Phong Ngự

Chương 41

"Bái kiến sư thúc tổ !"

Khi huyền y lão giả vừa xuất hiện, tất cả các đệ tử trong Thiên Cơ đại điện đều vội vàng đứng dậy thi lễ, Phong Nhược cũng khom lưng thi lễ vấn an. Tuy lão già này không còn hy vọng bức phá vào Kim Đan kỳ nữa, nhưng cũng là một tu sĩ khiến cho bọn họ phải ngước nhìn.

Huyền y lão giả trông rất hiền từ, liền phất tay ra hiệu đám đệ tử miễn lễ, ánh mắt trải rộng bao quát nhưng rất thâm sâu (*) tùy ý lướt qua phía dưới, có lẽ đây là lần đầu Phong Nhược tới nơi này nên huyền y lão giả thoáng dừng lại trên người hắn một lúc, nhưng cũng không nói gì.

Mắt thấy lão già này chỉ mới giơ tay nhấc chân mà đã toát ra khí thế cỡ này, khiến cho đám đệ tử không khỏi sinh lòng sợ hãi, đám người Ninh Viễn cũng trở nên cung kính hơn.

Lão già ngồi vững vàng trên bồ đoàn ở chỗ cao nhất Thiên Cơ đại điện, nhưng lại khẽ thở dài một hơi rồi như tự nói với bản thân: "Hôm qua có một đệ tử đời thứ ba của Thiên Xu viện tiến vào Luyện Khí hậu kỳ, nên hiện giờ tổng số đám đệ tử Luyện Khí hậu kỳ của Thiên Xu viện tăng lên khoảng mười người, chẳng lẽ đây là điềm báo Thiên Cơ viện bọn ta sắp suy tàn rồi rồi sao ?"

Huyền y lão giả lắc đầu cảm thán rồi lại nói: "Hôm nay lão phu sẽ giảng giải một trong bốn loại trận pháp cơ bản chính là Phong Hành Trận Pháp, người nào không thích trận pháp có thể tự nhiên rời đi !"

"Không thể nào ! Lại là trận pháp sao ?" Huyền y lão giả vừa nói xong, phần đông đệ tử Thiên Cơ viện đang ngồi phía dưới bắt đầu nhỏ giọng bàn tán với nhau xong bèn đứng dậy đều bỏ đi ra, bởi vì những môn phụ trợ tu tiên thuật chia làm rất nhiều hạng mục, không phải người nào cũng muốn lãng phí tinh lực vào những loại phụ trợ như thế này. Riêng trận pháp luôn là môn phụ trợ tu tiên thuật phức tạp nhất mà đòi hỏi tu sĩ phải có tố chất thích hợp mới có thể luyện thành, thực sự những người có tiềm chất đúng nghĩa rõ là quá thưa thớt !

Chỉ thoáng chốc cả gian đại điện chỉ còn lại bảy tám người tính luôn cả Phong Nhược.

Lúc này huyền y lão giả lại liếc nhìn Phong Nhược nhưng vẫn không có chút kinh ngạc nào, bởi vì buổi học môn phụ trợ tu tiên thuật này hoàn toàn miễn phí, chỉ cần người nào muốn học thì không ai xua đuổi cả.

"Giống như ba loại Như Sơn trận pháp, Hồi Xuân trận pháp và Thanh Dương trận pháp, thì Phong Hành trận pháp cũng là một trong bốn loại trận pháp cơ sở của tu tiên giới. Tác dụng của trận pháp này là giúp tăng tốc độ, đề cao khả năng tránh né, thường hay dùng nhất là tích hợp với áo choàng và chiến ngoa. Sau này, nếu các ngươi có khả năng tiến cấp lên Kim Đan kỳ thì khi tế luyện phi kiếm bổn mạng là có thể khắc ấn loại trận pháp này vào để làm gia tăng tốc độ của phi kiếm !"

Huyền y lão giả không nhìn xuống mấy người phía dưới mà cứ thao thao bất tuyệt, làm cho Phong Nhược nghĩ rằng nếu chỉ còn lại mỗi một người ngồi nghe ắt hẳn lão nhân này vẫn cứ thế mà nhiệt tình giảng giải.

"Muốn bố trí Phong Hành Trận Pháp thì trước hết phải có Ngũ Hành thạch, thông thường thì bất cứ Ngũ Hành thạch nào trong số năm loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ đều có thể dùng để bố trí trận pháp, nhưng hiệu quả cao nhất chỉ cỡ năm thành mà thôi, nhưng nếu có thể sử dụng Ngũ Hành thạch Phong thuộc tính thì khi đó mới có thể phát huy được hiệu quả lớn nhất. Nhưng Ngũ Hành thạch thuộc tính loại này rất khan hiếm, cho dù lão phu sống đã ba trăm năm nhưng cũng chưa từng nhìn thấy qua một viên nào !"

Huyền y lão giả vừa giảng giải vừa mơ màng nhớ lại, điều này khiến cho Phong Nhược cảm nhận được kinh nghiệm sống ba trăm năm của lão già này có lẽ rất đặc sắc.

"Tiếp theo là cách khắc Phong Hành trận pháp, công việc này có hai phương pháp thực hiện. Cách thứ nhất, đơn giản chỉ cần dùng bộ khí cụ chuyên môn rồi rót pháp lực của mình vào, rồi chờ trong chốc lát sẽ khắc thành công. Phương pháp này có ưu điểm là dễ dàng thực hiện, yêu cầu kỹ năng không cao nhưng cũng chỉ có thể khắc được bốn loại trận pháp cơ sở mà thôi !"

"Cách thứ hai là khắc không cần khí cụ mà trực tiếp dùng pháp lực khắc trong hư không, phương pháp này có ưu điểm là do khắc theo suy nghĩ, nên ít khi phạm phải sai lầm, hơn nữa uy lực trận pháp cũng sẽ lớn hơn, nhưng người có thể sử dụng phương pháp này phải là người có thiên phú về trận pháp !"

"Bọn ngươi nhìn kỹ nhé !"

Huyền y lão giả nói xong trên bàn tay đột nhiên chậm rải hiện ra một thứ gì đó dài chừng hơn một xích, sau khi hiện hình đầy đủ thì nhận ra đó là một cây bút lông màu vàng nhạt, rất giống với đồ vật của phàm nhân, nhưng ngòi bút trông rất cứng rắn, đồng thời trên bàn tay kia của lão già hiện ra thêm một trang giấy màu lam nhạt.

Lão già không hề nhúc nhích nhưng trang giấy màu lam nhạt không thấy gió mà tự phóng to lên lơ lững trên không trung theo chiều thẳng đứng. Sau đó cây bút màu vàng trong tay lão già vẽ rất nhanh lên trang giấy nhưng kỳ lạ là trên trang giấy đó không hế thấy lưu lại chút dấu vết gì.

Nhưng đám người Phong Nhược không dám nghi ngờ mà đều cố gắng ghi nhớ thật kỹ rồi chờ lão già kia hoàn thành công việc khắc họa, lúc này Phong Nhược mới chỉ nhớ được một nửa nét vẽ của cây bút màu vàng mà thôi, điều này khiến cho hắn cảm thấy bắt đầu chán nản !

Sau đó lão già kia buông bút xuống, rồi thu hồi trang giấy và gấp lại thật nhanh, chỉ trong vài nhịp thở đã hiện ra một con hạc giấy màu lam nhạt đầy sống động.

"Phong Hành Hạc !" Lúc này Phong Nhược cũng buột miệng kinh hô, sử dụng vật này để truyền tin trong cự ly ngắn là lựa chọn tốt nhất. Lão sư phụ đỡ đầu Mộ Hàn Yên cũng đã từng dùng Phong Hành Hạc cao cấp truyền tin cho hắn, chỉ có điều cỡ như đám đệ tử đời thứ ba bình thường thì làm sao có tư cách sử dụng, một phần cũng bởi vì giá cả quá đắt, hắn không ngờ hiện tại lại có may mắn nhìn thấy quá trình chế tác Phong Hành Hạc này !

Phong Nhược vừa thốt ra thì có vài gã đệ tử Thiên Cơ viện quay đầu lại nhìn hắn một cách lạ lùng, dường như hắn vừa thốt điều gì đó hết sức ngu xuẩn thì phải !

"Ha ha ! Con này chưa thể gọi là Phong Hành Hạc được, bởi vì Phong Hành Hạc phải được khắc bằng loại Phong Hành trận pháp cao cấp và còn phải kết hợp nhiều thủ pháp khác nữa mới được, lão phu chỉ làm con hạc giấy mà thôi, ta sẽ biểu diễn sơ bộ cho các ngươi thấy một chút hiệu quả của Phong Hành trận pháp !"

Huyền y lão giả vừa nói vừa giơ tay ném con hạc giấy màu xanh nhạt vào không trung. Lập tức, con hạc giấy như chim thật bay vài vòng trong đại điện, tốc độ của nó không kém bao nhiêu so với phi hành tọa kỵ Bạch Vũ hạc. Đáng tiếc bởi vì không được khảm nhập Ngũ Hành thạch vào, nên sau khi bay một vòng con hạc giấy đã phục hồi trở lại thành trang giấy bồng bềnh rơi xuống.

Phong Nhược thấy thế liền cảm giác cực kỳ thú vị, trông bộ dạng như nóng lòng muốn làm thử ngay. Những người khác cũng thế, dù sao đi nữa bọn họ vẫn còn nhỏ tuổi nên tất nhiên không thể bỏ qua món đồ chơi thú vị như vậy.

"Lão phu đã biểu diễn cho các ngươi xem một lần, nếu như không thể học được thì khẳng định các ngươi thật sự vô duyên với trận pháp rồi !" Thần sắc của huyền y lão giả vẫn bình tĩnh đạm bạc như trước. Những gã đệ tử Thiên Cơ viện nhìn Phong Nhược một cách khiêu khích, mấy người bọn họ hầu hết đã nắm qua ít nhiều về trận pháp cơ sở rồi, nay chỉ cần được ngó qua một lần là nhất định có thể học được, nhưng bản thân Phong Nhược vừa mới tới đây, hơn nữa Phong Hành trận pháp lại phức tạp hơn Như Sơn trận pháp, cho nên nếu chỉ giảng qua loa đại khái như thế thì làm sao hắn có thể học được !

Trong lòng Phong Nhược khá thản nhiên, hắn nhớ được một nửa những gì lão già kia vừa biểu diễn. Hắn cảm thấy hơi tiếc nuối là nếu được xem lại một lần nữa, thì chắc chắn hắn sẽ học được Phong Hành Trận Pháp này !

(*) Nguyên văn : thâm đàm đại hải.

Bình Luận (0)
Comment