năm hoặc là ít linh đan hiếm thấy, còn dùng để luyện chế pháp khí thì còn lâu mới đủ, hơn nữa thà đi mua còn hơn chứ không dại gì luyện chế cho đắt đỏ! Suy đi tính lại, tốt hơn hết đem đổi lấy Ngũ hành thạch là hợp lý nhất!

Huống hồ thắt lưng trữ vật của hắn chỉ là loại có phẩm chất thấp nhất, không gian bên trong không được rộng rãi, lâu lâu cũng phải dọn dẹp bỏ bớt những thứ không cần thiết. Còn thắt lưng trữ vật cao cấp loại đặc biệt thì hắn không thể mua nổi, nghe nói nó được tính giá trị bằng Ngũ hành thạch trung phẩm, hắn thì không nói làm gì nhưng ngay cả bọn Chu Vũ, Mộc Hải, Ninh Dao có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ cũng không đủ sức mua!

Đợt này hắn thu về được tổng cộng sáu trăm bảy mươi mốt viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, số Ngũ hành thạch này nếu đem cho tu sỹ Luyện Khí Kỳ thì chắc bọn hắn sướng đến chết mất nhưng đối với tu sỹ Trúc Cơ kỳ thì vẫn chưa đủ dùng!

Cứ nhìn vào cách tiêu xài của bản thân hắn thì biết, tùy tiện bố trí một toàn Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp đã đi tong sáu mươi tư viên rồi, nhưng chưa hết, nếu trận pháp này đụng phải một con linh thú cấp sáu thì cũng chỉ có thể kiên trì chống đỡ trong thời gian một nén hương, huống chi còn Ngân Giáp Thiên Thù cùng dơi quỷ cấp năm lúc nào cũng la hét đòi ăn nữa chứ, mỗi tháng ít cũng phải mất mười viên nữa, nếu cứ tính theo kiểu như thế thì sáu trăm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm sợ đen đủi cũng chỉ đủ dùng trong thời gian một tháng mà thôi.

“Chà! Xem ra nếu có thời gian phải học tập luyện đan hoặc luyện khí một chút mới được, cũng chưa mơ đến trình độ cao siêu nhưng chí ít cũng có cách kiếm thêm Ngũ hành thạch…Nếu không đúng là kiếm không đủ mà tiêu!”

Vừa than thở Phong Nhược vừa chán nản bước ra ngoài, nỗi lo lắng này của tu sỹ so với việc lo miếng cơm manh áo của người thường còn có vẻ mệt mỏi hơn, người thường lười biếng thì đói rét nhưng tu sỹ mà lười biếng thì mất mạng!

Ngoài trừ việc mỗi ngày vất vả tu luyện còn phải nghĩ mọi cách để tăng cường phẩm chất các vật dụng mang trên người, như trang phục, kiếm khí, pháp khí…hơn nữa còn phải dự trữ các loại đan dược với mọi chủng loại, từ chữa thương cho đến giải độc, khôi phục pháp lực…vv….Nếu còn thừa Ngũ hành thạch thì kiếm thêm được mấy tấm phù giữ mạng lại càng tốt!

“Thương hội Thương Nguyệt! Ừ, có vè được! Vào đây xem sao!”

Đi dạo xung quanh khu vực thứ hai một lát cuối cùng Phong Nhược dừng lại trước một tòa lầu các có bốn tầng thấp thoáng dưới tán cây tùng, bách, đây là một trong ba Đại thương hội của Thương Ngô Giới, thương hội Thương Nguyệt, đã có truyền thống cả vạn năm, có quan hệ cực kỳ mật thiết với năm Đại tông môn nên mới có tư cách lưu lại chỗ này!

Vừa mới tiến vào trong liền có một nữ tử trẻ tuổi mặc áo màu đỏ bước lên tiếp đón, đây cũng là nét đặc sắc của thương hội Thương Nguyệt, tất cả người bán hàng đều là nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp trẻ trung, nghe nói tất cả những nữ tử này đều do thương hội mua được từ nhân gian thế tục từ lúc còn nhỏ, sau đó được thương hội truyền công pháp miễn cưỡng tu luyện lên cảnh giới Luyện Khí kỳ, phương pháp này vừa hiệu quả lại đỡ tốn kém hơn nhiều so với việc thuê tu sỹ bán hàng!

Hơn nữa vì được nuôi dưỡng chăm sóc từ bé nên các nàng đều rất trung thành và tận tụy.

“Ta muốn mua linh đan!”

Phong Nhược nói luôn yêu cầu của mình, sở dĩ hắn tới đây chủ yếu vì nơi này hầu như có tất cả các chủng loại linh đan diệu dược, hơn nữa giá cả cũng phải chăng hơn nhiều.

“Không có vấn đề gì, mời sư huynh đi qua bên này!” Nàng ta khẽ mỉm cười nói, tuy mới chỉ có tu vi Luyện Khí trung kỳ nhưng chắc đã được huấn luyên kỹ càng nên mọi cử chỉ đều rất tự nhiên thanh thoát.

Nơi này có rất nhiều tu sỹ qua lại nhưng bố trí rất hợp lý nên cũng không có cảm giác quá mức chật chội, nữ tử kia nhanh nhẹn dẫn Phong Nhược lên tầng thứ hai, ở đây tất cả mọi người bán hàng lại mặc quần áo màu vàng.

“Thất tỷ, vị sư huynh này muốn mua sắm linh đan!” Nữ tử áo đỏ hướng về một người con gái lớn tuổi hơn nàng có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ nhỏ nhẹ nói, sau đó cười với Phong Nhược một cái cuối cùng mới rời đi.

“Xin hỏi sư huynh muốn mua loại linh đan nào? Linh đan chữa thương hay khôi phục pháp lực, hay tăng cường cảnh giới, đột phá bình cảnh?” Nữ tử được gọi là Thất tỷ kia nhiệt tình hỏi han.

“À, chữa thương, thêm cả linh đan khôi phục pháp lực nữa, có đủ cả không? Giá cả và hiệu quả ra sao?” Phong Nhược bình tĩnh nói, tuy bây giờ trong tay hắn cũng có một ít Chỉ Huyết Đan nhưng về phẩm chất cùng dược tính thì lại quá thấp, nếu như bị thương nặng chỉ sợ không có tác dụng gì.

“Vâng, linh đan chữa thương có rất nhiều loại, thấp nhất là Chỉ Huyết Đan có giá ba mươi viên Ngũ hành thạch cấp thấp, nhưng loại này chỉ thích hợp với tu sỹ có tu vi Luyện Khí kỳ hơn nữa nếu bị trọng thương thì hiệu quả lại rất kẻm, cao cấp hơn Chỉ Huyết Đan là Hồi Xuân Đan có giá ba mươi viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, dược tính mạnh hơn Chỉ Huyết Đan năm lần, tu sỹ Trúc Cơ kỳ dùng rất hợp, tất nhiên cũng có loại tốt hơn nữa là Đại Hồi Xuân Đan có giá ba trăm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, mạnh hơn Chỉ Huyết Đan mười lần, chỉ trong một thời gian ngắn có thể chữa lành vết thương nặng! Nhưng cả ba loại linh đan này cũng chỉ có tác dụng với ngoại thương mà thôi, còn nếu nội thương thì cần dùng các loại linh đan khác!”

Nói đến đây, Thất tỷ dừng lại một chút rồi lại tuôn ra một tràng:”Nếu như bị pháp lực có thuộc tính hỏa làm tổn thương hay bị lửa độc đi vào lục phủ ngũ tạng thì cần dùng đến Huyền Dương Đan, loại thuốc này có giá năm trăm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, còn nếu bị pháp lực thuộc tính âm hàn đả thương hay bị âm độc nhập thể thì phải dùng Huyền Âm Đan cũng có giá năm trăm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, ngoài ra còn có…”

“Thôi, được rồi, được rồi! Trước hết cứ lấy cho ta mười viên Hồi Xuân Đan cái đã!”

Phong Nhược toát mồ hôi hột vội vàng chen ngang Thất tỷ, đùa nhau à, nhiều linh đan như vậy, hắn làm sao mà mua nổi?

Bình Luận (0)
Comment