Phong Ngự

Chương 91

Kiến thức hạn hẹp đành nghe dạy
Cởi ấn so chim thoáng tự ti

"Ách... Đa tạ sư tỷ, vậy ta sẽ đi theo xem sao!" Phong Nhược nói ra có phần bực bội, song trong lòng hắn lại cực kỳ tò mò. Tiểu đội săn bắt của Tân Nguyệt rốt cuộc mạnh ở chỗ nào mà lại tự tin đến vậy?

Lúc này, Lam Lăng và Tân Nguyệt vừa cười nói thoải mái, vừa vơ vét hai ba thanh ngọc giản nhiệm vụ.

"Ừ! Không tệ, thù lao của nhiệm vụ lần này là một chiếc nhẫn Địa Thứ. Đến khi nào hoàn thành nhiệm vụ này trở về, Lam sư muội hẳn sẽ có được Ngũ Lôi Pháp Giới rồi!"

"Oa... Ngũ Lôi Pháp Giới... Đa tạ Tân sư tỷ!" Lam Lăng có vẻ kích động, hiển nhiên Ngũ Lôi Pháp Giới này dường như rất lợi hại.

Phong Nhược đứng kế bên tuy rằng nghe được nhưng lại như lọt vào sương mù mà không hiểu gì ráo. Song Tân Nguyệt lập tức quay sang cười với hắn rồi giải thích: "Tiểu sư đệ, không cần phải mơ màng đến thế, Ngũ Lôi Pháp Giới này chỉ là cái tên do chúng ta tự đặt mà thôi. Thứ này cực kỳ uy phong, trong Tu Tiên giới thì tên gốc là Ngũ Hành Pháp Giới đấy. Cứ nhìn tên sẽ đoán được nghĩa, nếu thu thập đủ năm loại có thuộc tính khác nhau, sau đó dùng một viên Ngũ Hành thạch trung phẩm để cường hóa thì sẽ hợp thành một bộ Pháp Giới trung phẩm, giống như thế này này!".

Nói đến đây, Tân Nguyệt vươn ngọc thủ thon dài huơ huơ trước mặt Phong Nhược, nhưng rất nhanh đã thu trở về.

Tuy không thấy rõ bộ Ngũ Hành Pháp Giới đó ra sao, nhưng Phong Nhược đã thật sự quá kinh ngạc. Bởi vì nó dùng Ngũ Hành thạch trung phẩm để cường hóa, không cần nghĩ ngợi nhiều cũng đoán được uy lực ra sao!

Tân Nguyệt lại tiếp tục giới thiệu: "Uy lực của Ngũ Lôi Pháp Giới cực lớn! Một khi thi triển sẽ sinh ra công kích mang năm loại thuộc tính khác nhau, phân biệt ra hỏa diễm, băng trùy, địa thứ, đằng mạn và kim thương. Có thể nói, nếu luận về lực công kích thì nó thậm chí còn ngang bằng với thượng phẩm Pháp khí đấy. Một khi trúng chiêu chắc chắn phải chết, nên mới không được phép dùng trong tỷ thí. Song cái giá phải trả khi thi triển nó là khá cao, đồng nghĩa với việc tiêu hao hết một lượng lớn pháp lực trong cơ thể, nếu bên cạnh không có đồng bạn hỗ trợ thì không nên thi triển".

Tuy nghe được lời giải thích của Tân Nguyệt, nhưng nghi hoặc trong lòng Phong Nhược vẫn còn như cũ, cho nên mới nhịn không được liền hỏi: "Vậy à, đa tạ Tân sư tỷ đã giải thích cho biết! Song ta vẫn chưa hiểu rõ vì sao uy lực của Pháp giới trung phẩm này lại có thể so sánh được với Pháp khí thượng phẩm?"

"Hì hì! Lam sư muội, sư đệ này của muội có phải là người tu đạo hay không vậy? Sao cái gì cũng đều không hiểu thế?" Tân Nguyệt cười hì hì, cũng không kiên nhẫn đợi trả lời nữa, nên tiếp tục giải thích cho xong với Phong Nhược: "Đầu tiên ngươi phải hiểu rõ một điều, loại Pháp khí thứ nhất trong Tu Tiên giới thường có hai thuộc tính, loại này hết sức tầm thường, uy lực cũng có chút khả quan. Còn loại thứ hai chính là Ngũ hành Pháp khí, nói cho đơn giản một chút đó chính là loại Pháp khí đã được cường hóa bằng Ngũ Hành thạch, loại Pháp khí này không chỉ hàm chứa uy lực vốn có mà còn được gia tăng nhờ uy lực của Ngũ Hành thạch nữa, chẳng hạn như Ngũ Lôi Pháp Giới hoặc là một bộ Ngũ hành Pháp khí cấp thấp nào đó!"

"Đổi lại, các loại Pháp khí phổ thông cũng có thể dùng Ngũ Hành thạch để cường hóa thành Ngũ hành Pháp khí. Thế nhưng phải dùng Ngũ Hành thạch cao cấp mới được. Ngũ Hành thạch có đẳng cấp càng cao thì uy lực của Ngũ hành Pháp khí sẽ càng mạnh, đạo lý này cũng giống như đối với việc cường hóa kiếm khí, cường hóa trang phục hay trận pháp đều như nhau! Hiện tại ngươi rõ chưa?"

"À! Hình như cũng có hiểu đôi chút!" Phong Nhược gãi gãi đầu rồi nói.

"Cái gì mà hình như, căn bản ngươi vẫn còn chưa hiểu gì, mà thôi bỏ đi! Bây giờ hãy quay lại với chuyện chính, hiện tại ngươi cũng không biết thứ nào mới được gọi là Ngũ hành Pháp khí, thế thì cứ chậm rãi tìm hiểu đi. Chừng nào ngươi đột phá đến Trúc Cơ kỳ rồi tiến vào Ngũ Hành giới, sau đó thu thập được một viên Ngũ Hành thạch trung phẩm cái đã, lúc nào về tới thì sư tỷ ta đây sẽ giúp ngươi cường hóa thành Ngũ hành Pháp khí!" Tân Nguyệt lắc đầu cười cười, rồi tiếp tục xem xét đám ngọc giản nhiệm vụ màu đỏ.

"Ngũ Hành thạch trung phẩm? Ngũ Lôi Pháp Giới?" Phong Nhược theo sát phía sau hai nàng, trong lòng lại âm thầm suy nghĩ. Hiện tại hắn mơ hồ đoán được vì sao tiểu đội săn bắt của Tân Nguyệt lại có can đảm tiếp nhận những ngọc giản nhiệm vụ màu đỏ kia. Có lẽ là dựa vào Ngũ Lôi Pháp Giới hay những thứ đại loại như thế. Theo những gì nghe qua thì dường như thứ này có uy lực to lớn, trong nháy mắt có thể diệt sát linh thú cấp bốn chỉ là việc hết sức dễ dàng. Thậm chí có lỡ đụng phải linh thú cấp năm đi nữa, phỏng chừng cũng không có vấn đề gì quá lớn.

Tuy nhiên điều khiến Phong Nhược cảm thấy hứng thú nhất là Ngũ Lôi Pháp Giới lại do năm bộ pháp giới hạ phẩm thông thường kết hợp thành, điều này quả thực ngoài sức tưởng tượng của hắn.

Trong lúc vô thức, Phong Nhược khẽ sờ trúng giới chỉ nơi tay, hắn liền suy nghĩ một hồi rồi mãi một lúc sau mới hỏi nhỏ Lam Lăng: "Lam sư tỷ, nếu giới chỉ có thể hợp lại, vậy thủ trạc có được không?"

"Ý ngươi là Thanh Loan thủ trạc?" Lam Lăng nhìn Phong Nhược với vẻ cổ quái một hồi rồi nhanh chóng lắc đầu nói: "Không được! Thanh Loan thủ trạc thuộc về Pháp khí phòng ngự, chỉ có thể cường hóa chứ không thể hợp thành. Muốn tiến hành hợp thành chỉ có thể dùng Pháp khí công kích mà thôi. Hơn nữa điều kiện cần để hợp thành cũng rất nghiêm khắc, phải dùng năm bộ Pháp khí công kích có thuộc tính khác nhau mới được! Song ngươi cũng đừng nghĩ năm bộ Pháp khí đó là điều gì quá mức khoa trương, trên thực tế Pháp khí phòng ngự lại rất khan hiếm, không tin thì ngươi có thể xem thử thù lao của đống ngọc giản màu đỏ này đi. Toàn bộ đều là Pháp khí công kích, có bộ Pháp khí phòng ngự nào đâu? Mấy thứ đó may ra chỉ có thể xuất hiện trong những thanh ngọc giản nhiệm vụ màu đen mà thôi, chưa kể tới phải rất lâu mới may mắn thấy một lần, hơn nữa phẩm chất so ra còn kém xa Thanh Loan thủ trạc của ngươi đấy!"

Vừa nghe Lam Lăng nói xong, Phong Nhược mới bắt đầu hồi tưởng lại, rồi hắn xem qua ngay những thanh ngọc giản nhiệm vụ màu đỏ kia, quả nhiên không có Pháp khí nào tương tự như Thanh Loan thủ trạc, tất cả đều là các loại Phù triện hay Pháp khí công kích hạ phẩm mà thôi.

"Xem ra Mặc Ngọc giới chỉ có thể tăng phân nửa lực lượng lại là thứ có giá trị nhất!" Phong Nhược âm thầm ngẫm nghĩ. Bởi vì dựa theo lời nói của Lam Lăng thì cho dù là người tu đạo có tu vi Trúc Cơ Kỳ cũng chưa chắc phân biệt được phẩm chất loại này.

"Đáng tiếc Thanh Loan thủ trạc đã bị hư tổn, cũng không biết có thể tu bổ lại hay không?" Phong Nhược do dự một lúc nhưng cũng không đem việc này nhắc với Lam Lăng. Có người nói dùng Ngũ Hành thạch có thể chữa trị Pháp khí bị hư tổn, nhưng phỏng chừng phải dùng tới Ngũ Hành thạch cấp cao mới được, nếu hắn muốn có Ngũ Hành thạch cao cấp thì buộc phải đột phá tu vi lên Trúc Cơ kỳ đi rồi nói tiếp.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đó, hai người Lam Lăng và Tân Nguyệt đã lựa chọn được khoảng tám chín thanh ngọc giản nhiệm vụ. Sau đó, Tân Nguyệt mới tỉ mỉ xem xét lại lần nữa, đến khi chắc chắn không có vấn đề gì mới lấy yêu bài thân phận ra, rồi lướt nhẹ qua mấy thanh ngọc giản nhiệm vụ đó, tức thời toàn bộ ngọc giản đều trở nên ảm đạm.

"Được rồi! Lần này chọn bấy nhiêu nhiêu!" Tân Nguyệt nhẹ nhàng phủi phủi hai tay, lập tức mang theo đám người Lam Lăng và Phong Nhược rời khỏi Chấp Sự Tả Điện.

Ba người đứng đợi ở quảng trường bên ngoài một hồi, thì có ba nữ tử đi đến từ hướng Tử Huyên Viện. Dẫn đầu là một nữ tử mặc y phục màu xanh, mặt mày thanh tú, mái tóc xõa bung lã lướt bay theo gió, từ xa nhìn lại tựa như một bức tranh phong cảnh thanh nhã, tuyệt đẹp của tự nhiên. Song trong hình ảnh điềm tĩnh ấy lại cảm nhận được một cảm giác cao ngạo khó nói nên lời, khiến người khác không thể đến gần.

Còn phía sau là một cặp thiếu nữ, tuổi tác cũng không kém Lam Lăng là bao. Cả hai đều mặc áo lụa xanh lam, quần dài vàng nhạt, bước đi vô cùng êm ả, toát ra một cảm giác nhanh nhẹn và không kém phần hiếu động.

"Thu sư tỷ!" Nhìn thấy ba người nọ, Lam Lăng và Tân Nguyệt đều vội vã cúi đầu chào hỏi.

Tuy nhiên nữ tử được gọi là Thu sư tỷ chỉ hơi gật đầu, xem như đã chào lại rồi, rồi chỉ thoáng trong chốc lát, đôi mắt bình tĩnh đến lạ kỳ đó trực tiếp quét nhanh qua người Phong Nhược.

"Hắn là ai vậy?"

"À... Thu sư tỷ, hắn là người ta mang theo cùng ấy mà!" Tân Nguyệt lúc này nhanh chóng đáp lời.

Thu sư tỷ nhìn Phong Nhược một lúc, trên mặt không lộ chút biểu tình. Tuy không hề nói thêm bất cứ điều gì nhưng lại gây ra một áp lực vô hình, với định lực như Phong Nhược đây cũng nhịn không được mà phải chột dạ. Kiểu chột dạ này không phải do vị Thu sư tỷ này là một mỹ nữ tuyệt đẹp, mà cảm giác giống như hắn là một con kiến hôi nhỏ bé đang đối mặt với một con chim khổng tước vậy, vì thế khiến hắn tự cảm thấy bản thân mình bỗng chốc trở nên cực kỳ hèn mọn.

"Bái kiến Thu sư tỷ!" Tuy chỉ mới đối diện với nữ nhân này trong chốc lát, nhưng Phong Nhược đành phải chấp nhận mình buông tay bại trận, bởi vì nữ nhân này quả thực đang sở hữu một nguồn vốn đáng để kiêu ngạo. Cặp ánh mắt đó cực kỳ tự tin, không hề có bất cứ chuyển biến nào, thủy chung vẫn vô cùng bình tĩnh, tựa như đang nhìn vào khoảng hư vô vậy, dường như không ai có thể kiên trì thật lâu dưới ánh mắt này!

"Xuất phát!" Vị Thu sư tỷ nọ căn bản không muốn đáp lại lời chào của Phong Nhược, mà chỉ thản nhiên phân phó một câu, nhất thời tất cả mọi người đều nhịn không được đồng loạt thở phào nhẹ nhỏm.

Tuy nhiên cả Tân Nguyệt và Lam Lăng cũng không giới thiệu Thu sư tỷ cùng hai thiếu nữ kia với Phong Nhược, chỉ đơn giản nháy mắt với hắn rồi phóng xuất ra phi hành tọa kỵ.

Bất chợt lúc này nhìn thấy phi hành tọa kỵ của các nàng, Phong Nhược cảm thấy thực sự mất mặt. Hắn còn vốn cho rằng Kên kên cấp ba của mình tuy chưa phải đỉnh cấp nhưng cũng không đến nỗi tệ chút nào, thế nhưng so với đám người Thu sư tỷ này thì chẳng đáng là cái gì.

Phi hành tọa kỵ của Thu sư tỷ phi thường xinh đẹp, là một loài chim lớn nằm ngoài tầm hiểu biết của Phong Nhược. Lông vũ trên thân nó có màu sắc rực rỡ, nhất là phần lông đuôi lại càng sặc sỡ lóa mắt, phảng phất giống như một quầng sáng đỏ chói mọc lên từ phía chân trời vậy.

Điều ấy cũng chưa tính là gì, con đại điểu đó có lẽ cũng thuộc đám linh thú cấp ba thôi, nhưng không hiểu sao con Kên kên cấp ba của Phong Nhược lại run rẩy khi nhìn thấy con đại điểu kia nữa, thiếu chút nữa đã không thể đứng dậy được, thực sự khiến hắn mất mặt hết biết.

Phi hành tọa kỵ của ba người nhóm Tân Nguyệt cũng không hề tầm thường, còn Lam Lăng cũng phóng xuất ra một con đại điểu màu thiên thanh, xem ra dường như tốt hơn cả đại điêu màu bạc lúc trước, chí ít ra cũng không e ngại con phi hành tọa kỵ kia của Thu sư tỷ.

Chờ cho đám người Thu sư tỷ bay xa khoảng hơn trăm trượng, lúc này Phong Nhược mới điều khiển Kên kên cấp ba liều mạng đuổi theo sau. Hắn cũng không còn cách nào khác, dù sao cũng là do phẩm giai không tương xứng mà. Tuy rằng đều là linh thú cấp ba, thế nhưng có linh thú trời sinh ra đã có chiến lực mạnh mẽ rồi, nếu so sánh kỹ thì rõ ràng Kên kên thuộc tầng chót.

"Hừ ! Nữ nhân quái dị này! Có gì mà đắc ý chứ ? Chờ xem có ngày lão tử thuần phục được con thanh điểu kia đi, rồi ta sẽ quay lại kéo cái dáng vẻ bệ vệ của ngươi xuống đất!" Trong lòng Phong Nhược không phục mới thầm nghĩ một chập, tuy hắn chưa thuần phục được con thanh điểu kia, thế nhưng nếu luận vẻ oai vệ thì chắc chắn phải hơn con chim lòe loẹt kia rồi

Bình Luận (0)
Comment