“Cùng với Thanh Giác tộc Thanh Thương, Thụ Nhãn tộc Cơ Bằng Triển, Ảnh Lang tộc Thiên Lang Tử”.
“Chín vị Tiên Tôn này đều đã xuất hiện, ý của Huyền đại sư là... phía sau lưng bọn họ, còn có người khác?”
Huyền đại sư nghe vậy, lập tức nói: “Ngươi bị ngốc hả!”
“...”.
“Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc, cùng với Thanh Giác tộc, Thụ Nhãn tộc, Ảnh Lang tộc lúc trước làm sao mà vào được Tam Thanh tiên vực? Quan trọng nhất là, lối vào của con đường dẫn đến Tam Thanh tiên vực ở đâu, tìm được lối vào, chặn nó lại, mới là vĩnh viễn diệt trừ được hậu hoạn”.
“Hơn nữa, theo như những gì ta suy đoán, chắc chắn có kẻ mạnh đỉnh phong của dị tộc trấn giữ đường vào, ngăn không bị người khác phát hiện”.
“Không câu được con cá lớn này, ngươi giết bọn chúng một trăm lần, thì vẫn sẽ có một trăm lẻ một lần dị tộc xuất hiện, chẳng qua là Cảnh Hỏa tộc Hàn Mị tộc gì đó sẽ biến thành Hàn Hỏa tộc, Cảnh Mị tộc mà thôi...”.
“Chặn lỗi vào, mới hoàn toàn gỡ bỏ được nguy hiểm”.
Nghe vậy, Thượng Vân Nhiên lập tức nói: “Đại sư lợi hại, tại hạ bái phục”.
Huyền đại sư nói bằng giọng hờ hững: “Ừm, đừng nịnh bợ nữa, sau đây, tập trung mà đánh đi”.
“Vâng”.
“Đúng rồi, bảo vệ Tần Ninh kia cho thật kỹ, đừng để Tiên Đế Tiên Tôn của dị tộc làm tổn thương hắn, còn có mấy quả bom hẹn giờ và Ôn Ngọc Trạch kia... càng phải cẩn thận”.
“Vâng vâng vâng!!!”