Một khi khí tức hồn phách của vị cường giả ngoài thế giới kia thức tỉnh, Ôn Ngọc Trạch sẽ biến hóa nhanh chóng, chính là nhân vật lãnh đạo Cảnh Hoả tộc.
Tần Ninh đã gần hiểu ra.
Mà ở trước sơn cốc, Băng U Cơ nhìn về phía Cảnh Lang không khỏi nói: “Cảnh Hoả tộc các ngươi che giấu kỹ thật đấy!”
Cảnh Lang chua sót thở dài.
Kỹ thì sao chứ! Ai có thể nghĩ được Ôn Ngọc Trạch lại bị bắt.
Trên thực tế lần này, nói đến nguyên nhân thì vẫn là do Thái Thanh tiên tông.
Đang yên đang lành, Thái Thanh tiên tông lại tiến vào Thánh Thanh Vực ở tít phía nam Tam Thanh tiên vực, chạy đến Thái Bạch Vực ở phía tây, tiêu diệt một cứ điểm ở Thái Bạch Vực của Cảnh Hoả tộc bọn họ.
Nếu không, Ôn Ngọc Trạch ở trong cứ điểm này có Tiên Quân che chở, tuyệt đối sẽ sinh sống yên ổn, đợi đến khi hồn phách của vị nhân vật lớn kia thức tỉnh, hợp nhất với hồn phách của hắn ta, Cảnh Hoả tộc sẽ lập tức có thêm một vị cường giả siêu cấp.
Bây giờ... Đều xong rồi! Cảnh Lang nhìn về phía Tần Ninh, lại nói: “Ta đã nói cho ngươi rồi, không thể giết Ôn Ngọc Trạch được, nếu giết hắn ta, bây giờ sẽ lập tức có thên một vị nhân vật vô thượng mạnh hơn cả Tiên Đế Tiên Tôn đại sát tứ phương, có thể hàng tỉ sinh linh trong mấy vực thậm chí là hơn mười vực của Tam Thanh tiên vực đều sẽ phải chết”.
Tần Ninh không khỏi cười nói: “Ta dễ bị dọa như thế sao?”
Advertisement
“Ngươi...”, Cảnh Lang tiếp tục nói: “Ta đã nói cho ngươi rồi, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào mới bằng lòng thả người?”
“Thả người là không có khả năng, nhưng mà quả thật là không thể giết Ôn Ngọc Trạch được”.
Trừ khi bây giờ Tần Ninh là Tiên Đế, là Tiên Tôn, hắn mới nắm chắc.
Nếu không giết, không biết bao giờ Ôn Ngọc Trạch sẽ thức tỉnh, vậy lại phiền toái.
Nhưng nếu giết, vị kia trong cơ thể Ôn Ngọc Trạch thức tỉnh, thần chí không rõ, tàn sát bừa bãi, ai có thể ngăn cản được?
Tiến lùi đều không có biện pháp gì.
Tần Ninh nhìn về phía đám người ngoài sơn cốc, nói: “Trong Tam Thanh tiên vực, ngoài Cảnh Hoả tộc và Hàn Mị tộc các ngươi ra còn có dị tộc gì nữa?”